Nếu chỉ chấp nhận những "câu chuyện" chỉ khi có nguồn gốc văn bản thì đã vô tình hạn chế các phương pháp học và Tinh tấn của Hành giả rồi.
Trên thực tế rất nhiều truyền thống đã được dạy qua các phương thức không có văn bản như:
- Giấc mơ: Thuốc gia truyền, Thầy cúng của dân tộc Thái và nhiều truyền thống khác.
- Thiền định: Rất nhiều dòng tu của các Tôn giáo đều ứng dụng phương pháp này.
....
Kinh sách là đáng quý nhưng cũng không nên quá mê tín vào kinh sách để rồi tự chặn sự Tinh tấn của bản thân.
Bản thân Phương Tây còn lập ra một bộ môn khoa học chuyên nghiên cứu về Thần thoại (Mythology) mà.
Khi Tâm ta đủ sáng, Trực giác phát triển sẽ giúp ta tiếp nhận những Bài học và Thử thách từ Vô Hình. Những Bài học và Thử thách đó luôn rất sâu sắc và hữu ích trên đường Tu.
Những "câu chuyện" nếu chưa đủ cho ta Tin thì hãy bỏ đó đừng vội phán xét, đó mới là hành động Chân Chánh.
Sự khẳng định mang tính phán xét khi không đủ dữ kiện là một Định Kiến, một sự Suy Diễn là các yếu tố lớn cản trở sự Tinh Tấn.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks