Trang 17 trong 25 Đầu tiênĐầu tiên ... 711121314151617181920212223 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 321 tới 340 trên 496

Ðề tài: Cảm giác của bạn khi ngồi thiền thế nào ?

  1. #321

    Mặc định

    Phải có minh sư hướng dẫn hành pháp. Không thể nghe người ta Thiền mình cũng Thiền thì thật uổng công và thật nguy hiểm. Nếu các bạn chưa có duyên gặp được minh sư thì có thể theo pháp Thiền của Thầy Lương Sỹ Hằng. Vì thầy LSH đã đạt được quả "Bất sanh". (nếu tôi chưa có pháp tu thì cũng sẽ theo pháp cuả thầy LSH)
    Mời vào đây nghiên cứu
    http://www.vovi.org/

  2. #322
    Đai Đen Avatar của Qin ShiHuang
    Gia nhập
    Jun 2010
    Nơi cư ngụ
    TP HCM Q.10
    Bài gởi
    756

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minhhue1960 Xem Bài Gởi
    Phải có minh sư hướng dẫn hành pháp. Không thể nghe người ta Thiền mình cũng Thiền thì thật uổng công và thật nguy hiểm. Nếu các bạn chưa có duyên gặp được minh sư thì có thể theo pháp Thiền của Thầy Lương Sỹ Hằng. Vì thầy LSH đã đạt được quả "Bất sanh". (nếu tôi chưa có pháp tu thì cũng sẽ theo pháp cuả thầy LSH)
    Mời vào đây nghiên cứu
    http://www.vovi.org/
    Dựa vào đâu mà bạn nói rằng :< Vì thầy LSH đã đạt được quả "Bất sanh".>.Vậy,sao bạn không tu tập theo pháp của Thầy LSH ? Trong khi pháp mình đang theo (nếu tôi chưa có pháp tu thì cũng sẽ theo pháp cuả thầy LSH ) ,lại không giới thiệu cho mọi người ,mà lại giới thiệu một Pháp khác ,như vậy có vô lý không ? Cho tôi hỏi : Tại sao vậy ? Có gì đặc biệt ở Pháp của Thầy LSH ?
    Nếu được vui lòng giải thích .Cám ơn.

  3. #323
    Đai Đen Avatar của Qin ShiHuang
    Gia nhập
    Jun 2010
    Nơi cư ngụ
    TP HCM Q.10
    Bài gởi
    756

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi namcungnhac Xem Bài Gởi
    Cảm giác của tôi khi ấy rất rỏ ràng mình đang ở giữa đại dương , dưới là biển xanh ngắt một màu , trên là trời xanh ngắt một màu và trước mặt là hoa sen màu xanh lớn vô cùng .Thân tâm khi ấythanh thản an lạc và tự tại vô cùng .
    Cảm giác của các bạn thì sao ?
    Chào namcungnhac,

    Mượn topic để hỏi @minhhue1960 ,nhưng không nhận được trả lời ,rất tiếc !
    Ngồi đọc đến trang 4 của chủ đề này ,cãm nhận có vẽ có nhiều người muốn nói những điều cao hơn cái hiểu và biết thật sự của chính họ ! Làm tôi hơi bị nãn .Bèn coi ngược ,dỡ trang cuối coi lại trở về trang đầu và lại rơi vào cái chã hiểu của những người không-chịu-quan-tâm-câu-hỏi để trả lời .

    Cùng với bạn và những ai có quan tâm đến câu hỏi , khi chúng ta tập ngồi Thiền thì có nhiều vấn đề liên quan đến Sinh,vật lý của hành giả ,rồi dần dần đến những trạng thái Tâm lý ,tất cã những việc có được đó đều là những bài học cho chính hành giả ,đó là điều tất yếu của người ngồi Thiền ,không ai tránh được những cãm giác đã cãm nhận đó ,chỉ trừ những người đã tích lũy sẵn trong họ ,có nghĩa là họ có căn cơ trong con đường tu tập ,thì khi họ quay trở lui lại với con đường họ đã đi ,thì những gì mà họ có sẵn trong họ trở lui lại với họ nhanh hơn những người khác,đó là chuyện bình thường khi mình phải ở lại lớp đã học, để học lại ,đương nhiên người đó sẽ biết và hiểu hơn người mới học ,cũng như những người thật sự họ có tu tập và trãi qua những trạng thái Tâm,Sinh lý để họ chia sẻ với chúng ta ,chứ họ không mượn vào sách vở .lấy kinh nghiệm của người khác làm kinh nghiệm của mình ,điều này có thể nói là cái hiểu biết vay mượn và dần dần cứ tưỡng cái hiểu biết đó là của mình ,để rồi sinh ngã mạn vì khi cái hiểu chưa đến nơi chốn đó sẽ lòi ra cái dốt của họ và tự ái nỗi lên và sẽ dùng những lời lẽ không được hay ho trong mọi diễn đàn ,đầy dẫy loại người như vậy ,rất tiếc ! Họ cũng là những bài học cụ thể cho chúng ta về cái hiểu và biết không thật sự của chúng ta thì không nên nói ra .

    Khi chúng ta mới bắt đầu tập ngồi Thiền ,thường những trạng thái sinh lý của cơ thể đến với chúng ta đầu tiên ,đó là tê chân ,mõi cẵng ,rêm người ,ngứa ngáy chổ này ,nhột chổ nọ ,thân xác cứ muốn đứng lên ,đây là phản ứng tự nhiên của cơ thể khi mới ngồi tập Thiền ,rồi nó tạo ra những ý tưỡng là ngồi mệt quá ,chán quá v.v... Lúc này là chúng ta bắt đầu học cái tính Kiên Nhẫn ,cắn răng chịu đựng mọi phãn ứng của cơ thể ,đó gọi là đức tính của Dũng khởi đầu .Điều này thì mọi người ai cũng có không nhiều,thì ít của những trạng thái sinh lý đó và khi vượt qua được là chúng ta thắng được với chính mình trong giai đoạn đầu là chúng ta có cái đức tính của Dũng,được nâng cao một chút,mà cái đức tính này sẽ đi suốt cuộc hành trình của chính chúng ta trong công việc của Tham Thiền ,để về sau làm phát huy cái tính này trở nên Đại Dũng ,vì cái Dũng tối cần thiết trong hành trình "Tìm lại chính mình" !

    Tâm lý ,là một trạng thái được tác động qua sinh lý ,nhưng càng ngày về sau càng mãnh liệt hơn ,bây giờ chúng ta bước qua một giai đoạn của tâm lý ,đó là Ý ,lúc này chúng ta sau giai đoạn thắng được với thân xác của giai đoạn đầu ,thì cái ý sẽ đưa chúng ta đi ta bà theo cách gọi là "Tâm viên,Ý mã",bắt đầu chúng ta dùng một cách để tập cho cái ý đi vào nề nếp ,đó là cách quán hơi thở ,chúng ta bắt đầu hít thở những hơi thở có ý thức đầu tiên ,gặp nhiều trục trặc ,trở ngại khi bị ngộp hơi ,hơi cà giựt ,đứt đoạn và cũng là phải học cách thở để nhận ra được cái hơi thở vô và ra cho mỗi hơi thở ,dần dần sự chú tâm của ý vào hơi thở càng lúc càng có tập trung ,như vậy chúng ta đang tập cho cái ý được điều khiễn bởi chính chúng ta ,làm cho con ngựa đó trở nên thuần lại ,làm cho con khỉ kia không còn nhảy nhót lung tung ,như Tề Thiên Đại Thánh vì nhảy nhót quá mà bị Tam Tạng được Quán Thế Âm cho câu chú để niền cái ý lại ,khi Tam Tạng khởi câu niệm ( Phần này thuộc Tịnh Độ Tông ?).Nhưng với những cãm nhận của chúng ta khi ngồi Thiền cũng là điều quan trọng mà có khi phải nói là cực kỳ quan trọng cho những ai muốn làm chủ được chính mình Thân,Khẩu,Ý ( Tam Độc trở thành Tam Lành,để tinh tấn trên con đường tu tập.).

    Bây giờ bước thêm một bước nữa của cái Sinh lý của hơi thở ,khi chúng ta quán được hơi thở rồi ( tập trung tốt )thì chúng ta đã điều chĩnh lại thân xác này trở nên quân bình ,( có nghĩa là hành giả đã khai thông được kinh mạch lạc ,huyệt đạo lớn nhỏ ,để giúp nuôi dưỡng cơ thể ,nhất là cái Chân Khí có trong chúng ta,được hồi phục và mạnh mẽ ) giai đoạn này là việc sữa lại xương cốt của hành giả , những khi công phu ở chổ thật yên lặng mới nghe được những tiếng răng rắc của từng đốt xương ,có khi nghe được khi nằm ngũ,sẽ được nắn xương do cái Khí trong người đã đũ lực chuyễn chạy và sữa chữa ,đến giai đoạn nắn xương của cột sống ,nó sẽ làm cho hành giả "phải" ngồi ngay thẵng lại,thậm chí nó giựt làm cho hành giả té ngữa ra phía sau do ngồi không vững ,lúc này là hành giả mới thật sự ngồi ngay thẵng ,nếu cột sống của hành giả không thẵng ,thì coi như hành giã tu tập không đến đâu ( chỉ là một giai đoạn đầu của ngồi Thiền ,nhưng có khi phải vài năm mới có được trạng thái này).Khi chúng ta bước qua giai đoạn thân xác thanh nhẹ .( muốn có được như vậy phải có luôn cã Tâm lý là nắm được ý ,để không có tạp niệm,điều tiên quyết về Thân và Ý,còn Khẩu ,nếu ai có thời gian thì nên tập tịnh khẩu một thời gian rất là hiệu nghiệm cho việc làm chủ được ý.)Khi làm chủ được Thân,Khẩu,Ý rồi ,thì các bạn sẽ nhìn,nghe,suy nghĩ rất bén nhậy.Lúc này Trực giác sẽ khai mỡ ( khởi đầu của Huệ )

    Giai đoạn thanh nhẹ này sẽ cho chúng ta những cãm nhận của Ý trong Thân là những cãnh quan thật đẹp mắt ,tươi đẹp ,hình ảnh sống động ,lúc này chỉ là một bài học cho cái thấy cãnh ,nếu ham thích mà trụ lại cái thích này ( mà người khác nói là giã,nhưng với hành giã lúc đó là thật vì đó là công trình tu tập để có được mà !)thì sức tinh tấn sẽ trì trệ ,trong thời gian này cũng học về Trí ,lúc này não bộ được kích hoạt nên mỡ mang nhiều trong việc tâm linh ,thường là mỡ về Triết lí ,giai đoạn hay thích nói năng về triết lí ,cuộc sống ,con người ,xã hội ,thậm chí cả chính trị, v.v...Do là giai đoạn mỡ Trí ,nên hành giã sẽ học được nhiều trong cuộc sống ,để bước vào giai đoạn thấy,hiểu về "Vô tự chân kinh", và sữa soạn vị Thầy trong ta xuất hiện .Khi Thân,Tâm thanh tịnh là lúc cơ thể sẽ tự động bước vào việc ăn chay ( cho những ai đang ăn mặn ,còn những ai đã ăn chay rồi thì họ tiến nhanh hơn về Thân ).Giai đoạn xãy ra với tôi ,nên tôi nói "Tôi bị ăn chay" vì lúc đó mọi món ăn thuộc về động vật có máu huyết ,ôi thôi thật là tanh ,tanh khũng khiếp ,chỉ muốn ói khi ngữi thấy mùi đó ,như vậy làm sao mà không ăn chay được,nên với tôi là giai đoạn "Bị Ăn Chay".

    Đấy là những cãm nhận của từng giai đoạn có của một hành giả ngồi tu tập Thiền Định ,càng về sau khi càng thanh nhẹ của Thân,Tâm càng gặp nhiều cảnh giới đẹp hơn nữa ,những điều này là thật với hành giả đó ,nhưng đừng lấy đó làm vui để an trụ vào đó mà đường tu tập sẽ bị đứng lại.Cũng là giai đoạn học về cái "Không". Mọi việc tu tập của chúng ta nó sẽ tuần tự tiến theo từng giai đoạn mà chúng ta chĩnh đốn được Thân ,Khẩu,Ý .Cái gì đến rồi sẽ đến để mà học ,chứ không phải để mà trụ vào đó ,vì chúng ta đi tìm giải thoát ,mà khi đi tìm giải thoát cho chính bãn thân ,thì ngay cã Đức tin cũng phải buông bõ ,chứ đừng nói là Tôn giáo .

    Đôi hàng chia sẽ cùng với các bạn ,có thể có lời lẽ nào chẵng may xúc phạm đến một ai đó ,xin niệm tình bỏ qua ,vì chúng ta ( nếu)là người học Đạo (thật),xin lấy cái hiểu và biết ( thật của chính mình trãi nghiệm ) để chia sẽ với các bạn khác ,xin đừng dùng các lời lẽ mà bãn thân chưa hiểu thấu ,chưa ở trong trạng thái tâm thức đó mà nói ra ,như vậy là không thật ,là tự lừa dối chính mình ,xin tha lỗi và cám ơn.

    Cuối cùng ,đây chỉ là những trãi nghiệm của bãn thân ,chưa chắc gì là đúng ,mong các bạn cân nhắc khi đọc.Cám ơn





  4. #324

    Mặc định

    Đọc bài của bạn thật hữu ích cho những ai muốn hỏi và đọc, hi vọng các bạn có thêm những kinh nghiệm để tích lũy cho bản thân trong quá trình tu tập, mặc dù vậy, việc ăn chay hay không ăn chay là do mỗi con người, thiền định không dính dáng gì tới vấn đề này, thanh lọc cơ thể là khi tự thân thanh lọc, thức ăn chỉ là nguồn cung cấp năng lượng nuôi cơ thể, không hơn, không kém, việc ăn những đồ thịt của sinh linh khác cũng chỉ là vấn đề tự thân con người vậy, nếu ăn chay là kết quả của việc ngồi thiền thì con bò, con hươu, con trâu đều đã đạt được quả hạnh cao thâm rồi,...vì thế đừng bám chấp vào vấn đề này, mà hãy hiểu, cơ thể mình cần gì cho việc duy trì nó, hãy hiểu được cái căn bản này nhé...chúc các bạn tinh tấn và hiệu quả hơn trong việc tu tập. Thiền định là liều thuốc quý báu cho sinh mệnh. Hãy học và hành đi đôi với nhau. Cảm nhận chỉ là cảm nhận, thành quả đạt được là những gì thực tế kiểm chứng ra bên ngoài....đừng vội nhầm tưởng mà nguy hại tới bản thân
    rose4 :prayingprayingpraying:2 rose4
    VẠN SỰ HOAN HỶ - VẠN SỰ THÔNG

  5. #325
    Đai Đen Avatar của Qin ShiHuang
    Gia nhập
    Jun 2010
    Nơi cư ngụ
    TP HCM Q.10
    Bài gởi
    756

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Địa Nhân Xem Bài Gởi
    Đọc bài của bạn thật hữu ích cho những ai muốn hỏi và đọc, hi vọng các bạn có thêm những kinh nghiệm để tích lũy cho bản thân trong quá trình tu tập, mặc dù vậy, việc ăn chay hay không ăn chay là do mỗi con người, thiền định không dính dáng gì tới vấn đề này, thanh lọc cơ thể là khi tự thân thanh lọc, thức ăn chỉ là nguồn cung cấp năng lượng nuôi cơ thể, không hơn, không kém, việc ăn những đồ thịt của sinh linh khác cũng chỉ là vấn đề tự thân con người vậy, nếu ăn chay là kết quả của việc ngồi thiền thì con bò, con hươu, con trâu đều đã đạt được quả hạnh cao thâm rồi,...vì thế đừng bám chấp vào vấn đề này, mà hãy hiểu, cơ thể mình cần gì cho việc duy trì nó, hãy hiểu được cái căn bản này nhé...chúc các bạn tinh tấn và hiệu quả hơn trong việc tu tập. Thiền định là liều thuốc quý báu cho sinh mệnh. Hãy học và hành đi đôi với nhau. Cảm nhận chỉ là cảm nhận, thành quả đạt được là những gì thực tế kiểm chứng ra bên ngoài....đừng vội nhầm tưởng mà nguy hại tới bản thân
    Chào bạn ,
    Sau khi đọc bài của bạn,tôi suy nghĩ không biết có nêm viết trả lời cho bạn hay không ,vì tôi thường viết trả lời cho ai cần muốn biết và những ai đặt câu hỏi có chiều sâu , khi đọc xong bài viết của bạn ,tôi cãm thấy không cần để trả lời ,nhưng vì tình cờ thấy dưới cái nick của bạn ghi là "Thành Viên Đóng Góp Tích Cực" ,không giống như những anhchiem khác ,do vậy tôi xin mạn phép được trao đỗi với "Thành Viên Tích Cực " của trang web này.

    Điều bạn nói đến về chay ,mặn đó ( Trong khi trong bài tôi không nói phải ăn chay khi muốn tu tập ,mà chỉ đến giai đoạn của thanh nhẹ thân xác mà thôi ,có lẽ bạn chưa đến giai đoạn đó ,nên mới đặt ra lời suy nghĩ như vậy !),ở chổ này ,tôi chợt nhớ đến chuyện xa xưa ,của trãi nghiệm chính bãn thân của tôi.

    Vào 1982 ,lúc đó tôi được 31 tuổi ,đang là một thợ hớt tóc cho một tiệm ở dưới phường Đakao ( Sài Gòn) ,hằng ngày,có một ông cụ lớn tuổi ,ngoài 70 ,thường hay đến tiệm HT của chúng tôi ,để bàn chuyện Đạo với ông anh chủ tiệm ,ông cụ người tướng cao dong dõng ,gầy cao cở 1m8 ,nhưng hơi bị gù cái lưng một chút ( do tuổi già),tóc bạc phơ ,để dài và búi tó phía sau như một Đạo sĩ ,mà trông tướng đi ông cụ thật giống một Đạo sĩ .
    Ngày nào cũng cở 9 giờ sáng hoặc trể hơn chút là ông cụ ,đến nói chuyện Đạo ,tôi cũng chẵng chú tâm để nghe ,nhưng có một lần ,ông cụ nói qua lĩnh vực về Thiền và bàn luận công án Thiền ,tôi chú tâm nghe xem ông cụ nói như thế nào ? Khi ông cụ từ giả về ,cứ 11 giờ là ông cụ ra về nhà ăn cơm ,tôi chận ông cụ lại và xin phép được hỏi chuyện "
    - Thưa bác ,bác có thể cho cháu hỏi một chút không ?
    Ông cụ trả lời tôi :
    - Có chuyện chi không cháu ?
    - Thưa bác ,những điều bác nói hồi nào đến giờ là những gì của thật sự bác biết ,hay bác nghe ai nói ,hoặc đọc sách để nói ra ?
    Ông cụ trố cặp mắt nhìn xuống tôi ( tôi cao 1m6 ),cặp mắt mở to sau cặp kính lão ,đầy ngạc nhiên và trả lời tôi ,sau vài giây đắn đo :
    - Buổi trưa cháu có rãnh không ?Nếu rãnh qua nhà bác , nhà bác nằm cuối con đường này ,là một tiệm mua bán và sữa mắt kính ,tên "Đổ Vượng " ,đó là tên bác ,cháu ghé chơi và bác cháu mình trò chuyện .
    Tôi hỏi ông cụ :
    - Nhưng trưa bác có nghĩ trưa không ?
    Nếu có ,thì cháu sẽ đến buổi chiều cũng được ,nếu bác rãnh ?
    Ông cụ nói ;
    - Không,buổi trưa bác chỉ nằm nghĩ ,nhắm mắt cở 15 phút thôi .
    - Vậy trưa nay cháu qua nhà bác.
    Đúng trưa đó ,tôi qua nhà ông cụ ,căn nhà phố nhỏ ,nhưng được sắp đặt rất ngăn nắp ,phía ngoài là chổ buôn bán ,phía sau chổ buôn bán là chổ nằm ngũ ,nghĩ vì có một cái giướng nhỏ của một người , và bộ bàn ngồi uống trà nhỏ ,đằng sau có một cái sân nhỏ vài mét vuông . Ánh sáng phía sau nhà lọt vào trong phòng vừa là phòng khách ,phòng ăn và phòng ngũ ,đủ sáng rõ và thoáng mát cho căn nhà .

    Sau khi ngồi xuống ,được pha một li cafe thơm phức ,và xong mọi chuyện trao đổi mào đầu câu chuyện ,ông cụ liền hỏi tôi :
    - Cháu nghĩ thế nào ,mà hỏi bác câu đó ? Cháu có biết không,câu hỏi đó là một câu hỏi mà ngày xưa người sư phụ của bác ( ông cụ cho biết là Hòa Thượng Thích Thanh Từ là Thầy của ông cụ ) cũng bị một sinh viên cật vấn trong khi Thầy đang là giáo sư Phật Học và Triết của Đại Học Vạn Hạnh trước năm 1975 ...Sau bài giãng ,thì SV và Thầy trao đỗi ,thì anh SV đã đặt câu hỏi.

    (Tôi ngồi lắng nghe kể, ông cụ nói những điều muốn nói ,vì tôi biết khi tôi hỏi như vậy là tôi đã chọc vào trúng huyệt của ông cụ ,vì với thái độ của ông ta khi tôi hỏi mà được ông cụ mời đến nhà để trao đỗi là một chuyện không phải bình thường so với tuổi tác giữa tôi và ông cụ )

    -Người sinh viên đó cũng đã đặt một câu hỏi y như cháu vừa đặt cho bác hồi sáng.Điều này làm cho bác ngạc nhiên ,vì nói thật cho cháu biết là bác cũng tập ngồi Thiền hơn một năm rồi ,đang trong con đường tu tập ,nên cũng có đọc sách và tham khảo ,cũng có đôi chút hiểu biết về Thiền ,và mổi ngày bác qua bên chổ cháu làm để trao đổi với ông anh của cháu cho vui ,ai ngờ cháu hỏi một câu hỏi thật là thú vị ! À ,bác nói cho cháu biết ,câu chuyện của Sư phụ bác là do chính Thầy kể lại và bác được nghe ,sau đó Thầy về suy nghĩ lời của người SV ,thì thấy anh ta hỏi câu hỏi quá chí lí mà thật tình Thầy chả có "Thực biết" mà toàn là sách vở và của người khác truyền đạt lại ,do vậy Thầy bỏ tất cả ,và ra Vũng Tàu kiếm một cái cốc nhỏ để tu tập tham Thiền ,để tìm ra cái đích thực cái mình biết !

    Ông cụ hỏi tôi :
    - Vậy cháu có ngồi Thiền không? Tôi trả lời : Dạ ,có .
    - Được bao nhiêu lâu rồi .tôi nói : Dạ, được 6 năm .
    - Ồ ,như vậy cháu đã ngồi lâu rồi ,vậy cháu có thể trả lời giúp bác một việc này được không ,mà bác đã hỏi nhiều người ,chưa có ai trả lời mà bác chấp nhận được !?
    - Nếu câu hỏi của bác mà khả năng cháu hiểu được ,cháu xin trao đỗi với bác
    Ông cụ hơi tần ngần một chút ,nhưng dù sao đã thốt ra rồi ,nên đành phải hỏi,vì có lẽ ông cụ nghĩ "tôi trả lời không được thì cũng chả sao !?".
    - Cháu có biết trong Kinh nhà Phật mà bác tình cờ đọc được ( ông cụ không nhớ là kinh gì ?),trong đó có nói một câu nói mà bác đến giờ chưa hiểu được !
    Câu đó nói rằng : Các Phật tử hãy dâng lên cho Phật những cái thối tha của các con có !.
    Tôi không đắn đo ,trả lời cho ông cụ :
    - Như bác đã có ngồi Thiền rồi ,thì bác đã đến được giai đoạn tống khứ những mùi hôi thối của cơ thể bác đã từng hấp thụ bởi ,thức ăn của động vật ,đủ loại động vật có máu và những mùi hôi của động vật khi bác phải chung đụng với nó không?Nếu bác có ngữi được mùi hôi đó khi ngồi Thiền ,là như vậy bác đang làm được cái việc của câu hỏi đó ,cũng như bác đang thanh lọc cái bãn thân ô trược của bác để trở nên thanh nhẹ hơn ,và mỗi ngày mỗi tiến trên con đường tu tập.Vâng ,chỉ có ai với hết lòng nhiệt tâm đến với Đạo ,thì sẽ là như vậy khi bước đầu của tu tập.
    Sau khi tôi giải thích cho ông cụ ,thì một nỗi vui mừng và hớn hỡ trên khuông mặt ông cụ và vổ tay cái bốp ,ông cụ trả lời tôi :
    - Trời,chuyện dể như vậy mà tôi không hiểu, suốt bao tháng nay,cứ đi tìm hỏi mà chả có ai trả lời cho tôi thông suốt. Thật nực cười ! Này cháu ,thôi bây giờ bác xin được đỗi cách xưng hô với cháu ,từ rày bác sẽ gọi cháu bằng Đạo Hữu ,cháu đồng ý nha .
    Và từ đó ông cụ gọi tôi bằng Đạo Hữu ,chỉ vì một câu trả lời mà người từng ngồi Thiền phải trải qua là tống cái trược khí trong người đã tích lũy lâu nay trong cơ thể .Tôi hỏi ông cụ tiếp.
    - Bác có ngũi thấy mùi thơm như là hương ,một mùi thơm thoang thoãng chưa?
    Ông cụ vui vẽ trả lời ( Tôi không dám gọi ông cụ là Đạo hữu !) trong vui vẽ:
    - Nó là như thế này ,có một lần nọ ,tôi đang ngồi tham thiền nữa đêm thì tôi ngữi thấy cái mùi tanh hôi của trứng kiến để lâu ngày ( Ông cụ là dân câu cá ) nó hôi khắp phòng và làm tôi quá khó chịu ,nên sau buổi Thiền xong là tôi lục tìm khắp phòng xem tôi có để mấy lon trứng kiến sau khi đi câu còn lại ,cũng như mấy con trùng câu không ?Tìm khắp mà không thấy cái lon nào cã ,thường tôi đi câu xong là tôi ném mồi câu xuống sông hết ,rữa cái lon không đem về thôi ,không bao giờ giữ lại đem về nhà ,vì tôi biết nó hôi lắm sau khi tụi côn trùng đó chết .Rồi một lần khác ,đang ngồi tham Thiền ,trời ơi cái mùi hôi của con chó sao mà nó hôi khũng khiếp ở khắp trong phòng tôi ,mùi tanh hôi của con chó chết ,mỗi lúc mỗi hôi hơn ,mà lúc đó tôi không hiểu tại sao ?
    Bây giờ tôi hiểu rồi ,vì tuần nào tôi cũng đi cùng các bạn cùng đi câu nhậu lai rai thịt chó hằng tuần.Bây giờ thì tôi hiểu câu đó rỏ ràng và giúp cho tôi với cái hiểu đó ,không dại gì mang những hôi thối đó vào thân xác này nữa !

    Từ đó ông cụ ,không còn đi câu cá và ăn thịt chó nữa ,đó cũng là một điều đáng mừng ,khi chỉ với một sự hiểu biết nhỏ của tôi mà đã đem đến cho ông cụ ,người biết tu mà đi làm tội sát sanh và ăn nhậu món ăn là con vật sống kề cận với con người( con chó cũng gần như ăn đồng loại !).Tôi có hỏi ông cụ :
    - Tại sao bác là người biết tu Thiền mà sao lại đi làm cái việc sát sanh ?
    - Ngày trước khi chưa Thiền ,tôi đi câu thường xuyên ,cá lớn cá bé gì cũng lấy tuốt ,đem về nhà để có thêm món ăn cho gia đình ,vừa vui thú câu cá và có đồ ăn thêm ,nhưng sau này khi gặp Thầy rồi tôi đi câu cho vui và thả con cá ra khi bắt được ,nhưng đồ mồi thì vẫn phải mua trứng kiến và con giun ( trùng).Tôi sẻ trở thành Khương Tử Nha sau khi nghe lời giải thích của Đạo hữu ,khi đi câu cá chỉ là cơ hội để ra đồng ruộng ,sông nước cho khỏe thôi và lưởi câu của tôi sẻ thẵng và không mồi !!!
    Về sau ông cụ mất ở bên Mỹ !

    Những mùi hôi của súc vật ,khi chúng ta ở trong những lò mổ : Heo ,Bò ,Dê ,gà ,cá v.v....đều ngữi thấy mùi hôi của các con vật đó ,nhất là những ai thường xuyên tiếp xúc cũng bị cái mùi đó bám vào quần áo ,da thit .Cho nên với những người đó ,nếu chúng ta có tiếp xúc trò chuyện với họ ,cũng có thể ngữi thấy mùi đó qua con người họ ,tùy theo loại con vật mà họ thường tiếp xúc.Nhất là những người trực tiếp giết con vật đó ,thì cái uất khí đó sẽ đi vào thẵng trong thân xác của người đó ,cũng như những ai thường xuyên ăn uống thịt những con vật đó ,lâu ngày cũng tích lũy cái ếu khí đó trong người .

    Trong vấn đề ăn chay,nếu xét ở khía cạnh khoa học ,thì có lẽ trên các đài phát thanh của trong và ngoài nước ,ở những mục bình luận hằng tuần của họ về sức khỏe và đời sống,cũng đã đề cập không ít, nhiều về cái lợi của ăn chay ( không phải ăn chay tuyệt đối như các nhà sư ).Đài BBC ,cũng như VOA cũng đã có nhiều bài phân tích về ăn chay , như những ai tuổi về già ,chẵng may mang những chứng bệnh do tích lũy quá nhiều chất bổ của thịt động vật,để biến chứng sanh ra bệnh ,nay khoa học khám phá ra những tác hại của những chất dư thừa đó ,đã có lời khuyên với bệnh nhân.
    Khi chúng ta đang là trẻ tuổi thì chưa thấy gì đâu ,nhưng khi có tuổi một chút,trên 50 tùy theo cơ tạng mỗi người ,thì lúc đó sẽ cãm nhận những chứng bệnh của sự dư thừa chất đó ,lúc đó không dám ăn chứ không phải là muốn ăn chay !

    Chúng ta ,những người ( thật sự ! ) muốn tu tập để thăng tiến trên đường tâm linh ,không phải là tuyệt đối ,nhưng đến khi vào giai đoạn của tâm linh khai mở ( Thanh nhẹ của cái thân xác sau một thời gian tu tập ),thì việc ăn chay sẽ giúp cho người đó được nhẹ nhàng trong việc ngồi tham Thiền ,nếu ai chịu khó tự quan sát với mỗi ngày ngồi Thiền của mình ,sẽ thấy : "Sao hôm nay ngồi có vẽ bức rứt khó chịu ,không như ngày hôm qua,nhẹ nhàng thanh thãn !?" ,Nếu chịu khó kiểm soát trong ngày ,những diễn biến của những va đụng chạm trong cuộc sống về tâm ,sinh lý ,nếu không được thoải mái thì hôm đó ngồi Thiền sẽ có kết quả biết liền ,nhờ như vậy mà chúng ta tự kiễm soát chính mình để có được một buổi Thiền thoải mái ,tốt ,và tâm tư an lạc .Nội cái bụng no quá vì ăn ,ngồi Thiền cùng đã thấy khó chịu rồi ,chứ đừng nói là tâm lý bất ổn ,kết quả của một buổi ngồi Thiền là kết quả của cái Nhân-Quả của chính mình tạo ra trong ngày.Đấy là một điều để làm thăng tiến cho chính chúng ta ,nếu có sự quan sát và nhận thấy đó để tự sữa !

    Đây chỉ là một trãi nghiệm ,trong nhiều trãi nghiệm khác của tôi ,xuyên suốt việc tu tập ,nói ra chỉ để mà chia sẻ với sự hiểu biết còn hạn hẹp trong cái bể rộng bao la của Đạo này.Nhưng khi tôi đến với trang web này ,với những bài viết của tôi là dựa trên sự có được do chính bãn thân tôi tu tập mà viết ra, những "Cãm Nhân" này ( Cãm Nhận đây có nghĩa là : Sự thấy và hiểu biết do Sinh và Tâm lý của người tu tập biết được ,hiểu được mà nói ra ,như câu chuyện ở trên tôi đã chia sẽ và trao đổi với bạn "Người Thành Viên Đóng Góp Tích Cực " ) Mong rằng qua trãi nghiệm của bản thân ,đã chia sẽ với bạn ,co thể bạn sẽ có suy nghĩ khác đi trong việc mà bạn đề cập ,xin nhắc lại là tôi không chủ trương phải ăn chay ,mà khi đến giai đoạn cần của cơ thể và cơ thể tự nó đưa ra cái nhu cầu của việc ăn chay ,chứ không phải là :<<"nếu ăn chay là kết quả của việc ngồi thiền thì con bò,...">>Mong bạn hiểu cho.
    Thân chào bạn.

    P/s : Do bận việc ,nên việc trả lời hơi chậm ,mong bạn thông cãm .




    CÁM ƠN ĐỜI MỘT SỚM MAI THỨC DẬY,
    TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG !

  6. #326

    Mặc định

    chào bác, cảm ơn chia sẻ của bác. cháu thì mới chỉ là ngồi tĩnh tâm, được vài tháng. cũng chưa ăn chay hay tu học gì. nhưng giai đoạn cảm thấy cơ thể rất hôi cháu có trải qua, nên xin phép bác cháu mạn phép chen ngang.

    giai đoạn đầu tiên cháu phát hiện ra người mình hôi bất thường và không muốn ăn thịt cá, đồ nhiều gia vị là lúc cháu tập yoga và chưa hề có tư tưởng hay hứng thú gì với Phật pháp. lần sau thì là khi cháu đã biết đến đạo, cháu bị lúc ở trên thiền viện về (cháu có ở thiền viện trong gần 2 tuần). người hôi khủng khiếp, ngày tắm không biết bao lần mà vẫn khó chịu. cháu không nhớ rõ mỗi lần nó kéo dài bao lâu, cũng không nhớ khi nào nó mất đi. cháu thì không ăn chay, chỉ ăn chay khi ở chùa, còn về đời thì không ăn chay được.

    Cháu hoàn toàn đồng ý với bác về ích lợi của việc ăn chay. Nhưng cháu nghĩ câu "các Phật tử hãy dâng lên Phật tất cả những gì thối tha các con có" nó không ám chỉ về cái giai đoạn mà mình thấy người mình hôi hay thịt cá tanh. cháu nghĩ việc đó nó chỉ nói lên được là các cơ quan cảm giác của mình nó có sự thay đổi, hay như mọi người hay nói là "trược khí" nó thoát ra nên vậy.

    con người tự tính vốn đã thanh tịnh. muốn tìm về với cái bản nguyên của chính mình, tìm tới đạo thì cần phải diệt những cái tham sân si,..., những cái thối tha ấy. diệt bằng cách nào, đối trước Phật mà thẳng thắn thừa nhận và nguyện dứt hẳn. còn như không biết sai, không biết tội, không biết xấu, lừa được mình, lừa được người nhưng không gạt được trời Phật quỷ thần. vậy nên nói “dâng lên những thứ thối tha con có” là vậy.

    “Tánh tội vốn không, do tâm tạo
    Tâm nếu diệt rồi tội sạch trong
    Tội trong tâm diệt cả đều không
    Thế ấy mới là chân sám hối”

    cháu không biết gì về pháp, kinh sách, lười đọc, lười tìm hiểu, nhưng không hiểu sao hôm nay lại ngứa mồm muốn phát biểu. có gì bác và mọi người bỏ qua

    à, còn giai đoạn ngửi thấy hương thơm này kia, cháu cũng bị một thời gian dài, đến giờ vẫn chưa mất hẳn. nhưng cháu nghĩ là không nên chấp vào đấy ạ

  7. #327

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Qin ShiHuang Xem Bài Gởi
    Chào bạn ,
    Sau khi đọc bài của bạn,tôi suy nghĩ không biết có nêm viết trả lời cho bạn hay không ,vì tôi thường viết trả lời cho ai cần muốn biết và những ai đặt câu hỏi có chiều sâu , khi đọc xong bài viết của bạn ,tôi cãm thấy không cần để trả lời ,nhưng vì tình cờ thấy dưới cái nick của bạn ghi là "Thành Viên Đóng Góp Tích Cực" ,không giống như những anhchiem khác ,do vậy tôi xin mạn phép được trao đỗi với "Thành Viên Tích Cực " của trang web này.

    Điều bạn nói đến về chay ,mặn đó ( Trong khi trong bài tôi không nói phải ăn chay khi muốn tu tập ,mà chỉ đến giai đoạn của thanh nhẹ thân xác mà thôi ,có lẽ bạn chưa đến giai đoạn đó ,nên mới đặt ra lời suy nghĩ như vậy !),ở chổ này ,tôi chợt nhớ đến chuyện xa xưa ,của trãi nghiệm chính bãn thân của tôi.

    Vào 1982 ,lúc đó tôi được 31 tuổi ,đang là một thợ hớt tóc cho một tiệm ở dưới phường Đakao ( Sài Gòn) ,hằng ngày,có một ông cụ lớn tuổi ,ngoài 70 ,thường hay đến tiệm HT của chúng tôi ,để bàn chuyện Đạo với ông anh chủ tiệm ,ông cụ người tướng cao dong dõng ,gầy cao cở 1m8 ,nhưng hơi bị gù cái lưng một chút ( do tuổi già),tóc bạc phơ ,để dài và búi tó phía sau như một Đạo sĩ ,mà trông tướng đi ông cụ thật giống một Đạo sĩ .
    Ngày nào cũng cở 9 giờ sáng hoặc trể hơn chút là ông cụ ,đến nói chuyện Đạo ,tôi cũng chẵng chú tâm để nghe ,nhưng có một lần ,ông cụ nói qua lĩnh vực về Thiền và bàn luận công án Thiền ,tôi chú tâm nghe xem ông cụ nói như thế nào ? Khi ông cụ từ giả về ,cứ 11 giờ là ông cụ ra về nhà ăn cơm ,tôi chận ông cụ lại và xin phép được hỏi chuyện "
    - Thưa bác ,bác có thể cho cháu hỏi một chút không ?
    Ông cụ trả lời tôi :
    - Có chuyện chi không cháu ?
    - Thưa bác ,những điều bác nói hồi nào đến giờ là những gì của thật sự bác biết ,hay bác nghe ai nói ,hoặc đọc sách để nói ra ?
    Ông cụ trố cặp mắt nhìn xuống tôi ( tôi cao 1m6 ),cặp mắt mở to sau cặp kính lão ,đầy ngạc nhiên và trả lời tôi ,sau vài giây đắn đo :
    - Buổi trưa cháu có rãnh không ?Nếu rãnh qua nhà bác , nhà bác nằm cuối con đường này ,là một tiệm mua bán và sữa mắt kính ,tên "Đổ Vượng " ,đó là tên bác ,cháu ghé chơi và bác cháu mình trò chuyện .
    Tôi hỏi ông cụ :
    - Nhưng trưa bác có nghĩ trưa không ?
    Nếu có ,thì cháu sẽ đến buổi chiều cũng được ,nếu bác rãnh ?
    Ông cụ nói ;
    - Không,buổi trưa bác chỉ nằm nghĩ ,nhắm mắt cở 15 phút thôi .
    - Vậy trưa nay cháu qua nhà bác.
    Đúng trưa đó ,tôi qua nhà ông cụ ,căn nhà phố nhỏ ,nhưng được sắp đặt rất ngăn nắp ,phía ngoài là chổ buôn bán ,phía sau chổ buôn bán là chổ nằm ngũ ,nghĩ vì có một cái giướng nhỏ của một người , và bộ bàn ngồi uống trà nhỏ ,đằng sau có một cái sân nhỏ vài mét vuông . Ánh sáng phía sau nhà lọt vào trong phòng vừa là phòng khách ,phòng ăn và phòng ngũ ,đủ sáng rõ và thoáng mát cho căn nhà .

    Sau khi ngồi xuống ,được pha một li cafe thơm phức ,và xong mọi chuyện trao đổi mào đầu câu chuyện ,ông cụ liền hỏi tôi :
    - Cháu nghĩ thế nào ,mà hỏi bác câu đó ? Cháu có biết không,câu hỏi đó là một câu hỏi mà ngày xưa người sư phụ của bác ( ông cụ cho biết là Hòa Thượng Thích Thanh Từ là Thầy của ông cụ ) cũng bị một sinh viên cật vấn trong khi Thầy đang là giáo sư Phật Học và Triết của Đại Học Vạn Hạnh trước năm 1975 ...Sau bài giãng ,thì SV và Thầy trao đỗi ,thì anh SV đã đặt câu hỏi.

    (Tôi ngồi lắng nghe kể, ông cụ nói những điều muốn nói ,vì tôi biết khi tôi hỏi như vậy là tôi đã chọc vào trúng huyệt của ông cụ ,vì với thái độ của ông ta khi tôi hỏi mà được ông cụ mời đến nhà để trao đỗi là một chuyện không phải bình thường so với tuổi tác giữa tôi và ông cụ )

    -Người sinh viên đó cũng đã đặt một câu hỏi y như cháu vừa đặt cho bác hồi sáng.Điều này làm cho bác ngạc nhiên ,vì nói thật cho cháu biết là bác cũng tập ngồi Thiền hơn một năm rồi ,đang trong con đường tu tập ,nên cũng có đọc sách và tham khảo ,cũng có đôi chút hiểu biết về Thiền ,và mổi ngày bác qua bên chổ cháu làm để trao đổi với ông anh của cháu cho vui ,ai ngờ cháu hỏi một câu hỏi thật là thú vị ! À ,bác nói cho cháu biết ,câu chuyện của Sư phụ bác là do chính Thầy kể lại và bác được nghe ,sau đó Thầy về suy nghĩ lời của người SV ,thì thấy anh ta hỏi câu hỏi quá chí lí mà thật tình Thầy chả có "Thực biết" mà toàn là sách vở và của người khác truyền đạt lại ,do vậy Thầy bỏ tất cả ,và ra Vũng Tàu kiếm một cái cốc nhỏ để tu tập tham Thiền ,để tìm ra cái đích thực cái mình biết !

    Ông cụ hỏi tôi :
    - Vậy cháu có ngồi Thiền không? Tôi trả lời : Dạ ,có .
    - Được bao nhiêu lâu rồi .tôi nói : Dạ, được 6 năm .
    - Ồ ,như vậy cháu đã ngồi lâu rồi ,vậy cháu có thể trả lời giúp bác một việc này được không ,mà bác đã hỏi nhiều người ,chưa có ai trả lời mà bác chấp nhận được !?
    - Nếu câu hỏi của bác mà khả năng cháu hiểu được ,cháu xin trao đỗi với bác
    Ông cụ hơi tần ngần một chút ,nhưng dù sao đã thốt ra rồi ,nên đành phải hỏi,vì có lẽ ông cụ nghĩ "tôi trả lời không được thì cũng chả sao !?".
    - Cháu có biết trong Kinh nhà Phật mà bác tình cờ đọc được ( ông cụ không nhớ là kinh gì ?),trong đó có nói một câu nói mà bác đến giờ chưa hiểu được !
    Câu đó nói rằng : Các Phật tử hãy dâng lên cho Phật những cái thối tha của các con có !.
    Tôi không đắn đo ,trả lời cho ông cụ :
    - Như bác đã có ngồi Thiền rồi ,thì bác đã đến được giai đoạn tống khứ những mùi hôi thối của cơ thể bác đã từng hấp thụ bởi ,thức ăn của động vật ,đủ loại động vật có máu và những mùi hôi của động vật khi bác phải chung đụng với nó không?Nếu bác có ngữi được mùi hôi đó khi ngồi Thiền ,là như vậy bác đang làm được cái việc của câu hỏi đó ,cũng như bác đang thanh lọc cái bãn thân ô trược của bác để trở nên thanh nhẹ hơn ,và mỗi ngày mỗi tiến trên con đường tu tập.Vâng ,chỉ có ai với hết lòng nhiệt tâm đến với Đạo ,thì sẽ là như vậy khi bước đầu của tu tập.
    Sau khi tôi giải thích cho ông cụ ,thì một nỗi vui mừng và hớn hỡ trên khuông mặt ông cụ và vổ tay cái bốp ,ông cụ trả lời tôi :
    - Trời,chuyện dể như vậy mà tôi không hiểu, suốt bao tháng nay,cứ đi tìm hỏi mà chả có ai trả lời cho tôi thông suốt. Thật nực cười ! Này cháu ,thôi bây giờ bác xin được đỗi cách xưng hô với cháu ,từ rày bác sẽ gọi cháu bằng Đạo Hữu ,cháu đồng ý nha .
    Và từ đó ông cụ gọi tôi bằng Đạo Hữu ,chỉ vì một câu trả lời mà người từng ngồi Thiền phải trải qua là tống cái trược khí trong người đã tích lũy lâu nay trong cơ thể .Tôi hỏi ông cụ tiếp.
    - Bác có ngũi thấy mùi thơm như là hương ,một mùi thơm thoang thoãng chưa?
    Ông cụ vui vẽ trả lời ( Tôi không dám gọi ông cụ là Đạo hữu !) trong vui vẽ:
    - Nó là như thế này ,có một lần nọ ,tôi đang ngồi tham thiền nữa đêm thì tôi ngữi thấy cái mùi tanh hôi của trứng kiến để lâu ngày ( Ông cụ là dân câu cá ) nó hôi khắp phòng và làm tôi quá khó chịu ,nên sau buổi Thiền xong là tôi lục tìm khắp phòng xem tôi có để mấy lon trứng kiến sau khi đi câu còn lại ,cũng như mấy con trùng câu không ?Tìm khắp mà không thấy cái lon nào cã ,thường tôi đi câu xong là tôi ném mồi câu xuống sông hết ,rữa cái lon không đem về thôi ,không bao giờ giữ lại đem về nhà ,vì tôi biết nó hôi lắm sau khi tụi côn trùng đó chết .Rồi một lần khác ,đang ngồi tham Thiền ,trời ơi cái mùi hôi của con chó sao mà nó hôi khũng khiếp ở khắp trong phòng tôi ,mùi tanh hôi của con chó chết ,mỗi lúc mỗi hôi hơn ,mà lúc đó tôi không hiểu tại sao ?
    Bây giờ tôi hiểu rồi ,vì tuần nào tôi cũng đi cùng các bạn cùng đi câu nhậu lai rai thịt chó hằng tuần.Bây giờ thì tôi hiểu câu đó rỏ ràng và giúp cho tôi với cái hiểu đó ,không dại gì mang những hôi thối đó vào thân xác này nữa !

    Từ đó ông cụ ,không còn đi câu cá và ăn thịt chó nữa ,đó cũng là một điều đáng mừng ,khi chỉ với một sự hiểu biết nhỏ của tôi mà đã đem đến cho ông cụ ,người biết tu mà đi làm tội sát sanh và ăn nhậu món ăn là con vật sống kề cận với con người( con chó cũng gần như ăn đồng loại !).Tôi có hỏi ông cụ :
    - Tại sao bác là người biết tu Thiền mà sao lại đi làm cái việc sát sanh ?
    - Ngày trước khi chưa Thiền ,tôi đi câu thường xuyên ,cá lớn cá bé gì cũng lấy tuốt ,đem về nhà để có thêm món ăn cho gia đình ,vừa vui thú câu cá và có đồ ăn thêm ,nhưng sau này khi gặp Thầy rồi tôi đi câu cho vui và thả con cá ra khi bắt được ,nhưng đồ mồi thì vẫn phải mua trứng kiến và con giun ( trùng).Tôi sẻ trở thành Khương Tử Nha sau khi nghe lời giải thích của Đạo hữu ,khi đi câu cá chỉ là cơ hội để ra đồng ruộng ,sông nước cho khỏe thôi và lưởi câu của tôi sẻ thẵng và không mồi !!!
    Về sau ông cụ mất ở bên Mỹ !

    Những mùi hôi của súc vật ,khi chúng ta ở trong những lò mổ : Heo ,Bò ,Dê ,gà ,cá v.v....đều ngữi thấy mùi hôi của các con vật đó ,nhất là những ai thường xuyên tiếp xúc cũng bị cái mùi đó bám vào quần áo ,da thit .Cho nên với những người đó ,nếu chúng ta có tiếp xúc trò chuyện với họ ,cũng có thể ngữi thấy mùi đó qua con người họ ,tùy theo loại con vật mà họ thường tiếp xúc.Nhất là những người trực tiếp giết con vật đó ,thì cái uất khí đó sẽ đi vào thẵng trong thân xác của người đó ,cũng như những ai thường xuyên ăn uống thịt những con vật đó ,lâu ngày cũng tích lũy cái ếu khí đó trong người .

    Trong vấn đề ăn chay,nếu xét ở khía cạnh khoa học ,thì có lẽ trên các đài phát thanh của trong và ngoài nước ,ở những mục bình luận hằng tuần của họ về sức khỏe và đời sống,cũng đã đề cập không ít, nhiều về cái lợi của ăn chay ( không phải ăn chay tuyệt đối như các nhà sư ).Đài BBC ,cũng như VOA cũng đã có nhiều bài phân tích về ăn chay , như những ai tuổi về già ,chẵng may mang những chứng bệnh do tích lũy quá nhiều chất bổ của thịt động vật,để biến chứng sanh ra bệnh ,nay khoa học khám phá ra những tác hại của những chất dư thừa đó ,đã có lời khuyên với bệnh nhân.
    Khi chúng ta đang là trẻ tuổi thì chưa thấy gì đâu ,nhưng khi có tuổi một chút,trên 50 tùy theo cơ tạng mỗi người ,thì lúc đó sẽ cãm nhận những chứng bệnh của sự dư thừa chất đó ,lúc đó không dám ăn chứ không phải là muốn ăn chay !

    Chúng ta ,những người ( thật sự ! ) muốn tu tập để thăng tiến trên đường tâm linh ,không phải là tuyệt đối ,nhưng đến khi vào giai đoạn của tâm linh khai mở ( Thanh nhẹ của cái thân xác sau một thời gian tu tập ),thì việc ăn chay sẽ giúp cho người đó được nhẹ nhàng trong việc ngồi tham Thiền ,nếu ai chịu khó tự quan sát với mỗi ngày ngồi Thiền của mình ,sẽ thấy : "Sao hôm nay ngồi có vẽ bức rứt khó chịu ,không như ngày hôm qua,nhẹ nhàng thanh thãn !?" ,Nếu chịu khó kiểm soát trong ngày ,những diễn biến của những va đụng chạm trong cuộc sống về tâm ,sinh lý ,nếu không được thoải mái thì hôm đó ngồi Thiền sẽ có kết quả biết liền ,nhờ như vậy mà chúng ta tự kiễm soát chính mình để có được một buổi Thiền thoải mái ,tốt ,và tâm tư an lạc .Nội cái bụng no quá vì ăn ,ngồi Thiền cùng đã thấy khó chịu rồi ,chứ đừng nói là tâm lý bất ổn ,kết quả của một buổi ngồi Thiền là kết quả của cái Nhân-Quả của chính mình tạo ra trong ngày.Đấy là một điều để làm thăng tiến cho chính chúng ta ,nếu có sự quan sát và nhận thấy đó để tự sữa !

    Đây chỉ là một trãi nghiệm ,trong nhiều trãi nghiệm khác của tôi ,xuyên suốt việc tu tập ,nói ra chỉ để mà chia sẻ với sự hiểu biết còn hạn hẹp trong cái bể rộng bao la của Đạo này.Nhưng khi tôi đến với trang web này ,với những bài viết của tôi là dựa trên sự có được do chính bãn thân tôi tu tập mà viết ra, những "Cãm Nhân" này ( Cãm Nhận đây có nghĩa là : Sự thấy và hiểu biết do Sinh và Tâm lý của người tu tập biết được ,hiểu được mà nói ra ,như câu chuyện ở trên tôi đã chia sẽ và trao đổi với bạn "Người Thành Viên Đóng Góp Tích Cực " ) Mong rằng qua trãi nghiệm của bản thân ,đã chia sẽ với bạn ,co thể bạn sẽ có suy nghĩ khác đi trong việc mà bạn đề cập ,xin nhắc lại là tôi không chủ trương phải ăn chay ,mà khi đến giai đoạn cần của cơ thể và cơ thể tự nó đưa ra cái nhu cầu của việc ăn chay ,chứ không phải là :<<"nếu ăn chay là kết quả của việc ngồi thiền thì con bò,...">>Mong bạn hiểu cho.
    Thân chào bạn.

    P/s : Do bận việc ,nên việc trả lời hơi chậm ,mong bạn thông cãm .




    Vậy hãy để chia sẻ nhé bạn, Chỉ mong chúng ta cùng hiểu, đừng mong chúng ta tạm hiểu..gây nhầm lẫn là điều mà từ thân, khẩu, ý sinh ra vậy.

    Chúc bạn tinh tấn
    rose4 :prayingprayingpraying:2 rose4
    VẠN SỰ HOAN HỶ - VẠN SỰ THÔNG

  8. #328
    Đai Đen Avatar của Qin ShiHuang
    Gia nhập
    Jun 2010
    Nơi cư ngụ
    TP HCM Q.10
    Bài gởi
    756

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi trango Xem Bài Gởi
    chào bác, cảm ơn chia sẻ của bác. cháu thì mới chỉ là ngồi tĩnh tâm, được vài tháng. cũng chưa ăn chay hay tu học gì. nhưng giai đoạn cảm thấy cơ thể rất hôi cháu có trải qua, nên xin phép bác cháu mạn phép chen ngang.

    giai đoạn đầu tiên cháu phát hiện ra người mình hôi bất thường và không muốn ăn thịt cá, đồ nhiều gia vị là lúc cháu tập yoga và chưa hề có tư tưởng hay hứng thú gì với Phật pháp. lần sau thì là khi cháu đã biết đến đạo, cháu bị lúc ở trên thiền viện về (cháu có ở thiền viện trong gần 2 tuần). người hôi khủng khiếp, ngày tắm không biết bao lần mà vẫn khó chịu. cháu không nhớ rõ mỗi lần nó kéo dài bao lâu, cũng không nhớ khi nào nó mất đi. cháu thì không ăn chay, chỉ ăn chay khi ở chùa, còn về đời thì không ăn chay được.

    Cháu hoàn toàn đồng ý với bác về ích lợi của việc ăn chay. Nhưng cháu nghĩ câu "các Phật tử hãy dâng lên Phật tất cả những gì thối tha các con có" nó không ám chỉ về cái giai đoạn mà mình thấy người mình hôi hay thịt cá tanh. cháu nghĩ việc đó nó chỉ nói lên được là các cơ quan cảm giác của mình nó có sự thay đổi, hay như mọi người hay nói là "trược khí" nó thoát ra nên vậy.

    con người tự tính vốn đã thanh tịnh. muốn tìm về với cái bản nguyên của chính mình, tìm tới đạo thì cần phải diệt những cái tham sân si,..., những cái thối tha ấy. diệt bằng cách nào, đối trước Phật mà thẳng thắn thừa nhận và nguyện dứt hẳn. còn như không biết sai, không biết tội, không biết xấu, lừa được mình, lừa được người nhưng không gạt được trời Phật quỷ thần. vậy nên nói “dâng lên những thứ thối tha con có” là vậy.

    “Tánh tội vốn không, do tâm tạo
    Tâm nếu diệt rồi tội sạch trong
    Tội trong tâm diệt cả đều không
    Thế ấy mới là chân sám hối”

    cháu không biết gì về pháp, kinh sách, lười đọc, lười tìm hiểu, nhưng không hiểu sao hôm nay lại ngứa mồm muốn phát biểu. có gì bác và mọi người bỏ qua

    à, còn giai đoạn ngửi thấy hương thơm này kia, cháu cũng bị một thời gian dài, đến giờ vẫn chưa mất hẳn. nhưng cháu nghĩ là không nên chấp vào đấy ạ
    Chào bạn trango ,
    Trước tiên ,xin lỗi với bạn là tôi quên mất không trả lời cho bạn liền ,mãi đến hôm nay mới vào topic này coi thì thấy bạn đã chia sẽ ,và những điều chia sẽ của bạn rất thật và chân thành ,rất vui và hoan nghênh với bạn đã cùng chia sẽ với chủ topic này ,như vậy làm phong phú thêm vì đó là học và hỏi ,cho bạn và cả cho tôi ,cùng tất cả chúng ta trong topic này.

    Cái hôi sẵn có tùy theo cơ tạng của mỗi người do có tiềm ẩn những căn bệnh trong người nó phát ra ,có những người ra mồ hôi đứng gần họ thấy có mùi hôi khó chịu ,nhất là mùi hôi nách ( nói riêng ) hoặc có những người hôi về miệng do ăn những đồ gia vị như thí dụ họ thích ăn tỏi ( nếu ai không ưa mùi tỏi ,đứng gần mấy người này thì sẽ ngửi thấy ngay ) ,những người có hơi thở hôi ,do có bệnh thuộc về răng ,hàm ,mặt ,về bao tử ,về phổi v.v... Đó là những cái hôi do ăn uống và tật bệnh .

    Chúng ta tập ngồi Thiền ,thì phương pháp Thở là một phương cách chỉnh đốn lại thân xác chúng ta trở lại ổn định và quân bình ,thì điều trước mắt là sẽ tống những chất trược khí ,ếu khí trong thân xác đi ra khỏi để làm cho thân xác thanh nhẹ ,đã gọi là thanh thì phải thơm và nhẹ ! Qua cách thở thì những cái hôi thối đó sẽ bị tống ra theo : đường tiểu ,đại tiện ,mồ hôi và khí hơi bốc ra như câu chuyện tôi đã chia sẽ .Đó là chuyện tự nhiên của người tu tập Thiền hoặc Tịnh Tâm khi họ xữ dụng phương pháp quán hơi thở để tự chùi ,rửa cái thân xác này thuộc về sinh lý ,và Thiền hay Tịnh Tâm là làm lắng đọng những tư tưỡng lao xao trong ngày để dể nhìn thấy được cái tánh của mình hầu đi đến việc sửa sai ( gọi là Tu sửa cái thân xác từ Sinh lý đến Tâm lý ),mà như bài viết trước có đề cập là :"các Phật tử hãy dâng lên Phật tất cả những gì thối tha các con có"( hiểu nghĩa bóng ) Đó là những gì khởi đầu cho người biết tu tập có thể gọi là "Quay đầu lại thì thấy bờ ","Buông đao thành Phật !"

    Còn về việc ăn chay ,chỉ là ý thích của chính người đó ,không một ai có thể ép buộc trừ hoàn cãnh cuộc sống ,cũng như chính người đó tự bắt mình ăn chay để được cái lợi ích gì đó cho chính họ ,những người Tu ,họ ăn chay ( cũng là tự ý họ )vì đó là sự hổ trợ cho thân xác họ thanh nhẹ ,để khi công phu tu tập của họ được nhẹ nhàng hơn ( chuyện này tôi không cần đi sâu vào chi tiết ,vì những ai thật tâm tu tập ,thì tự nhiên của cái thân xác nó sẽ yêu cầu về chuyện cần của nó ,giống như cái tự nhiên là Đói thì ăn vậy thôi ).

    Vì bạn nói : "con người tự tính vốn đã thanh tịnh. muốn tìm về với cái bản nguyên của chính mình, tìm tới đạo thì cần phải diệt những cái tham sân si " Mỗi khi chúng ta được đi đầu thai làm người ( tôi nói chổ này cho ai tin có Luân Hồi và Nhân Quả ),thì chúng ta đều mang theo một số "gia tài" từ Tâm lý ( những cái Tánh bộc lộ mạnh nhất thuộc về Tốt hoặc Xấu ,sẽ làm chủ "tạm thời" với thân xác chúng ta trong một thời gian nào đó ,cho đến khi chúng ta thức giác và muốn làm chủ lại cái thân xác này theo cái lý Trí của chúng ta ,nếu chúng ta muốn tu sửa lại cho chính chúng ta ) và một số tế bào căn bản để tái tạo thân xác theo "số vốn gia tài"đó để chúng ta có một thân xác hoàn chỉnh hay khiếm khuyết của cơ thể hay những ẩn tàng của bệnh tật ,mà ngày nay khoa học gọi là Gien ( Gènes ) mà còn được gọi là Chũng Tử ,trong đó có thêm một cái được gọi là "Hạt Giống Bồ Đề" !).

    Khổ Đế là một trong Tứ Diệu Đế của nhà Phật,nó là một động cơ mạnh nhất đẩy đưa con người sống trong cái Khổ theo cái gọi là Duyên Nghiệp của mỗi người và cái Khổ Đế đó nó bao trùm mọi vấn đề trong cuộc sống chúng ta ,ở bất cứ tình trạng nào của cuộc sống thì đều có Khổ ( gọi là Bể Khổ !) và nhờ cái Khổ đó mới thúc đẩy chúng ta đi tìm sự an bình ,an lạc để thoát Khổ ,do vậy chúng ta mới đi tìm phương cách để gọi là Tu sửa ,hầu được sự an bình ,an lạc của cái được gọi là "Tâm" ,vì cái này bị bao phủ ,che mờ bởi những cái "gia tài Tâm Lý" mà chúng ta mang theo đã làm cho chúng ta phải Khổ ,tụi nó là "Thất Tình ,Lục Dục" ,cũng từ tụi này làm cho chúng ta khổ ,nhưng cũng từ tụi này sẽ làm cho "Hạt Giống Bồ Đề "nẩy mầm và phát triển ra cây "Bồ Đề Tâm",mà hiện nay chúng ta đang cố gắng tìm một phương cách để làm cho cái cây đó tươi tốt ( hoặc nẩy mầm ra cây ).

    Tánh tội vốn không, do tâm tạo
    Tâm nếu diệt rồi tội sạch trong
    Tội trong tâm diệt cả đều không
    Thế ấy mới là chân sám hố
    i”

    Đây lại là một đề tài khác nữa ,nếu đã có đọc bài bên topic với chủ đề "Dòng Chảy Miên Viễn Của Thiền " sẽ thấy về cái Tâm ,khi Đức Phật giải thích với Anan về Tâm .Cũng như câu của "Nhà Thiền" hay nói ( lời của Đạt Ma Sư Tổ Bồ Đề Đạt Ma ?) : "Minh Tâm,Kiến Tánh,Thành Phật".

    Xin được ngưng tại đây ,bài "Do Tâm tạo" nằm topic "Dòng Chảy Miên Viễn Của Thiền " do bichthuybt chủ đề tài ,mời bạn qua đọc.
    Rất vui được chia sẽ cùng các bạn và trango .
    CÁM ƠN ĐỜI MỘT SỚM MAI THỨC DẬY,
    TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG !

  9. #329

    Mặc định

    dạ. cảm ơn bác lần nữa.
    cháu cứ nghe pháp là ngủ gục, kinh sách thì lười đọc nên có nhiều cái bác nói cháu chưa hiểu được ạ
    cháu chỉ là đã trải qua cái j thì nói cái đó, nghĩ sao nói vậy
    chúc bác an lạc ạ

  10. #330

    Mặc định hoc hoi

    Trích dẫn Nguyên văn bởi xahybitu Xem Bài Gởi
    tôi thấy mọi người bệnh nặng quá rùi , cái bản ngã các bạn to đùng . bạn NAmcungbac chỉ muốn hỏi chia sẻ kinh nghiệm về cảm giác ngồi thiền thôi mà mỗi người vào phán cho 1 câu cao tuốt tận mây xanh , cứ như các bạn đều là Phật sống . cho thấy người nào cũng muốn cho mọi người biết sở ngộ sở đác của mình rất cao . potay.com
    thấp thấp thui còn nói chuyện dc , cao quá chắc nên qua thế giới vô hình vì ngôn ngữ ko nói nổi !!
    thật sự theo tui bít bất kì ai ở không lên các diễn đàn internet đều là những phàm phu thui ( kể cả tui ) vì người thật sự đắc quả sơ thiền trở lên ko ai rảnh vào đây đâu ! ) Người vào đây cao lém thì cũng chỉ chứng dc chánh niệm tỉnh giác thui .. ko nên quá lạm dụng toàn nói những lời ko bình thường .những lời như vậy 1 đứa con nit cũng nói dc, quan trong là các bạn đã chứng đắc dc những lời đó chưa ? chắc chắn là chưa vì người chứng đắc thì ko bao giờ nói những lời cao siêu như thế đâu chỉ có phàm phu ngã chấp to đùng mới thích nói những lời như thế .( Tri giả bất ngôn , ngôn giả bất tri mà ).
    _ TO namcungbac : Khi ngồi thiền có vô số cảm giác lạ , tùy tâm thức từng người , riêng tui thì thường thấy có cảm giác sáng bừng lên , thoải mái nhẹ nhàng , xem thường cái chết
    hiiiiiiiiiiii chào các bạn


    mình thấy cậu nói đúng ,minh nghỉ răng các bạn nên chịa sẻ sự thuc hành


    chứ đừng chép lại nhung cậu kính sách có pải ai cung thông minh hiểu dc hêt

    đâu. vì mỗi ngươi tập có sư chưng ngộ khác nhau ko giống ai nên chia sẻ để

    học hỏi là tốt mà. minh nói có gì ko đúng xin lỗi moi người nhe .


    minh chúc mọi ngươi luôn găp dc nhũng vi j thây trên đường tu tập .


    chúc mơi ngươi ạn lạc

  11. #331
    Đai Đen Avatar của Qin ShiHuang
    Gia nhập
    Jun 2010
    Nơi cư ngụ
    TP HCM Q.10
    Bài gởi
    756

    Mặc định

    Xin chào,
    Tôi xin được có đôi diều để chia sẽ cùng với các bạn trong topic này.

    Mọi hiện tượng mà chúng ta ngồi Thiền và cãm nhận được ,tất cả chỉ là những trạng thái sinh lý của cơ thể ,tác động và tạo ra những trạng thái tâm lý và ngược lại ,chứ hoàn toàn chưa phải là những điều mà chúng ta thường hay ngộ nhận là đã đi vào được Định .

    Chúng ta ai cũng biết ngồi Thiền để đi đến mục đích gì rồi ,không phải là những cãm nhận của thân xác này hoặc của tâm lý.Cái mục đích của chúng ta cần là sự giải thoát ,mà chúng ta giải thoát cái gì vậy ?

    Công phu ngồi Thiền điều chắc chắn phải đến với hành giả là những tác động sinh lý của cơ thể ,thông qua vấn đề "quán hơi thở",đây là một mấu chốt để thay đỗi cái thân xác này trở lại cái trật tự tự nhiên của thân xác ,ổn định để sữa soạn cho những diễn biến của Tâm lý xãy ra .

    Các bạn nên nhớ rằng ,hơi thở sẽ được đưa vào cơ thể và sẻ đi sâu vào trong cơ thể theo một trật tự tự nhiên mà chính thân xác này sắp đặt ,mỗi diễn biến của hơi thở khi vượt qua mỗi tầng lớp ,để cuối cùng đi vào đến trong tủy xương ,mỗi giai đoạn đó ,đi vào mỗi lớp của thân xác sẽ tạo ra một dạng tâm lý biến chuyễn của sự buồn buồn ,chán chường ,mỗi lúc cường độ của những trạng thái tâm lý đó tăng dần khi đi sâu vào trong thân xác ,cho đến khi hoàn chỉnh toàn bộ sinh lý của thân xác.Thì đến giai đoạn của khai mỡ Chân Khí ,nguồn lực ở Hạ Đan Điền được khai mỡ ,rồi đến một thời gian của tu luyện...

    Song song với phương cách ngồi Thiền ,thì Tâm lý cũng là một ảnh hưỡng tác động mạnh mẽ đối với Sinh lý .

    Nếu hành giả ,vừa quán hơi thở và vừa tập Niệm , Niệm là một hành động của Tâm,sinh lý ,nhưng rất tác động mạnh mẽ vào thân xác .

    Trước hết Niệm ở đây không có nghĩa là để được đi về cõi Niết Bàn ,cõi Cực Lạc ( Điều này chỉ là một vấn đề của Đức Tin mà thôi ! ),mà Niệm ở đây để nắm được cái ý ,đừng cho cái ý đi lang thang trong tạp niệm ,thì chính điều này là một tác động mạnh bởi sự Niệm liên tục do nguồn Âm Thanh thanh nhẹ của câu Niệm ( cũng tùy câu Niệm ) tác động của Âm Động Lực đi vào các bí huyệt có trong người.( Chỉ có ai đã thưc hành của niệm đến giai đoạn “Thường Niệm” thì mới cãm nhận được điều này )

    Đây là giai đoạn tu hành thực sự của hành giả ,vì nó đem đến rất nhiều lợi ích cho thân xác và luôn tinh thần ,những trạng thái Tâm Thức bắt đầu nẫy nở ,cái đầu tiên là Trực Giác ,do vì nhờ Niệm và thở mà tạo thành ,một sự phối hợp đồng bộ ,nhịp nhành của Thân và Tâm ,vì chúng ta nắm được Ý do câu niệm ,nên tạp niệm không đến ,thì những tầng số rung động của bộ não được phát huy mạnh ,sẽ đem đến những kết quả sinh lý có được cho hành giả là : Trực giác

    Trí nhớ của hành giả mỗi lúc được phát triển do nhờ thở và niệm.Khi chúng ta không có tạp niệm ,thì bộ não của chúng ta làm việc rất chuẩn xác ,cũng như những bộ phận giác quan của cơ thể trở nên linh hoạt hơn nhiều.Nhất là bộ nhớ.
    Giai đoạn này ,tôi cãm nhận ra rằng ,để nhớ được tốt thì nên để đầu óc trống rỗng ( lúc này tôi đã bước vào Thường Niệm ).Một điều vô cùng kỳ lạ đến với tôi cho dù tôi làm bất cứ điều gì ,ăn ,nói,đọc sách ,xem tivi ,lúc nào trong đầu tôi vẫn cứ niệm với câu niệm của Lục Tự Di Đà ,từ tốn và chậm rãi.Khi tôi muốn nhớ một việc gì,thì tự nhiên toàn bộ hình ảnh của vấn đề đó hiện ra trước mắt,một cách rõ ràng ,như là tôi đang xem trên một màn hình ,từ được trạng thái này,tôi suy nghĩ ,hồi xưa ông Lê Quý Đôn ,cũng có được thể loại trí nhớ là :Hình ảnh.
    Có những người ,họ mang sẵn khả năng đó trong kiếp sống này vì đó Gien của họ đã có sự tập luyện sẵn trong kiếp trước về sự tập trung tư tưỡng !?
    Những cái đến với hành giả như vậy ,chỉ là sự tự nhiên khi thân xác đã được sữa chữa hoàn chĩnh ,thì đó là kết quả ,chứ chẵng có gì gọi là thần thông ,do bộ não đã được kích hoạt tốt nên mức độ phát sóng của não không còn bị "Nhiễu" từ âm thanh ,cho đến hình ảnh.Lúc này điễm đặc biệt là tôi dùng cặp mắt chỉ để thu hình ảnh ,còn khi nhìn thì tôi có cãm giác đang nhìn ở ngay trung tâm chân mày !?
    ( Các bạn cũng biết ,bên lĩnh vực của Điện Tử ,nếu một cái tivi ,bộ phát âm thanh hay nhận âm thanh ,nếu bị "Nhiễu" sóng thì hình ảnh ,âm thanh sẽ bị méo mó.Cũng vậy ,trong bộ não của chúng ta mà đầy tạp niệm thì cũng gây ra sự "Nhiễu" như vậy ,thì lấy gì có hình ảnh và âm thanh tốt )

    Song song với tác dụng của sinh lý ,thì trạng thái tâm lý cũng được phát triễn về chiều hướng lĩnh vực của tâm linh.

    Khi hành giả ở giai đoạn của "Thường Niệm",thì việc đầu tiên là hành giả được học về cái tánh ,những sự tác động của tánh đối với thân xác và tâm linh (Nhờ vậy mà tôi hiểu được cái "Quả Nhân Sâm" trong truyện TDK vì sao sợ Ngũ Hành ,và cũng hiểu được thế nào để có nGũ Uẩn Giai Không !) Đây là việc của thực hành chứ không phải là nói ,lý luận suông để có được Ngũ Uẩn Giai Không ,một mấu chốt của Tâm Linh phát triển để đi đến Đại Định ,cho nên để có được trạng thái Đại Định của tâm linh,hành giả phải hội đũ các điều kiện của thân xác ( Thân ,Khẩu và Ý) thì mới đến giai đoạn của Định ,mới đầu chỉ là cãm giác Định của sinh lý là cơ thể tự nín thở ,trong một khoãng thời gian dài ngắn do công phu tập luyện về Thở của hành giả ( bắt buộc phải đến ),chỉ là trạng thái Định sinh lý thôi ,cái học khởi đầu mà thôi.

    Những hiện tượng khác của tâm lý là hành giả thấy mình nằm ngũ và nhớ được giấc mơ trọn vẹn và chi tiết ( khoa học đã nghiên cứu về giấc mơ và cho biết nếu ai nhớ được giấc mơ trọn vẹn thì người đó có trí nhớ rất tốt !) ,và cũng nhận thấy thĩnh thoãng trong giấc mơ ,"mình" trong giấc mơ làm chủ được ý tưỡng nẫy ra trong giấc mơ ( giai đoạn đang học này được kéo dài lâu mau tùy theo hành giả tu tập sữa tánh !)

    Khi đến được giai đoạn kể trên ,xin nhớ rằng vẫn chẵng là gì cả ,chỉ là sự tác động sinh lý và tâm lý mà thôi ,chưa thật sự bước vào cái gọi là Thiền Định !
    Tôi không nói ra hết được ,chỉ úp mỡ của những giai đoạn nêu trên ,nhưng cái quan trọng là hành giả phải "quán hơi thở" ,làm chủ được cái Ý ( cái này mới tác động mạnh cho trạng thái tâm thức sau này ) và điều cực kỳ quan trọng là phải sữa tánh ,ngồi Thiền mà tánh khí không thuyên giãm ,cũng như không có chiều hướng mỡ được cái Bi ( Cái Trí ,và Dũng đang được khai mỡ trong quá trình công phu tu tập ) thì về sau sẽ dể bước vào ngã mạn ( kiêu ngạo ,tự tôn ,mà cái tánh này khũng khiếp khi tu tập lên cao ).Nên cái tánh của Bi rất là quan trọng và chính trong cuộc sống của chúng ta mới có cơ hội để thực hiện cái Bi đó.
    ( Giai đoạn mỡ được Bí Huyệt của Bi ,hành giả sẽ cãm nhận được một trạng thái tâm thức kì lạ về tình thương yêu ,trạng thái này kéo dài lâu mau tùy hành giả ,chỉ để học biết về tính Bi ,hành giả sống trong trạng thái này suốt cã ngày ,cã tháng ,hoặc có khi hơn.Lạ lắm các bạn ơi ! Cố gắng sẽ đến được mà thôi.)

    Khi nào "Quả Nhân Sâm" của hành giả đã được nẫy mầm trở thành "Thánh Thai"( Hay còn gọi là Bỗn Lai Diện Mục,cái này là bắt buộc phải có của những người tu hành về Thiền Định !),thì lúc đó hành giả mới thật sự bước vào Thiền và Định.Học về cái "Không" , về cái gọi là "Tự Tánh"gì đó ,còn chưa đến giai đoạn này thì chỉ là lý thuyết suông mà thôi !
    ( Giai đoạn nếu có ai đạt đến được thì sẽ hiểu )

    Đây là những gì trãi nghiệm của bãn thân tôi ,điều tôi viết ra đây xin các bạn khoan vội tin ,hãy cẫn trọng để tìm hiểu trong việc tu tập của riêng mình,vì tất cã chúng ta không có ai giống ai hết trong công cuộc đi tìm cách "giải thoát"(cái gì đó !) của chính mình ,mỗi cơ thể của chúng ta đều khác nhau rất nhiều cũng một phần cho cái gọi là "căn cơ".

    Cuối cùng việc ngồi Thiền đưa đến cho tôi một sự hiểu biết là : Một công việc sữa chữa lại cái thân xác này từ Sinh lý ,đến Tâm lý được hoàn chĩnh để sửa soạn cho cuộc hành trình chính thức đi vào Thiền Định ,còn làm chưa xong sự sữa chữa đó thì chưa có thể gọi là đi vào Thiền Định ( Đây tôi không nói những người có căn cơ cao đã có sẵn rồi ,họ chỉ ngồi thiền một thời gian ngắn là bước vào Đại Định ngay ,vì họ chỉ ôn tập lại thôi )

    Mong rằng những chia sẽ của tôi có thể giúp ích cho các bạn ở một góc độ nào đó.Nhưng cũng khoan vội tin ( xin nhắc nhở lại) mà hãy thực hành xem có cái gì giống vậy không ?Để chúng ta còn trao đỗi và học hỏi lẫn nhau .






    CÁM ƠN ĐỜI MỘT SỚM MAI THỨC DẬY,
    TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐỂ YÊU THƯƠNG !

  12. #332

    Mặc định

    Viết cả rừng chữ thế này mà gọi là Thiền à ? , vọng hiển lên nhiều thế kia mà gọi là Ngữ Thiền àh ? , Thiền chỉ có Khí chạy , gió đến , người rỗng , Các con vật thích đến ở bên cạnh mình , Phát Tâm Đại Từ Bi đi khắp Các Đại thiên thế giới , như thế mà Như Lai vẫn chưa gọi là Thiền ?

  13. #333

    Mặc định

    Thiền là Khi Tâm Tìm Về Đúng Tâm. Thiền là Tâm - Tâm chính là Thiền.
    rose4 :prayingprayingpraying:2 rose4
    VẠN SỰ HOAN HỶ - VẠN SỰ THÔNG

  14. #334

    Mặc định

    Đã thì không tìm - tìm thì không đã

  15. #335

    Mặc định vào cho được sơ thiền từ từ đi tiếp

    vào cho được sơ thiền từ từ đi tiếp

  16. #336

    Mặc định Năm chướng ngại : Trạo cử

    Năm chướng ngại : Trạo cử

    Kẻ thù kế tiếp là trạo cử, lăng xăng lo lắng hay lo ra. Ai cũng bị đau khổ vì kẻ thù nầy, nên nó rất quen thuộc với chúng ta. Thực ra, cả năm chướng ngại đều rất quen thuộc với chúng ta.

    Ai cũng mắc chúng ở những mức độ khác nhau. Vì thế ta cần phải suy gẫm xem chướng ngại nào là kẻ thù nguy hiểm nhất đối với ta. Tất cả đều nằm trong ta chờ cơ hội để lộ diện. Nhưng có một hay hai chướng ngại chỉ cần ta khẻ động tịnh là nhảy ra ngay, làm chủ ta. Đó là những chướng ngại ta cần đối đầu, tu sửa.

    Tâm lăng xăng khiến thân cũng chẳng yên. Thân là tên đầy tớ ngoan ngoản của tâm. Thân chỉ là một xác chết khi không có tâm. Bất cứ thân làm điều gì cũng là do tâm điều khiển, dầu ta có ý thức về điều đó hay không. Thông thường các phản ưư!g của ta xảy ra tức thì, theo bản năng, nên ta không biết rằng tâm đã ra lệnh: "Làm cái nầy, làm cái kia", ta nghĩ là thân ta hành, nhưng không thể có thân hành, nếu không có tâm khiển.

    Tâm sinh ra lăng xăng phần lớn là do những kinh nghiệm xảy ra trong quá khứ, những chuyện ta đã làm, hay đã không làm, tất cả những thứ ta ước muốn thực hiện trong đời, nhưng đã không thực hiện. Tâm lăng xăng khó tập trung vì niệm cứ dấy khởi liên tiếp.




    Đức Phật đã so sánh nó với một mặt hồ đầy sóng gió. Khi tình cảm ta đầy sóng gió, ta sẽ chết đắm vì nó. Ta không còn thấy sự việc rõ ràng nửa.

    Lo lắng thường vì tương lai, và nhiều người trong chúng ta rất hay lo lắng, mà quên ngừng lại để suy nghĩ sự lo lắng đó thật vô ích và kỳ quặc. Lo lắng về tương lai là điều vô ích. Vì có lo lắng về tương lai, ta cũng chẳng thể sống cho tương lai đó. Vì cuộc đời là vô thường luôn có sự thay đổi, không những ta sẽ già hơn, khôn ngoan hơn -hy vọng là thế- mà hoàn cảnh cũng đổi khác, tình cảm, suy nghĩ của ta cũng khác. Thì lo lắng về tương lai thật vô ích.

    Nếu bạn có những tấm ảnh khi bạn ở lứa tuổi 4, 8, hay 12, 15, hãy lấy chúng ra và soi gương, so sánh gương mặt nào là của bạn. Bạn là chú/cô bé 4 tuổi, 8 tuổi, 15 tuổi hay là người đang nhìn vào kiếng bây giờ, hay tất cả cũng là bạn? Nếu tất cả là bạn, thì bạn đã là hàng ngàn con người khác nhau. Và đó chính là chúng ta, luôn biến đổi. Thì cô/chú bé 15, 20 tuổi đi lo về chuyện gì sẽ xảy ra cho một người già 60, có phải là vô ích không? Ta sẽ không thể nhớ cô/chú bé đó đã nghĩ suy, lo lắng điều gì. Cũng thế đối với sự lo lắng cho ngày mai. Dầu cho ta có nhớ được mình đã lo lắng điều gì, cũng chẳng ích chi. Một con người hoàn toàn khác ngày hôm nay sẽ sống ở ngày mai.

    Điều đó không có nghĩa là ta không thể dự định điều gì. Dự tính và lo lắng là hai việc khác nhau. Dự tính sẽ trở thành lo lắng khi ta tự hỏi không biết những dự tính của ta có thành sự thật không. Không có gì sai với sự dự tính, nhưng sau đó hãy quên nó đi cho đến ngày ta có thể thực hiện được mà không cần phải lo lắng với những chuyện gì sẽ xảy ra ở tương lai.

    Lo lắng làm ta đau khổ, tâm ta bấn loạn. Nó tách ta ra khỏi thế giới thực tại, ngay giây phút nầy, là khoảng khắc duy nhất ta thực sự sống trong đó. Những giờ phút ta đắm chìm trong lo lắng, là những giờ phút bị đánh mất đi. Nếu ta không sống cho từng giây phút hiện tại, có nghĩa là ta đánh mất cuộc sống. Khi ta hối tiếc dỉ vãng, lo lắng cho tương lai, ta không thực sự sống. Ta chỉ hoài niệm và phỏng đoán. Đó không phải là cuộc sống. Cuộc sống không phải để suy tưởng về nó, mà để ta sống trong đó. Chỉ có như thế thì cuộc đời mới có ý nghĩa, và kinh nghiệm sống mới có thể xảy ra từng giây phút. Đó là một trong những nghệ thuật, thiền có thể truyền cho chúng ta, sống trong giờ phút hiện tại mới thật là sống.

    Tâm ta sẽ chẳng bao giờ được an bình, hạnh phúc hay tĩng lặng nếu ta không sống trong giờ phút hiện tại. Tâm sẽ đắm chìm trong đấu tranh tư tưởng để làm những việc ta nghĩ đáng lý ra ta phải làm, để đến những nơi ta nghĩ là ta phải có mặt, để bảo vệ những tài sản ta cho là quí giá. Một cuộc chiến đấu gay go, đau khổ không ngừng nghĩ. Hạnh phúc, an lạc hình như không thuộc số phận chúng ta. Nhưng ta có thể đạt được những thứ đó nếu ta cố gắng, nếu ta biết nhận diện kẻ thù và đuổi chúng ra khỏi nhà tâm của ta.

    Căn nhà nội tâm của ta là nơi có bao vị khách không mời mà đến. Vì lòng hiếu khách ta để họ vào. Để rồi ta khám phá ra họ làm hư bàn ghế, đánh cắp đồ quý, phá hỏng cửa nẻo. Nhưng thay vì đóng cửa và không để họ vào lần nửa, hôm sau ta lại để họ vào. Đó là nội tâm của ta, bị xâm chiếm bởi bao kẻ thù. Họ tạo ra bao rối loạn trong tâm ta, không để ta có được an lạc, hòa bình mà ta không biết tại sao. Ta luôn đi tìm những lý do ở bên ngoài để tự biện hộ. Mỗi người có những lý do khác nhau nhưng đều giống nhau ở một chổ. Chúng không thật, tất cả đều do ta tưởng tượng ra. Lý do chính là vì ngôi nhà tâm của ta không được yên ổn. Bên trong không an ổn thì căn nhà bên ngoài làm sao yên. Ta phản chiếu ra bên ngoài, những gì chứa đựng bên trong chúng ta.

    Lăng xăng, lo lắng không những vô ích mà còn là dại khờ. Đức Phật bảo chúng ta hành động u mê vì không nhìn thấy sự thật. Nhưng ta có thể thay đổi điều đó có phải không? Lăng xăng và lo lắng được gọi chung là lơ đãng. Chúng ta lơ đãng trong công việc mình làm, như là thiền quán. Nhưng điều đó cũng không chỉ thu hẹp trong việc thực tập thiền, nó còn ảnh hưởng đến đời sống thường ngày của ta. Ta quên chìa khóa, không biết để nó nơi nào. Ta không nhớ mình đang làm gì, vì ta xao lãng, lo lắng vấn đề gì đó. Ta khó hoàn thành công việc của mình tốt đẹp, an toàn khi tâm ta đang ở một nơi nào khác.

    Đức Phật chỉ cho ta năm cách để đối trị những tư tưởng xao lãng, lo ra, bằng các câu chuyện ẩn dụ. Như một người thợ mộc đóng hai khúc gổ vào nhau và thấy là chúng không vừa nhau. Ong lấy ra và thay khúc gổ khác. vừa hơn. Đó là nhờ có thay đổi. Nếu tâm ta cứ lo lắng về tương lai, tiếc nuối quá khứ thì cũng có sự không ăn khớp. Không có hạnh phúc, không có an bình trong đó. Vậy thì hãy thay đổí! Hãy thay bằng cái vừa vặn, ăn khớp hơn. Khi tu thiền, hãy để tâm thiền lắng sâu vào ta. Trong đời sống hằng ngày hãy để cho tâm được trọn vẹn, hữu ích. Hãy thay đổí!

    An dụ thứ hai là về một người thanh niên và một cô thiếu nữ ăn mặc đẹp đẽ để đi ra ngoài. Khi ra tới đường, họ mới nhận ra có ở cổ mỗi người tòng teng xác một con thú chết. Quá xấu hổ, họ vội vả chạy về để gội rửa. Ta cũng nên xấu hổ khi tâm ta không trong sạch. Xấu hổ khi tâm ta đầy tiêu cực. Đức Phật nói sự xấu hổ và sợ hãi là những chiến sỉ bảo vệ cho thế giới. Không có chúng, thế giới sẽ càng tồi tệ hơn. Hầu hết chúng ta nghĩ rằng chỉ có bụi bặm, vết nhơ trên quần áo, hay thân thể mới có thể thấy được, nhưng đó chỉ là ảo tưởng. Những vết nhơ trong tâm ta cũng có thể nhìn thấy được, không phải bằng con mắt thường mà bằng mắt tâm. Ta biết khi nhìn một người giận hờn dù họ không nói lời nào. Ta biết khi một người ngã mạn. Hành động của họ, lời nói của họ đã mách với chúng ta điều ấy. Vì hành động, cũng như lời nói đều xuất phát từ trong tâm chúng ta. Nhất là hành động, ta thường để ý đến lời người khác nói, trong khi hành động của họ mới chính là phản ảnh của nội tâm họ, tốt hay xấu. Hãy nhớ là những vết bẩn trong tâm ta cũng giống như xác thú chết ta đeo trên cổ. Nhưng ta có thể gở bỏ nó ra, và chỉ đi ra ngoài khi ta đã sạch se(, đẹp đẽ trở lại.

    Một ẩn dụ khác của Đức Phật để ví những tư tưởng xao lãng, lo ra giống như gặp người quen ở bên kia đường. Không nên băng qua đường để chào hỏi, bắt chuyện, mà cứ giữ con đường mình đang đi. Không nên để ý! Điều đó hơi khó. Vì khi ta không để ý đến chúng thì ta cũng đã bắt đầu có sự thay đổi. Làm được như thế đòi hỏi phải có một tâm cứng rắn. Hai trường hợp đầu dễ xử hơn. Người ta có thể dễ xấu hổ vì ai cũng có lương tâm. Nhưng bỏ qua, coi thường các tư tưởng đi qua đầu không phải là điều dễ, nó đòi hỏi nhiều nghị lực hơn.

    An dụ tiếp theo kể về một người đàn ông đang chạy trên đường, bổn nhận thấy mình không được thoải mái, và nghĩ: "Tại sao ta phải chạy? Ta có thể đi mà". Nên anh ta bắt đầu đi. Vẫn thấy khó chịu, anh đứng lại. Rồi cũng không mấy tốt hơn, anh quyết định ngồi xuống. Cuối cùng anh quyết định nằm xuống, và thấy thật là thoải mái.

    Hãy nhận biết những khó chịu trong tâm, trong cả con người ta, khi những ý nghĩ vô ích, lo lắng, lăng xăng, xao lãng dấy khởi trong ta. Chúng không mang lại cho ta niềm vui, sự thoải mái nào, trái lại thì có. Chúng làm ta lo lắng, bực dọc. Hãy nhận ra sự phiền não nầy và biết rằng không ai ngoài ta trên thế gian nầy có thể đem lại sự thoải mái cho chính ta. Đức Phật không làm được, giáo lý giải thoát của Ngài không làm được, cha mẹ ta, các thầy ta, bạn bè ta, tất cả đều không thể làm thay cho ta được. Chính chúng ta phải tự làm cho tâm mình được thoải mái, vui vẻ.

    Đó là bốn phương cách ta có thể sử dụng. Nếu một cách không thành công, ta dùng cách kia, cách kia nữa. Nếu tất cả cách đều thất bại thì ta phải dùng đến biện pháp đè nén. Đức Phật dùng ẩn dụ về một người mạnh mẻ, to lớn, nắm cổ một người yếu hơn, dìm xuống nước. Cũng thế, ta dùng sức mạnh của mình để đẩy các ý nghĩ vô bổ ra khỏi tâm mình, và buộc tâm không nghĩ về chúng. Đó là biện pháp tối hậu, nhưng ta có thể thấy rằng thà là đè nén những ý nghĩ xấu, tiêu cực hơn là tiếp tục nghĩ về chúng. Dần dần ta sẽ học được cách thay thế chúng bằng những ý nghĩ cao đẹp hơn. Khi đè nén những tư tưởng thấp hèn, có nghĩa là ta không cho phép chúng tạo nếp, tạo rãnh trong tâm ta. Ta không để cho tâm ta có thói quen chứa đựng những tư tưởng nầy. Tâm mà cứ luôn nghĩ lăng xăng, lo lắng một cách tiêu cực, một cách giận dữ, ích kỷ thì khó mà bỏ được thói quen nầy. Trong trường hợp đó, sự đè nén là giải pháp tốt nhất.

    Để đối trị các tư tưởng lăng xăng, lo lắng, Đức Phật dạy ta hãy học Pháp, học kinh nhiều hơn. Khi ta thấu hiểu được lời dạy của Ngài, ta có thể hướng tâm mình đến đó. Nhớ được lời Phật dạy, thuộc kinh điển Phật, khi ấy hình như ta dễ tìm ra những lời giải đáp rõ ràng, dứt khoát cho các vấn đề của ta hơn. Các câu trã lời của Phật đều dẫn ta đến chỗ giải thoát. Dẫn ta ra khỏi ngã mạn, nhưng không phải dễ dàng để theo. Đó là lý do tại sao ít người làm theo lời Ngài, ai cũng muốn được thoải mái, cũng dễ dãi với chính mình.

    Cách đối trị khác nữa là làm bạn với người khôn ngoan, đứng đắn, bên cạnh những người bạn đạo. Có nghĩa là ta phải cẩn thận trong việc chọn bạn mà giao tiếp. Điều đó không có nghĩa là ta phải bỏ hết những người bạn cũ của mình, nhưng ta phải tìm những người ta có thể trao đổi với họ những câu chuyện tinh tế, phấn chấn ta. Ta chọn bạn như thế nào cũng nói lên được con người ta thế ấy.

  17. #337

    Mặc định

    Khi Thiên đừng chấp vào đâu là sơ thiền đâu là Thiền thực sự. hãy để tâm thanh thản. Vô thường, Lập ra các mức thiền là chỉ dành cho những người đã đạt thiền. Còn những người chưa đạt thiền thì hãy cứ thiền và tịnh tâm. Bám chấp vào các mức thiền thì các bạn sẽ chẳng thể nào thoát khỏi những suy nghĩ luẩn quẩn, những cách thức máy móc và gò ép làm sao để các bạn đạt thiền, và như vậy các bạn chỉ có thể học Khí Công dưỡng sinh mà thôi.

    hãy để tâm Vô ưu, Vô tư, Thanh thản
    rose4 :prayingprayingpraying:2 rose4
    VẠN SỰ HOAN HỶ - VẠN SỰ THÔNG

  18. #338

    Mặc định

    Trường hợp dễ mắc phải nhất của đa số người khi ngồi thiền là:
    - Nếu tu tập theo vô vi : ngồi thiền mà cứ mong có ánh sáng ( điển quang ) chư phật, bồ tát rọi xuống người mình ( đỉnh đầu, giữa chân mày ... ). Ngồi không lo xả bỏ lăng xăng trong tâm của mình mà cứ mở cửa mong như vậy thì phi nhân xung quanh trá hình phóng quang y như vậy là tiêu, còn không có điển quang chư vị về thì tâm không an, không tịnh được. Đó là cái dễ bị mắc nhất.

    - Nếu tập theo hữu vi thì nôn nóng mong mỏi đạt sơ thiền hay cao hơn ( giống như đang mơ ước được ấn chứng của sơ thiền vậy) có những hiện tượng lạ xảy ra như cảm thấy thân mình nhỏ lại hay to ra, viễn cảnh trước mắt diễn ra ... Xin thưa tất cả chỉ là ảo ảnh do cái tâm quá mong cầu mà vọng tưởng hiển hiện. Khi nhập thiền làm gì có ai ấn chứng cho mình đâu. Trong kinh, Phật nói rõ đó chỉ là những cảm giác an lạc hỉ xả ... phải quán xét tứ niệm xứ, từ từ bỏ đi từng cái mới đúng.

    Khi ngồi thiền tâm cần phải tịnh ( nhẹ nhàng bình an như mặt hồ phẳng lặng, cảm giác thân thể không còn, chỉ có tai nghe được âm thanh xung quanh nhưng chỉ nghe thôi, ko lưu tâm tới những âm thanh đó ) là điều cốt yếu nhưng cũng không được thấy tâm tịnh mà trụ tại đó mà cho là đã đạt thiền vì trụ tại đó làm sao vào định mà sinh huệ. Đó chỉ là bước khởi đầu sơ cơ mà thôi, cần phải quán xét theo đúng pháp tứ niệm xứ ( quán pháp vô thường, quán thân vô ngã ... điều này trong kinh Kim Cang Phật có chỉ dạy rất rõ ràng, kèm theo là cách trừ những chướng ngại xảy ra khi ngồi thiền do ngoại ma và nội ma phá ). Thiền mà không quán dễ mắc ở tịnh, thoát khỏi tịnh dễ mắc ở định, thoát khỏi định dễ mắc ở "không" ...

    Các bạn khi mới thiền thời gian đầu ( vài tháng tùy người ) cần xả trược trong cơ thể, khi đó mồ hôi đổ ra nhiều, cơ thể rất hôi, ngứa ngáy như nổi phong trên người, đỉnh đầu ngứa ngáy như kiến bò ... đạt được cảm giác vậy là ổn lắm rồi. Khi nào ngồi công phu xả uế trược xong mà nghe mùi thoang thoảng thơm thơm như mùi sen hay mùi trầm mà đi một vòng không có ai xài mấy cái đó thì xin chúc mừng, các bạn đã thành công bước đầu ( lúc đó chắc chẳng ai dại dột đi ăn mặn để tiếp tục mang uế trước vào người đâu nhỉ! ).

    Tiếp đến cần tìm chỗ thật yên ắng, ko tối ko sáng mà ngồi, xả trược 15p đầu, tiếp xả bỏ ngoại cảnh sẽ dễ được an, thanh thản, thoải mái dễ chịu như vừa ngâm bồn nước nóng bước ra vậy ( tịnh ). Các bước tiếp theo tùy pháp môn từng dòng mà vị sư phụ sẽ hướng dẫn cho các bạn nhập định, mình chỉ xin được nói những bước cơ bản đầu tiên mà hầu hết mọi người khi tập thiền đều phải trải qua.

    Cuối cùng là xả thiền. Điều này quan trọng, nếu các bạn không muốn mang bệnh do ngồi sai động tác ( vẹo, lệch người, gù lưng, cúi đầu khi ngồi thiền ...) hoặc mới ngồi ko quen máu dẫn khí bị nén ---> bế khí thì xin tham khảo bài xả thiền của hòa thượng thích thanh từ có đầy đủ hình ảnh, cứ việc hỏi lão già google lão sẽ chỉ cho ngay thôi mà.

    Mong những điều này có ích cho các bạn mới tập thiền! Thân.
    Last edited by Thien_Hue; 12-11-2011 at 10:45 AM.
    Nam mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quảng Đại Linh Cảm Bạch Y Quán Thế Âm Bồ Tát.
    Nam mô Thất Câu Chi Phật Mẫu Đại Chuẩn Đề Vương Bồ Tát. Nam mô tát đá nẫm, tam miễu tam bồ đà câu chi nẫm, đát điệt tha, án chiết lệ chủ lệ Chuẩn Đề ta bà ha, bộ lâm. Nguyện tiêu tai chướng; Nguyện giáng cát tường; Nguyệt trưởng thiện căn; Nguyện sinh Tịnh độ.

  19. #339

    Mặc định

    Thiền định

    Cảm thấy thở vào, mà không tưởng không theo
    bụng phình , không nín, nhưng bụng đầy
    thở ra, thấy thở ra mà không tưởng không theo
    bụng xẹp hết, lại bắt đầu thở vào
    từ từ hơi thở nhỏ như sợi chỉ, mình vẫn biết
    nhưng tâm không nghĩ tới thì mới hay.
    Vắng bặt trong tâm chỉ thấy thở ra thở vào.
    Last edited by linh_tinh_85; 12-11-2011 at 11:29 AM.

  20. #340
    anhemoi
    Guest

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Địa Nhân Xem Bài Gởi
    Thiền là Khi Tâm Tìm Về Đúng Tâm. Thiền là Tâm - Tâm chính là Thiền.
    :D láo bà cố .............tâm là gì mà nói hồi nảng...........:D hỏi tâm là gì vốn đã là câu hỏi khong ......... rùi...............:D...........vậy mà nảng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •