Ví như ta mài hai thanh củi để ra lửa:
Giới luật giống như các điều kiện che chắn để hai thanh củi không bị ướt khi có mưa gió.
Thiền Định giống như làm khô hai thanh củi đó.
Thiền Tuệ giống như mài hai thanh củi vào nhau để ra lửa.
Thiền Định là chế định pháp (pháp tục đế), có khái niệm, quy ước cho các trạng thái hay cảm giác trải qua.
Thiền Tuệ là thực tánh pháp (pháp chân đế) không qua khái niệm, quy ước cho các trạng thái trải qua.
Vi dụ bắt đầu bằng hơi thở trong Kinh Tứ Niệm Xứ:
Quy trình sấy khô củi (thiền định):
1.Tỉnh giác, vị ấy thở vô; tỉnh giác, vị ấy thở ra.
2. Thở vô dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô dài";
3. Thở ra dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra dài";
4. Thở vô ngắn, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô ngắn"
5. Thở ra ngắn, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra ngắn".
6. "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập;
7. "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập;
8. "An tịnh toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập;
9. "An tịnh toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập
Từ 1. đến 5 chính là Tầm và Tứ. Từ 6 đến 7 chính là Hỷ và Từ 8,9 chính là Lạc. Đây chính là diễn tiến TỰ NHIÊN của Tâm đi từ Tâm Dục Giới vào Tâm Sắc Giới (thiền định). Lúc này tâm trở nên lắng dịu và nhu nhuyễn một cách tự nhiên.
Quy trình chà sát hai thanh củi vào nhau (thiền tuệ):
Này các Tỷ-kheo, như người thợ quay hay học trò người thợ quay thiện xảo khi quay dài, tuệ tri: "Tôi quay dài" hay khi quay ngắn, tuệ tri: "Tôi quay ngắn". Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo thở vô dài, tuệ tri: "Tôi thở vô dài"; hay thở ra dài, tuệ tri: "Tôi thở ra dài"; hay thở vô ngắn, tuệ tri: "Tôi thở vô ngắn"; hay thở ra ngắn, tuệ tri: "Tôi thở ra ngắn". "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "Cảm giác toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập; "An tịnh toàn thân, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập; "An tịnh toàn thân, tôi sẽ thở ra", vị ấy tập.
Trong khi hành thiền, hành giả không được nhớ hay tưởng tượng trong đầu theo kiểu thuộc bài đây là trạng thái cận sơ thiền hay sơ thiên, nhị thiền...hay là đây là thiền tuệ vì sẽ lại rơi vào quy ước, khái niệm lần nữa. Ca ngợi sự vĩ đại của Đức Phật là thừa. Nhưng tôi cũng hết sức khâm phục vô cùng khi ngài dạy thiền Tứ Niệm Xứ mà ngài không gọi nó là thiền định hay thiền tuệ. Ngài cũng không nói phần này là phần Định hay phần này là phần Tuệ. Vì chỉ cần chỉ ra như thế thí nó cũng rơi vào công thức và quy ước rồi, rơi vào pháp Tục đế rồi, mà rơi vào đó là vào luân hồi.
Ngày nay mọi người tư duy quá nhiều, suy luận quá nhiều, tìm kiếm quá nhiều nên mang gánh nặng của tư duy của công thức. Khi các thiền sinh trong trường thiền gặp nhau hay hỏi là bạn đến tuệ thứ bao nhiêu rồi. Rồi khi hành thiền ai cũng ảo tưởng, ước mơ hành đến tuệ Chuyển Tộc tức là chuyển từ phàm sang Thánh. Ôi thôi ! Lại là Thánh của công thức, của quy ước, của luân hồi. Khi bạn hành thiền Định hay thiền Tuệ, bạn phải quên hết cái mớ lý thuyết bạn có được. Đó là chướng ngại. Đó là ngón tay che mặt trăng. Chỉ khi nào bạn xuất thiền, bạn quán xét lại thân và tâm. Bạn đối chiếu lại với lời kinh sách, với lời thầy dạy thì lúc đó ngón tay mới có thể chỉ mặt trăng cho bạn. Để hiểu được Biết và Thấy trên thân và tâm không qua khái niệm, quy ước, bạn nên đọc bài Kiến Tánh trong Thiền Tông mà tôi đã trao đổi ở nơi đây, hy vọng nó giúp ích cho bạn rất nhiều trong việc hành thiền Tuệ.http://www.thegioivohinh.com/diendan...d.php?t=123265
Ngày nay rất nhiều ''A La Hán Online'' hay ''Thánh Online'' do nắm bắt được một chút ít lý thuyết và ảo tưởng về bản thân. Đây là tính hai mặt của cùng một vấn đề. Diễn đàn hay thế giới Net giúp cho bạn tìm kiếm kiến thức để HOÀN THIỆN nhưng vô tình cũng làm bạn thành cái kho để CHẤT CHỨA kiến thức của người khác chứ không phải của bạn.Chỉ khi nào trải qua THỰC HÀNH thì nó mơi là của bạn.
Đức Phật đã dạy cứ hành thiền trên thân, trên thọ, trên tâm, trên pháp từ 7 ngày đến 7 năm. Việc này giống như chà xát hai thanh củi vào nhau để ra lửa. Bây giờ chúng ta không mài củi ra lửa mà luôn hỏi : Làm sao để mài nhanh hay chậm ? Làm sao để mài đúng hay sai ? Khi nào ra lửa ? Ra lửa để làm gì ? Khi hết củi thì lửa đi về đâu ? . Hỏi ? và hỏi ? và hỏi ? Trả lời , trả lời và trả lời thì vĩnh viễn KHÔNG BAO GIỜ có được lửa. Chúc các quý vị và các bạn thành công trong thực hành. Khi thực hành, chính pháp xuất phát nơi thân và tâm sẽ trở thành ngón tay chỉ trăng cho bạn sau khi bạn thực hành. Ngoài thực hành là Vọng Tưởng.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks