Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
hahaha........... Thân này là kết quả của nghiệp hả? nghiệp của ai và từ đâu sinh ra?
- À... không phải kết quả của nghiệp. Vậy do nhân duyên gì mà người lành lặn, kẻ què quặc? Do nhân gì, duyên gì người sanh ra các căn đầy đủ, người sanh ra khiếm khuyết các căn?

Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi

tại sao ông lại cảm giác tôi là con níc trong khi ông ko cảm giác ông là con gì? hhahaha.... tu hành là phải tự nhìn mình
- Không liên quan ! Ý tôi muốn nói: cách tư duy của ông như 1 đứa con nít, không biết gì.

Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
Cái nghiệp là cái là không có thấy được... vì vậy ta đừng có nói nghiệp. Nói điều ko biết là nói tằm bậy... người ta hỏi lại cứng họng nữa à.
- "Thấy" trong câu này của ông được hiểu như thế nào? Như là mắt thấy sắc, hay thấy được hiểu do trí (tưởng) "thấy" ?

Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
Ông biết tâm phật bị vô minh che mất là cũng dc rồi.... chứ trước giờ ông cứ nói 5 thứ LẪN QUẪN kia quài nên tu đâu có được gì... hahaha.
- Hihihi... tại hổm rày tôi quên là tôi đang tiếp duyên với ai !

Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
Tôi đọc CMT mà tôi vô cảm, tôi chẵng ghét chẵng thương ai cả... cái nào tôi cảm thấy đúng thì tôi ghi nhận. Cái nào sai tôi bỏ ngoài tai... CHo dù ông có nói đây là kinh phật gốc đi nữa tôi cũng chẵng tin... tôi đọc và tôi bình tình mà phán xét... Tôi nhận định đúng thì tâm tôi đã sáng, tôi nhận định sai nghĩ là tôi còn lu mờ... đó là cách tôi dùng Tâm phật của chình mình.
- Ông dựa vào đâu mà đưa ra một cái "thước đo" để phân định cái nào là "cảm thấy đúng", cái nào là "cảm thấy sai" để mà ghi nhận hay bỏ ngoải tai ?