Hỏi: Thân hiện tại này dựa vào đâu được hình thành?
Đáp: Đã nói là vô thỉ thì làm sao có chỗ dựa? Như trong Kinh Lăng Nghiêm,
Phú Lâu Na hỏi Phật: “Trong Như Lai Tạng vốn là trong sạch, tại sao bỗng hiện núi sông đất đai, tất cả chúng sanh sanh rồi diệt, diệt rồi sanh?”
Phật bảo:”Đã nói là vọng thì chẳng thể có tại sao, vọng chẳng có nhân, nếu có tại sao tức chẳng phải vọng.” Phật chỉ trả lời như thế.
(trích Duy Lực Ngữ Lục)
:cow:
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Hỏi: Tất cả pháp đều qui về một để đưa chúng con đi về chỗ giải thoát, phải không?
Đáp: Phải. Một là một tâm, nói chung là tâm. Vạn pháp duy tâm, phàm tất cả kinh Phật đều hiển bày tâm này, chư Tổ cũng là hiển bày tâm này. Con người mỗi mỗi đều có cái tâm, tất cả năng lượng xuất phát từ tâm. Ngài Lục Tổ trong Kinh Pháp Bảo Đàn nói thẳng ra:”Chẳng phải gió động, chẳng phải phướn động, là tâm của ông động.”Do sức của tâm nên gió mới động, phướn mới động, nên nói “nhất thiết duy tâm tạo.”
(trích Duy Lực Ngữ Lục)
stop 1
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Kệ truyền pháp của chư Phật, Tổ Sư
________________________________________
Đức Phật Tỳ Bà Thi
"Thân tùng vô tướng trung thụ sinh
Do như huyễn xuất chư hình tượng
Huyễn nhân tâm thức bổn lai vô
Tội phước giai không vô sở trụ".
"Thân từ trong vô tướng sinh ra
Giống như huyễn sinh các hình tượng
Tâm thức người huyễn vốn là không
Tội phước đều không chẳng chỗ nương".
Đức Phật Thi Khí
Khởi các thiện pháp bổn thị huyễn
Tạo chư ác nghiệp diệc thị huyễn
Thân như tụ mạc tâm như phong
Huyễn hoá vô căn vô thật tính.
"Khởi các pháp lành vốn là huyễn
Tạo các nghiệp ác cũng là huyễn
Thân như bọt tụ tâm như gió
Huyễn hoá không gốc không thật tính".
Đức Phật Tỳ Xá Phù
Giả tạ tứ đại dĩ vi thân
Tâm bổn vô sinh nhân cảnh hữu
Tiền cảnh nhược vô tâm diệc vô
Tội phước như huyễn khởi diệc diệt.
Giả mượn bốn đại dùng làm thân
Tâm vốn không sinh do cảnh có
Nếu cảnh trước không tâm cũng không
Tội phước như huyễn khởi cũng diệt.
Đức Phật Câu Lưu Tôn
Kiến thân vô thật thị Phật thân
Liễu tâm như huyễn thị Phật huyễn
Liễu đắc tâm thân bổn tính không
Tư nhân dữ Phật hà thù biệt.
Thấy thân không thật là thân Phật
Rõ tâm như huyễn là Phật huyễn
Rõ được thân tâm tánh vốn không
Người đó với Phật nào khác gì.
Đức Phật Ca Diếp
Nhất thiết chúng sinh tánh thanh tịnh
Tùng bổn vô sinh vô khả diệt
Tức thử thân tâm thị huyễn sinh
Huyễn hoá chi trung vô tội phước.
Hết thảy chúng sinh tánh thanh tịnh
Do gốc không sinh không thể diệt
Tức thân tâm nầy là huyễn sinh
Ở trong huyễn hoá chẳng tội phước.
Phật Thích Ca Mâu Ni
Pháp bổn pháp vô pháp
Vô pháp pháp diệc pháp
Kim phó vô pháp thời
Pháp pháp hà tằng pháp
Pháp, gốc pháp không pháp
Không pháp, pháp cũng pháp
Nay lúc truyền không pháp
Pháp, pháp chưa từng pháp.
Tây Thiên Sơ Tổ Đại Ca Diếp
Pháp pháp bổn lai pháp
Vô pháp vô phi pháp
Hà ư nhất pháp trung
Hữu pháp hữu phi pháp
Pháp, pháp vốn là pháp
Chẳng pháp, chẳng không pháp
Sao ở trong một pháp
Có pháp có phi pháp.
Tây Thiên Tổ thứ hai Tôn Giả A Nan
Bổn lai phó hữu pháp
Phó liễu ngôn vô pháp
Cá cá tu tự ngộ
Ngộ liễu vô vô pháp.
Bổn lai phó có pháp
Phó rồi nói không pháp
Mỗi mỗi phải tự ngộ
Ngộ rồi chẳng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ ba Tôn Giả Thương Na Hoà Tu
Phi pháp diệc phi tâm
Vô tâm diệc vô pháp
Thuyết thị tâm pháp thời
Thị pháp phi tâm pháp.
Chẳng pháp cũng chẳng tâm
Không tâm cũng không pháp
Khi nói tâm pháp thời
Là pháp chẳng tâm pháp.
Tây Thiên Tổ thứ tư Ưu Ba Cúc Đa
Tâm tự bổn lai tâm
Bổn tâm phi hữu pháp
Hữu pháp hữu bổn tâm
Phi tâm phi bổn pháp.
Tự tâm vốn là tâm
Bản tâm chẳng có pháp
Có pháp có bản tâm
Chẳng tâm chẳng bản pháp.
Tây Thiên Tổ thứ năm Đề Đa Ca Tôn Giả
Thông đạt bổn tâm pháp
Vô pháp vô phi pháp
Ngộ liễu đồng vị ngộ
Vô tâm diệc vô pháp.
Thông đạt gốc tâm pháp
Không pháp chẳng không pháp
Ngộ rồi đồng chưa ngộ
Không tâm cũng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ sáu Di Giá Ca Tôn Giả.
Vô tâm vô khả đắc
Thuyết đắc bất danh pháp
Nhược liễu tâm phi tâm
Thuỷ liễu tâm tâm pháp.
Không tâm không thể đắc
Nói đắc chẳng gọi là pháp
Nếu rõ tâm chẳng phải tâm
Trước hết rõ tâm tâm pháp.
Tây Thiên Tổ thứ bảy Bà Tu Mật Tôn Giả.
Tâm đồng hư không giới
Thị đẳng hư không pháp
Chứng đắc hư không thời
Vô thị vô phi pháp.
Tâm đồng cõi hư không
Hiện đồng pháp hư không
Khi chứng được hư không
Chẳng phải chẳng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ tám Phật Đà Nan Đề Tôn Giả.
Hư không vô nội ngoại
Tâm pháp diệt như thử
Nhược liễu hư không cố
Thị đạt chân như lý.
Hư không chẳng trong ngoài
Tâm pháp cũng như vậy
Nếu thấu rõ hư không
Thông đạt lý chân như.
Tây Thiên Tổ thứ chín Phục Đà Mật Đa Tôn Giả.
Chân lý bất vô danh
Nhân danh hiển chân lý
Thọ đắc chân thật pháp
Phi chân diệc phi nguỵ.
Chân lý đâu chẳng tên
Do tên hiển chân lý
Thọ được pháp chân thật
Chẳng thật cũng chẳng giả.
Tây Thiên Tổ thứ mười Hiếp Tôn Giả.
Chân thật tự nhiên chân
Nhân chân thuyết hữu lý
Lãnh đắc chân chân pháp
Vô hành diệc vô chỉ.
Thể thật tự nhiên thật
Do thật nói có lý
Lãnh được pháp chân thật
Không hành cũng không ngừng.
Tây Thiên Tổ thứ mười một Phú Na Dạ Xà Tơn Giả
Mê ngộ như ẩn hiển
Minh ám bất tương ly
Kim phó ẩn hiển pháp
Phi nhất diệt phi nhị.
Mê ngộ như ẩn hiển
Sáng tối khơng lìa nhau
Nay truyền pháp ẩn hiển
Chẳng một cũng chẳng hai.
Tây Thiên Tổ thứ mười hai Tôn Giả Mã Minh
Ẩn hiển tức bổn pháp
Minh ám nguyên bất nhị
Kim phó ngộ liễu pháp
Phi thủ diệc phi ly.
Ẩn hiện tức pháp gốc
Sáng tối vốn không hai
Nay truyền pháp tỏ ngộ
Chẳng lấy cũng chẳng lìa.
Tây Thiên Tổ thứ mười ba Tôn Giả Ca Tỳ Ma La
Phi ẩn phi hiển pháp
Thuyết thị chân thật tế
Ngộ thử ẩn hiển pháp
Phi ngu diệc phi trí.
Pháp chẳng ẩn chẳng hiện
Nói đó chân thật tế
Ngộ pháp ẩn hiện nầy
Chẳng ngu cũng chẳng trí.
Tây Thiên Tổ thứ mười bốn Bồ Tát Long Thọ.
Vi minh ẩn hiển pháp
Phương thuyết giải thoát lý
Ư pháp tâm bất chứng
Vô sân diệc vô hỷ.
Vì rõ pháp ẩn hiển
Mới nói lý giải thoát
Nơi pháp tâm chẳng chứng
Không giận cũng không vui.
Tây Thiên Tổ thứ mười lăm Tôn giả Ca Na Đề Bà
Bổn đối truyền pháp nhân
Vi thuyết giải thoát lý
Ư pháp thật vô chứng
Vô chung diệc vô thuỷ.
Vốn đối người truyền pháp
Vì nói lý giải thoát
Nơi pháp thật không chứng
Không đầu cũng không cuối.
Tây Thiên Tổ thứ mười sáu Ðại sĩ La Hầu La Ða
Ư pháp thật vô chứng
Bất thủ diệc bất ly
Pháp phi hữu vô tướng
Nội ngoại vân hà khởi.
Nơi pháp thật không chứng
Không lấy cũng không lìa
Pháp chẳng có vô tướng
Trong ngoài sao lại khởi.
Tây Thiên Tổ thứ mười bảy Tăng Già Nan Đề.
Tâm địa bổn vô sanh
Nhân địa tùng duyên khởi
Duyên chủng bất tương phương
Hoa quả diệc phục nhĩ.
Ðất tâm vốn không sinh
Nhân đất từ duyên khởi
Duyên, giống không ngại nhau
Hoa quả cũng như thế.
Tây Thiên Tổ thứ mười tám Già Na Xá Ða
Hữu chủng hữu tâm địa
Nhân duyên đắc phát manh
Ư duyên bất tương ngại
Đương sanh sanh bất sanh.
Có giống có đất tâm
Nhân duyên nảy mầm pháp
Với duyên chẳng ngại nhau
Sẽ sanh sanh chẳng sanh.
Tây Thiên Tổ thứ mười chín Cưu Ma La Ða
Tánh thượng bổn vô sanh
Vi đối cầu nhân thuyết
Ư pháp tức vô đắc
Hà hoài quyết bất quyết.
Trong tánh vốn không sinh
Vì đối người cầu nói
Nơi pháp tức không đắc
Sao nhớ quyết chẳng quyết.
Tây thiên Tổ thứ hai mươi Xà Da Ða tôn giả.
Ngôn hạ hợp vô sanh
Đồng ư pháp giới tánh
Nhược năng như thị giải
Thông đạt sự lý cánh.
Nói ra hợp vô sanh
Ðồng với tánh pháp giới
Nếu hiểu được như vậy
Thông đạt hết sự lý !
Tây thiên tổ thứ hai mươi mốt Bà Tu Bàn Ðầu
Phao huyễn đồng vô ngại
Như hà bất liễu ngộ
Đạt pháp tại kỳ trung
Phi kim diệc phi cổ.
Bọt huyễn đồng không ngại
Sao lại không tỏ ngộ
Rõ pháp ở bên trong
Chẳng nay cũng chẳng xưa.
Tây thiên tổ thứ hai mươi hai Ma Noa La
Tâm tuỳ vạn cảnh chuyển
Chuyển xứ thật năng u
Tuỳ lưu chứng đắc tánh
Vô hỷ diệc vô ưu.
Tâm theo vạn cảnh chuyển
Nơi chuyển thật ẩn được
Theo dòng nhận được tánh
Không vui cũng không buồn.
Tây thiên Tổ thứ hai mươi ba Hạc Lặc Na tôn giả
Nhẫn đắc tâm địa thời
Bất thuyết bất tư nghì
Liễu liễu vô khả đắc
Đắc thời bất thuyết tri.
Khi tâm địa nhẫn được
Chẳng nói không nghĩ bàn
Thấu rõ vô khả đắc
Khi đắc chẳng nói biết.
Tây Thiên Tổ thứ hai mươi bốn Sư Tử Tôn Giả
Chánh thuyết tri kiến thời
Tri kiến câu thị tâm
Đương tâm tức tri kiến
Tri kiến tức ư kim.
Chính khi nói tri kiến,
Tri kiến đều là tâm,
Chính tâm tức tri kiến,
Tri kiến tức là hiện nay.
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Kệ truyền pháp của chư Phật, Tổ Sư
________________________________________
Đức Phật Tỳ Bà Thi
"Thân tùng vô tướng trung thụ sinh
Do như huyễn xuất chư hình tượng
Huyễn nhân tâm thức bổn lai vô
Tội phước giai không vô sở trụ".
"Thân từ trong vô tướng sinh ra
Giống như huyễn sinh các hình tượng
Tâm thức người huyễn vốn là không
Tội phước đều không chẳng chỗ nương".
Đức Phật Thi Khí
Khởi các thiện pháp bổn thị huyễn
Tạo chư ác nghiệp diệc thị huyễn
Thân như tụ mạc tâm như phong
Huyễn hoá vô căn vô thật tính.
"Khởi các pháp lành vốn là huyễn
Tạo các nghiệp ác cũng là huyễn
Thân như bọt tụ tâm như gió
Huyễn hoá không gốc không thật tính".
Đức Phật Tỳ Xá Phù
Giả tạ tứ đại dĩ vi thân
Tâm bổn vô sinh nhân cảnh hữu
Tiền cảnh nhược vô tâm diệc vô
Tội phước như huyễn khởi diệc diệt.
Giả mượn bốn đại dùng làm thân
Tâm vốn không sinh do cảnh có
Nếu cảnh trước không tâm cũng không
Tội phước như huyễn khởi cũng diệt.
Đức Phật Câu Lưu Tôn
Kiến thân vô thật thị Phật thân
Liễu tâm như huyễn thị Phật huyễn
Liễu đắc tâm thân bổn tính không
Tư nhân dữ Phật hà thù biệt.
Thấy thân không thật là thân Phật
Rõ tâm như huyễn là Phật huyễn
Rõ được thân tâm tánh vốn không
Người đó với Phật nào khác gì.
Đức Phật Ca Diếp
Nhất thiết chúng sinh tánh thanh tịnh
Tùng bổn vô sinh vô khả diệt
Tức thử thân tâm thị huyễn sinh
Huyễn hoá chi trung vô tội phước.
Hết thảy chúng sinh tánh thanh tịnh
Do gốc không sinh không thể diệt
Tức thân tâm nầy là huyễn sinh
Ở trong huyễn hoá chẳng tội phước.
Phật Thích Ca Mâu Ni
Pháp bổn pháp vô pháp
Vô pháp pháp diệc pháp
Kim phó vô pháp thời
Pháp pháp hà tằng pháp
Pháp, gốc pháp không pháp
Không pháp, pháp cũng pháp
Nay lúc truyền không pháp
Pháp, pháp chưa từng pháp.
Tây Thiên Sơ Tổ Đại Ca Diếp
Pháp pháp bổn lai pháp
Vô pháp vô phi pháp
Hà ư nhất pháp trung
Hữu pháp hữu phi pháp
Pháp, pháp vốn là pháp
Chẳng pháp, chẳng không pháp
Sao ở trong một pháp
Có pháp có phi pháp.
Tây Thiên Tổ thứ hai Tôn Giả A Nan
Bổn lai phó hữu pháp
Phó liễu ngôn vô pháp
Cá cá tu tự ngộ
Ngộ liễu vô vô pháp.
Bổn lai phó có pháp
Phó rồi nói không pháp
Mỗi mỗi phải tự ngộ
Ngộ rồi chẳng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ ba Tôn Giả Thương Na Hoà Tu
Phi pháp diệc phi tâm
Vô tâm diệc vô pháp
Thuyết thị tâm pháp thời
Thị pháp phi tâm pháp.
Chẳng pháp cũng chẳng tâm
Không tâm cũng không pháp
Khi nói tâm pháp thời
Là pháp chẳng tâm pháp.
Tây Thiên Tổ thứ tư Ưu Ba Cúc Đa
Tâm tự bổn lai tâm
Bổn tâm phi hữu pháp
Hữu pháp hữu bổn tâm
Phi tâm phi bổn pháp.
Tự tâm vốn là tâm
Bản tâm chẳng có pháp
Có pháp có bản tâm
Chẳng tâm chẳng bản pháp.
Tây Thiên Tổ thứ năm Đề Đa Ca Tôn Giả
Thông đạt bổn tâm pháp
Vô pháp vô phi pháp
Ngộ liễu đồng vị ngộ
Vô tâm diệc vô pháp.
Thông đạt gốc tâm pháp
Không pháp chẳng không pháp
Ngộ rồi đồng chưa ngộ
Không tâm cũng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ sáu Di Giá Ca Tôn Giả.
Vô tâm vô khả đắc
Thuyết đắc bất danh pháp
Nhược liễu tâm phi tâm
Thuỷ liễu tâm tâm pháp.
Không tâm không thể đắc
Nói đắc chẳng gọi là pháp
Nếu rõ tâm chẳng phải tâm
Trước hết rõ tâm tâm pháp.
Tây Thiên Tổ thứ bảy Bà Tu Mật Tôn Giả.
Tâm đồng hư không giới
Thị đẳng hư không pháp
Chứng đắc hư không thời
Vô thị vô phi pháp.
Tâm đồng cõi hư không
Hiện đồng pháp hư không
Khi chứng được hư không
Chẳng phải chẳng không pháp.
Tây Thiên Tổ thứ tám Phật Đà Nan Đề Tôn Giả.
Hư không vô nội ngoại
Tâm pháp diệt như thử
Nhược liễu hư không cố
Thị đạt chân như lý.
Hư không chẳng trong ngoài
Tâm pháp cũng như vậy
Nếu thấu rõ hư không
Thông đạt lý chân như.
Tây Thiên Tổ thứ chín Phục Đà Mật Đa Tôn Giả.
Chân lý bất vô danh
Nhân danh hiển chân lý
Thọ đắc chân thật pháp
Phi chân diệc phi nguỵ.
Chân lý đâu chẳng tên
Do tên hiển chân lý
Thọ được pháp chân thật
Chẳng thật cũng chẳng giả.
Tây Thiên Tổ thứ mười Hiếp Tôn Giả.
Chân thật tự nhiên chân
Nhân chân thuyết hữu lý
Lãnh đắc chân chân pháp
Vô hành diệc vô chỉ.
Thể thật tự nhiên thật
Do thật nói có lý
Lãnh được pháp chân thật
Không hành cũng không ngừng.
Tây Thiên Tổ thứ mười một Phú Na Dạ Xà Tơn Giả
Mê ngộ như ẩn hiển
Minh ám bất tương ly
Kim phó ẩn hiển pháp
Phi nhất diệt phi nhị.
Mê ngộ như ẩn hiển
Sáng tối khơng lìa nhau
Nay truyền pháp ẩn hiển
Chẳng một cũng chẳng hai.
Tây Thiên Tổ thứ mười hai Tôn Giả Mã Minh
Ẩn hiển tức bổn pháp
Minh ám nguyên bất nhị
Kim phó ngộ liễu pháp
Phi thủ diệc phi ly.
Ẩn hiện tức pháp gốc
Sáng tối vốn không hai
Nay truyền pháp tỏ ngộ
Chẳng lấy cũng chẳng lìa.
Tây Thiên Tổ thứ mười ba Tôn Giả Ca Tỳ Ma La
Phi ẩn phi hiển pháp
Thuyết thị chân thật tế
Ngộ thử ẩn hiển pháp
Phi ngu diệc phi trí.
Pháp chẳng ẩn chẳng hiện
Nói đó chân thật tế
Ngộ pháp ẩn hiện nầy
Chẳng ngu cũng chẳng trí.
Tây Thiên Tổ thứ mười bốn Bồ Tát Long Thọ.
Vi minh ẩn hiển pháp
Phương thuyết giải thoát lý
Ư pháp tâm bất chứng
Vô sân diệc vô hỷ.
Vì rõ pháp ẩn hiển
Mới nói lý giải thoát
Nơi pháp tâm chẳng chứng
Không giận cũng không vui.
Tây Thiên Tổ thứ mười lăm Tôn giả Ca Na Đề Bà
Bổn đối truyền pháp nhân
Vi thuyết giải thoát lý
Ư pháp thật vô chứng
Vô chung diệc vô thuỷ.
Vốn đối người truyền pháp
Vì nói lý giải thoát
Nơi pháp thật không chứng
Không đầu cũng không cuối.
Tây Thiên Tổ thứ mười sáu Ðại sĩ La Hầu La Ða
Ư pháp thật vô chứng
Bất thủ diệc bất ly
Pháp phi hữu vô tướng
Nội ngoại vân hà khởi.
Nơi pháp thật không chứng
Không lấy cũng không lìa
Pháp chẳng có vô tướng
Trong ngoài sao lại khởi.
Tây Thiên Tổ thứ mười bảy Tăng Già Nan Đề.
Tâm địa bổn vô sanh
Nhân địa tùng duyên khởi
Duyên chủng bất tương phương
Hoa quả diệc phục nhĩ.
Ðất tâm vốn không sinh
Nhân đất từ duyên khởi
Duyên, giống không ngại nhau
Hoa quả cũng như thế.
Tây Thiên Tổ thứ mười tám Già Na Xá Ða
Hữu chủng hữu tâm địa
Nhân duyên đắc phát manh
Ư duyên bất tương ngại
Đương sanh sanh bất sanh.
Có giống có đất tâm
Nhân duyên nảy mầm pháp
Với duyên chẳng ngại nhau
Sẽ sanh sanh chẳng sanh.
Tây Thiên Tổ thứ mười chín Cưu Ma La Ða
Tánh thượng bổn vô sanh
Vi đối cầu nhân thuyết
Ư pháp tức vô đắc
Hà hoài quyết bất quyết.
Trong tánh vốn không sinh
Vì đối người cầu nói
Nơi pháp tức không đắc
Sao nhớ quyết chẳng quyết.
Tây thiên Tổ thứ hai mươi Xà Da Ða tôn giả.
Ngôn hạ hợp vô sanh
Đồng ư pháp giới tánh
Nhược năng như thị giải
Thông đạt sự lý cánh.
Nói ra hợp vô sanh
Ðồng với tánh pháp giới
Nếu hiểu được như vậy
Thông đạt hết sự lý !
Tây thiên tổ thứ hai mươi mốt Bà Tu Bàn Ðầu
Phao huyễn đồng vô ngại
Như hà bất liễu ngộ
Đạt pháp tại kỳ trung
Phi kim diệc phi cổ.
Bọt huyễn đồng không ngại
Sao lại không tỏ ngộ
Rõ pháp ở bên trong
Chẳng nay cũng chẳng xưa.Xin Chào Thiện Hữu Richardhieu05,
C.Ơn Thiện hữu đã bỏ công sưu tầm các "Kệ truyền Pháp của Chư Phật, Tổ Sư.".*Nhưng khi đọc, lại thấy có wa' nhiều từ "PHÁP". Vậy ...PHÁP là gì ?TH Richardhieu05 & các Bạn hảy định nghĩa giúp giùm .Kính rose4
Hỏi: Vừa rồi Hòa thượng có nói trong kinh Kim Cang là “ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”. Vậy một hành giả dụng công phải nhận biết như thế nào? Bây giờ nhận biết các pháp vô sở trụ hay chúng ta dụng công phu trên lục căn không trụ trên lục trần, ấy là nhận vô sở trụ? Hoặc nhận tánh các pháp vô trụ, rồi mình sống vô trụ đó?
Đáp: Phật pháp là muốn hiển bày chơn tâm cũng gọi là tự tánh. Chơn tâm là bất nhị không có tương đối, không có tương đối nên không thể dùng lời nói của thế gian để diễn đạt được. Vì muốn diễn đạt thì phải có tương đối, mà chứng tỏ cái tương đối đó đúng hay sai gọi là logic, nó có hai cái mới thành logic được.
Còn chơn tâm thì không có tương đối là bất nhị, siêu việt logic, nó không có thể dùng logic để chứng tỏ, vì dùng logic để chứng tỏ là tương đối rồi. Cho nên, muốn chứng minh phải qua tự tâm của cá nhân.
(trích khai thị của Hòa Thượng Thích Duy Lực)
:smug:
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Hỏi: Trong kinh sách chư Tổ thường đả phá tất cả. Như “gặp Phật giết Phật, gặp Tổ giết Tổ”. Nếu ngày nay, mọi người thấy vậy, có ảnh hưởng đến đạo pháp không?
Đáp: Gặp Phật giết Phật là giết cái tâm chấp Phật, chứ đâu phải giết Phật Thích Ca; chấp ma là giết tâm chấp ma, chứ đâu phải giết ma. Tức là chấp cái gì là giết cái đó.
(trích khai thị của Hòa Thượng Thích Duy Lực)
:rock_on:
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Hỏi:
Tu Thiền phải có người hướng dẫn, nếu không có người hướng dẫn sẽ bị lạc. Vậy muốn tu không có thầy hướng dẫn, thì phải tu như thế nào?
Đáp:
“Vô sở đắc, vô sở cầu, vô sở sợ”. Nếu thực hành được 9 chữ này thì bảo đảm không có bị lạc, vì chánh pháp phải cần phá ngã chấp. Nếu không phá ngã chấp thì không giải thoát mà thành tà ma ngoại đạo. Tà ma ngoại đạo cũng có thiền định rất cao, nhưng họ không có phá ngã chấp.
(trích khai thị của Hòa Thượng Thích Duy Lực)
:nail_biting:
(Richardhieu05@gmail.com; MB: 0978871313)
Xin chào các bạn , các bạn giải thích giúp mình thế nào là vía với?
trong đạo phật không có từ này, nên không thể giúp gì được cho bạn, mong bạn tìm kiếm nơi khác
Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?
nói hoài màn tà kiến không bỏ. nghiệp được coi là một thói quen được vân tập từ 3 nghiệp thân , khẩu, ý. như vậy nghiệp bản thân nó không phải là chủ thể.
ví dụ
người A đấm vào mặt người B một cái. vậy thì ta buộc tội người A hay buộc tội nắm đấm. nếu nắm đấm đó gây chết người thì tòa buộc tội ông A giết người hay buộc tội nắm đấm giết người. Rõ khổ
Kẻ nào không thể tiếp nhận cái độc nhục mạ một cách hoan hỷ như uống nước cam lộ, kẻ ấy không thể được ca tụng là người nhập đạo có trí. Giặc cướp công đức không chi hơn giận dữ.
Sẻ có người nói huynh sai, nói huynh này nọ. Nhưng huynh đừng cãi lại làm gì ^^ Đệ thích câu này của huynh ^^Thân ngũ uẩn này khi chết thì sẽ tan rã, không còn linh hồn hay xía gì cả. Chỉ có nghiệp lực đi đầu thai mà thôi.
Hãy trao đổi với nhau bằng tấm lòng, bằng những gì mình có chứ đừng cho rằng ta là chân lý còn lại là sai bởi vì làm sao biết được ai đã giải thoát hay chưa giái thoát ?
1 Vị A La Hán đã dứt sạch lậu hoặc nhưng vẫn còn nghiệp vậy vị A La Hán đó có còn bị hành nghiệp nữa ko ? :big_grin:
Nhưng nếu vị A La Hán đã ko còn tái sinh nữa vì ở trong người vị ấy vô minh đã được diệt sạch, ko còn tham tình luyến ái, vậy vị A La Hán đó nếu vẫn còn nghiệp lực thì vị ấy có bị tái sinh ko ?
Last edited by Người học Phật; 08-07-2012 at 11:49 PM.
Thể vía do thọ uẩn hợp thành, làm trung gian giữa linh hồn và thế giới vật chất. Tất cả mọi hiện tượng do sắc uẩn tạo ra đều trước tiên được biết đến bởi thể vía, suy xét, nhận định, rồi truyền đạt thông tin vào ý, tức tưởng uẩn, ghi nhận, trừu tượng, rồi lại truyền thông tin trừu tượng đó đến đại trí, tức hành uẩn, nhận định, minh triết, phân biện, xong lại truyền đến linh hồn, tức thức uẩn, thấu suốt sâu xa. Do đó, ngũ uẩn: sắc thọ tưởng hành thức, đều phi Ngã. Thể vía cũng phi Ngã.
Những ai không hiểu rõ chư Phật ra đời đều đem Đại Thành Giáo Pháp giảng dạy, ý nghĩa thâm sâu, vô lượng, đều không phải thật là đệ tử Phật, dẫu có nói lời hàm ý cao sâu đến đâu cũng chỉ là triết lý ngoài miệng. Tinh túy của giáo pháp không thực thành không thể nắm rõ. Phật trước nói Không sau nói Có là do dụng ngụ nhân duyên phương tiện giáo hóa chúng sanh tùy theo căn cơ.
Không có một thể vía bạn lấy gì tiếp thu cảm thọ từ cõi sắc? Không có linh hồn bạn lấy gì điều khiển mọi hoạt động hàng ngày? Linh hồn đó là chơn linh, tức Ngã. Thể vía là dụng thể, nên gọi phi Ngã. Ngũ uẩn là phương tiện truyền đạt sự hiểu biết, nên cũng là phi Ngã. Hiểu được tất cả đều phi Ngã thì tức chơn linh hiển hiện, chủ nhơn ông xuất thế. Muôn hình vạn tượng đều là phi Ngã, duy chỉ có chơn linh mới thực là Ta. Do đó, "Thiên Thượng Địa Hạ Duy Ngã Độc Tôn," tức trên trời dưới đất không có gì là Ta.
Nghiệp là do hành uẩn tạo tác hợp thành, huân tập từ hằng hà sa số kiếp. Nghiệp cũng như gió thổi trong hư không, vốn dĩ không có làm sao đi chuyển thế đầu thai? Gió là do sự tạo tác của hai khí âm dương mà thành, như nghiệp là do sự tạo tác giữa hai đối tượng mà thành. Không có hai khí âm dương tương tác làm sao có gió? Không có hai đối tượng tương tác làm sao có nghiệp? Do đó, nghiệp theo chơn linh chuyển thế đầu thai, hết duyên thì nghiệp dứt, cũng như gió thổi theo sự tương tác của âm dương, hết sự tương tác đó thì gió ngừng.
Cho nên, phải hiểu rõ rằng nếu duy chỉ có Nghiệp đi đầu thai, thì khi Nghiệp hết, một chơn linh phải kết thúc hay sao, tức không còn tồn tại nữa hay sao? Vậy tu hành để làm gì? Giải nghiệp để làm gì? Đàng nào một ngày nào đó nghiệp hết thì không còn tồn tại gì nữa. Hay chăng cứ tạo thêm nhiều nghiệp để được "tồn tại vĩnh cửu?"
Linh căn giáng hạ cứu mê tình
Độ ải trần lao đáo nẻo minh
Nhân chủng mịt mùn nun khói trược
Ham vui tục sự vứt quên mình
There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)
Bookmarks