Đại huynh chưa đi sao? nấn ná làm gì, 1 dao dức áo ra đi cho khỏe Đại Huynh. :D
Chiều nào chẳng có hoàng hôn
Chiều nào chẳng có nỗi buồn chia ly
Nhưng rồi chiều sẽ tan đi
Dành cho buổi sáng những gì đẹp tươi...!
Lấp không đầy là vực sâu thương nhớ
Phá không vỡ là thành cổ u sầu
Hãy cho qua những điều còn lưu luyến
Giữ trong mình một chút đó an vui...!
Hi hi Theo huynh thì lối suy nghĩ của một nhà tu hành là phải thế nào? phải chăng là những tư duy cao siêu huyền bí không ai hiểu nổi. Xin thưa rằng đó là cách xảo biện của những người mê tín dị đoan.
Đạo vốn là chân lý, nên luôn rõ ràng minh bạch? tứ diệu đế đó vốn chẳng phải là rất rõ ràng sao? vì chấp bản ngã nên có Khổ, quán xét Khổ đế con người ta nhận ra rõ ràng như ngâm mình dưới nước thì lạnh vậy. Tương tự với Tập đế Diệt đế và Đạo đế...con người ta hoàn toàn có thể quán xét trên căn cơ hiện tại....Không có gì là huyền bí với tứ diệu đế mà rất rất là minh bạch rõ ràng?
Đó mới chính là đạo huynh à.
Đạo hoàn toàn không cần tư duy lằng nhằng phức tạp, như huynh Nhoc-Salad có nói mấy bài trước: Chân lý thì luôn hiện hữu đó, nó hiện hữu như là ánh mặt trời soi sáng trời đất, như là ánh trăng hiền dịu ngoài hiên đó. Không phải khi đức Phật ra đời giảng pháp thì chân lý mới có. Qua lời đức Phật người ta có thể nhận biết nó một cách trực tiếp chứ không qua suy nghĩ tư duy phức tạp và ngàn vạn lần không có gì là cao siêu hay huyền bí.
Lại nói Thịt xương này do cha mẹ sinh ra, nếu quán xét trên thực thể hình hài này, nào đâu còn cái thân cha mẹ sinh ra cách đây mấy chục năm, cái thân thể đấy nó đã hoại từ lâu rồi, thời điểm hiện tại thân thể này do vô số chúng sinh tái tạo mà có....và gốc rễ bên trong cũng không còn là đứa trẻ sơ sinh ngày nào. Lại quán xét hơi thở mà thấy, cái gọi là ta sao lại nương theo từng hơi thở vào ra, dứt hơi thở thì cái ta nó đi đâu? quán xét sâu như thế dần dần cái chấp thân thể này biến mất, bản ngã cũng nhỏ dần. Từng hơi thở vào là một niềm an vui sâu lắng, từng hơi thở ra là một lòng từ ái chan hoà...
compassion hiểu đạo như thế là tốt, có mấy người cứ thích tô vẽ lằng nhằng cái sự huyền bí cao siêu kỳ thực đạo đời chẳng lìa xa nha.
Kẻ nào không thể tiếp nhận cái độc nhục mạ một cách hoan hỷ như uống nước cam lộ, kẻ ấy không thể được ca tụng là người nhập đạo có trí. Giặc cướp công đức không chi hơn giận dữ.
Cảm ơn huynh ĐaiBatNha, đệ vẫn cón bé nhỏ và ngu lắm, rất cần sự chỉ dạy của những đàn anh trí tuệ đi trước . Thật sự đệ rất biết ơn những người tu đạo di vào huyền bí cao siêu, bời qua đó mình có thể quán chiếu lại bản thân mình để không bị lạc đường.
Sắp hết ngày cuối cùng rồi. Rất cám ơn nguoiconhukhong đã chia sẻ chân thành những hiểu biết và kinh nghiệm của mình. Tôi thấy mình học thêm được nhiều để tiếp bước con đường tu tập của mình. Trên con đường hướng thượng đó, tôi đi mà không cần tưởng tượng mình sẽ trở thành gì. Đi đến đâu tôi biết tôi (...) đến đó.
Chúc nguoiconhukhong như ý! Chúc mọi người như ý!
Đạo vố là thực tế! biết được là đã là rất khá.
Hahaha…
VD: Trên bàn chỉ có mỗi một chiếc bánh, cha mẹ ngồi đó, Compassion cũng ngồi đó. Cả ba đều đang rất đói. Một điều thường hằng là; cha mẹ ngươi sẽ không ăn chiếc bánh ấy, mà nhừơng nó cho ngươi ăn trước, Còn ngươi, sẽ không có chút suy nghĩ gì, mà vồ lấy ăn ngay. Tại sao?
Nếu ta hỏi: Vì sao ngươi ăn chiếc bánh?.
Có phải rằng ngươi sẽ nói: Tôi đang đói nên tôi ăn. Đói thì phải ăn
Nếu ta lại hỏi: Ngươi không nghĩ gì trước khi ăn sao?
Có phải ngươi sẽ nói rằng: Nghĩ gì, “Đạo hoàn toàn không cần tư duy lằng nhằng phức tạp”, Chân lý hiện hữu là đói thì ăn chứ sao…
???
Ta lại nghĩ: Phải chăng đạo là thực tế; thế nên mới sinh ra nhiều đạo tặc là vậy. Xét lại, thế nào mới là đường lối suy nghĩ của một nhà tu hành?
“Đạo vốn là chân lý, nên luôn rõ ràng minh bạch”
Chỉ đáng tiếc, con người là luôn u mê.
Hahaha…
Nói ra đã chẳng vượt, cái cây mọc lên, hỏi rằng, sao có cái cây. Trời cha, đất mẹ??? Vậy ai là người đã gieo mầm. Đừng tự phủ nhận mình.
Nầy Compassion, ngươi có biết, Chẳng chi là của ta cả, mọi điều chỉ do nhân duyên đó thôi. Duy chỉ có nghiệt là cái duy nhất của ta. Và ngươi, là người tạo ra nghiệt ấy, thế nên, cái nghiệt chính là của ngươi. Ngươi làm ra cái gì thì ngươi tự chịu lấy hậu quả mà ngươi đã làm ra. Đó chính là nhơn quả.
Chỉ có cái nghiệt mới là của ta, và nhân quả chính là mính chứng.
Nếu đã biết cái nghiệt là của ta, và biết nhân quả, sao còn chưa biết quay đầu là ngạn. Hah?
Đây chính là sự mâu thuẫn với cái ngươi nói, đừng xa rời thực tế. Hơi thở ra vào do duyên, ngươi có chết đi rồi thì cái nghiệt của ngươi vẫn ở đấy. Ngươi có vợ có con, ngươi có chết đi rồi, vợ, con ngươi vẫn hiển nhiên ở đấy. Thế nào mới là an lạc, thế nào mới là giải thoát thực sự, khi mà cái nghiệt của ngươi vẫn dửng dưng tại đấy.
Ta tự hỏi: Thế nào mới là xa rời thực tế?
Last edited by tien_n89; 12-04-2011 at 06:46 PM.
giải thoát không khó ! nhưng cái khó là bạn muốn giải thoát không thôi
vd: kỳ thì học kỳ, qua thì dễ nhưng bạn có chịu học để qua không thôi
khó ở chỗ là tâm con người ko thích những cái đơn giản, ngta chỉ thích những cái kỳ bí, lạ lẫm, phức tạp thôi... nếu ai cũng thix đơn giản thì đâu ai bị tẩu hỏa nhập ma
kính xin quý Thầy, quý Sư cô tổ chức cầu siêu cho cụ bà Trần Thị Xuân hưởng dương 87t để thể hiện sự bác ái, từ bi vô lượng của Phật giáo
Kẻ nào không thể tiếp nhận cái độc nhục mạ một cách hoan hỷ như uống nước cam lộ, kẻ ấy không thể được ca tụng là người nhập đạo có trí. Giặc cướp công đức không chi hơn giận dữ.
nước bẩn ko thể nào dính vào lá sen được vì lá sen là loại lá ko thấm nước, trên lá có rất nhiều lông tơ nho nhỏ để nước bẩn ko vào được. Ấy mới gọi là gần bùn nhơ mà chẳng nhơ nhớp.
Sen tượng trưng cho người nhập hạnh Bồ tát, cứu độ chúng sanh trong tam giới nhơ nhớp mà vẫn không rời niết bàn tĩnh lặng, vào địa ngục lửa đỏ cháy thân nhưng kì thực lửa ấy ko thể phạm đến thân người. Hình ảnh lá sen cũng vậy, dù ở gần bùn nhơ, 'nước bẩn', dù thấy có vẻ là đã dính phải nước bẩn rồi... nhưng kì thực là không hề bị dính.
có được bản lĩnh như vậy mới gọi là vị Bồ tát nhập thế, đi giữa lòng chúng sanh thị phi, tham, ghét... thị hiện thành thị phi, tham, ghét nhưng bbản thể vốn thanh tịnh, rỗng rang, ko hề cấu bẩn.
kính xin quý Thầy, quý Sư cô tổ chức cầu siêu cho cụ bà Trần Thị Xuân hưởng dương 87t để thể hiện sự bác ái, từ bi vô lượng của Phật giáo
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks