:party:1
Trích dẫn Nguyên văn bởi bachliencu Xem Bài Gởi
Phật giáo không nói lỗi của người...vì là học hữu nên nói vài lời ấy thế mà làm đồng học đã cảm thấy hổ thẹn cơ ak?

Học hữu nên suy tường xét kỹ xem ai mới là người chỉ nói cái miệng...
Ngay đây kẻ hèn xiển dương tăng bảo...còn học hữu chỉ nói " chấn hưng Phật giáo, chấp hành tam quy ngũ giới,..tinh tấn..." đó cũng chỉ là miệng suông thôi, ngay đây mà còn chẳng thể xiển dương chánh pháp khen ngợi tăng bảo, khiến người củng cố tín tâm vào tăng đoàn...Thế thì học hữu cảm thấy hổ thẹn cũng không có gì quá đáng.

Cùng là lời nói nhưng có người nói sẽ khiến người sanh tâm hoan hỷ, còn có những người nói chỉ khiến người sanh tâm khó chịu, bực bội...hãy xem đồng học Nhất Niệm vừa mới nghe tăng bảo liền thấy vui vẻ, tỏ lòng tín phục nơi Hòa Thượng..còn học hữu, tu đạo đến nay..nghe đến tăng đoàn chẳng thể sanh lòng vui thích hay sao?

Nếu muốn dẫn kinh thì xin xem kinh Chiêm sát cùng một số kinh khác Phật bảo không được nói lỗi tăng đoàn...dù vị tăng có phạm giới luật, chẳng đáng để người cúng dường..nhưng pháp y vị tăng mặc, đầu tròn áo vuông là đại diện cho tăng..vì thế Phật tử tuyệt chẳng thể nói lỗi trước đại chúng...( Kinh Phật thuyết thế, đồng học có nghi ngờ gì về trí tuệ của Như lai chăng?)

Nếu người ta cho học hữu 100 ngàn kêu học hữu nói lỗi của cha mẹ của học hữu trên báo học hữu có nói không? Hay cho học hữu 100 triệu kêu học hữu nói lỗi cái sai của cha mẹ học hữu, cho đại chúng biết, cho báo đài biết học hữu có nói không? Với cha mẹ tôn kính ta còn chẳng thể nói lỗi với người, dù biết cha mẹ sai phạm..Ấy vậy mà với tam bảo học hữu lại chẳng ngại miệng chỉ trích lỗi, ấy vậy sự tôn kính của kẻ tu đạo ở nơi đâu?

Chúng ta lớn rồi không phải như trẻ nít làm việc thiếu suy xét, khi được người chỉ..thì nên xét lại xem mình có đúng hay sai, sai thì sửa, đúng thì hoan hỷ..
VÔ MINH là sao? học hữu có biết không? nếu thật biết, sao lại dám bảo người vô minh? vậy học hữu há chăng đã hết vô minh mà bảo người? Thói đời kẻ ngang ngạnh tôi thấy cũng nhiều, mình nói một câu chỉ mong tốt cho họ, họ cứ như thầy của thiên hạ,..cười đùa bông quơ, khinh khi người khác..đến khi đụng chuyện thì chẳng biết xử lý, bình thời thì oang oang miệng mồm...chuyện đến thì như ngu như khờ...đến phép nói chuyện với người cũng chẳng biết..không biết tốt xấu,...thuận nghịch...Kêu nực cười..đó là cái cười khôn chăng? "Người thông minh thấy người kém hơn mình thì cười cợt, còn người trí tuệ thì biết chẳng có cái gì đáng để cười cả..."
Nói ít mong đồng học có thể tiếp thu sửa đổi, còn không thì thôi...Coi như chuyện nhảm chẳng để tâm tốt hơn.
Thân ái.
Chả trách gì mạt pháp là đúng ...bản thân đạo hữu tu hành còn chấp ngã vào sự phê bình, làm sao cho tín chúng hiểu rõ giáo lý phật nếu các sư thầy giáo hóa chúng sanh sai với kinh sách Phật để lại ....tôi không nói về đạo hay đời gì với đạo hữu vì tôi nghĩ mỗi người có 1 suy nghĩ, 1 định kiến riêng không bàn cãi gì cho mệt nhưng có lẽ điều này luôn luôn đúng: 01 bác sỹ học hành không đến nơi đến chốn sẽ làm chết nhiều người vì năng lực không có, 01 nhà giáo nếu mua bằng cấp mà dạy học cho người sẽ làm hư cả 01 nền giáo dục, cả 1 thế hệ ....thiết nghĩ nền phật học cũng vậy, nếu dạy không khéo chúng sanh hiểu nhầm sẽ gây nên đại loạn khó lòng giác ngộ....Tu hành mà chỉ châm bẩm bản thân, thấy người làm sai không chấn chỉnh chỉ là hàng tiểu thừa ....Nam mô A di đà Phật