Mình thấy giống như một đám mây, sau một thời gian ta vẫn thấy đám mây đó - nói là "đám mây đó" nhưng thực ra đám mây thay đổi liên tục và không còn là đám mây cũ nữa (về hình dáng, tính chất v.v.). Cái mà ta gọi "đám mây đó" chỉ là một cách gọi, thực chất không có đối tượng cố định nào có thể được gọi là "đám mây đó" cả ==> ta nói đám mây là vô ngã.
Cũng vậy, toàn thân và tâm (danh và sắc) của con người là sự tụ tập của 5 uẩn (uẩn = nhóm họp); các uẩn này cũng không thường hằng, luôn luôn thay đổi nên cái gọi là con người chỉ là một sự định danh. Cũng như khái niệm đám mây - không có thực thể cố định đằng sau sự tụ tập của 5 uẩn ==> con người là vô ngã.
Mình nghĩ nói luân hồi, tái sanh cũng đúng khi ta nhìn các đối tượng với tính cách đối tượng ở thời điểm sau là hệ quả của đối tượng ở thời điểm trước; và nếu bạn MINH SANG nhìn con người là một dòng chảy liên tục và luôn biến đổi của Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức thì chúng đang luân hồi và tái sanh ngay trong từng khoảnh khắc. Trong khi đó nói không luân hồi tái sanh thì có lẽ đúng bản chất hơn vì có bản ngã nào tồn tại sau mỗi đối tượng đâu mà luân hồi và tái sanh.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks