Trích dẫn Nguyên văn bởi 123456789 Xem Bài Gởi
Như vậy phương pháp HỒI HƯỚNG hoàn toàn là có kết quả và đúng với chánh pháp Phật Giáo. Phần trên bạn trích chỉ là lời phương tiện Phật nói trong thời pháp đầu tiên của Tiểu Thừa, lúc đó Đức Phật chưa nói đến Đại Thừa, đức Phật tùy theo căn tánh chúng sanh để thuyết pháp hóa độ cho họ, vì nếu thật sự như trên nghiệp ai nấy lãnh hoàn toàn không có cách cứu chữa, thì việc bố thí hồi hướng đến quyến thuộc làm sao mà có kết quả nhận các đồ vật của Chư Thiên và các vị ấy thoát khỏi thân ngạ quỷ được như trong tạng Kinh Tiểu Thừa nói?
- Bài trao đổi mà SMC nói khó mà diễn tả bằng lời được. SMC chỉ nói những cái cơ bản và cố gắng giải thích trên văn tự theo sự hoc và hiểu của mình về bài kinh Ngạ Quỷ trong Tiểu Bộ Kinh mà ĐH đã chia sẻ.

Nếu chỉ đọc đoạn trích và y chỉ vào câu màu đỏ ấy, thì hoàn toàn HỒI HƯỚNG là có kết quả. Nhưng, nguyên bài kinh KHÔNG CÓ Ý NGHĨA RẰNG: việc làm được làm bởi người cho quả đến một người khác, mà đơn giản là những vật mà đang được cho ra nhân danh chúng theo cách này trở thành nhân duyên để những quyến thuộc Ngạ Quỷ ấy làm một việc thiện. Do đó, chính do việc thiện này tạo ra quả của nó dành cho chúng ngay khi ấy, phù hợp với những vật thí ấy.

Trong bản kinh, đức Phật cũng có giải thích rằng: do nghiệp lực của chúng sinh ấy, nên khi sanh vào làm Ngạ Quỷ, cũng có loài Ngạ Quỷ không nhận được sự hồi hướng của người thân. Tức là: người thân không nghĩ đến quyến thuộc đã sanh vào Ngạ Quỷ, cũng là do nghiệp của Ngạ Quỷ nên khiến chúng không được nhớ đến. Ở đây, đức Phật muốn nhấn mạnh đến ác nghiệp mà chúng sinh đã gieo nó ghê gớm thế nào.

=> Tựu chung lại, những bản kinh này cần có thời gian đọc đi đọc lại, chiêm nghiệm một cách tỉ mỉ. Đồng thời, phải đối chiếu ngôn ngữ dịch thuật và đi kèm theo đó không thể thiếu các BỘ CHÚ GIẢI để có thể hiểu được các ý nghĩa một cách thực tế nhất.

Tóm lại, HỒI HƯỚNG trong bản kinh này, không mang ý nghĩa: ta làm cho người kia thọ hưởng. Mà là do nhân ta làm trai đàn này nhân danh thân quyến, ta được quả lành, mà nhờ quả lành này mà thân quyến ấy thấy được sự vui vẻ, an lạc. Vì trong tâm họ luôn bị phiền não, tham sân, bỏn xẻn... Từ đó họ hoan hỷ khi ta "nhân danh" họ mà làm, thì cuộc sống họ sẽ tốt đẹp hơn. Chúng ta cũng nên nhớ: cảnh giới nào, thì chúng sanh ấy tự nuôi sống ở đó, sanh tồn ở đó, bằng bất cứ cái gì gọi là vật thực của những chúng sanh trong cõi đó, chứ không có đem cái ở đây, mà "gởi" được cho bên kia. (Nên tục đốt vàng mã cũng nên dẹp đi). Chính do việc thiện này tạo ra quả của nó dành cho chúng Ngạ Quỷ ngay khi ấy, phù hợp với những vật thí ấy.

Bản kinh này là bản kinh Đức Phật giáo giới cho Vua Bình Sa Vương về sự thực hành nên được làm bởi người thân đối với người thân. Đại ý toàn bộ bản kinh ở đây là một lời giáo giới.