Trích dẫn Nguyên văn bởi aptruong Xem Bài Gởi
Khi sinh ra là Người, Tâm đã dính mắc Ngũ Uẩn nên là Khổ.
Hành trình Tu là thực hành Phá Chấp Ngũ Uẩn nên thoát Khổ.

Manasikàra Là Tác Ý, một Tâm Sở thuộc Hành Uẩn:

Tác ý (Manasikāra):
Là gom thâu đối tượng làm thành cảnh cho tâm (Ārammanaṃ manasipatipādāyatīti: Manasikāra), là đưa tâm đến đối tượng. Chú ý: sở hữu Tác Ý khác với sở hữu Tầm (Vitakka). Trong khi sở hữu Tác ý là hướng tâm và các tâm sở đến đối tượng, thì sở hữu Tầm quăng tâm và các sở hữu tâm lên đối tượng. Như một ống viển kính gom thâu cảnh cho vừa tầm mắt để quan sát, thì sở hữu Tác ý cũng hạn chế đối tượng trên một khuôn khổ nào đó để tâm nhận thức.
- Chơn tướng của sở hữu Tác ý là hướng dẩn các pháp tương ưng (các Sở Hữu đồng sanh) bắt cảnh trọn vẹn.
- Phận sự của sở hữu Tác ý làm cho tâm phối hợp với cảnh.
- Sự thành tựu của sở hữu Tác ý là là hướng tâm đến cảnh.
- Nhân cần thiết của sở hữu Tác ý là phải có cảnh hiển bày.
Như vậy tâm không thuộc ngũ uẩn. Nhưng tại sao tâm lại dính mắc ngũ uẩn?
Tác ý là sự đưa tâm đến đối tượng? Tại sao tâm phải hướng đến cảnh?
Tâm sở có phải là tâm?