Trang 1 trong 3 123 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 47

Ðề tài: SƠ CƠ - NGUYỆN XIN SỰ CHỈ DẪN

  1. #1

    Mặc định SƠ CƠ - NGUYỆN XIN SỰ CHỈ DẪN

    Các Anh Chị thân mến
    Sau một thời gian tu tập, niệm Phật và trì chú, Thích Tùm Lum tôi cảm nhận không có tiến triển gì trên con đường tâm linh và cả bản tánh, tôi nhận ra điều này sau khi nhìn lại khoản đường đã đi do một sự tình cờ.
    Cách đây khoảng một tháng tôi có duyên gặp một người khi đi công việc tại miền trung, vô tình có luận về cách tu tập thì người này đã nói chuyện (thật ra là giống ban Pháp vậy) tôi không ngờ cách hướng dẫn tu tập, cách giải thích các khuất mắc rất giỏi, tôi nghe anh giảng đến say mê như khi nghe các sư thầy giảng vậy (nói phải tội, chứ anh này giảng nghe hay hơn thuyết phục hơn) hỏi ra thì anh đã tu và nghiên cứu về thiền tông và Phật Giáo Nguyên Thủy từ năm 13-14 tuổi và tu đến nay anh cũng trên 65 tuổi rồi.
    Từ ngày có duyên được anh "khai thị" cho đến nay, tôi băn khoăn mãi về một điều là khi tôi hỏi về Tịnh Độ Tông thì anh không trả lời hoặc lãng đi, mà anh thường chỉ nhấn mạnh về Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo, đầu óc của tôi vẫn còn vô minh lắm lắm, nên nghe nhiều mà hiểu chẳng bao nhiêu nhưng trong lòng tự nhiên bị phân tán về cách tu. Tiếc một điều nữa tôi chỉ gặp được anh chỉ có hai giờ đồng hồ mà thôi, không đủ để học hỏi nhiều, nhưng cũng đủ để tôi phải nhìn lại con đường đang tu tập và lựa chọn lại con đường tu tập của mình. Sơ cơ vỡ lòng không có sự dẫn dắt trên con đường mới, nên nương nhờ sự giúp đỡ của các anh chị trên trang Đạo Phật trong thegioivohinh.com.
    Mong lắm sự chỉ dẫn của các anh chị tu theo Phật Giáo nguyên thủy, có vài lời thắc mắc xin được sự giải đáp của anh chị:
    1- Cách tu tập thường nhật tại nhà (gồm thiền, trì đọc kinh gì, chú gì ...)
    2- Nếu tu tập theo Phật Giáo nguyên thủy thì để nguyên bàn thờ gồm có các tượng Phật Địa Tạng, Phật Thích Ca Mâu Ni, Phật Quán Âm, Phật A Di Đà, hay chỉ để 1 tôn tượng Đức Phật Thích Ca mâu Ni.
    3- Tự nhiên hơn một năm nay, tôi thường trì thêm 108 lần hồng danh Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật sau buổi tu tập thường nhật, nay nếu tôi trì niệm miên mật danh hiệu này thay hồng danh Nam Mô A Di Đà Phật thì có được không.
    Xin các anh chị có kinh nghiệm về Phật Giáo nguyên thủy hoan hỷ chỉ giáo thêm cho Thích Tùm Lum tôi sáng thêm ra được chút nào thì hay chút đó. Thân mến
    Thiên Đường Có Lối Không Ai Hỏi
    Địa Ngục Cửa Cài Lắm Khách Thăm

  2. #2

    Mặc định

    Bạn thật có duyên lành. cầu chúc cho bạn đạt được những gì mình mong muốn. Về câu hỏi của bạn

    1- ở nhà bạn không nên hay tốt hơn là không có được niệm kinh trì chú gì cả. Bạn chỉ cần tu ba điều sau đây.
    Giới luật, bạn giữ giới nghiêm trang với năm giới cho người cư sĩ và một ngày bát quan trai mỗii tháng để giữ trọn giới luật như một tỳ kheo
    Tứ niệm xứ, quan sát thân tâm trong từng thời gian và công việc
    Định vô lậu, tập thư giãn để không bị ức chế tâm

    2-trong giới luật có một giới là cấm tạc tượng tôn thờ bất cứ ai, dù cả là thế tôn. Nhưng do sự linh động với người cư sĩ thì bạn có thể giữ tất cả tượng , để lại một tượng phật thích ca hay bỏ hết cũng được. Quan trọng nhất là bạn hiểu tượng đó là chỉ là tượng để nhắc nhở về đức phật chứ không phaỉ là phật mà bạn phải tôn thờ hay sùng bái như phật thật. Phân biệt thứ vô tri và hữu tình.

    3-Như câu 1 không nên như vậy vì khi làm vậy bạn đang tập một thói quen không hay liên quan đến thính giác, âm thanh và ý nghĩ sẽ ảnh hưởng đến con đường tu tập cao lên sau này. Bạn chỉ cần quan sát tâm bạn chứ không cần tác động vào nó
    Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?

  3. #3

    Mặc định

    Cho mình xin chia sẻ thêm một chút.
    Đọc tiêu đề topic của bạn làm mình chợt nhớ đến 4 điều đưa đến thành tựu hay còn gọi là 4 yếu tố dẫn đến thành công trong cách nói đời thường. Mình không nhớ được đầy đủ, chỉ nhớ được chút ít trong đó có yếu tố nguyện lực, nhất tâm, ... hai yếu tố kia tạm thời quên mất.
    Nếu bạn đã quen với việc tụng kinh , thì bạn cứ thử tụng kinh Parita (mình không biết có viết đúng không) kinh hộ trì. Bài kinh cũng ngắn dễ đọc dễ hiểu, không dườm rà .
    Từ bi kinh, hạnh phúc kinh.... hình như có 11 bài kinh hộ trì.

    Bạn cứ vào trungtamhotong.org, bạn đọc phần hỏi đáp, hoặc vào phần thư viện, tìm hiểu về sách của Ngài Hộ Pháp viết , có một một số sách nói về các bài kinh, mình cũng không nhớ rõ, tội lười đọc nó thế đấy, mong bạn thông cảm và lượng thứ mình không chỉ rõ hơn được vì chỉ nhớ được như vậy.

    Theo mình hiểu thì theo Phật giáo đại thừa thường dùng hình tướng để ám chỉ, hay cách ẩn dụ dùng một khái niệm này để diễn tả một khái niệm cần nói. Vì có lẽ trình độ nhận thức của người nghe nên các tổ mới chế ra như vậy để diễn giải cho dễ hiểu, nhưng nhiều khi cũng làm cho nó không còn trong sáng nữa (có thể chỉ là một chút cảm nhận cá nhân chủ quan cho nên sự đúng sai ở đây mong bạn lượng thứ). Nói chung cũng tùy từng căn cơ , trình độ nhận thức , cảm nhận của mỗi người mỗi chúng sinh. Còn trong Phật Giáo Nguyên Thủy nó diễn tả chân thực hơn , ít dùng lối ẩn dụ để diễn tả các khái niệm, mình nghĩ là( đây lại là một lần nữa là cảm nhận cá nhân của mình, có thể , rất có thể sai) Phật Giáo Nguyên Thủy thực sự dành cho những ai tín tâm, thực sự cầu pháp. Thì vào rất nhanh, nhưng cũng tùy cái nào cũng có cái hay của nó , cũng có thể nhanh cũng có thể chậm. Sorry bạn lúc này mình cảm thấy mình viết bắt đầu có vẻ hơi khó hiểu phải không bạn.

    Thường thường theo sự hiểu biết còn rất nông cạn của mình. Theo mình được biết thì trong Phật Giáo Nguyên Thủy chỉ thờ tượng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nếu bạn vào trong các chùa Nguyên Thủy sẽ thấy chỉ có tượng Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Mình có đến một hai nhà Phật tử theo Phật Giáo Nguyên Thủy và quan sát thấy họ chỉ thờ tượng Đức Phật Thích Ca, ồ và xá lợi nữa, mình có duyên đến được 4 nhà của phật tử theo truyền thống Nguyên Thủy, đều thấy nhà ai cũng có thờ xá lợi và chỉ có thờ tượng Đức Phật Thích Ca, có người thờ thêm tượng khác nữa nhưng đó là trước kia họ chưa biết Phật Giáo Nguyên Thủy , sau đó họ chỉ còn thờ tượng Đức Phật Thích Ca và xá lợi .

    Về vấn đề trì danh hiệu Đức Phật , mình nhớ ra rồi , bạn nên đọc cuốn niệm ân Đức Phật của Ngài Hộ Pháp. Ân Đức Phật có 9 ân Đức Phật, theo mình bạn nên niệm ân Đức Phật thì tốt nhất, vì Đức Phật nào cũng có 9 ân đức. Bạn niệm ân Đức Phật tức là niệm tất cả các danh hiệu Đức Phật , lúc đó bạn sẽ khỏi lăn tăn , hay băn khoăn gì cả.

    Thú thực những gì mình chia sẻ trên đây cũng là những gì mình thu nhặt được, nó chưa phải là thực sự của mình, mình cũng chưa thực hành một cách chăm chỉ cho lắm những gì mình chia sẻ với bạn. Kỳ thực là mình cũng rất là buông thả , buông xuôi quá, phóng dật còn từ nữa gọi là nhỉ mình bỗng quên mất không nhớ ra, chưa được tinh tấn cho lắm. Vẫn còn lười nhác quá. Chỉ là một chút chia sẻ và đồng thời cũng nhắc nhở chính bản thân mình nữa. Hình như đến đây mình còn nhớ có yếu tố tinh tấn trong 4 yếu tố dẫn tới thành tựu, thành công hay sao ấy, và yếu tố nữa là không mong đợi kết quả- hình như không phải vậy- mà gần gần như vậy.

    Mình đọc lại câu hỏi của bạn thêm lần nữa, mình còn thấy thiếu một phần khá là quan trọng đó là về hành thiền. Nhưng mà kiến thức của mình không đủ để chỉ dẫn, mà chỉ dẫn sai thì rất nguy hiểm, vậy mình chỉ đưa ra một chút thông tin để bạn tham khảo. Trong Phật Giáo Nguyên Thủy có Vipassana và Samatha hay còn gọi là Thiền Tuệ và Thiền Định. Nhưng chỉ có Vipassana mới đưa đến Giác Ngộ. Còn Samatha chỉ thành tựu thần thông, chưa thể giải thoát thực sự. Tùy theo trình độ căn cơ của mỗi người mà họ hành Samatha trước sau đó chuyển sang Vipassana sau. Hoặc có thể hành Vipassana luôn. Vấn đề khá dài dòng và nhiêu khê nói từ ngày này sang ngày khác cũng không hết, cho nên mình chỉ mô tả vắn tắt theo cách hiểu sơ cơ là như vậy. Mình vốn là người có cách giải thích khá là khó hiểu , nên có điều gì khó hiểu mong bạn thông cảm. Đôi khi trong cuộc sống mình nói một đằng người nghe lại hiểu một cách khác, để rồi mình cố gắng giải thích, sau đó mình lại hiểu thêm vấn đề của mình nói lại theo một cách khác nữa, lằng nhằng và phức tạp quá phải không bạn, mong bạn lượng thức nếu mình làm ban đọc rối mắt và bực mình.

    Nếu bạn chú ý, và tìm hiểu sâu một chút, trì chú, tung kinh, hay niệm phật , thực chất, bản chất của nó cũng là một phương pháp thiền Samatha mà thôi. Vì các tổ tùy theo căn cơ trình độ của mỗi chúng sinh, tập quán , văn hóa, thói quen lỗi sống của người dân bản địa , chúng sinh mỗi nơi mỗi khác nên các Tổ mới chế ra phương tiện như vậy....

    Nếu bạn có một chút quan tâm tới thiền thì mình xin giới thiệu bạn trang : trungtamhotong.org bạn nghe thử phần pháp thoại của Sư Viên Minh xem sao. Trung tâm hộ tông tổ đình Bửu Long, Hộ Tông là tổ Hộ Tông . Được coi là vị Tổ của Phật Giáo Nguyên Thủy (như thế nào nhỉ Phật Giáo Nguyên Thủy của người Kinh) khoảng 100 năm trở lại đây người có công phát hiện và tiếp nối mạch Phật Giáo Nguyên Thủy , ngoài ra còn có hệ phái Phật Giáo Nguyên Thủy Khơ me, thì tồn tại lâu rồi. Xin lỗi mình cảm thấy bắt đầu nói nhiều và hơi dài dòng quá, mình xin mạn phép dừng ở đây. ( hy vong giúp ích được chút gì đó cho bạn).
    Last edited by home; 24-08-2013 at 06:57 PM.

  4. #4

    Mặc định

    Xin cảm ơn sự chân tình của Hyuugaasmita và Home.
    có sự chỉ dẫn ban đầu của hai bạn, suốt đêm qua tôi đã lùng sục trên mạng để tìm hiểu thêm về Phật Giáo Nguyên Thủy, đọc đến đâu tôi nổi da gà đến đó, càng tìm hiểu càng tỉnh người ra. Vậy là bao năm qua cách tu tập và sự tín của tôi nó trật lất hết, không được gì hết ngoài cái thuộc kinh chú năm bảy bài (Chú Thủ Lăng Nghiêm tôi thuộc gần 200 câu rồi đó). Tôi đã tỉnh người ra nhưng thật sự là tôi bị sốc dù chỉ mới một đêm tập tành tìm hiểu, mới biết rằng tại sao người anh tôi gặp tại miền trung không trả lời tôi về Tịnh Độ dù rằng tôi cố lập lại câu hỏi. Vậy là tôi có duyên và may mắn khi gặp anh - người đã khai sáng lại cho tôi, nếu không tôi vẫn mãi đi con đường vòng tròn chẳn đến đâu. Vài hôm nữa để xong công việc riêng tôi cố gắng đến viếng các chùa PGNT, nếu có duyên với chùa nào tôi sẽ xin sự chỉ dạy và sự ban pháp của chùa đó. Chùa Bửu Long thì xa quá nhưng sẽ cố gắng thăm chùa một lần. Xin cảm ơn tất cả các bạn.
    Thiên Đường Có Lối Không Ai Hỏi
    Địa Ngục Cửa Cài Lắm Khách Thăm

  5. #5

    Mặc định

    Chúc mừng anh!

    Giờ anh đã hiểu tại sao có một nhóm hay phản bác, hay có ý kiến trái chiều trên diễn đàn rồi! Nhưng không phải ai cũng có cái duyên như anh để nhìn ra vấn đề, cho nên đành để họ tuỳ duyên vậy thôi!

  6. #6

    Mặc định

    Hỏi về tịnh độ thì thật khó trả lời, pháp tu tịnh độ là tự tu tự chứng, pháp tu nào cũng có căn bản của Phật ở trong đó cả, không có pháp nào sai, không có pháp nào là vô ích, bạn có thể xem trên mạng sẽ thấy hầu hết những vị tu để lại xá lợi thời nay đều là những người tu theo tịnh độ, điều này chắc không phải không nói lên điều gì chứ?
    Như mình nghe đâu đó thì thời mạt pháp này chúng sanh phúc mỏng nghiệp dày nên chỉ có pháp tu tịnh độ là hữu dụng nhất!
    Như mình thấy nhiều người tu theo tịnh độ chỉ cần niệm Nam mô A Di Đà Phật hay A Di Đà Phật cùng với tâm mong muốn được sinh lên cõi nước A DI ĐÀ là đủ, cách này rất tiện lợi lại nhẹ nhàng, khỏi phải chấp kinh sách chi cho mệt, bạn tu theo tịnh độ mà bạn vừa trì chú, vừa đọc kinh, vừa niệm phật thì e hơi ôm đồm, thuyền nhẹ trở đầy sao vượt đường xa? theo mình bạn chỉ theo 1 cái thôi rồi sẽ có cảm ứng, vài lời mong bạn chớ vội mất niềm tin nơi tịnh độ.
    Về mấy câu hỏi của bạn mình xin góp ý như sau:
    Về câu hỏi thứ nhất: Cách tu tập thường nhật ở nhà - bạn hãy tìm hiểu rộng thêm về Phật pháp rồi tự mình chọn lấy 1 đường để đi mà bạn cho là phù hợp. Bởi vì mỗi pháp tu lại có nhiều cách tu. Mỗi chúng ta phải chăng hiểu thì phải hiểu cho rộng nhưng thực hành chỉ cần nhấn mạnh vào 1 điểm tu mà có thể đắc đạo?
    Câu hỏi 2: mình nhất trí với bạn Gaasmita, 1 bàn thờ nhỏ, để một ảnh phật, 1 chén nước sạch coi như cúng dường đừng bầy vẽ gì thêm, để tăng tín tâm cũng tốt, khi có thể thì ngồi đối trước ảnh Phật cho tăng phần trang nghiêm. Vì thời Phật tại thế người tu được thấy Phật nay ta tu không có phước ấy nên 1 bức ảnh cũng tốt.
    Câu hỏi 3 là câu hỏi thật khó, câu hỏi này của bạn làm mình nhớ lại ngày trước khi mình mới trì danh hiệu Phật mình cũng thích trì Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật hơn thích tưởng tượng về Phật thích ca hơn, nhưng sau mình biết hầu hết những người tu theo tịnh độ đều niệm Nam Mô A DI ĐÀ Phật nên mình chuyển sang niệm Nam Mô A Di Đà Phật nhưng trong đầu vẫn nghĩ và tưởng tượng đến Phật Thích Ca, không biết có phải duyên gì không, bây giờ mình vẫn niệm Nam Mô A Di Đà Phật chẳng tưởng chẳng nghĩ gì nữa, chỉ biết việc của mình là niệm để lên cõi A DI ĐÀ bất thối chuyển rồi tu tiếp, và khi mình niệm Nam Mô A Di Đà Phật thấy có cảm ứng trên thân. Nên mình hoàn toàn tin pháp tu tịnh độ và Phật A Đi Đà là thật!
    Trước bạn có học thiền không? theo mình dù bạn tu theo cách nào cũng nên có thiền đều đặn sẽ nhanh có ấn chứng hơn. Từ đó mới có thể kiên định mà tiến tiếp được. Thân!

  7. #7

    Mặc định

    Noname nói hay hihi suy cùng mà nói thì pháp môn nào cũng tự tu tự chứng,
    Gì không thể không tu mà chứng được hihi vạn pháp tùy tâm
    Có duyên thì theo nhưng đừng tham, bạn chủ topic tu lâu mà không cãm ứng là tại chữ không tin- không tin thì không cãm ứng không cãm ứng thì không biết, mà không biết tức Là vô minh, hihi
    Bát nhã

  8. #8

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Nonamepas Xem Bài Gởi
    Hỏi về tịnh độ thì thật khó trả lời, pháp tu tịnh độ là tự tu tự chứng, pháp tu nào cũng có căn bản của Phật ở trong đó cả, không có pháp nào sai, không có pháp nào là vô ích, bạn có thể xem trên mạng sẽ thấy hầu hết những vị tu để lại xá lợi thời nay đều là những người tu theo tịnh độ, điều này chắc không phải không nói lên điều gì chứ?
    Như mình nghe đâu đó thì thời mạt pháp này chúng sanh phúc mỏng nghiệp dày nên chỉ có pháp tu tịnh độ là hữu dụng nhất!
    Như mình thấy nhiều người tu theo tịnh độ chỉ cần niệm Nam mô A Di Đà Phật hay A Di Đà Phật cùng với tâm mong muốn được sinh lên cõi nước A DI ĐÀ là đủ, cách này rất tiện lợi lại nhẹ nhàng, khỏi phải chấp kinh sách chi cho mệt, bạn tu theo tịnh độ mà bạn vừa trì chú, vừa đọc kinh, vừa niệm phật thì e hơi ôm đồm, thuyền nhẹ trở đầy sao vượt đường xa? theo mình bạn chỉ theo 1 cái thôi rồi sẽ có cảm ứng, vài lời mong bạn chớ vội mất niềm tin nơi tịnh độ.
    Về mấy câu hỏi của bạn mình xin góp ý như sau:
    Về câu hỏi thứ nhất: Cách tu tập thường nhật ở nhà - bạn hãy tìm hiểu rộng thêm về Phật pháp rồi tự mình chọn lấy 1 đường để đi mà bạn cho là phù hợp. Bởi vì mỗi pháp tu lại có nhiều cách tu. Mỗi chúng ta phải chăng hiểu thì phải hiểu cho rộng nhưng thực hành chỉ cần nhấn mạnh vào 1 điểm tu mà có thể đắc đạo?
    Câu hỏi 2: mình nhất trí với bạn Gaasmita, 1 bàn thờ nhỏ, để một ảnh phật, 1 chén nước sạch coi như cúng dường đừng bầy vẽ gì thêm, để tăng tín tâm cũng tốt, khi có thể thì ngồi đối trước ảnh Phật cho tăng phần trang nghiêm. Vì thời Phật tại thế người tu được thấy Phật nay ta tu không có phước ấy nên 1 bức ảnh cũng tốt.
    Câu hỏi 3 là câu hỏi thật khó, câu hỏi này của bạn làm mình nhớ lại ngày trước khi mình mới trì danh hiệu Phật mình cũng thích trì Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật hơn thích tưởng tượng về Phật thích ca hơn, nhưng sau mình biết hầu hết những người tu theo tịnh độ đều niệm Nam Mô A DI ĐÀ Phật nên mình chuyển sang niệm Nam Mô A Di Đà Phật nhưng trong đầu vẫn nghĩ và tưởng tượng đến Phật Thích Ca, không biết có phải duyên gì không, bây giờ mình vẫn niệm Nam Mô A Di Đà Phật chẳng tưởng chẳng nghĩ gì nữa, chỉ biết việc của mình là niệm để lên cõi A DI ĐÀ bất thối chuyển rồi tu tiếp, và khi mình niệm Nam Mô A Di Đà Phật thấy có cảm ứng trên thân. Nên mình hoàn toàn tin pháp tu tịnh độ và Phật A Đi Đà là thật!
    Trước bạn có học thiền không? theo mình dù bạn tu theo cách nào cũng nên có thiền đều đặn sẽ nhanh có ấn chứng hơn. Từ đó mới có thể kiên định mà tiến tiếp được. Thân!
    Bạn thân mến, có một câu hỏi mà asmita khá là khó hiểu rằng do tịnh độ muốn chứng minh pháp chứng của mình nên để lại xá lợi hay là tu tịnh độ thì sẽ khiến để lại xá lợi ? Nếu nói pháp là tự tu tự chứng thì việc để lại xá lợi sao có thể nói là do tu tịnh độ mà có đươc ? Vì đã tự tu tự chứng thì làm gì có việc để lại gì để chứng minh mình chứng đạo được ? Thế là mâu thuẫn bạn thân mến

    Lại nữa, nếu thật có pháp hữu dụng nhẹ nhàng thì sao Đức Phật còn dạy cách khác làm gì ? Tu tưởng của Đức Phật là tự lực chứ không nhờ tha lực, ngài dạy các đệ tử của ngài có người nào là nhờ pháp tịnh độ để thành tựu alahan chăng ? Ngay trong chính kinh adiđà của Đại Thùa khi giảng về tịnh độ thì Đức Phật lại dạy cho ngài Xá Lợi Phất, nếu thật là như bạn nói là pháp hữu dụng dễ dùng cho người phước mỏng nghiệp dày thì sao ngài không dạy cho các đệ tử khác như ngài anan, cadiep, Hoa liên sắc, phú lâu na, a na luật, ưu bà ly v.v.. toàn là những vị có những khó khăn nhất định trong việc tu học, đểu có những nghiệp phải trả trước khi thành alahan, mà lại dạy cho tôn giả Xá Lợi Phất trí huệ đệ nhất và còn là người đã thành alahan ngay khi vừa nghe pháp ?

    Điển hình nhất là tôn giả Châu Lợi, đến một bài kinh cũng không thuộc nỗi mà Đức Phật nào cũng đâu có dạy về pháp môn cầu về Tây Phương ? Ngược lại ngài cũng chỉ dạy một cái pháp môn độc nhất là Tứ Niệm Xứ để ngài tự quán xét tâm mình thôi. ? Thế có phải là có lý do để đặt câu hỏi về tính chân thực của pháp môn không ?

    Con đường có nhiều nhưng nếu bạn lựa sai con đường thì sao có thể đắc đạo. Chính Như Lai cũng khẳng định một câu rằng "Này các Tỳ kheo, do Như Lai đi sai con đuòng nên đã biết bao nhiêu ngàn kiếp đã phải trôi lăn trong vòng sinh tử"

    Cuối cùng bạn thân mến, niệm "a di đà" thì phải biết ta niệm tới phật a dia đà, niệm "Phật thích ca" thì phải biết ta niệm tới phật thích ca. Cái quan trọng nhất của đạo mà Đức Phật dạy ta về đạo đó là nhận thức một cách rõ ràng về thân tâm và ý thức của mình. Thế thì theo cách của bạn thì niệm a di đà mà bạn lại hình dung về Phật Thích Ca thì khác nào bạn đi hướng tây mà không biết mình đi về hướng tây ? trái hẳn hoàn toàn về con đương đạo mà thế tôn đã thuyết giảng.

    Này bạn thân mến, cái nguy hiểm nhất mà khi bạn trì niệm một danh hiệu Phật lâu ngày mà đạt đến cảnh giới của việc niệm mà không biết mình niệm chính là bạn đã quên đi mất cả ý thức của mình, dẫn đến tưởng thức phát sinh quá mạnh sinh ra cảm ứng từ thân thể nhẹ, thấy hào quang, thấy cảnh sắc thần bí v.v... nghĩ là mình đắc đạo nhưng thật ra là mình đang bị nguy hiểm tinh thần do bị ức chế thần kinh.

    Con người tham lam, thích cái đơn giản nhất ích cần suy nghĩ ích cần hiểu biết mà lợi ích nhiều nhất nên dễ bị lôi cuốn vào pháp môn không thật.

    PGNT chủ trương ít nói thứ không cần thiến gây nên tranh cãi, chưa hiểu biết rõ thì không nói. Pháp môn tịnh độ, có những điều chúng tôi thấy không hợp lý nên không theo chứ cũng không khẳng định là đúng hay không đúng.

    Tránh sự tranh cãi cũng như đấu khẩu nên chúng tôi lúc nào cũng hạn chế tối đa việc tránh đụng chạm tới pháp môn của kẻ khác. Nhưng bạn thân mến, có những nghịch lý bạn cần nên biết, hiểu biết niềm tin sinh ra từ sự lợi ích mà thứ ta làm chứ không phải là ai nói thì nghe, nghe rồi tin như thật thì sẽ hại bạn.

    Niềm tin của bạn là do bạn sẽ tác động tới bạn nên bạn cũng phải suy nghĩ và suy xét thật tình. Nó là của bạn nên bạn tu và theo pháp môn nào cũng là do bạn. Nhưng đừng vì một câu "tự tu tự chứng' hay 'pháp môn cao thâm khó dò" mà đánh mất đi sự suy xét của mình.

    Chúc bạn nhiều tinh tấn và an lạc

    Cảm ơn bạn đã có nhiều đóng góp
    Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?

  9. #9

    Mặc định

    Hồi cách đây vài ba năm khi người mất đi được hỏa táng, thì chúng ta còn đến được tận cửa lò thiêu chứng kiến từ A đến Z các công đoạn, được tận tay châm lửa hóa thân cho người thân, được tận tay lấy tro cốt từ vỉ sắt sang qua tiểu sành sau khi xong công đoạn cuối. Nay, khi đưa quan tài vào hỏa táng, chúng ta đâu chứng kiến được gì, ngoài cái màn hình cố định cho ta quan sát từ xa, khi hẹn ngày giờ lấy cốt thì họ đưa trả cho ta cái hủ sành đã bịt kín và 1 bịch tro, thì hỏi làm sao chúng ta biết được ai để lại xá lợi, không lẽ ta lại khui hủ cốt ra mà tìm kiếm. Đôi khi nghĩ rằng không biết phải tro cốt của người thân mình hay là không nữa.
    Mấy hôm nay tôi đã nhìn lại thời gian đã qua cũng như so sánh con đường mới và con đường cũ mới thấy mình đi lầm đường, sai lời dạy của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni nhiều lắm, may mắn thay tôi đã có cơ duyên để đánh thức sự mê lầm, và rất áy náy khi nhìn lại người thân và bạn đồng tu vẫn ngụp lặn trong sự mê lầm đó, dĩ nhiên tôi sẽ cố gắng thức tỉnh cho họ (nhất là vợ tôi, tu Tịnh Độ gấp đôi tôi về "tuổi Đạo") nhưng chưa phải bây giờ vì ít nhiều tôi phải có căn bản trong tu tập trên con đường mới, con đường của giải thoát.
    Hôm nay tôi rất hoan hỷ trong lòng khi có thêm các anh chị vào topic để hướng dẫn thêm cho TTL tôi được tỏ thêm kinh nghiệm tu tập, chân thành cảm ơn anh chị.
    HoaTuLien ôi, tôi đánh chữ trên đây là hay rồi đó, không biết cách chat trên net đâu, để tôi kêu thằng con tôi dạy cái đã rồi tôi sẽ gặp HoaTuLien ở trên net sau. Thân mến.
    Thiên Đường Có Lối Không Ai Hỏi
    Địa Ngục Cửa Cài Lắm Khách Thăm

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi thích tùm lum Xem Bài Gởi
    Hồi cách đây vài ba năm khi người mất đi được hỏa táng, thì chúng ta còn đến được tận cửa lò thiêu chứng kiến từ A đến Z các công đoạn, được tận tay châm lửa hóa thân cho người thân, được tận tay lấy tro cốt từ vỉ sắt sang qua tiểu sành sau khi xong công đoạn cuối. Nay, khi đưa quan tài vào hỏa táng, chúng ta đâu chứng kiến được gì, ngoài cái màn hình cố định cho ta quan sát từ xa, khi hẹn ngày giờ lấy cốt thì họ đưa trả cho ta cái hủ sành đã bịt kín và 1 bịch tro, thì hỏi làm sao chúng ta biết được ai để lại xá lợi, không lẽ ta lại khui hủ cốt ra mà tìm kiếm. Đôi khi nghĩ rằng không biết phải tro cốt của người thân mình hay là không nữa.
    Mấy hôm nay tôi đã nhìn lại thời gian đã qua cũng như so sánh con đường mới và con đường cũ mới thấy mình đi lầm đường, sai lời dạy của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni nhiều lắm, may mắn thay tôi đã có cơ duyên để đánh thức sự mê lầm, và rất áy náy khi nhìn lại người thân và bạn đồng tu vẫn ngụp lặn trong sự mê lầm đó, dĩ nhiên tôi sẽ cố gắng thức tỉnh cho họ (nhất là vợ tôi, tu Tịnh Độ gấp đôi tôi về "tuổi Đạo") nhưng chưa phải bây giờ vì ít nhiều tôi phải có căn bản trong tu tập trên con đường mới, con đường của giải thoát.
    Hôm nay tôi rất hoan hỷ trong lòng khi có thêm các anh chị vào topic để hướng dẫn thêm cho TTL tôi được tỏ thêm kinh nghiệm tu tập, chân thành cảm ơn anh chị.
    HoaTuLien ôi, tôi đánh chữ trên đây là hay rồi đó, không biết cách chat trên net đâu, để tôi kêu thằng con tôi dạy cái đã rồi tôi sẽ gặp HoaTuLien ở trên net sau. Thân mến.
    Bạn đã có nhân duyên chọn pháp chơn thật của Bổn sư rồi còn cầu chi pháp gì khác nữa!
    Cứ làm theo ba điều sau đây:
    1- Luôn luôn tu theo chánh pháp của Đức Phật
    2- Lo cho cha mẹ ông bà và bố thí rộng rãi cho chúng sanh và chăm lo hành thiện xa rời ác nghiệp, giữ tròn giới nhất là dâm giới hay ái dục, vì đây là nhân để thành đạo.
    3- Quán sát thân tâm mình từng giây từng phút, cố tự kỹ xem mình đang ở bát chánh đạo hay lạc vào 12 nhân duyên.
    4- Nếu có ai thuyết pháp hùng hồn , thì hãy xem lại điều 1

  11. #11

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Bạn thân mến, có một câu hỏi mà asmita khá là khó hiểu rằng do tịnh độ muốn chứng minh pháp chứng của mình nên để lại xá lợi hay là tu tịnh độ thì sẽ khiến để lại xá lợi ? Nếu nói pháp là tự tu tự chứng thì việc để lại xá lợi sao có thể nói là do tu tịnh độ mà có đươc ? Vì đã tự tu tự chứng thì làm gì có việc để lại gì để chứng minh mình chứng đạo được ? Thế là mâu thuẫn bạn thân mến
    Bạn thân mến, các ngài vì lòng từ bi với chúng sinh nên để lại xá lợi chứ không vì gì khác cả, bạn thân mến thế nên không có gì mâu thuẫn ở đây!
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Lại nữa, nếu thật có pháp hữu dụng nhẹ nhàng thì sao Đức Phật còn dạy cách khác làm gì ? Tu tưởng của Đức Phật là tự lực chứ không nhờ tha lực, ngài dạy các đệ tử của ngài có người nào là nhờ pháp tịnh độ để thành tựu alahan chăng ? Ngay trong chính kinh adiđà của Đại Thùa khi giảng về tịnh độ thì Đức Phật lại dạy cho ngài Xá Lợi Phất, nếu thật là như bạn nói là pháp hữu dụng dễ dùng cho người phước mỏng nghiệp dày thì sao ngài không dạy cho các đệ tử khác như ngài anan, cadiep, Hoa liên sắc, phú lâu na, a na luật, ưu bà ly v.v.. toàn là những vị có những khó khăn nhất định trong việc tu học, đểu có những nghiệp phải trả trước khi thành alahan, mà lại dạy cho tôn giả Xá Lợi Phất trí huệ đệ nhất và còn là người đã thành alahan ngay khi vừa nghe pháp ?
    Điển hình nhất là tôn giả Châu Lợi, đến một bài kinh cũng không thuộc nỗi mà Đức Phật nào cũng đâu có dạy về pháp môn cầu về Tây Phương ? Ngược lại ngài cũng chỉ dạy một cái pháp môn độc nhất là Tứ Niệm Xứ để ngài tự quán xét tâm mình thôi. ? Thế có phải là có lý do để đặt câu hỏi về tính chân thực của pháp môn không ?
    Bạn thân mến, tự lực hay tha lực đều là lời nói của thế gian, và đây là lời Phật dạy:
    “Này Xá-lợi-phất, nếu có hàng thiện nam thiện nữ nào nghe nói về Phật A Di Ðà rồi chấp trì danh hiệu Ngài, hoặc một ngày, hai ngày, ba ngày... Xá-lợi-phất! Nếu có hàng thiện nam tín nữ tu Ngũ giới, Thập thiện, nghe được danh hiệu của Phật A Di Ðà; chấp, như tay nắm chặt đồ vật không thả, ý nói niệm danh hiệu Phật A Di Ðà không lơi lỏng biếng lười, hoặc một ngày, chữ hoặc, có thể đổi thành chữ khổ, là khó nhọc. Khó nhọc một ngày, khó nhọc hai ngày, khó nhọc ba ngày... rất là khổ cực, vì từ bảy giờ sáng đến chín giờ tối, khó nhọc đến bảy ngày, đạt đến mức độ nhất tâm bất loạn. Người ấy khi lâm chung, người ấy chờ đến khi chết, Ðức Phật A Di Ðà cùng các Thánh chúng hiện ra trước mặt, Ðức Phật A Di Ðà tưởng nhớ đến chúng sanh... "A, chúng sanh ở thế giới Ta-bà đang niệm danh hiệu ta, niệm đã được bảy ngày, cam chịu khó nhọc bảy ngày, ta nên đáp ứng và rước họ về cõi nước Cực Lạc, bây giờ đã đến giờ rồi, mau mau đi rước họ." Bấy giờ Ðức Phật, Bồ-tát Quán Thế Âm, Ðại Thế Chí, Thanh tịnh đại hải chúng Bồ-tát cùng đến và đều đưa tay rước người ấy về thế giới Cực Lạc, dù có muốn rút lui cũng không thể được. Người ấy khi lâm chung tâm không điên đảo, liền được vãng sanh về thế giới Cực Lạc của Phật A Di Ðà. Bấy giờ tâm của người ấy dù có tư tưởng điên đảo, cũng không thể nói: "Tôi không muốn đi, nơi đó không có ý nghĩa gì." Người ấy không thể cự tuyệt lời mời gọi của Phật A Di Ðà, tức khắc vãng sanh về thế giới Cực Lạc.”
    Này bạn, bạn nên nhớ chỉ có những vị thành tựu mới để lại xá lợi thôi bạn à!
    Này bạn, tại sao Đức Phật lại dạy Kinh A Di Đà cho ngài Xá Lợi Phất? Bởi vì Kinh A Di Đà cao siêu khó nghĩ bàn, như trên tôi đã nói hỏi về tịnh độ thì thật khó trả lời là vậy, đến ngài Xá Lợi Phất trí tuệ đệ nhất mà còn thấy khó hiểu thì ai hiểu được đây: “Sau khi đã nói tại sao cõi nước kia tên là Cực Lạc rồi, Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni chờ ngài Xá-lợi-phất thưa hỏi vô lượng vô biên đạo lý trong đó, nhưng ngài Xá-lợi-phất tuy rất thông minh lại vẫn không hiểu rõ. Bởi vì pháp môn Tịnh độ rất vi diệu, là pháp môn không thể nghĩ bàn, cho nên ngài không biết thưa hỏi ra sao.”
    Vậy nên Kinh A Di Đà phải được giảng nói cho ngài Xá Lợi Phất, bởi vì những vị kia có giảng nói cũng không sao mà hiểu được! Nhưng việc thực hành thì rất giản đơn nhẹ nhàng: “Này Xá-lợi-phất, nếu có hàng thiện nam thiện nữ nào nghe nói về Phật A Di Ðà rồi chấp trì danh hiệu Ngài, hoặc một ngày, hai ngày, ba ngày...”
    Và việc thực hành thì ngài giảng nói cho mọi chúng sinh, ai cũng có thể thực hành được hết, không riêng gì ngài Xá Lợi Phất, nhưng để hiểu pháp tịnh độ thì phải là người đệ nhất trí tuệ!
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Con đường có nhiều nhưng nếu bạn lựa sai con đường thì sao có thể đắc đạo. Chính Như Lai cũng khẳng định một câu rằng "Này các Tỳ kheo, do Như Lai đi sai con đuòng nên đã biết bao nhiêu ngàn kiếp đã phải trôi lăn trong vòng sinh tử"
    Con người tham lam, thích cái đơn giản nhất ích cần suy nghĩ ích cần hiểu biết mà lợi ích nhiều nhất nên dễ bị lôi cuốn vào pháp môn không thật.
    PGNT chủ trương ít nói thứ không cần thiến gây nên tranh cãi, chưa hiểu biết rõ thì không nói. Pháp môn tịnh độ, có những điều chúng tôi thấy không hợp lý nên không theo chứ cũng không khẳng định là đúng hay không đúng.
    Tránh sự tranh cãi cũng như đấu khẩu nên chúng tôi lúc nào cũng hạn chế tối đa việc tránh đụng chạm tới pháp môn của kẻ khác. Nhưng bạn thân mến, có những nghịch lý bạn cần nên biết, hiểu biết niềm tin sinh ra từ sự lợi ích mà thứ ta làm chứ không phải là ai nói thì nghe, nghe rồi tin như thật thì sẽ hại bạn.
    Niềm tin của bạn là do bạn sẽ tác động tới bạn nên bạn cũng phải suy nghĩ và suy xét thật tình. Nó là của bạn nên bạn tu và theo pháp môn nào cũng là do bạn. Nhưng đừng vì một câu "tự tu tự chứng' hay 'pháp môn cao thâm khó dò" mà đánh mất đi sự suy xét của mình.
    Niệm Phật là một trong những pháp môn tu hành rất căn bản được Đức Thế Tôn chỉ dạy rất rõ ràng, hiện còn lưu lại trong các bản kinh cổ nhất, cả tạng Pàli và tạng Hán, gồm có ba cách: một là nhớ nghĩ Pháp thân Phật, hai là quán tưởng tướng hảo và công đức của Phật, ba là xưng niệm danh hiệu Phật. Trong đó, theo lý mà niệm Phật thì gọi là pháp thân niệm Phật (còn gọi là thật tướng niệm Phật); trong tâm luôn nhớ nghĩ đến hình tướng và công đức của Phật gọi là quán tưởng niệm Phật; miệng luôn xưng danh hiệu Phật gọi là trì danh niệm Phật, xưng danh niệm Phật.
    Đoạn kinh sau đây, được trích trong Tăng Nhất A Hàm, sẽ cho chúng ta thấy pháp môn niệm Phật đã được Đức Thế Tôn chỉ dạy lúc Ngài còn tại thế, là một trong các pháp Tam niệm, Lục niệm, Thập niệm Bấy giờ, Đức Phật đang ở trong vườn Cấp Cô Độc, rừng cây Kỳ Đà, nước Xá Vệ, nói với các thầy Tỳ kheo: “Hãy tu hành một pháp. Hãy quảng bá một pháp. Đã tu hành một pháp rồi, liền có danh dự, thành tựu quả báo lớn, các điều thiện đủ cả, được vị cam lồ, đến chỗ vô vi, liền được thần thông, trừ các loạn tưởng, được quả Sa môn, tự đến Niết bàn. Một pháp ấy là gì? Đó là niệm Phật” (Đại chính 2, tr. 532).
    Tập kinh Quán Vô Lượng Thọ (Amitayur - dhyàna Sutra) cho ta biết nguyên lai của giáo lý Tịnh độ do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni thuyết. A Xà Thế, Thái tử thành Vương Xá, nổi loạn chống lại vua cha là Tần Bà Sa La và hạ ngục nhà vua này; hoàng hậu cũng bị giam vào một nơi. Sau đó, hoàng hậu cầu thỉnh Đức Phật chỉ cho bà một chỗ tốt đẹp hơn, nơi không có những tai biến xảy ra như vậy. Đức Thế Tôn liền hiện thân trước mặt bà và thị hiện cho thấy tất cả các Phật độ và bà chọn quốc độ của Phật A Di Đà coi như tối hảo, Phật bèn dạy bà cách tụng niệm về quốc độ này để sau cùng được thác sinh vào đó. Ngài dạy bà bằng giáo pháp riêng của Ngài và đồng thời giảng giáo pháp của Phật A Di Đà. Cả hai giáo pháp cuối cùng chỉ là một, điều này ta có thể thấy rõ theo những lời Ngài dạy Tôn giả A Nan ở đoạn cuối của các bài pháp: "Này A Nan, hãy ghi nhớ bài thuyết pháp này và lặp lại cho đại chúng ở Kỳ Xà Quật nghe. Thuyết giáo này, ta gọi đấy là kinh A Di Đà". Quan điểm đó của kinh Quán Vô Lượng Thọ như muốn nói lên giáo lý A Di Đà cùng nguồn gốc với giáo lý Nguyên thủy, đều do Đức Thế Tôn thuyết. (Các tông phái đạo Phật, bản dịch của Tuệ Sỹ, Tu thư Đại học Vạn Hạnh 1973, tr.329)..."

    Như vậy, rõ ràng là Kinh A Di Đà là do chính Đức Phật thuyết và được ghi lại trong Đại Tạng Kinh. Không chỉ Tịnh Độ Tông tụng kinh Di Đà mà trong Mật Tông và Thiền Tông cũng có chia thời khóa tụng kinh Di Đà và niệm A Di Đà Phật...Thọ trì câu "Nam Mô A Di Đà Phật "là Mật trong Mật, là Thiền trong Thiền, là Đại Thừa trong Đại Thừa, là Nhất thừa trong Nhất thừa...

    Bạn không tin pháp môn Tịnh Độ? Nghi ngờ kinh điển Tịnh Độ và lời Phật nói? Đúng lắm! Rất đúng với lời Phật dạy, vì đây là pháp môn khó tin nhất trong tất cả các pháp môn - "nan tín chi pháp", Phật nói trước rồi chỉ có người đủ thiện căn phước đức nhân duyên mới có thể tin tưởng được pháp môn này...Nếu nói ra pháp môn này mà ai cũng tin ngay, cũng chân thật niệm A Di Đà Phật cầu sanh Tây phương thì Phật đã nói sai rồi.

    Trong triệu người học Phật, số lượng học được kinh điển Đại thừa có bao nhiêu? Trong số đó có bao nhiêu người biết đến pháp môn Tịnh Độ? Trong số người biết đến pháp môn Tịnh Độ có mấy người thật sự tin tưởng niệm Phật cầu sanh Tây phương Cực Lạc và được vãng sanh thật sự?

    Cứ tầng tầng phân tích xuống thì thấy số người còn lại quá ít, quá ít...rõ ràng là lời Phật dạy rất đúng: "Nan tín chi pháp", pháp khó tin đấy mà. Trong kinh Vô Lượng Thọ Phật cũng có nói rằng việc tin tưởng vào pháp môn Niệm Phật là việc khó nhất trong các việc khó, không có việc khó nào có thể so sánh được.... Bạn chưa đủ tín tâm tin tưởng pháp môn Tịnh Độ thì cũng bình thường thôi, rất bình thường. Vì ngay hàng Bồ tát còn có vị chưa thể tin vào pháp môn này nữa, huống chí là người bình thường như bạn.
    “Thời Mạt Pháp ức ức người tu hành hiếm có người đắc đạo. Duy chỉ có pháp môn Tịnh Độ là được giải thoát rốt ráo.” (Kinh Đại Tập)
    Ngài Vĩnh Minh Diên Thọ, Tổ thứ ba của Thiền Pháp Nhãn cũng là Tổ thứ sáu của tông Tịnh độ đã nói:
    “Hữu Thiền hữu Tịnh độ
    Du như đới giác hổ
    Hiện thế vi nhân sư
    Lai sinh tác Phật Tổ”.
    “Có Thiền có Tịnh độ
    Như hổ mọc thêm sừng
    Hiện đời thầy trời người
    Vị lai làm Phật Tổ”.
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Này bạn thân mến, cái nguy hiểm nhất mà khi bạn trì niệm một danh hiệu Phật lâu ngày mà đạt đến cảnh giới của việc niệm mà không biết mình niệm chính là bạn đã quên đi mất cả ý thức của mình, dẫn đến tưởng thức phát sinh quá mạnh sinh ra cảm ứng từ thân thể nhẹ, thấy hào quang, thấy cảnh sắc thần bí v.v... nghĩ là mình đắc đạo nhưng thật ra là mình đang bị nguy hiểm tinh thần do bị ức chế thần kinh.
    Xin thưa với bạn hiền là tôi chưa bao giờ niệm Phật mà không biết mình niệm cả, chưa bao giờ tôi không làm chủ trong từng niệm cả! vậy nên bạn đừng lầm tưởng cảm ứng là do tưởng thức bạn nhé, hiểu như vậy là bạn hiểu hoàn toàn sai về pháp môn tịnh độ đó bạn!
    Thiền nào có khác Tịnh đâu
    Có chăng chỉ khác công phu tu hành
    Ngộ là Phật, mê: chúng sanh
    Ngoài ra kết quả rành rành như nhau

    Trích dẫn Nguyên văn bởi chỉnh_tâm Xem Bài Gởi
    Bạn đã có nhân duyên chọn pháp chơn thật của Bổn sư rồi còn cầu chi pháp gì khác nữa!
    Cứ làm theo ba điều sau đây:
    1- Luôn luôn tu theo chánh pháp của Đức Phật
    2- Lo cho cha mẹ ông bà và bố thí rộng rãi cho chúng sanh và chăm lo hành thiện xa rời ác nghiệp, giữ tròn giới nhất là dâm giới hay ái dục, vì đây là nhân để thành đạo.
    3- Quán sát thân tâm mình từng giây từng phút, cố tự kỹ xem mình đang ở bát chánh đạo hay lạc vào 12 nhân duyên.
    4- Nếu có ai thuyết pháp hùng hồn , thì hãy xem lại điều 1
    a) Niệm Phật với chánh kiến
    Với người niệm Phật pháp chánh kiến phải cần sáng tỏ. Nhận thấy rằng pháp niệm Phật là một diệu pháp hợp xứng với tâm cảnh con người thời nay mà đức Phật đã tuyên dạy. Bằng niềm tin hiểu biết đúng như thế sẽ là nghị lực bất thối, trước mọi hoàn cảnh tình huống để không sợ phải lạc vào tà kiến.
    b) Niệm Phật với chánh tư duy
    Niệm Phật với chánh tư duy là niệm trong tư duy chánh pháp. Nhận ra Phật hiệu là tự tánh, là Phật tâm, là phương tiện rốt ráo nhất đưa người về nguồn tâm như thật.
    c) Niệm Phật với chánh ngữ
    Mỗi câu niệm Phật là mỗi lời chánh ngữ, điều tịnh khẩu nghiệp, xa trừ ác ngữ, thanh tịnh nôi tâm. Kinh Bảo Tích dạy rằng "...xưng niệm nam mô Phật, khẩu nghiệp sạch không. Khẩu nghiệp như thế gọi là cầm cây đuốc lớn chiếu sáng phá tan phiền não ."
    d) Niệm Phật với chánh nghiệp
    Niệm Phật với chánh nghiệp là tạo hành động lành, kiểm soát ba nghiệp, thanh tịnh thân tâm, dứt mọi điều xấu ác. Khi sống thân tâm nhẹ nhàng lúc mãn phần sanh về Cực Lạc. Kinh Pháp Cú "...Người hành ác sanh vào khổ cảnh, người phẩm hạnh tốt sanh vào nhàn cảnh. Bậc không ô nhiễm nhập diệt vào Niết Bàn
    e) Niệm Phật với chánh mạng
    Người niệm Phật với niệm vãng sanh cầu thành Phật, nên phát lòng từ thể hiện qua việc làm nghề nghiệp, do đây mà thuận hòa với chánh mạng.
    f) Niệm Phật với chánh tinh tấn
    Pháp Chánh Tinh Tấn đã quan trọng cho đường tu vậy, thì người niệm Phật cần chuyên nhất gia công hơn. Niệm niệm bất thối, niệm niệm quy nhất về tâm, dừng nghỉ tất cả vọng tâm ô nhiễm, gội sạch phiền não, tâm niệm bây giờ chính là niệm Phật chánh tinh tấn vậy.
    g) Niệm Phật với chánh niệm
    Thực hành niệm Phật với Chánh Niệm là rốt ráo diệt trừ tâm niệm xấu, thanh lọc tư tưởng sai quấy, để thay thế vun bồi vào tâm bằng ý niệm lành qua danh hiệu Phật.
    h) Niệm Phật với Chánh Định
    Thực hành pháp niệm Phật đến thuần nhuyễn. Người niệm Phật sẽ có được Chánh Định không khác gì pháp tu thiền vậy.
    Như này thì có cần xem lại điều 1 nữa không bạn hiền?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi thích tùm lum Xem Bài Gởi
    Hồi cách đây vài ba năm khi người mất đi được hỏa táng, thì chúng ta còn đến được tận cửa lò thiêu chứng kiến từ A đến Z các công đoạn, được tận tay châm lửa hóa thân cho người thân, được tận tay lấy tro cốt từ vỉ sắt sang qua tiểu sành sau khi xong công đoạn cuối. Nay, khi đưa quan tài vào hỏa táng, chúng ta đâu chứng kiến được gì, ngoài cái màn hình cố định cho ta quan sát từ xa, khi hẹn ngày giờ lấy cốt thì họ đưa trả cho ta cái hủ sành đã bịt kín và 1 bịch tro, thì hỏi làm sao chúng ta biết được ai để lại xá lợi, không lẽ ta lại khui hủ cốt ra mà tìm kiếm. Đôi khi nghĩ rằng không biết phải tro cốt của người thân mình hay là không nữa.
    Mấy hôm nay tôi đã nhìn lại thời gian đã qua cũng như so sánh con đường mới và con đường cũ mới thấy mình đi lầm đường, sai lời dạy của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni nhiều lắm, may mắn thay tôi đã có cơ duyên để đánh thức sự mê lầm, và rất áy náy khi nhìn lại người thân và bạn đồng tu vẫn ngụp lặn trong sự mê lầm đó, dĩ nhiên tôi sẽ cố gắng thức tỉnh cho họ (nhất là vợ tôi, tu Tịnh Độ gấp đôi tôi về "tuổi Đạo") nhưng chưa phải bây giờ vì ít nhiều tôi phải có căn bản trong tu tập trên con đường mới, con đường của giải thoát.
    Này bạn hiền, việc để lại xá lợi đều có ấn chứng, có hiện tượng, có nguyên do cả, không phải tự dưng mà bới tro của nhau ra làm gì! Nên bạn yên tâm đi người khác người ta không ngây như bạn để ai muốn dắt đi đâu thì dắt, tu là bản lĩnh chứ không phải tu để như cục bột ai muốn nặn thế nào thì nặn bạn nhé!

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Nonamepas Xem Bài Gởi
    ............................
    Trong triệu người học Phật, số lượng học được kinh điển Đại thừa có bao nhiêu? Trong số đó có bao nhiêu người biết đến pháp môn Tịnh Độ? Trong số người biết đến pháp môn Tịnh Độ có mấy người thật sự tin tưởng niệm Phật cầu sanh Tây phương Cực Lạc và được vãng sanh thật sự?
    ........................
    Chổ này tuỳ địa điểm bạn ơi.

    Bạn nói thế chỉ đúng với các nước như: Myanmar, Campuchia,.... vì ở đó chủ yếu theo Phật giáo Nguyên Thuỷ.

    Đối với Trung Quốc, Việt Nam, Hàn Quốc... thì chắc phải nói ngược lại: trong triệu người học Phật, có bao nhiêu người học được kinh điển Nguyên Thuỷ? Có bao nhiêu người bước đi theo con đường Đức Phật đã đi?

  13. #13

    Mặc định

    Bạn thân mến, các ngài vì lòng từ bi với chúng sinh nên để lại xá lợi chứ không vì gì khác cả, bạn thân mến thế nên không có gì mâu thuẫn ở đây!
    Bạn thân mến, mong bạn hãy trình bày cho người chưa biết vì sao lòng từ bi thì phải để lại xá lợi ? Có phải không để lại xá lợi là không từ bi.

    Phật dạy thân là tứ đại hợp thành là vô thường, hoại diệt không còn, tan rã có gì để mà quý giá, thế thì để lại xá lợi chỉ là những mảnh xương kết tinh dạng hổ phách nên có màu đẹp thì có ích lợi gì cho chúng sanh ? liên hệ gì đến sự từ bi ?

    Có phải vị alahan nào cũng để lại xá lợi ? và có thật xá lợi là biểu tượng của sự chứng đạo hay chăng ?

    Và việc thực hành thì ngài giảng nói cho mọi chúng sinh, ai cũng có thể thực hành được hết, không riêng gì ngài Xá Lợi Phất, nhưng để hiểu pháp tịnh độ thì phải là người đệ nhất trí tuệ!
    Bạn thân mến, như bạn đã trình bày thì hiểu pháp tịnh độ thì phải là người trí huệ đệ nhất thế thì sao hạng chúng sinh phước mỏng nghiệp dày, trí huệ ít ỏi có thể hiểu được mà do không hiểu được thì sao có thể hành thành công ?? Như vậy thật là mâu thuẫn với câu ai cũng có thể hành được của bạn.

    Đừng quên rằng đức Phật dạy rõ ràng cơ sở của niềm tin phải là thấy-nghe-hiểu-hành-đạt kết quả-rồi mới tin, chứ không phải là cứ nghe rồi nhắm mắt mà hành khi chưa hiểu. Như người đi ra đường thì họ ít nhất phải biết nơi họ đến, nơi họ sẽ đi, địa chỉ, quận, phường, xã hay chí ít ra là thành phố nào thì họ mới mong có thể đến nơi họ muốn, chứ không biết gì cả thì hỏi rằng họ nào biết họ sẽ đi đâu.

    Lại nữa, bạn thân mến, bạn chưa hiểu ý của tôi, bạn chắc biết được ngài Châu Lợi chứ ? Ngài do nghiệp nhân trước mà giờ là người ngu dốt khó tu, khó có thể thành đạo. Nếu như tịnh độ là pháp dành cho những người như bạn nói là nghiệp dày phước mỏng khó có thể tu những pháp môn khác thì sao Đức Phật lại không dạy cho ngài Châu Lợi pháp môn tịnh độ ngay từ đâu ? Rồi còn ngài Ưu bà ly là con thợ cắt tóc ít học ít biết là giai cấp hạ tiện sao Phật không chỉ dạy ? hay Hoa Liên Sắc là kỹ nữ v.v.. tất cả những tôn giả ấy đức Phật truyền dạy chỉ duy nhất là bát thánh đạo mà thôi.

    Lại nữa, nếu như nói trí huệ đệ nhất như tôn giả Xá Lợi phất mới hiểu nổi thì rất vô lý. vì sao tôi nói vậy

    1> Tôn giả Xá lợi phất đã thành alahan từ lâu rồi chứ không phải là một người phàm, Phật dạy pháp môn cầu lên cõi tây phương cho người phàm với một vị alahan mà biết chắc mình không còn tái sinh nữa để làm gì ?
    2> Nếu nói Phật làm vậy để vì chúng sinh, chứng thực cõi Tây Phương là có thực thì không phải vì trong đệ tử Phật có hai vị là Mục Kiền Liên và A Na luật, tôn giả Mục Kiền Liên có thần thông muốn đi đâu là đi thế thì việc ngài đi đến cõi Tây Phương rồi chứng thực lại việc đó thực có dễ dàng hơn ? và ngài A Na Luật cũng vậy có thiên nhãn dễ dàng nhìn thấy cảnh Tây Phương và ngài cũng có khả năng cho người khác mượn thần lực đó để trông thấy cảnh Tây Phương thì không phải hiệu ứng tin tưởng tăng gấp bội ?? Cớ sao lại đưa cho mỗi tôn giả Xá Lợi Phất có trí tuệ một pháp môn cao thâm chỉ mỗi ngài hiểu được để rồi nói pháp môn đó là ai cũng theo được. Bạn đã thấy được điểm mâu thuẫn đó chưa ?

    Niệm Phật là một trong những pháp môn tu hành rất căn bản được Đức Thế Tôn chỉ dạy rất rõ ràng, hiện còn lưu lại trong các bản kinh cổ nhất, cả tạng Pàli và tạng Hán, gồm có ba cách: một là nhớ nghĩ Pháp thân Phật, hai là quán tưởng tướng hảo và công đức của Phật, ba là xưng niệm danh hiệu Phật. Trong đó, theo lý mà niệm Phật thì gọi là pháp thân niệm Phật (còn gọi là thật tướng niệm Phật); trong tâm luôn nhớ nghĩ đến hình tướng và công đức của Phật gọi là quán tưởng niệm Phật; miệng luôn xưng danh hiệu Phật gọi là trì danh niệm Phật, xưng danh niệm Phật.
    Đoạn kinh sau đây, được trích trong Tăng Nhất A Hàm, sẽ cho chúng ta thấy pháp môn niệm Phật đã được Đức Thế Tôn chỉ dạy lúc Ngài còn tại thế, là một trong các pháp Tam niệm, Lục niệm, Thập niệm Bấy giờ, Đức Phật đang ở trong vườn Cấp Cô Độc, rừng cây Kỳ Đà, nước Xá Vệ, nói với các thầy Tỳ kheo: “Hãy tu hành một pháp. Hãy quảng bá một pháp. Đã tu hành một pháp rồi, liền có danh dự, thành tựu quả báo lớn, các điều thiện đủ cả, được vị cam lồ, đến chỗ vô vi, liền được thần thông, trừ các loạn tưởng, được quả Sa môn, tự đến Niết bàn. Một pháp ấy là gì? Đó là niệm Phật” (Đại chính 2, tr. 532).
    Tập kinh Quán Vô Lượng Thọ (Amitayur - dhyàna Sutra) cho ta biết nguyên lai của giáo lý Tịnh độ do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni thuyết. A Xà Thế, Thái tử thành Vương Xá, nổi loạn chống lại vua cha là Tần Bà Sa La và hạ ngục nhà vua này; hoàng hậu cũng bị giam vào một nơi. Sau đó, hoàng hậu cầu thỉnh Đức Phật chỉ cho bà một chỗ tốt đẹp hơn, nơi không có những tai biến xảy ra như vậy. Đức Thế Tôn liền hiện thân trước mặt bà và thị hiện cho thấy tất cả các Phật độ và bà chọn quốc độ của Phật A Di Đà coi như tối hảo, Phật bèn dạy bà cách tụng niệm về quốc độ này để sau cùng được thác sinh vào đó. Ngài dạy bà bằng giáo pháp riêng của Ngài và đồng thời giảng giáo pháp của Phật A Di Đà. Cả hai giáo pháp cuối cùng chỉ là một, điều này ta có thể thấy rõ theo những lời Ngài dạy Tôn giả A Nan ở đoạn cuối của các bài pháp: "Này A Nan, hãy ghi nhớ bài thuyết pháp này và lặp lại cho đại chúng ở Kỳ Xà Quật nghe. Thuyết giáo này, ta gọi đấy là kinh A Di Đà". Quan điểm đó của kinh Quán Vô Lượng Thọ như muốn nói lên giáo lý A Di Đà cùng nguồn gốc với giáo lý Nguyên thủy, đều do Đức Thế Tôn thuyết. (Các tông phái đạo Phật, bản dịch của Tuệ Sỹ, Tu thư Đại học Vạn Hạnh 1973, tr.329)..."

    Như vậy, rõ ràng là Kinh A Di Đà là do chính Đức Phật thuyết và được ghi lại trong Đại Tạng Kinh. Không chỉ Tịnh Độ Tông tụng kinh Di Đà mà trong Mật Tông và Thiền Tông cũng có chia thời khóa tụng kinh Di Đà và niệm A Di Đà Phật...Thọ trì câu "Nam Mô A Di Đà Phật "là Mật trong Mật, là Thiền trong Thiền, là Đại Thừa trong Đại Thừa, là Nhất thừa trong Nhất thừa...
    Này bạn thân mến, nếu bạn hiểu rõ về kinh tạng thì bạn thân mến bạn sẽ không nói như vậy
    Này bạn thân mến, nếu bạn nói vậy với mục khác thì tôi sẽ không nói gì cả nhưng khi bạn vào đây để nói rằng niệm phật là đọc danh hiệu Phật "nam mô a di đà phật" thì tôi phải nói rằng bạn rất là bậy. Vì sao bạn thân mến.

    Trước đó không phải chỉ có tôi mà có một bạn là Gadibo đã giải thích rõ ràng rằng từ "Nam mô" nghĩa là "thành kính hướng tới", từ niệm nghĩa là nghĩ tới, suy tư tới, hướng tới chứ không phải đọc ra tiếng "nam mô a di đà Phật" như đọc rap. Dễ hiểu hơn niệm Phật nghĩa là bạn hướng tới Phật, bắt chước Phật và nhớ tới Phật chứ không phải khấn vái Phật bạn ạ.

    Trong Phật Giáo Nguyên Thủy nếu bạn có tìm hiểu thì chỉ duy nhất có bốn niệm được Phật trình bày thôi bốn niệm đó là Tứ Niệm Xứ nghĩa là niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng và niệm Giới, chứ không có thứ gọi là niệm ra tiếng danh hiệu Phât miệng lẩm bẩm nam mô.

    Bạn thân mến, bạn muốn chứng minh luận cứ của mình thì hãy đưa ra kinh cổ điển nhất nào minh chứng cho việc rằng niệm Phật là niệm ra tiếng danh hiệu Phật vậy bạn ? Nhưng tôi có thể chứng minh cho bạn trong giới luật có một luật cấm các tỳ kheo lẩm bẩm ra tiếng dù tiếng đó là kinh, hay là pháp chứ đứng nói đến đó là câu slogan "nam mô"

    Này bạn, kinh bạn đưa ra có một điểm vô lý thế này, này bạn nếu như thật Đức Phật chỉ ra cho hoàng hậu chỗ tốt đẹp như thế thì sao ngài lại không chỉ cho người khác ? Đâu phải chỉ có mỗi bà hoàng hậu đó là bị khổ, trong khi bà cũng đã từng có thời gian sung sướng với vật chất còn trong cái xà lim đó thì thiếu gì tội nhân trong đó họ còn khổ gấp trăm gấp ngàn lần bà ? Chẳng lẽ vì bà là hoàng hậu nên được ưu ái có pháp môn tịnh độ đó ? thế thì càng thêm một bằng chứng rằng pháp môn đó chỉ dành cho giới quý tộc để tu chứ đâu phải như bạn nói đó là dánh cho hạng chúng sinh nào cũng được.

    lại nữa, Đức Phật có nói với ngài anan rằng "đừng nên tham ái, cảnh vật huyễn đẹp, xấu đều là vô thường", một người chủ trương không tham đắm vào ái dục, vào cảnh vật mà lại chỉ cho người phụ nữ đang đau khổ mong muốn trốn tránh cái khổ đi tìm một nơi đẹp, sung sướng thỏa mãn với tai, với mắt, với mũi, với các giác quan ? Thế thì khác nào, Phật đang dụ người phụ nữ đó đi trốn chạy cái khổ chứ đâu phải là giúp đỡ người phụ nữ đó khai mở trí tuệ giải thoát. Trong khi đó với khả năng của ngài hướng dẫn được cả một kẻ làm dâm nữ, một chàng bán phân thành alahan mà với một hoàng hậu tin phật, hiểu phật mà không thể ít nhất được quả Dự Lưu hay sao ? Thế có phải đặt nghi vấn rằng kinh đó có thật là Phật thuyết hay không ?

    Cuối cùng, bạn thân mến khi Phật nhập Niết Bàn rồi thì kinh mới được biên tập lại bởi các đệ tử của ngài. Thế mà trong các bản kinh đại thừa, thì chuyên có cái chuyện Phật dạy viết kinh ra để mọi người cùng đọc, cùng tụng là rất vô lý. Nếu thiệt Phật nói như thế thì ngay từ đầu, ngài Anan chỉ cần lấy số kinh mà Phật nói ngài viết ra để đưa cho các tỳ kheo khác rồi sao chép in ấn lại có phải đỡ mắc công gấp mấy lần so với việc phải đi kết tập kinh điển hay không ?

    Nội ba điểm đó thôi, là phải nghi ngờ tính xác thực của bài kinh này rồi bạn ạ

    B
    ạn không tin pháp môn Tịnh Độ? Nghi ngờ kinh điển Tịnh Độ và lời Phật nói? Đúng lắm! Rất đúng với lời Phật dạy, vì đây là pháp môn khó tin nhất trong tất cả các pháp môn - "nan tín chi pháp", Phật nói trước rồi chỉ có người đủ thiện căn phước đức nhân duyên mới có thể tin tưởng được pháp môn này...Nếu nói ra pháp môn này mà ai cũng tin ngay, cũng chân thật niệm A Di Đà Phật cầu sanh Tây phương thì Phật đã nói sai rồi.

    Trong triệu người học Phật, số lượng học được kinh điển Đại thừa có bao nhiêu? Trong số đó có bao nhiêu người biết đến pháp môn Tịnh Độ? Trong số người biết đến pháp môn Tịnh Độ có mấy người thật sự tin tưởng niệm Phật cầu sanh Tây phương Cực Lạc và được vãng sanh thật sự?

    Cứ tầng tầng phân tích xuống thì thấy số người còn lại quá ít, quá ít...rõ ràng là lời Phật dạy rất đúng: "Nan tín chi pháp", pháp khó tin đấy mà. Trong kinh Vô Lượng Thọ Phật cũng có nói rằng việc tin tưởng vào pháp môn Niệm Phật là việc khó nhất trong các việc khó, không có việc khó nào có thể so sánh được.... Bạn chưa đủ tín tâm tin tưởng pháp môn Tịnh Độ thì cũng bình thường thôi, rất bình thường. Vì ngay hàng Bồ tát còn có vị chưa thể tin vào pháp môn này nữa, huống chí là người bình thường như bạn.
    “Thời Mạt Pháp ức ức người tu hành hiếm có người đắc đạo. Duy chỉ có pháp môn Tịnh Độ là được giải thoát rốt ráo.” (Kinh Đại Tập)
    Ngài Vĩnh Minh Diên Thọ, Tổ thứ ba của Thiền Pháp Nhãn cũng là Tổ thứ sáu của tông Tịnh độ đã nói:
    “Hữu Thiền hữu Tịnh độ
    Du như đới giác hổ
    Hiện thế vi nhân sư
    Lai sinh tác Phật Tổ”.
    “Có Thiền có Tịnh độ
    Như hổ mọc thêm sừng
    Hiện đời thầy trời người
    Vị lai làm Phật Tổ”.
    [/QUOTE]

    Bạn thân mến, bạn lại mâu thuẫn nữa rồi. Đã nói là pháp môn khó tin, khó hiểu thì sao lại có thể nói là pháp môn dành cho mọi chúng sinh từ thấp đến cao được ? Như đi dạy phổ cập giáo dục mà bạn dạy toàn kiến thức hàn lâm như định lý Vi-let nâng cao, hình học không gian đa chiều, toán thông kê, toán giải tích bậc cao v.v.. thì hỏi bạn sao có thể nói là dành cho mọi người dân được ?

    Phật nói không thể tin ngay, không thể chân thực cầu về tây phương thế thì bạn thân mến biết bao tôn giả alahan từ thấp đến cao, mọi hạng người đều có duyên thấp có, duyên cao có mà cũng có ai cầu về Tây Phương đâu ? Duyên cao như ngài la hầu la là con của thái tử tất đạt đa mà sao này là Đức Phật cũng đâu có cầu về Tây Phương ? Tất cả cả tôn giả đó đều là tu ngay và đắc đạo ngay tại hiện tại mà thôi.

    Lại nữa, này bạn theo bạn nghĩ một người biết đặt câu hỏi, biết phản biện, biết suy xét, biết phân biệt đúng sai với một người không biết đặt câu hỏi, không biết phản biệt, không biết suy xét, không biết phân biệt đúng sai thì ai là người có duyên hơn, có tu từ đời trước hơn, có trí tuệ hơn ? Này bạn, những người như thế hay chính là bồ tát mà còn chưa tin, mà còn chưa hành được mà còn chưa được lên thì hỏi tôi với bạn đều là phước mỏng nghiệp dày thì sao mà lên được đây ?

    Lại nữa, như bạn nói hàng ngàn người tu theo đó mà chưa ai, ít ai hay là không có một ai từng đạt được rốt ráo điều mà tịnh độ chỉ dạy thì phải đặt lại nghi vấn rằng pháp môn đo có thật là pháp môn giải thoát hay không ?
    Phật dạy pháp, ngay khi nói pháp thì lập tức có người đắc đạo thế thì cớ gì mà pháp môn này lại không đạt được như vậy ? Thế thì sự nghi ngờ là có căn cứ.

    Như con đường có biển ghi là đường tới làng, mà ai đi theo con đường đó đều không tới được làng thì ta phải biết nghi ngờ con đường đó có thật là con đường tới làng hay không hay là ai đã phá tấm biển chỉ dẫn, chứ không thể theo lối mòn mà ai đi thì ta cũng đi được.

    Cứ như bạn nói, pháp môn đưa ra không hiểu, không đạt được thứ mình muốn mà cứ thực hành rồi nói "pháp môn khó tin, khó hiểu" nếu nó khó thì sao không đổi cái dễ hơn, cái hợp với mình hơn ? Chứ cứ như vậy, người đi trước không thành đạo, lại kéo người đi sau đi cùng con đường với mình và cứ vậy. Một chuỗi người kéo nhau đi, mà không biết mình đi tới đâu thì hỏi rằng không mạt pháp sao được ?



    L
    Last edited by hyuugaasmita; 27-08-2013 at 11:53 AM.
    Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?

  14. #14

    Mặc định

    Các anh chị thân mến ơi.

    Hồi đó, hay chọc người Phật Tử tu tập, đi chùa cúng dường chỉ có 1 đồng nhưng xin Phật, xin Bồ Tát gia hộ đủ thứ, đó là lúc còn vô minh.

    Rồi mới tập tễnh bước vào đường tu tập, cứ nghĩ rằng mình tu bằng tấm lòng thành thì Phật chứng, cứ nghĩ rằng cố gắng thuộc cho nhiều thần chú kinh kệ, cứ nghĩ rằng ăn chay bố thí phóng sanh cho nhiều thì sẽ được tăng công đức và giảm ác nghiệp ác báo, đó là còn tham si.

    Rồi khi thường nhật đã thành thục trong tu tập thì bắt đầu nhận ra duyên tu của mình trên con đường nào, rồi cười "mĩm chi" khi thấy ta tu mà vác tùm lum trên vai trong khi đường tu tập còn xa. Rồi chợt thảnh thốt khi khách qua đường nói:"đường này đâu có đi đến giải thoát", chết thằng tây rồi má ơi! 84.000 con đường tu mà mình đi lộn 1 đường tu mất gần chục năm mà hổng biết, Đức Bổn Sư ơi! cứu con ... đó là cảm nhận tự tu tự chứng.

    Rồi cũng khách qua đường đó đã hướng dẫn đường đi thênh thang nhẹ nhàng ... nên hôm nay mới hữu duyên với anh chị trong trang Phật Giáo Nguyên Thủy này.

    Anh chị mến.
    Bản tánh tôi từ nhỏ đến lớn tâm từ hiền hòa, rất chuẩn mực trong gia đình, chơi với bạn ít khi làm bạn buồn, giúp đỡ bất vụ lợi, tu tập rất tinh tấn và lòng thành với Phật với Pháp với Tăng là miễn bàn, rất thích nghe pháp thoại và nghe cả ngày cũng không chán. Nên khi tôi thay đổi cách tu tập bạn bè bất ngờ lắm, có hỏi nguyên do và tôi chỉ nói rằng hữu duyên làm tôi ngộ ra, vậy thôi.

    Và mong lắm thay, anh chị ủng hộ cái hữu duyên và con đường chánh pháp của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni đã dạy mà tôi đang chập chững bước vào để đi.
    Last edited by thích tùm lum; 27-08-2013 at 04:25 PM.
    Thiên Đường Có Lối Không Ai Hỏi
    Địa Ngục Cửa Cài Lắm Khách Thăm

  15. #15

    Mặc định

    lành thay! lành thay!

  16. #16

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Bạn thân mến, mong bạn hãy trình bày cho người chưa biết vì sao lòng từ bi thì phải để lại xá lợi ? Có phải không để lại xá lợi là không từ bi.

    Phật dạy thân là tứ đại hợp thành là vô thường, hoại diệt không còn, tan rã có gì để mà quý giá, thế thì để lại xá lợi chỉ là những mảnh xương kết tinh dạng hổ phách nên có màu đẹp thì có ích lợi gì cho chúng sanh ? liên hệ gì đến sự từ bi ?

    Có phải vị alahan nào cũng để lại xá lợi ? và có thật xá lợi là biểu tượng của sự chứng đạo hay chăng ?
    Bạn thân mến, chớ nên đồng nhất xá lợi với thân tứ đại, về xá lợi phật được viết rải rác trong nhiều kinh, ở đây mình xin trích 1 đoạn kinh trường A Hàm nói về xá lợi, mời bạn đọc:
    “A-nan, ngươi muốn táng Ta, trước hết lấy nước thơm tắm rửa thân thể, rồi lấy vải bông mới quấn thân thể, rồi lấy năm trăm tấm vải lần lượt quấn vào, đặt thân vào kim quan. Sau khi đã tẩm dầu mè, lại đặt kim quan trong một cái quách thứ hai lớn bằng sắt, bên ngoài là lớp quách bằng gỗ hương chiên-đàn. Chất các thứ vải dày, hương thơm lên trên mà hỏa thiêu. Thiêu xong lượm lấy xá-lợi, dựng tháp treo phan thờ tại ngã tư đường để dân chúng đi ngang trông thấy tháp của Phật mà tưởng nhớ lại Đạo hóa của Pháp vương Như Lai, sống thì được phước lợi, chết thì sinh thiên. Trừ người đã đắc đạo.”

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Bạn thân mến, như bạn đã trình bày thì hiểu pháp tịnh độ thì phải là người trí huệ đệ nhất thế thì sao hạng chúng sinh phước mỏng nghiệp dày, trí huệ ít ỏi có thể hiểu được mà do không hiểu được thì sao có thể hành thành công ?? Như vậy thật là mâu thuẫn với câu ai cũng có thể hành được của bạn.

    Đừng quên rằng đức Phật dạy rõ ràng cơ sở của niềm tin phải là thấy-nghe-hiểu-hành-đạt kết quả-rồi mới tin, chứ không phải là cứ nghe rồi nhắm mắt mà hành khi chưa hiểu. Như người đi ra đường thì họ ít nhất phải biết nơi họ đến, nơi họ sẽ đi, địa chỉ, quận, phường, xã hay chí ít ra là thành phố nào thì họ mới mong có thể đến nơi họ muốn, chứ không biết gì cả thì hỏi rằng họ nào biết họ sẽ đi đâu.

    Lại nữa, bạn thân mến, bạn chưa hiểu ý của tôi, bạn chắc biết được ngài Châu Lợi chứ ? Ngài do nghiệp nhân trước mà giờ là người ngu dốt khó tu, khó có thể thành đạo. Nếu như tịnh độ là pháp dành cho những người như bạn nói là nghiệp dày phước mỏng khó có thể tu những pháp môn khác thì sao Đức Phật lại không dạy cho ngài Châu Lợi pháp môn tịnh độ ngay từ đâu ? Rồi còn ngài Ưu bà ly là con thợ cắt tóc ít học ít biết là giai cấp hạ tiện sao Phật không chỉ dạy ? hay Hoa Liên Sắc là kỹ nữ v.v.. tất cả những tôn giả ấy đức Phật truyền dạy chỉ duy nhất là bát thánh đạo mà thôi.
    Bạn thân mến, khi Đức Phật dạy ngài Châu Lợi pháp tu thì theo bạn ngài Châu Lợi có hiểu gì không? Vậy là bạn mâu thuẫn hay tôi mâu thuẫn? Pháp môn niệm Phật là Phù hợp với căn cơ của chúng sanh thời mạt pháp, Đức Phật là người đã giải thoát tất nhìn được căn cơ của Ngài Châu Lợi mà cho Pháp môn phù hợp nhất đâu cứ phải gượng ép là Pháp môn Niệm Phật đâu?
    Này bạn thân mến, kinh A Di Đà khác các kinh khác, kinh này là tự do Phật tự thuyết, kinh này quá cao siêu nên Phật phải giảng cho ngài Xá Lợi Phất mới mong ngộ được, nếu Phật giảng cho các vị khác như Ưu Bà Ly hay Hoa Liên Sắc thì như giảng nói với đầu gối mình, vậy có giảng được không?

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Lại nữa, nếu như nói trí huệ đệ nhất như tôn giả Xá Lợi phất mới hiểu nổi thì rất vô lý. vì sao tôi nói vậy

    1> Tôn giả Xá lợi phất đã thành alahan từ lâu rồi chứ không phải là một người phàm, Phật dạy pháp môn cầu lên cõi tây phương cho người phàm với một vị alahan mà biết chắc mình không còn tái sinh nữa để làm gì ?
    2> Nếu nói Phật làm vậy để vì chúng sinh, chứng thực cõi Tây Phương là có thực thì không phải vì trong đệ tử Phật có hai vị là Mục Kiền Liên và A Na luật, tôn giả Mục Kiền Liên có thần thông muốn đi đâu là đi thế thì việc ngài đi đến cõi Tây Phương rồi chứng thực lại việc đó thực có dễ dàng hơn ? và ngài A Na Luật cũng vậy có thiên nhãn dễ dàng nhìn thấy cảnh Tây Phương và ngài cũng có khả năng cho người khác mượn thần lực đó để trông thấy cảnh Tây Phương thì không phải hiệu ứng tin tưởng tăng gấp bội ?? Cớ sao lại đưa cho mỗi tôn giả Xá Lợi Phất có trí tuệ một pháp môn cao thâm chỉ mỗi ngài hiểu được để rồi nói pháp môn đó là ai cũng theo được. Bạn đã thấy được điểm mâu thuẫn đó chưa ?
    Lại nữa, bạn thân mến, tại sao Phật lại giảng cho ngài Xá Lợi Phất trí tuệ bậc nhất mà không giảng cho các vị mình đầy thần thông như: ngài Mục Kiền Liên, ngài A Na Luật, này bạn hữu chúng sinh có thần thông không? Vậy nếu Phật dạy cho ngài Mục Kiền Liên hay ngài A Na Luật để hai ngài dùng thần thông mà chứng thì chúng sinh có chứng được không? Này bạn chúng sinh tin Phật hơn hay tin ngài Mục Kiền Liên, hay ngài A Na Luật hơn? những điều Phật dạy cần 2 ngài đó kiểm chứng sao? Như vậy chẳng phải pháp với chúng sinh càng cách xa muôn trượng sao? Này bạn thân mến, phước cho kẻ không thấy mà tin, trong mê mà tỉnh, bạn thân mến bạn có nhớ đức Phật đã từng đập vỡ bình bát vì chuyện thần thông rồi không? Khuyến tỉnh người ta đâu phải bằng cách như vậy, như vậy là làm tăng trưởng lòng mê, tham thôi bạn à. Bạn thân mến, nói như bạn thì sao các ngài không hiện hình ra mà nói luôn là phải tu như này mới đúng, phải tu như kia mới được đi? nên có gì là mâu thuẫn đâu!
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Này bạn thân mến, nếu bạn hiểu rõ về kinh tạng thì bạn thân mến bạn sẽ không nói như vậy
    Này bạn thân mến, nếu bạn nói vậy với mục khác thì tôi sẽ không nói gì cả nhưng khi bạn vào đây để nói rằng niệm phật là đọc danh hiệu Phật "nam mô a di đà phật" thì tôi phải nói rằng bạn rất là bậy. Vì sao bạn thân mến.

    Trước đó không phải chỉ có tôi mà có một bạn là Gadibo đã giải thích rõ ràng rằng từ "Nam mô" nghĩa là "thành kính hướng tới", từ niệm nghĩa là nghĩ tới, suy tư tới, hướng tới chứ không phải đọc ra tiếng "nam mô a di đà Phật" như đọc rap. Dễ hiểu hơn niệm Phật nghĩa là bạn hướng tới Phật, bắt chước Phật và nhớ tới Phật chứ không phải khấn vái Phật bạn ạ.

    Trong Phật Giáo Nguyên Thủy nếu bạn có tìm hiểu thì chỉ duy nhất có bốn niệm được Phật trình bày thôi bốn niệm đó là Tứ Niệm Xứ nghĩa là niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng và niệm Giới, chứ không có thứ gọi là niệm ra tiếng danh hiệu Phât miệng lẩm bẩm nam mô.

    Bạn thân mến, bạn muốn chứng minh luận cứ của mình thì hãy đưa ra kinh cổ điển nhất nào minh chứng cho việc rằng niệm Phật là niệm ra tiếng danh hiệu Phật vậy bạn ? Nhưng tôi có thể chứng minh cho bạn trong giới luật có một luật cấm các tỳ kheo lẩm bẩm ra tiếng dù tiếng đó là kinh, hay là pháp chứ đứng nói đến đó là câu slogan "nam mô"
    Ai bảo niệm "nam mô A DI ĐÀ Phật" là cúng bái Phật? như vậy là chưa hiểu về pháp môn tịnh độ rồi, niệm "Nam mô A Di Đà Phật" là hành pháp bạn nhé!
    Này bạn thân mến nếu bạn hiểu hơn về kinh tạng bạn sẽ không nói như vậy, tại sao tôi nói vậy, này bạn thân mến, nhớ lại trước kia, thời gian đầu chẳng phải đức Phật nhất quyết là phụ nữ không được ra nhập tăng đoàn sao? nhưng sau thì ngài đồng ý điều ngược lại! vậy chẳng phải mọi thứ là tùy thời sao? cớ sao lại phải chấp?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Này bạn, kinh bạn đưa ra có một điểm vô lý thế này, này bạn nếu như thật Đức Phật chỉ ra cho hoàng hậu chỗ tốt đẹp như thế thì sao ngài lại không chỉ cho người khác ? Đâu phải chỉ có mỗi bà hoàng hậu đó là bị khổ, trong khi bà cũng đã từng có thời gian sung sướng với vật chất còn trong cái xà lim đó thì thiếu gì tội nhân trong đó họ còn khổ gấp trăm gấp ngàn lần bà ? Chẳng lẽ vì bà là hoàng hậu nên được ưu ái có pháp môn tịnh độ đó ? thế thì càng thêm một bằng chứng rằng pháp môn đó chỉ dành cho giới quý tộc để tu chứ đâu phải như bạn nói đó là dánh cho hạng chúng sinh nào cũng được.

    lại nữa, Đức Phật có nói với ngài anan rằng "đừng nên tham ái, cảnh vật huyễn đẹp, xấu đều là vô thường", một người chủ trương không tham đắm vào ái dục, vào cảnh vật mà lại chỉ cho người phụ nữ đang đau khổ mong muốn trốn tránh cái khổ đi tìm một nơi đẹp, sung sướng thỏa mãn với tai, với mắt, với mũi, với các giác quan ? Thế thì khác nào, Phật đang dụ người phụ nữ đó đi trốn chạy cái khổ chứ đâu phải là giúp đỡ người phụ nữ đó khai mở trí tuệ giải thoát. Trong khi đó với khả năng của ngài hướng dẫn được cả một kẻ làm dâm nữ, một chàng bán phân thành alahan mà với một hoàng hậu tin phật, hiểu phật mà không thể ít nhất được quả Dự Lưu hay sao ? Thế có phải đặt nghi vấn rằng kinh đó có thật là Phật thuyết hay không ?
    Này bạn hữu Đức Phật dạy pháp này cho Hoàng Hậu vì Hoàng Hậu đâu có thể đến gặp đức Phật thường suyên để mà nghe Pháp đâu, những vị ở bên Đức Phật thì có thể rốt ráo tu hành trong 1 kiếp mà đắc đạo, đâu cần phải mắc lại ở cõi Phật A DI Đà, vậy nên chúng ta ngày nay cũng vậy, cần lựa chọn việc sinh qua cõi A Di Đà bất thối chuyển là cần thiết, vậy mới nói Pháp môn niệm Phật là phù hợp với chúng sanh thời mạt pháp.
    Trong Kinh Phật A Di Đà có nói đến đoạn “Tại sao gọi là Cực Lạc? Vì cõi đó không có những sự đau Khổ chỉ hưởng thụ những sự vui sướng mà thôi”. Vui sướng đây không có nghĩa là Vui sướng với dục lạc, ngũ dục hay vui tạm bợ của thế gian…Vui sướng đây là vui được thường nghe Phật Pháp, vui không phiền não, vui không già, bệnh, chết, vui không đau khổ, vui được bực Thượng Thiện Nhân (Bồ Tát) được ngồi chung nghe Pháp, vui với Công Đức Trang Nghiêm của Cực Lạc và không có những điều Khổ và không có những tiếng Khổ và không có những điều ác và những điều vui khác…Bởi thế nên Nguyện Vãng Sanh Cực Lạc để được nhiều lợi ích cho chính mình.
    Thời Phật tại thế nhiều người tu chưa rốt ráo được sinh thiên, vậy là chốn chạy sao? này bạn thân mến có phúc thì hưởng có nghiệp thì chịu, không hành pháp chớ hỏi tại sao?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Cuối cùng, bạn thân mến khi Phật nhập Niết Bàn rồi thì kinh mới được biên tập lại bởi các đệ tử của ngài. Thế mà trong các bản kinh đại thừa, thì chuyên có cái chuyện Phật dạy viết kinh ra để mọi người cùng đọc, cùng tụng là rất vô lý. Nếu thiệt Phật nói như thế thì ngay từ đầu, ngài Anan chỉ cần lấy số kinh mà Phật nói ngài viết ra để đưa cho các tỳ kheo khác rồi sao chép in ấn lại có phải đỡ mắc công gấp mấy lần so với việc phải đi kết tập kinh điển hay không ?
    Bạn thân mến, thời chính pháp có pháp để hành, thời tượng pháp có pháp để hành, thời mạt pháp có pháp môn niệm phật! thời mạt pháp cách xa thời chính pháp đến hàng ngàn năm, mà pháp môn niệm Phật là phù hợp với chúng sanh thời mạt pháp, viết ra sớm chẳng phải làm khó chúng sinh thời chánh, tượng sao? Này bạn thân mến thời Đức Phật tại thế, ngài hay bất cứ đệ tử nào của ngài có viết lại gì đâu, phải đợi mãi khi Phật niếp bàn mới quy tụ lại mà viết. Vậy sao không viết luôn khi Phật còn tại thế đi? như vậy có phải chính xác hơn không? có gì không hiểu có thể hỏi Phật? đâu để đến nỗi khi ngồi quy tập lại tranh luận không dứt? nhiều điểm trong kinh cũng đâu được nhất trí tuyệt đối đâu? bạn biết câu trả lời cho tất cả là gì không? chớ có chấp Pháp!
    Nên ba điểm đó của bạn không nói lên điều gì!
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Bạn thân mến, bạn lại mâu thuẫn nữa rồi. Đã nói là pháp môn khó tin, khó hiểu thì sao lại có thể nói là pháp môn dành cho mọi chúng sinh từ thấp đến cao được ? Như đi dạy phổ cập giáo dục mà bạn dạy toàn kiến thức hàn lâm như định lý Vi-let nâng cao, hình học không gian đa chiều, toán thông kê, toán giải tích bậc cao v.v.. thì hỏi bạn sao có thể nói là dành cho mọi người dân được ?

    Phật nói không thể tin ngay, không thể chân thực cầu về tây phương thế thì bạn thân mến biết bao tôn giả alahan từ thấp đến cao, mọi hạng người đều có duyên thấp có, duyên cao có mà cũng có ai cầu về Tây Phương đâu ? Duyên cao như ngài la hầu la là con của thái tử tất đạt đa mà sao này là Đức Phật cũng đâu có cầu về Tây Phương ? Tất cả cả tôn giả đó đều là tu ngay và đắc đạo ngay tại hiện tại mà thôi.

    Lại nữa, này bạn theo bạn nghĩ một người biết đặt câu hỏi, biết phản biện, biết suy xét, biết phân biệt đúng sai với một người không biết đặt câu hỏi, không biết phản biệt, không biết suy xét, không biết phân biệt đúng sai thì ai là người có duyên hơn, có tu từ đời trước hơn, có trí tuệ hơn ? Này bạn, những người như thế hay chính là bồ tát mà còn chưa tin, mà còn chưa hành được mà còn chưa được lên thì hỏi tôi với bạn đều là phước mỏng nghiệp dày thì sao mà lên được đây ?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Lại nữa, như bạn nói hàng ngàn người tu theo đó mà chưa ai, ít ai hay là không có một ai từng đạt được rốt ráo điều mà tịnh độ chỉ dạy thì phải đặt lại nghi vấn rằng pháp môn đo có thật là pháp môn giải thoát hay không ?
    Phật dạy pháp, ngay khi nói pháp thì lập tức có người đắc đạo thế thì cớ gì mà pháp môn này lại không đạt được như vậy ? Thế thì sự nghi ngờ là có căn cứ.
    Này bạn hữu đây là pháp môn dễ tu dễ hành, vậy tại sao lại nói không dành cho mọi chúng sinh được? này bạn thân mến, hiểu và ngộ là hoàn toàn khác nhau, bạn chớ nên đánh đồng 2 khái niệm!
    Này bạn hữu, ngài La Hầu La có đức Phật Như Lai làm thầy rồi sao lại phải nương tựa nơi 1 vị thầy khác?

    Đúng là Phật ngay khi nói pháp có người đắc đạo, nhưng này bạn thân mến như tôi đã nói từ đầu pháp này là pháp tu để chứng, vì là tu để chứng nên cần có thời gian, này bạn thân mến chắc bạn cũng biết các đệ tử của phật mỗi người 1 cách tu, có người chuyên nghiên cứu triết lý của Phật có người chuyên thực hành thiền định, có người chuyên hoằng pháp, có người bị Phật mắng do tính hay ngủ nên đã thức đến mù cả hai mắt (theo bạn thì đây chắc là không biết phản biện không biết suy xét, không biết phân biệt đúng sai?) vẫn đều đắc đạo cả, vậy nên đâu cứ phải thắc mắc nhiều đâu?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    Như con đường có biển ghi là đường tới làng, mà ai đi theo con đường đó đều không tới được làng thì ta phải biết nghi ngờ con đường đó có thật là con đường tới làng hay không hay là ai đã phá tấm biển chỉ dẫn, chứ không thể theo lối mòn mà ai đi thì ta cũng đi được.

    Cứ như bạn nói, pháp môn đưa ra không hiểu, không đạt được thứ mình muốn mà cứ thực hành rồi nói "pháp môn khó tin, khó hiểu" nếu nó khó thì sao không đổi cái dễ hơn, cái hợp với mình hơn ? Chứ cứ như vậy, người đi trước không thành đạo, lại kéo người đi sau đi cùng con đường với mình và cứ vậy. Một chuỗi người kéo nhau đi, mà không biết mình đi tới đâu thì hỏi rằng
    Này bạn hữu, bạn hãy đọc lại những lời Phật dạy, bạn muốn không tu mà chứng sao?
    Bạn hỏi pháp môn này có giải thoát không? Tôi xin thưa là có, tại sao vậy? bởi vì cõi Phật A Di Đà vượt ra ngoài sinh tử bất thối chuyển như như tới niếp bàn, sao bạn nói không giải thoát?
    Trích dẫn Nguyên văn bởi hyuugaasmita Xem Bài Gởi
    không mạt pháp sao được ?
    L
    Đúng đúng là mạt pháp, nhưng mạt pháp là do những người chấp vào pháp mà làm pháp mạt!
    Trích dẫn Nguyên văn bởi thích tùm lum Xem Bài Gởi
    Các anh chị thân mến ơi.

    Hồi đó, hay chọc người Phật Tử tu tập, đi chùa cúng dường chỉ có 1 đồng nhưng xin Phật, xin Bồ Tát gia hộ đủ thứ, đó là lúc còn vô minh.

    Rồi mới tập tễnh bước vào đường tu tập, cứ nghĩ rằng mình tu bằng tấm lòng thành thì Phật chứng, cứ nghĩ rằng cố gắng thuộc cho nhiều thần chú kinh kệ, cứ nghĩ rằng ăn chay bố thí phóng sanh cho nhiều thì sẽ được tăng công đức và giảm ác nghiệp ác báo, đó là còn tham si.

    Rồi khi thường nhật đã thành thục trong tu tập thì bắt đầu nhận ra duyên tu của mình trên con đường nào, rồi cười "mĩm chi" khi thấy ta tu mà vác tùm lum trên vai trong khi đường tu tập còn xa. Rồi chợt thảnh thốt khi khách qua đường nói:"đường này đâu có đi đến giải thoát", chết thằng tây rồi má ơi! 84.000 con đường tu mà mình đi lộn 1 đường tu mất gần chục năm mà hổng biết, Đức Bổn Sư ơi! cứu con ... đó là cảm nhận tự tu tự chứng.

    Rồi cũng khách qua đường đó đã hướng dẫn đường đi thênh thang nhẹ nhàng ... nên hôm nay mới hữu duyên với anh chị trong trang Phật Giáo Nguyên Thủy này.

    Anh chị mến.
    Bản tánh tôi từ nhỏ đến lớn tâm từ hiền hòa, rất chuẩn mực trong gia đình, chơi với bạn ít khi làm bạn buồn, giúp đỡ bất vụ lợi, tu tập rất tinh tấn và lòng thành với Phật với Pháp với Tăng là miễn bàn, rất thích nghe pháp thoại và nghe cả ngày cũng không chán. Nên khi tôi thay đổi cách tu tập bạn bè bất ngờ lắm, có hỏi nguyên do và tôi chỉ nói rằng hữu duyên làm tôi ngộ ra, vậy thôi.

    Và mong lắm thay, anh chị ủng hộ cái hữu duyên và con đường chánh pháp của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni đã dạy mà tôi đang chập chững bước vào để đi.
    Này bạn hữu, bạn gặp ai ngoài đường thì cũng vậy thôi, kể cả người đó tu 50 năm mà còn chấp pháp như thế, bạn đang tu tịnh độ mà chẳng bảo được bạn điều gì hay ho, lại đi vặn ngược kim đồng hồ vậy nên với tôi kể cả người ấy có tu 500 năm thì cũng thế mà thôi!
    Đâu đã chắc là duyên hay nợ?

  17. #17

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Nonamepas Xem Bài Gởi
    Này bạn thân mến, phước cho kẻ không thấy mà tin
    PHƯỚC CHO NHỮNG KẺ CHẲNG THẤY MÀ TIN! đấy là lời răn của ngài Jesus, còn Bổn sư của chúng ta dạy như sau:

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Siddhārtha Gautama
    Đừng tin tưởng vào một điều gì vì phong văn. Đừng tin tưởng điều gì vì vin vào một tập quán lưu truyền.

    Đừng tin tưởng điều gì vì cớ được nhiều nói đi nhắc lại. Đừng tin tưởng điều gì dù là bút tích của thánh nhân.

    Đừng tin tưởng điều gì dù thói quen từ lâu khiến ta nhận là điều ấy đúng.

    Đừng tin tưởng điều gì do ta tưởng tượng ra lại nghĩ rằng một vị tối linh đã khai thị cho ta.

    Đừng tin tưởng bất cứ một điều gì chỉ vin vào uy tín của các thầy dạy các người.

    Nhưng chỉ tin tưởng cái gì mà chính các người đã từng trải, kinh nghiệm và nhận là đúng, có lợi cho mình và người khác. Chỉ có cái đó mới là đích tối hậu thăng hoa cho con người và cuộc đời. Các người hãy lấy đó làm chỉ chuẩn.
    Những ý kiến bạn trình bày đều mâu thuẫn theo cách vô cùng quen thuộc trong Tịnh Độ, có lẽ là bạn nghe pháp thoại Tịnh độ nhiều chứ chưa tự mình mở lòng tìm hiểu các kinh điển sơ khai. Về mâu thuẫn thế nào, mình tin là sẽ có các thiện tri thức hoan hỉ giải thích cho bạn từng chút một. Chỉ mong bạn hãy rộng lòng đón nhận những ý kiến phản hồi, cân nhắc và suy xét những ý kiến phản hồi như nhưng lựa chọn mình có thể chọn, để rồi chắt lọc, chọn lựa hay dở mà làm lợi cho bản thân. Sẽ rất vô ích nếu bạn coi đây là một cuộc tranh luận trước tòa mà bạn là luật sư biện hộ cho niềm tin của bạn, sẽ rất vô ích vì lúc đó chỉ có người thắng kẻ thua chứ không có người học hỏi.
    Khi bạn mở lòng ra, bạn sẽ thấy mình sáng suốt hơn.
    Last edited by Allbutnothing; 28-08-2013 at 02:06 PM.

  18. #18

    Mặc định

    Thôi! tinh thần học đạo của các ông như thế thì tôi cũng chẳng mất thời gian nói với mấy ông nữa làm gì! tất cả chỉ là thảo luận để bổ khuyết cho nhau! các ông đã không thẳng thắn thảo luận thì thôi! thân chào!
    Last edited by Nonamepas; 28-08-2013 at 03:54 PM.

  19. #19

    Mặc định

    Xin chân thành cảm ơn bạn Nonamepas đã dành thời gian để chia sẽ với mình.

    Trước tiên này bạn thân mến, trong khi trình bày mình chú ý thấy bạn hay dùng với mình rằng "chấp pháp". Nhưng này bạn thân mến, ví như một thương gia mua một cái bình cổ về, ông ta thỏa mãn với hình dạng bình, cấu trục bình, xuất xứ bình cũng như giá trị của cái bình, khi đó có một người bạn của ông ta tới nói rằng cái bình này không đẹp, giá trị không cao như ông ta đã nghĩ khi đó người thương gia đó không hai lòng liền tìm mọi phương tiện để chứng minh nói rằng người bạn ông ta sai về cái bình. Vậy nếu nói về " chấp cái bình" thì người thương gia đó là người chấp, còn người bạn của ông ta vốn đã không sở hữu cái bình, cũng không có cái bình nào để so sánh với cai bình của ông thương gia đó thì sao có thể gọi là chấp cái bình được.

    Như vậy, có cơ sở để nói rằng bạn mới đang là người chấp pháp hay là mình mới là người chấp pháp đây ?

    Bạn thân mến, chớ nên đồng nhất xá lợi với thân tứ đại, về xá lợi phật được viết rải rác trong nhiều kinh, ở đây mình xin trích 1 đoạn kinh trường A Hàm nói về xá lợi, mời bạn đọc:
    “A-nan, ngươi muốn táng Ta, trước hết lấy nước thơm tắm rửa thân thể, rồi lấy vải bông mới quấn thân thể, rồi lấy năm trăm tấm vải lần lượt quấn vào, đặt thân vào kim quan. Sau khi đã tẩm dầu mè, lại đặt kim quan trong một cái quách thứ hai lớn bằng sắt, bên ngoài là lớp quách bằng gỗ hương chiên-đàn. Chất các thứ vải dày, hương thơm lên trên mà hỏa thiêu. Thiêu xong lượm lấy xá-lợi, dựng tháp treo phan thờ tại ngã tư đường để dân chúng đi ngang trông thấy tháp của Phật mà tưởng nhớ lại Đạo hóa của Pháp vương Như Lai, sống thì được phước lợi, chết thì sinh thiên. Trừ người đã đắc đạo.”
    Này bạn, Đức Phật trong kinh Đại Bát Niết Bàn nói về Xá lợi cũng giống như nói về 4 thánh tích vậy. Là nơi người hành gia khi mất lòng tin nơi đức Phật, muốn tìm lại lòng tin ấy thì 4 thánh tích là nơi họ có thể đến để thăm, để biết rằng thực có một Đức Phật Thích Ca như thế. Xá lợi cũng vậy, cũng không nằm ở chỗ "tưởng nhớ lại Đạo hóa của Pháp Vương Như Lai".

    Thế bạn thân mến, 4 thánh tích giờ ra sao ? không phải cũng đã bị hoang tàn đổ nát theo quy luật sinh diệt, thì xá lợi theo bạn nó không nằm ngoài tứ đại không chịu sự sinh diệt hay sao khi mà nói câu "chớ nên đồng nhất xá lợi với thân tứ đại,"

    Này bạn, kinh a hàm Đức Phật có trình bày "Khi Như Lai nhập diệt, có thứ gì bất hoại không diệt dù nhỏ dù như đất sót trong đầu móng tay Như Lai còn sót lại, thì pháp của Như Lai sẽ bị sụp đổ". Vạn vật cấu tạo bằng tứ đại rồi cũng về lại tứ đại, không có sự ngoại lệ nào cả.

    Như vậy, bạn nên biết xá lợi chỉ là xương của Như Lai tụ lại ở dạng hổ phách được bảo tồn bởi tín đồ nên ít chịu sương gió nên khoảng thời gian bị diệt dài hơn mà thôi. Xá lợi Như Lai là dùng để nhắc nhở về Đức Phật có từng tồn tại mà thôi chứ không phải là bằng chứng cho sự đắc đạo của ngài, cũng như sự trường cửu đặc biệt của xá lợi bạn ạ.

    Lại nữa bạn thân mến, Như lai đã từng nói trong kinh thừa tự "Hãy kế thừa pháp ta chứ đừng kế thừa tài vật của ta", xá lợi là tài vật không phải là điểm đến với người tu học chân chính, không phải là thứ mà phật tử nên kế thừa hay nói cách khác tu không phải là để mục đích chết để lại xá lợi. Theo đó, câu hỏi của tôi vẫn còn bỏ ngõ, các vị sự tịnh độ để lại xá lợi làm gì ? mục đích từ bi mà bạn nói tới là gì ?

    Bạn thân mến, khi Đức Phật dạy ngài Châu Lợi pháp tu thì theo bạn ngài Châu Lợi có hiểu gì không? Vậy là bạn mâu thuẫn hay tôi mâu thuẫn? Pháp môn niệm Phật là Phù hợp với căn cơ của chúng sanh thời mạt pháp, Đức Phật là người đã giải thoát tất nhìn được căn cơ của Ngài Châu Lợi mà cho Pháp môn phù hợp nhất đâu cứ phải gượng ép là Pháp môn Niệm Phật đâu?
    Này bạn thân mến, kinh A Di Đà khác các kinh khác, kinh này là tự do Phật tự thuyết, kinh này quá cao siêu nên Phật phải giảng cho ngài Xá Lợi Phất mới mong ngộ được, nếu Phật giảng cho các vị khác như Ưu Bà Ly hay Hoa Liên Sắc thì như giảng nói với đầu gối mình, vậy có giảng được không?
    Này bạn, đã gọi là thời mạt pháp thì là chúng sinh không hiểu được pháp cũng giống như ngài Châu Lợi hoặc có khi còn tệ hơn vì ngài Châu Lợi còn có niềm tin còn chúng sinh hiện tại mạt pháp thì không có.

    KHi bạn nói là pháp môn tịnh độ phù hợp với thời mạt pháp, phù hợp căn cơ với tất cả chúng sinh nghĩa là pháp môn đó cả người trí hiểu biết hay người kém trí đều có thể hiểu và tu được. Vậy nếu cũng như bạn nói pháp môn tịnh độ Phật thuyết mà ngài Châu Lợi không hiểu được, mà duy chỉ ngài Xá lợi phất đắc đạo và trí tuệ đệ nhất mới hiểu thì mâu thuẩn là, cơ sở nào để nói một pháp môn phù hợp với thời mạt pháp đây?

    Lại nữa, bạn thân mến, tại sao Phật lại giảng cho ngài Xá Lợi Phất trí tuệ bậc nhất mà không giảng cho các vị mình đầy thần thông như: ngài Mục Kiền Liên, ngài A Na Luật, này bạn hữu chúng sinh có thần thông không? Vậy nếu Phật dạy cho ngài Mục Kiền Liên hay ngài A Na Luật để hai ngài dùng thần thông mà chứng thì chúng sinh có chứng được không? Này bạn chúng sinh tin Phật hơn hay tin ngài Mục Kiền Liên, hay ngài A Na Luật hơn? những điều Phật dạy cần 2 ngài đó kiểm chứng sao? Như vậy chẳng phải pháp với chúng sinh càng cách xa muôn trượng sao? Này bạn thân mến, phước cho kẻ không thấy mà tin, trong mê mà tỉnh, bạn thân mến bạn có nhớ đức Phật đã từng đập vỡ bình bát vì chuyện thần thông rồi không? Khuyến tỉnh người ta đâu phải bằng cách như vậy, như vậy là làm tăng trưởng lòng mê, tham thôi bạn à. Bạn thân mến, nói như bạn thì sao các ngài không hiện hình ra mà nói luôn là phải tu như này mới đúng, phải tu như kia mới được đi? nên có gì là mâu thuẫn đâu!
    Này bạn, trong kinh đại thừa tôi nhớ có một bài kinh giảng rằng hai ngài mục kiền và xá lợi phất thi xem ai sẽ trờ về trước với đức Phật và cuối cùng thì ngài Xá Lợi Phất thắng, ngài Mục kiền liên muốn nhường danh hiệu đệ nhất thần thông cho ngài xá lợi phật nhưng Phật nói ngài hãy cứ dùng thần thông của mình mà thuyết pháp đi, thì ngài liền dùng thần thông thuyết pháp lập tức được vạn người cung kính tin tưởng.

    Hoặc như khi Đức Phật được mời đi trai tăng, thì lục sư ngoại đạo tới hóa phép làm sập đỗ cây cầu ngài đi thì Đức Phật muốn cho lục sư biết về pháp liền hóa phép thành một cây cầu bằng những con cá sấu, liền khiến lục sư ngoại đạo tin tưởng và tới thọ giáo.

    Này bạn, để hai vị để tử có khả năng chứng thực, có khả năng làm cho mọi người tin cậy như thât so với một vị đệ tử chỉ hiểu mà thôi thế thì theo bạn cái nào nên và không nên. Đức Phật với mọi người bình đẳng, không thiên vị ai thì sao ngài không thuyết cho mọi người đều có thể tin tưởng và hiểu được mà lại ưu ái duy chỉ một người ?

    Đấy là chưa kể, bạn thân mến, mình không nói tới việc ngài Mục Kiền Liên hay Phú Lâu Na tới biểu diễn thần thông mà nói với việc các ngài có khả năng chứng thực.

    Ví như bạn bán cá viên chiên, bạn đâu cần phải biểu diễn từ cách nhào bột, làm cá rồi chiên cá để thể hiện cá của bạn ngon, mà chỉ cần bạn chứng thực cho một người làm cá viên giỏi, có uy tín, có khả năng người ấy ăn vào thấy ngon là coi như bạn đã thành công rồi.

    Cũng vậy, với hai ngài đó với khả năng đó chứng thực là có thì khả năng khiến người ngu chưa hiểu biết tin cậy cao hơn không ?

    Việc chứng thực này, Đức Phật cũng làm rất nhiều trong kinh điển qua việc nói về nhân quả rồi chứ không như bạn nói làm vậy thì khiến chúng sinh xa lìa Phật.

    Ai bảo niệm "nam mô A DI ĐÀ Phật" là cúng bái Phật? như vậy là chưa hiểu về pháp môn tịnh độ rồi, niệm "Nam mô A Di Đà Phật" là hành pháp bạn nhé!
    Này bạn thân mến nếu bạn hiểu hơn về kinh tạng bạn sẽ không nói như vậy, tại sao tôi nói vậy, này bạn thân mến, nhớ lại trước kia, thời gian đầu chẳng phải đức Phật nhất quyết là phụ nữ không được ra nhập tăng đoàn sao? nhưng sau thì ngài đồng ý điều ngược lại! vậy chẳng phải mọi thứ là tùy thời sao? cớ sao lại phải chấp?
    Này bạn, nam mô a di đà phật mục đích của câu đó là để làm gì ? cái cốt lõi của tịnh độ tông là gì ? Không phải là cầu về Tây Phương Cực Lạc của Phật a di đà ?

    Như bạn đi vào vương quốc của một vị vua bạn hô "hoàng thượng vạn tuế" thì để làm gì ? không phải là mong muốn vị vua đó vui lòng cho bạn nhiều lợi ích hay sao ? Đó không phải gọi là kính bái vua chúa ?

    Hoặc như đi đến miếu, bạn cầu thưa thần tiên ... gì đấy, con lạy ngài cho con được cái này cái nạo thì được gọi là cúng bái thần

    Thì cũng vậy, bạn muốn vào nước Tây Phương Cực Lạc là lợi ích của bạn mà bạn niệm danh hiệu "nam mô a di đà phật" nghĩa là tên của vị giáo chủ đó thế không phải là bạn đang cúng bái phật hay sao ?

    Này bạn hữu Đức Phật dạy pháp này cho Hoàng Hậu vì Hoàng Hậu đâu có thể đến gặp đức Phật thường suyên để mà nghe Pháp đâu, những vị ở bên Đức Phật thì có thể rốt ráo tu hành trong 1 kiếp mà đắc đạo, đâu cần phải mắc lại ở cõi Phật A DI Đà, vậy nên chúng ta ngày nay cũng vậy, cần lựa chọn việc sinh qua cõi A Di Đà bất thối chuyển là cần thiết, vậy mới nói Pháp môn niệm Phật là phù hợp với chúng sanh thời mạt pháp.
    Trong Kinh Phật A Di Đà có nói đến đoạn “Tại sao gọi là Cực Lạc? Vì cõi đó không có những sự đau Khổ chỉ hưởng thụ những sự vui sướng mà thôi”. Vui sướng đây không có nghĩa là Vui sướng với dục lạc, ngũ dục hay vui tạm bợ của thế gian…Vui sướng đây là vui được thường nghe Phật Pháp, vui không phiền não, vui không già, bệnh, chết, vui không đau khổ, vui được bực Thượng Thiện Nhân (Bồ Tát) được ngồi chung nghe Pháp, vui với Công Đức Trang Nghiêm của Cực Lạc và không có những điều Khổ và không có những tiếng Khổ và không có những điều ác và những điều vui khác…Bởi thế nên Nguyện Vãng Sanh Cực Lạc để được nhiều lợi ích cho chính mình.
    Thời Phật tại thế nhiều người tu chưa rốt ráo được sinh thiên, vậy là chốn chạy sao? này bạn thân mến có phúc thì hưởng có nghiệp thì chịu, không hành pháp chớ hỏi tại sao?
    Này bạn, tôi không nói tới các vị alahan có dịp diện kiến Như Lai mà là người trong tù ở cái vương quốc của vua A Xa Thế kìa. Tại sao Phật vào lao tù ưu ái cho một người phụ nữ ? Chỉ cho bà nơi an hưởng theo dục vọng của bà mà lại không chỉ cho bà cách thức đắc đạo Dự Lưu ngay lập tức ?

    Nếu bạn nói vì bà không thể gặp Phật thường xuyên là vô lý. Vì sao ? Bởi thời Đức Phật có cả trăm ngàn người được giải thoát, Một ngày có bao nhiêu thời gian mà cả trăm ngàn người để Đức Phật gặp mặt đi gặp mặt lại mỗi ngày ?

    Này bạn, trong khi đó có truyện người phụ nữ bưng con tới chỗ Đức Phật nhờ cứu, bầ ta nghèo khổ mất con tuyệt vọng đến vậy mà Đức Phật lại vẫn chỉ bà sự chấp nhận sự thật sinh tử mà lại không chỉ Tây Phương, nơi bà lên đó có được hạnh phúc, có được sự an nhàn ? Mà ngài lại chỉ bà hoàng hậu này ? Có phải chăng vì bà đó là hoàng hậu còn bà kia thì không phải ? Thế là không đúng với chỉ dẫn về sự bình đẳng của Đức Phật/

    Cái mâu thuẫn tôi nói với bạn, rằng vì sao Phật lại dạy cho một bà hoàng theo ý muốn của bà là thoát khỏi nơi ồn ào phiền não trong khi đấy là nghiệp của bà ? mà với những người khác thì Đức Phật lại không chỉ dẫn mà lại chỉ họ tự chấp nhận nghiệp quả và biến chuyển nó ?

    Bạn thân mến, thời chính pháp có pháp để hành, thời tượng pháp có pháp để hành, thời mạt pháp có pháp môn niệm phật! thời mạt pháp cách xa thời chính pháp đến hàng ngàn năm, mà pháp môn niệm Phật là phù hợp với chúng sanh thời mạt pháp, viết ra sớm chẳng phải làm khó chúng sinh thời chánh, tượng sao? Này bạn thân mến thời Đức Phật tại thế, ngài hay bất cứ đệ tử nào của ngài có viết lại gì đâu, phải đợi mãi khi Phật niếp bàn mới quy tụ lại mà viết. Vậy sao không viết luôn khi Phật còn tại thế đi? như vậy có phải chính xác hơn không? có gì không hiểu có thể hỏi Phật? đâu để đến nỗi khi ngồi quy tập lại tranh luận không dứt? nhiều điểm trong kinh cũng đâu được nhất trí tuyệt đối đâu? bạn biết câu trả lời cho tất cả là gì không? chớ có chấp Pháp!
    Này bạn, pháp ở thời này vẫn có, vẫn có thể hành. Nhưng tại sao bạn lại không hành ? Vẫn lựa chọn pháp môn đó dù có người chỉ ra được chỗ sai, chỗ không đúng ? Thế có phải bạn chấp pháp không ?

    Với ý bạn cứ cho rằng, mạt pháp là chỉ có pháp môn niệm Phật là phú hợp nhất, trong khi có người đưa cho bạn ba lớp căn bản giới - định - tuệ, quán xét tâm thì nói rằng không đủ cơ duyên, thế có lý để mình nói rằng do chấp pháp môn niệm phật mà làm mạt pháp hay không ?

    Ngoài ra mình cũng không hiểu, ý câu ( mình đã tôm đậm) sao lại làm khó ? Ví như một công ty bán hàng, người thư ký ghi rõ ràng lại số hàng bán, số hàng mua, số hàng tồn, số nợ v.v.. dù là công ty đó có khó khăn hay không khó khăn thì không lẽ với việc ghi vậy thì giám đốc cô ta bảo cô ta rằng cô đang làm khó cho công ty khi công ty thuận lợi ?? Có chăng chỉ khi ngài giám đốc này là kẻ ăn tham đằng sau công ty mà thôi

    Chính vì lý như vậy, trong kinh đại thừa có chuyện Phật nói ngài Anan hãy ghi tụng lại biên chép truyền tụng là phi lý

    Này bạn hữu đây là pháp môn dễ tu dễ hành, vậy tại sao lại nói không dành cho mọi chúng sinh được? này bạn thân mến, hiểu và ngộ là hoàn toàn khác nhau, bạn chớ nên đánh đồng 2 khái niệm!
    Này bạn hữu, ngài La Hầu La có đức Phật Như Lai làm thầy rồi sao lại phải nương tựa nơi 1 vị thầy khác?
    Pháp môn dễ tu hành nhất mà trước đó bạn lại nói là pháp môn khó hiểu, khó tin nhất ?? Thứ khó hiểu khó tin nhất mà lại là dễ hành nhất thì cũng giống như là bạn đi kiếm việc một công việc dễ làm, lương cao mà khó hiểu, khó thấy nhất thì khác nào là công việc lừa đào ???

    Này bạn hữu, pháp môn mà đã hiểu khó thì đừng có nói chi là tới việc đạt thành điều pháp môn đó dạy rồi ngộ đạo, này bạn như bạn đi chơi đá banh, một hàng hậu vệ đứng chắn trước măt bạn, làm bạn không hiêu đường nào tới cầu môn thì cách nào mà bạn đưa banh vào khung thành, có chi chỉ là ăn may mà thôi.

    Về ngài Lâu hầu la, chính vì để ngài tránh việc chấp vào đức Phật là cha ngài mà dựa dẫm nên mới cho ngài bái Xá Lợi Phất làm thầy. Chính Đức phật hành xử vậy lý gì ngài cho phép chúng ta dựa dẫm vào một đáng vô hình, một nơi tưởng tượng hạnh phúc để tu hành cơ chứ ??


    Đúng là Phật ngay khi nói pháp có người đắc đạo, nhưng này bạn thân mến như tôi đã nói từ đầu pháp này là pháp tu để chứng, vì là tu để chứng nên cần có thời gian, này bạn thân mến chắc bạn cũng biết các đệ tử của phật mỗi người 1 cách tu, có người chuyên nghiên cứu triết lý của Phật có người chuyên thực hành thiền định, có người chuyên hoằng pháp, có người bị Phật mắng do tính hay ngủ nên đã thức đến mù cả hai mắt (theo bạn thì đây chắc là không biết phản biện không biết suy xét, không biết phân biệt đúng sai?) vẫn đều đắc đạo cả, vậy nên đâu cứ phải thắc mắc nhiều đâu?

    Này bạn hữu, bạn hãy đọc lại những lời Phật dạy, bạn muốn không tu mà chứng sao?
    Này bạn, khi nói điều gì cũng phải suy nghĩ, suy ngẫm rồi mới nói. Mình không hiểu điều gì khiến bạn đưa đến kết luận rằng không muốn tu mà chứng vậy ?

    Khi bạn nói như vậy, mà bạn không quán xét lại. Bạn đang đòi tu một pháp môn khó hiểu, khó tin mà dễ hành dẽ chứng cũng như công việc dễ làm mà lương cao vậy, với pháp môn đó, chỉ mong cầu lên một điều kiện thuận lợi, không làm biếng nhác, ngồi không ăn bát vàng, dựa dẫm rồi mong cầu chưng đạo thế cũng không khác gì không muốn tu mà muốn chứng vậy

    Này bạn, các đệ tử phật cũng như người theo PGNT chúng tôi, không phải là ai cũng có cách tu khác nào như bạn nói. Nói thế là không hiểu pháp.

    Này bạn, tất cả các đệ tử Phật đều tu cùng một pháp môn duy nhất thôi là bát chánh đạo với ba lớp giới-đinh-tuệ không hơn, nhưng do căn cơ khác nhau nên mỗi người dùng mỗi cách quán xét khác nhau.

    Ví như ngài Châu Lợi, ít thông minh nên ngài đơn giản là chú ý vào hành động quét sân, từng hành động, từng lời nói, từng suy nghĩ đều là quét sân và ngài quét sân từng chút từng chút lột hết phiền não.

    Hay ngài Ca diếp, thì thích theo đầu đà, ngồi quán xét xương người bất tịnh.

    Ngài Ca Chiên Diên, thì chú tậm vào biện lý với sự khổ v.v.

    Tất cả chung là sau khi giữ giới thanh tịnh, các ngài tập trung vào định lực diệt bỏ phiền não khổ sở suy tư, biết từng hành động và suy nghĩ của mình. Chứ không có ai ngồi đọc "nam mô" ra miệng hay trong lòng để cầu về cực lạc cả.

    Bạn hỏi pháp môn này có giải thoát không? Tôi xin thưa là có, tại sao vậy? bởi vì cõi Phật A Di Đà vượt ra ngoài sinh tử bất thối chuyển như như tới niếp bàn, sao bạn nói không giải thoát?

    Đúng đúng là mạt pháp, nhưng mạt pháp là do những người chấp vào pháp mà làm pháp mạt!
    Bạn thân mến, bạn tin và chấp pháp của mình thì nói như thế, nhưng nếu thật không có cõi đó thì không phải là mọi lý luận của bạn đều sụp đổ hay sao ?
    Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?

  20. #20

    Mặc định

    Anh chị mến

    Tôi không đi theo con đường của Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni đã dạy, nên tôi đã "may mắn" nhờ hữu duyên khi "NGỘ" được con đường tu tập Tịnh Độ trước đó của mình !!?

    Mà đã "NGỘ" thì coi như xong, anh chị nhỉ. Vậy là tôi tiếp tục lên dây thiều vặn ngược kim đồng hồ để được bắt đầu tu tập trên con đường CHÁNH PHÁP. Và tâm tín sau khi "ngộ" đã cứng cáp rồi đâu mềm như cục bột nữa để mà ai muốn nhào nặn ra sao cũng được đâu.

    Mới tu 1 năm hay tu lâu 50 năm không quan trọng bằng chúng ta có đi và hành theo đúng lợi dạy của Đức Bổn Sư hay không và quan trọng không kém là có NGỘ được hay không mới là yếu chỉ. Gần 10 năm tu tập của tôi cũng không là gì đối với các Sư Thầy và Cư Sĩ, nhưng với các đồng tu Phật Tử thì cũng đáng trân trọng lắm thay.

    Khi tôi bắt đầu đến với kinh kệ, thì hành trang ban đầu là tâm tín và lòng thành đã chất đầy trên vai, không có hai căn bản này thì làm sao mà tu tập được đến ngày hôm nay, phải không bạn COCCHU17. Tôi không được thông minh cho lắm nhưng ít nhiều cũng cảm nhận được mỗi bước tiến của mình trên đường tu tập, nên chỉ cần câu nói hữu duyên là NGỘ ra liền, (giống như câu cây phướn ngã kìa của các Tổ vậy).

    Đồng tu Phật Tử chúng ta gặp nhau thường hoan hỷ, dù bạn đi đường A, tôi đi đường B, bạn tu bạn chứng, tôi tu tôi chứng, bạn niệm A Di Đà bạn thấy cảm ứng, tôi mới biết thiền 3 ngày đã thấy thân tâm an lạc, kinh điển ít và giáo lý đơn giản mộc mạc dể hiểu của Phật Giáo Nguyên Thủy hợp với căn cơ của tôi vốn không sáng dạ cho lắm, và nếu không biết thì nương nhờ các anh chị tu Phật Giáo Nguyên Thủy đi trước truyền đạt lại, chứ tuyệt đối không kích cựu nghinh tân. Kinh sách đại thừa thì quá nhiều, văn hoa bóng bẩy, với nhiều huyền nghĩa và ẩn dụ nên sau ngần ấy năm tu tập căn cơ này không hợp với tôi. Vậy, nguyện với Phật A Di Đà xin vãng sanh không được thì chỉ còn nương theo Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni để tự giải thoát mình vậy, cứu cánh là đây, ngộ là đây, bắt đầu hành theo y chỉ thôi. Thân mến
    Thiên Đường Có Lối Không Ai Hỏi
    Địa Ngục Cửa Cài Lắm Khách Thăm

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Hành trình về phương Đông
    By Itdepx in forum Đạo Thiên Chúa
    Trả lời: 19
    Bài mới gởi: 16-09-2013, 08:57 PM
  2. CÕI VÔ HÌNH THEO TÂY PHƯƠNG
    By Thien_than_000 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 14
    Bài mới gởi: 16-03-2013, 08:22 PM
  3. Dẫn nhập giả thuyết về thiền định
    By vuhanp in forum Thiền Tông
    Trả lời: 53
    Bài mới gởi: 25-09-2012, 07:04 PM
  4. PHƯƠNG TU THỜI TAM KỲ PHỔ ĐỘ
    By kinhvotu in forum Đạo Cao Đài
    Trả lời: 5
    Bài mới gởi: 22-07-2012, 12:50 AM
  5. Trả lời: 10
    Bài mới gởi: 14-04-2012, 07:14 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •