
Nguyên văn bởi
tuevanthuongsi
Phật dạy,bản thân mình bị trói thì ko thể giải thoát cho người ta đc,vậy mún giải thoát cho người thì bản thân mình hãy thoát khỏi trói buộc cả.Các bạn lập ra topic này Giải Thoát có khó lắm ko?,wa ngay câu này đã thấy chủ topic vẫn còn nằm trong sinh tử làm sao giải thoát dc vì còn tứ tướng,ngã ,nhân,chúng sanh,thọ giả.Lúc nào cũng tranh hơn thua,lúc nào cũng phân biệt kia đây,toàn là lấy toàn lời cao siêu của phật và tổ để mà lý luận ,nào là tất cả là 1 ,1 là tất cả,rồi trực chỉ chơn tâm,kiến tánh thành phật rồi chơn thị bồ tát ,còn xưng rằng đã chứng dc tịch diệt,muốn cùng tuệ văn đàm luận này nọ,nói chẳng qua cũng chỉ là lấy " cái biết " của chư thánh ra để nghị luận còn bản thân mình còn vô minh nặng nề,chưa có chút thật chứng,đó là ngạo mạn,mình mê thì thôi đừng dẫn người khác theo,còn bảo giữ lại 1 niêm,nói ra câu này là biết còn ở sinh tử,niệm niệm sát na ko chút đình trụ,làm sao để giữ đc,nếu nói giữ đc thì thế gian này ko có 1 đức phật nào ra đời cả,vì ko có chỗ an trụ,sinh diệt mãi an trụ vào đâu?.Có lẽ nên hạn chế đc về việc mình nói va nên bỏ thời gian ra để thực hành,cũng đừng lấy thời giò quý báu mà tranh luận hơn thua,tui đúng nè,bạn chưa đúng đâu,những thứ như vậy sao là giải thoát.Con Đường giải thoát ko phải xa ko phải ngắn,thế tôn nói đạo của ta vói kẻ biết thì rất gần,còn kẻ mê thì rất xa,sai 1 hào ly đi 1 dặm,hơn thế nữa giải thoát là 1 cuộc hành trình chứ ko phải đích để đến,sở học mình kém cõi,vẫn còn tăm tối thì đừng nên đi quá giới hạn,xét cho kỹ truóc khi nói vì nhân quả vô cùng quả báo ko thể nói nên lời đc,chỉ sai đuờng cho người quả báo ngay ngục a tỳ đó.Căn cớ chúng sanh mỗi khác thì thế ko thể luận định đc rằng có 1 phương pháp nào chung để cho mỗi người đều dc giải thoát,tùy căn cơ của chúng sanh mà chọn cho mình 1 hướng đi,nhưng điều duy nhất và chung nhất mà mọi ngừoi cần phải làm đó là
1 phải theo thứ tự,Văn,tư,tu,có học hành thì mới có kiến thức,có kiến thức thì mới hành trì dc,có hành trì đc thì mới giải thoát đc,vì thế lục tổ bảo rằng,tự tu ,tự hành,tự thành phật đạo là lý này
2 Mọi con người sinh ra đều mang theo nghiệp lực tùy theo từng ngừoi mà có nặng có nhẹ có sai khác,do đó nhân duyên của mỗi ngừoi cũng khác nhau,vì thế phải ân cần thưa thỉnh thiện tri thức,các vi tu hành chơn tu,các vị đại đức cao tăng,để nhờ họ khai mở cho con mắt trí tuệ để mà có thể ko lầm đường lạc bước trong đêm dài tăm tối này !
3 là phải căn nhắn kỷ về những việc làm của mình,lúc nào cũng lấy căn bản của phật pháp làm lối đi cho chính mình,thấy thiện thì làm,thấy ác thì tránh,ác nhỏ cũng bỏ,thiện nhỏ cũng vẫn phải làm có vậy thì gốc đạo mới sum vậy,mói mạnh mẽ mới có thể chịu dc những cơn gió to,nền mà ko vững thì tường cao vỡ đổ là lý này vậy !
4 thường lấy việc sinh tử làm cái lo lớn nhất mà mình phải giải quyết cho xong,nếu ko ngày wa tháng lại cơn vô thường đến làm sao ta chống lại đc,sinh lão bệnh tử có ai qua đc bao giờ,chẳng những vậy phải thuờng quán sát tất cả mọi người xung quanh ta,ai cũng chịu nhiều khổ não,từ 1 ngôi nhà cho đến 1 thị xã,từ 1 thị xã cho đến 1 tỉnh,từ 1 tỉnh cho đến 1 đất nứoc,từ 1 đất nứoc cho đến nhiều đất nước,từ nhiều đất nuóc cho đến vô lượng,vô số vô biên,bất khả thuyết bất khả thuyết chúng sanh,đa phần chịu khổ do đó ta phải phát đại nguyện độ họ dc giải thoát ,đưa họ lên bờ đại giác đưa họ qua biển sinh tử,làm cho họ đều dc an vui tự tại,tin tấn dõng mãnh tu hành có vậy ta mới báo đc ơn phật,ơn cha me,ơn của chúng sanh,ơn của thiện tri thức và quốc gia của mình!
Tuệ Văn ngu si ko có ý nào muốn tranh luận cùng các vị,nhưng thấy các vị viết rất nhiều đa phần toàn là tranh hơn và thua với nhau qua văn tự ,qua ngôn ngữ,toàn là lấy " cái biết " của phật và tổ ra làm cái biết của mình,như vậy làm sao giải thoát đc,kẻ nào bảo có chứng có đắc toàn là bọn tăng thượng mạn,nhưng kinh pháp hoa viết," lúc đó trong hội co 5000 ngừoi liền từ chỗ ngồi đưng dậy làm lễ thế tôn mà lui ra" vì bọn này gốc tội sâu nặng,chưa chứng mà cho là chứng.Nếu người đã giải thoát thì tự biết lúc giải thoát và chưa giải thoát chẳng khác j nhau,ngộ đồng chưa ngộ là lý này,còn ai mà khư khư này nọ,nhìn qua cách nói chuyện cũng rõ biết thế nào rồi !,mong mọi ngừoi tự xét lại,tự nghĩ lại.Ngừoi đệ tử phật phải thấy lỗi mình chớ thấy lỗi người đây là lời mà thánh hiền đã dạy!,lỗi mình thì luôn che giấu,lỗi ngừoi thì phanh phui tìm,làm vậy sao gọi là ng tu hành đc,hành động vạch lá tìm sâu này ko thể chấp nhận dc đối với phật tử.Nếu người mún thấy đc mặt mũi của mình thì phải soi vào cái guơng mới thấy đc,do đó phải soi lại tâm của mình chớ có ngó ngoài đuờng làm chi,ngó ngoài đuờng toàn thấy ng khác làm sao thấy dc chính mình !,cúi mong các vị thiện tri thức xem lai xét lại để đừng uổng phí 1 đời !
Bookmarks