Trích dẫn Nguyên văn bởi haiyen753 Xem Bài Gởi
Vẫn chờ em.
Đông đã đến bên ngoài cửa sổ,
Tuyết trắng phủ ngọn cỏ ngàn cây,
Nắng úa như nổi sầu vắng em,
Nhìn tuyết rơi thương nhớ dâng đầy.

Đứng mãi bên vực đời mong đợi,
Nhớ thương em rồi củng phôi pha,
Bao kỷ niệm ta vẫn đếm được,
Những đêm buồn mông được gần em.

Trong cỏi lòng lạnh như băng tuyết,
Đã yêu nhau xa cách nghìn trùng,
Tuổi lá úa hoa đời không trổ,
Vẩn bám cành đợi nắng xuân sang.

Ta chờ em cuối đường vô vọng,
Thương cuộc tình như nắng mùa đông,
Hồn héo hắt theo ngày/tháng đợi,
Giấc mộng cây được trổ mầm xanh.

Tr.H.Th. rose4
Đông đã đến bên hiên ngoài cửa sổ
Tuyết phủ đầy trên phố cũ đường xưa
Từng nhánh cây cũng như từng ngọn cỏ
Cũng úa tàn vì vắng bước chân Anh

Trong cõi lòng lạnh giá tựa như băng
Nghe nỗi nhớ đong đầy trong hơi thở
Bóng dáng Anh đang mỗi lúc mịt mờ
Có phải chăng bởi tuyết kia phủ lấp?

Giữa dòng đời xuôi ngược bao tấp nập
Ta ngập ngừng lặng lẽ bước ngang nhau
Không còn nữa nụ cười trao bẽn lẽn
Chỉ còn lại nỗi khắc khoải nghẹn ngào