Ý bạn là bạn niệm Phật mà vẫn biết mình đang niệm!
Ý tôi là khi thấy 1 cảnh ta chỉ biết nó là cảnh , mà không cần phân tích , tâm trí không cần động theo, ( không trụ vào -ưng vô sở trụ); tuy vậy tâm luôn giữ chánh niệm một cách tự nhiên.
Thí dụ trước mặt bạn là một phụ nữ, có thể bạn biết già hay trẻ, rồi thôi, không quan tâm xấu đẹp tóc tai quần áo, đó là vô sở trụ vào cảnh rồi.Nhưng để được như vậy thì ta phải có chổ đê tâm ta trụ vào, thí dụ như ta nghiền ngẫm câu Pháp cú của Phật, hay tiếng niệm Phật để giữ chánh niệm, đó là ta trụ vào chổ không phải cảnh (người phụ nữ trước mặt- ta gọi là A) đồng nghĩa với trụ vào [không A] đó mà.
Vì LT tu hành còn kém ,hạnh chưa dầy, do đó không thể để tâm trống không, mà phải lấy chánh niệm (thí dụ:niệm Phật) mà trụ vào,
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks