đêm một mình căn gác
nhỏ nhoi quên lãng ta buồn
ôi mùi hương chưa bao giờ tắt
nhớ mặt người chưa bao giờ gặp
quãng đường ấy ta lưu lạc rồi thôi
mười năm qua chìm trong ảo vọng
ta chạy theo mười một cái vong
đêm một mình căn gác
nhỏ nhoi quên lãng ta buồn
ôi mùi hương chưa bao giờ tắt
nhớ mặt người chưa bao giờ gặp
quãng đường ấy ta lưu lạc rồi thôi
mười năm qua chìm trong ảo vọng
ta chạy theo mười một cái vong
thanh trúc chiều mưa
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks