Con viết đi con. Hiểu ý thôi, không chấp lời. Cô hiểu ý của con về "tư tưởng bất bình thường" con muốn nói, nhưng vì cô đang cố gắng viết lại những câu chuyện có thật, theo Phật Pháp, Đời-Đạo Đạo-Đời, cho nên cô không thể viết bài chung chung về cái tư tưởng bất bình thường kia, mà không có "người thực, việc thực" được con à.
Trong kinh Phật có những sự tích về những vị Vua, hay công tử nhà giàu, "nhớ thương vợ người ta" rồi cố chiếm đoạt, phải gặp hậu quả nặng nề ngay trong đời sống hiện tiền, sau khi chết đọa vào địa ngục đồng sôi.
"Quả báo tà dâm" mà cô có kinh nghiệm làm việc "người thực, việc thực" cũng có. Họ đời này là những người "nam thương nam", "nữ thương nữ". Nhưng, điều này là nổi đau một đời của họ. Có cả tiền thân của một nhân vật nữ nổi tiếng của huyền thoại Hy Lạp. Cô tôn trọng người, không viết thành chuyện.
Có hai cha con đến nhờ cô giúp cho đứa con trai, một thiếu niên mới 17 tuổi mà lơ lơ, lững lững... Cô tìm ra được "trong" cháu đó là một người "con rơi, con rớt" của ông Nội cháu. Cô phải nói ba của cháu trai đi tìm đi, có phải ngày xưa ông Nội có "vướng víu", và có người con rơi đã mất rồi không? Người ba về hỏi bà Nội. Bà Nội xác nhận có. Ông Nội bỏ rơi một người phụ nữ đang mang thai gần 4 tháng, bà này phải hủy một thai nam.
Câu chuyện này gần 40 năm mới hóa giải được đó con. Cô căn dặn gia đình không nên nói lại việc này cho ông Nội biết. Mấy chục năm qua, ông cũng đang tu tâm dưỡng tánh, dốc lòng theo Phật. Chuyện xưa hãy để trôi vào dĩ vãng. Âm bình Dương an.
Chúc Bạn ynguoitoiloi an lành.
Mô Phật
CUUBAOLONG
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks