Trích dẫn Nguyên văn bởi smc Xem Bài Gởi
- À... không phải kết quả của nghiệp. Vậy do nhân duyên gì mà người lành lặn, kẻ què quặc? Do nhân gì, duyên gì người sanh ra các căn đầy đủ, người sanh ra khiếm khuyết các căn?



- Không liên quan ! Ý tôi muốn nói: cách tư duy của ông như 1 đứa con nít, không biết gì.



- "Thấy" trong câu này của ông được hiểu như thế nào? Như là mắt thấy sắc, hay thấy được hiểu do trí (tưởng) "thấy" ?



- Hihihi... tại hổm rày tôi quên là tôi đang tiếp duyên với ai !



- Ông dựa vào đâu mà đưa ra một cái "thước đo" để phân định cái nào là "cảm thấy đúng", cái nào là "cảm thấy sai" để mà ghi nhận hay bỏ ngoải tai ?
Chẵng có nghiệp hay nhân duyên gì cả? con người cũng như bao nhieu sinh vật sinh ra.... khoa học đã tìm được các lý do về sự khác nhau khi con người sinh ra rồi. Nên tin vào khoa học hơn là tin vào các thầy bà nói nghiệp nói duyên. Chuyện nào chưa sáng tỏ thì mê tín còn chấp nhận.

Cái nghiệp thấy hoặc biết tận mắt hoặc bằng giác quan nào đó của con người... chứ ko thể đem cái tưởng tượng của mình ra mà nói nghiệp là nói bậy. VD như dòng điện cũng có thể đo được bằng điện kế... chứ ko thể nói tôi cảm thấy đây nhiều điện kia ít điện.

Thước đo của tâm là sự nhận định của chính mình đó.... Nó là một chuẩn của tự bản thân. Vì tu hành là tu với cái tâm của chính mình... vì vậy chẵng có một thước đo nào lấy đo tâm mình được. .... cái thước đo đó nó giúp não mình quyết định đồng ý cái này hoặc từ chối cái kia....