Trang 13 trong 32 Đầu tiênĐầu tiên ... 37891011121314151617181923 ... Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 241 tới 260 trên 623

Ðề tài: TOPIC 02: Tôi Đang Tiếp Xúc "Những Người Trong Thế Giới Vô Hình"

  1. #241

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi CUUBAOLONG Xem Bài Gởi
    PHI NHÂN: “BYE BYE, Ba Mẹ đừng buồn …”

    Hôm nay, tôi kể các Bạn nghe câu chuyện về một cô bé phi nhân. Bé mất trong bụng mẹ lúc khoảng 4 tháng tuổi. Nhúm tro xíu xiu của Bé đã hòa theo nhánh con sông lớn tuôn ra biển. Thỉnh thoảng Bé ghé nhà thăm Ba Mẹ …
    Tên nhân vật và nơi chốn đã thay đổi …

    Cuối tháng 8 năm 2011…

    Hôm đó trời gió lắm!

    Có tiếng điện thoại …

    - Xin chào. Tôi nghe đây.
    - Con chào thầy. Con, Nhân Hòa đây.
    - Chào chị Nhân Hòa.

    - Thưa thầy, con đang ở dưới chùa Hương Pháp Bảo. Hiện giờ có một gia đình, có hai vợ chồng trẻ, người vợ mới bị hư thai. Hai vợ chồng đến chùa xin cúng cầu siêu. Sư cô Hạnh Lạc khuyên họ mang cháu lên Thiền Tự, xin thầy giúp đỡ giùm, xem cháu có siêu thoát hay chưa, liệu mà còn cúng kiến cho cháu.

    - Chị Nhân Hòa à, còn ý kiến của sư cô trụ trì thì sao?
    - Dạ, thì sư cô Hiền Thanh cũng nói vậy. Con nít nhỏ quá … nếu không lo cho nó đàng hoàng, thì sợ nó theo cha mẹ mà phá phách.
    - Hai vợ chồng đang ở chùa phải không chị?
    - Dạ, ba người, có bà mẹ nữa, đang ở đây thưa thầy.
    - Vậy, chị cho tôi nói chuyện với họ đi chị.

    - Dạ, dạ … Nè, nè con … nói chuyện với thầy nè con …

    Tiếng của chị Nhân Hòa gọi vợ chồng kia …

    - Dạ con chào thầy.

    Giọng nói của một người thanh niên.

    - Con tên là Tiến.
    - Chào Tiến. Tiến nói lại cho tôi nghe về cháu bé và lễ cầu siêu đi.

    - Dạ, vợ con mang thai được bốn tháng thì tuần rồi bị hư thai. Bịnh viện họ thiêu xác thai nhi, và hẹn tụi con tuần sau đi nhận tro cốt của đứa bé. Con nghĩ là … chắc chỉ có một chút tro thôi. Con đến chùa Hương Pháp Bảo, xin cúng cầu siêu, và nhờ sư cô mang tro của bé rải ra sông biển. Quý sư cô bảo con lên xin thầy đặt tên cho đứa bé, rồi nhờ thầy xem bé có được siêu thoát hay chưa. Con xin thầy giúp dùm con. Vợ chồng con buồn quá, không biết phải làm sao, chỉ biết đến chùa thôi …

    - Được. Nhưng mà … như thế này. Tôi góp ý một điều tế nhị. Gia đình đã đến chùa để xin quý sư cô làm lễ cầu siêu và đi rải tro của bé rồi, gia đình nên tiếp tục tiến hành lễ cầu siêu theo hướng dẫn của sư cô trụ trì. Tôi chỉ cần một việc nhỏ thôi. Trước khi đưa tro của bé đi rải, gia đình đưa bé lên Thiền Tự này trước cho tôi. Chỉ có vậy thôi Tiến.

    - Dạ, con sẽ nghe lời của thầy. Tuần sau, vợ chồng con đi lấy tro của bé, tụi con chạy lên thầy trước, rồi quay lại chùa làm lễ cầu siêu.

    - Tuần sau, Tiến gọi lại cho tôi trước khi lên nghe Tiến.
    - Dạ thầy.
    - Tiến còn thắc mắc điều gì, cứ hỏi nghe.
    - Dạ không thầy.
    - Vậy thôi. Tuần sau gặp.
    - Dạ, cám ơn thầy. Con chào thầy.

    Tôi thở dài. Những cái chết yểu tử từ trong thai bào như thế này, đa phần là quả của những nghề tà mạng, ấp trứng lộn, đến ngày ra ràng, đem bán đây …


    Sáng thứ bảy, Tiến gọi tôi:

    - Dạ thưa thầy, con, Tiến đây.
    - Chào Tiến.
    - Vợ chồng con đang trên đường lên thầy đây. Khoảng hai tiếng nữa tụi con mới đến thưa thầy. Thầy có cần tụi con mua gì mang lên không?
    - Hoa, quả dâng cúng Phật là đủ rồi Tiến. Nhang, đèn cầy ở đây có, các em khỏi mang lên.
    - Dạ, vậy con sẽ ghé chợ mua bông với trái cây, thưa thầy.
    - Được. Lái xe cẩn thận nghe.
    - Dạ. Chút gặp thầy.
    - Chào Tiến.

    Độ chừng mười một giờ rưỡi, nghe tiếng xe, tôi mở cửa phòng bước ra ngoài. Trên xe bước xuống ba người. Một ngưòi phụ nữ khoảng trên 60 tuổi, Tiến và người vợ trẻ. Hai vợ chồng vào độ tuổi trên dưới 30.

    Cả ba bước lên hàng hiên, cúi đầu chào tôi. Tôi mỉm cười. Bốn người chứ không phải ba! Một cô bé mặc chiếc áo đầm trắng, gương mặt đẹp như búp bê, mái tóc đen nhánh, xoăn xoăn úp vào sau ót. Bé đang nhảy nhót, lơ lững như bong bóng bay. Thoắt một cái bay lên cành cây. Thoắt một cái nhảy lên mui xe. Thoắt một cái ở kề bên mẹ. Tiến nói:

    - Dạ thưa thầy con là Tiến. Đây là má của con. Đây là vợ con.
    - Chào cô. Vậy cô là bà nội của cháu hay là bà ngoại.
    - Dạ, tôi là bà nội.

    Trên tay người mẹ trẻ cầm một túi vải nhỏ bằng satin, miệng túi rút lại, trông như một túi vải đựng hương thơm của các tiểu thơ trong phim Hồng Kông.

    Tôi đưa tay:

    - Bé đây à. Con gái phải không?
    - Dạ phải, con gái thưa thầy. Ủa, hình như … vợ chồng con chưa nói cho thầy biết là con trai, hay con gái mà … sao thầy biết?

    Cô nói với vẻ ngạc nhiên và đưa túi vải cho tôi. Tôi cầm túi vải đặt lên lòng bàn tay trái. Túi vải nhẹ bông, hình như bên trong có đựng một cái hộp hình vuông. Tôi cười cười:

    - Gia đình lên Chánh Điện dâng hoa, quả cúng Phật đi, rồi tôi nói chuyện cho nghe. Làm lễ xong rồi là đưa bé về chùa Hương Pháp Bảo hôm nay luôn có phải không?
    - Dạ không. Quý sư cô ở chùa nói với tụi con là xin thầy làm lễ cho bé hết mọi thứ đi, xin thầy rải tro của bé ra sông biển luôn.

    Tôi cười:

    - Vậy à. Vậy thì “cô bé” vào đây. Thầy cho con ở kế bên phòng của thầy nghe. Hôm nào, thầy với con mang cái túi nhỏ xíu này ra sông lớn nghe.

    Tôi mở cửa phòng Chánh Điện nhỏ, bước vô. Ba người cùng bước vào theo. Tôi bảo họ thắp nhang lễ Phật. Tôi quay qua bên vách tay trái, nơi đặt bàn thờ Quán Thế Âm Bồ Tát. Bức tượng Bồ Tát Quan Âm cưỡi rồng bằng đá non nước, do thí chủ thỉnh đến cúng chùa, đặt chơ vơ trên ngôi Chánh Điện suốt mấy năm trời. Năm ngoái, về đây nhận chùa, tôi thỉnh Ngài vào phòng thờ này, cũng là Chánh Điện tôn trí Đức Bổn Sư, trước khi xây dựng ngôi Đại Hùng Bảo Điện trên ngọn đồi kia.

    Quỳ xuống, tôi lấy cái dĩa hoa sen, thường dùng để thắp đèn cầy, đặt túi vải vào dĩa, rồi tôi đặt dĩa xuống bên trong, dưới chân bàn thờ, khuất sau khăn bàn. Tôi nói với bà nội và ba mẹ của “cô bé” đang quỳ trước bàn thờ Quan Âm:

    - Cho bé nằm đây, nằm dưới chân Quan Âm Bồ Tát. Khi nào trời nắng ấm, tôi đưa bé đi ra sông lớn. Lúc này trời thường hay có mưa nên lạnh lạnh. Tuy là tro của bé không còn biết nóng lạnh là gì, nhưng cũng đưa bé đi vào ngày nắng ấm cho bé được ấm lòng. Bây giờ lên Chánh Điện lễ Phật nhé!

    Tôi cùng đi với gia đình lên Chánh Điện. Cô bé cứ tung tăng, vui vẻ theo chân ba mẹ. Thích chí thì bé bay bổng lên không trung, xòe chiếc áo đầm như đóa phù dung trắng xóa. Tôi nói thầm: “Nơi đây rộng rải quá, tha hồ bay nhảy há con!”

    Vào đến Chánh Điện, tôi hướng dẫn cho họ nơi để dĩa và bình hoa, tại vì hôm nay lần đầu tiên họ đến Thiền Tự này. Ba mẹ con thành kính thắp nhang, thắp đèn, dâng hoa, dâng trái cây cúng Phật. Sau đó, tôi mời họ ngồi xuống đất nói chuyện:

    - Tôi cần nói rỏ cho gia đình biết về sự ra đi của thai nhi bốn tháng tuổi này, cho gia đình, ông bà, ba mẹ không quá đau lòng. Nhất là người mẹ đây. Bé tái sanh làm người, nằm trong bụng mẹ bốn tháng là chỉ để trả nghiệp quá khứ mà thôi. Bé mất đi là chấm dứt kiếp làm người. Bé đã tái sanh làm thần rồi. Bây giờ bé là cô tiên nhỏ rồi. Phước của bé đã tích trữ từ nhiều đời quá khứ có nhiều, bé vào bụng mẹ là chỉ thọ nghiệp bất thiện, yểu tử. Nhưng nghiệp lành đã đưa bé tái sanh cõi thần rồi. Ba mẹ chấp nhận như vậy nhé! Đau buồn vì mất con là điều không thể tránh được, nhưng cũng hãy vui cho bé, chúc lành cho con được làm cô tiên nhỏ rồi … Gia đình là phật tử, có lẻ hiểu về nghiệp quả, luân hồi và tái sanh có phải không?

    Cả ba im lặng gật đầu. Vợ Tiến lên tiếng:

    - Thầy nói làm cho con đỡ buồn. Mà con cũng nghĩ vậy, con cũng nghĩ là con của con yểu tử để tái sanh cõi an vui hơn, tại vì thai nhi chết trong bụng mẹ mấy ngày rồi mà con không đau đớn, không mệt mỏi, không bị thai hành một chút nào hết. Con đi bác sĩ khám thai định kỳ. Lần nào bác sĩ cũng nói thai nhi khỏe mạnh, phát triển bình thường. Vậy mà lần vừa rồi, bác sĩ nói thai nhi chết rồi, con phải nhập viện lấy thai ra.

    Tiến tiếp lời vợ:

    - Thêm cái phước này nữa thưa thầy. Thường lệ, thai nhi dưới bốn tháng tuổi mà chết, thì bịnh viện họ không đưa về cho cha mẹ, họ thiêu tập thể thai nhi. Con của con … họ tính ngày tháng sao đó, mà họ nói là đủ tiêu chuẩn được thiêu riêng và cho gia đình nhận tro mang về.

    Tôi mỉm cười:

    - Chúng sanh như cô bé này đây, một khi có đầy đủ phước báu, thì cho đến trả quả yểu tử, cũng có được một cách chết nhẹ nhàng. Vô bụng mẹ nhẹ nhàng, ra khỏi bụng mẹ cũng nhẹ nhàng. Cho đến cái thân tí xíu cũng được người chăm lo chu đáo. “Người ta” bỏ thân người đi làm cô tiên mà, cái thân bỏ lại cũng phải được ưu tiên chứ!

    Ba người cười mãn nguyện. Vợ Tiến nói:

    - Thưa thầy, con xin thầy đặt cho bé cái pháp danh. Quý sư cô ở chùa Hương Pháp Bảo dạy tụi con như vậy đó. Lúc ở trong bịnh viện, con lấy họ của chồng con là Hoàng, rồi ghi tên bé là Hoàng Vô Danh. Có cái pháp danh, mai này có cúng, hay có đám giổ, con gọi bé về nhà thưa thầy.

    Tôi chưa kịp trả lời thì “bé tiên” nói:

    - Con muốn tên Mỹ Nga.

    Tôi nín cười. Tuy là tôi thấy cô bé đó, nhưng một khi không cần phải nói ra cho gia đình biết về sự hiện diện của những người thân, những chúng sanh vô hình, là tôi im thôi. Tôi mỉm cười:

    - Pháp danh là một cái tên, mà khi có người phát tâm, muốn quy y Tam Bảo … Ví dụ như Tiến đi. Khi Tiến muốn quy y Tam Bảo, Tiến đến chùa xin quý thầy, chư Tăng, hay vị trụ trì làm lễ Quy Y cho Tiến. Vị thầy đó sẽ đại diện Tam Bảo, truyền Tam Quy và Ngũ Giới cho Tiến. Tiến trở thành Phật Tử và vị thầy sẽ cho Tiến một cái tên trong đạo, gọi là pháp danh. Còn cô bé này thì …

    Tôi ngừng lại, nhìn lên tóc của hai vợ chồng để kiếm … mái tóc quăn. Đâu thấy kìa? Vậy cái mái tóc loăn xoăn của “bé tiên” ở đâu ra cà? Tôi ngập ngừng:

    - Cho tôi hỏi. Hai vợ chồng có ai … tóc quăn không?

    Vợ Tiến cười đưa tay chỉ thẳng vô chồng, còn Tiến thì đưa tay vuốt mái tóc cắt sát trên đầu, cười cười:

    - Dạ em. Tại em cắt ngắn nên nhìn không thấy quăn. Dài ra một khúc là thấy quăn liền.

    Tôi bật cười:

    - Hèn chi …Thêm một câu nữa. Có ai ở trong nhà, bên nữ nghe, lấy tên lót là chữ “Mỹ” không?

    - Dạ không thưa thầy.

    Tôi nhìn xuống đất. “Bé tiên” muốn mà, đâu thể nào làm buồn lòng cô bé chứ! Với lại, đặt cho “người ta” một cái tên mà “người ta” không muốn, thì cũng “phiền” ba mẹ lắm à nghen! Tôi cười nói:

    - Tôi không có tính nói cho bà nội và ba mẹ biết về cô bé. Nhưng mà … gặp “cái vụ” đặt pháp danh này hơi “rắc rối” một chút. Bé muốn một cái tên đẹp, chứ không phải pháp danh. Trước khi tôi giải thích cho gia đình, tôi cần nói điều này: Tuổi thọ trong cõi thần tiên của bé rất dài. Hôm nay, tôi giúp gia đình, cũng là tôi giúp bé. Tôi sẽ đưa bé đến nơi thuộc về của bé, nếu không, bé sẽ lẩn quẩn trong gia đình, rồi sẽ làm đủ mọi chuyện tốt xấu, … y như một đứa trẻ con vậy. Tôi thương trẻ con. Tôi giúp chúng sanh phi nhân cũng đồng đều, nhưng với trẻ con thì tôi quan tâm đặc biệt hơn. Tôi sẽ lo cho cô bé này. Bé ở đây với tôi trong thời gian đầu này. Khi đúng cơ hội, tôi sẽ đưa bé đi. Mai này, thỉnh thoảng bé sẽ về thăm ba mẹ, nhưng thân phận là thần tiên. Bé chỉ về thăm nhà, không ở lại với gia đình đâu. Cô và hai em hiểu chứ, không lo sợ chứ?

    - Dạ không. Thầy giúp như vậy vợ chồng con mừng lắm!
    - Vậy bây giờ tôi nói ra “bé tiên” đang ở đâu nghe!
    - Dạ thầy.

    Cả ba nhìn tôi, sáu con mắt ánh lên tia mừng rỡ, nhưng ... cũng pha chút xíu hồi hộp:

    - Bé đang ở đây thôi.

    Sáu con mắt mở to ra. Tôi mỉm cười:

    - Tôi nhìn thấy bé ngay từ khi gia đình vừa bước ra khỏi xe. Một cô bé cao chừng này, độ như đứa trẻ 3 tuổi, thân hình tròn trịa, mặt mày rất xinh đẹp, mặc chiếc áo đầm trắng, bay nhảy tung tăng. Mái tóc cô bé loăn xoăn úp vào sau ót. Đó là tại sao tôi hỏi: “Ba mẹ có ai tóc quăn không”.

    Tôi “kéo” tới đâu, vẻ mặt của bà nội và ba mẹ “dãn” ra tới đó. Họ vui ... không nói nên lời. Tôi cười nhẹ:

    - Còn về pháp danh … Tôi có hỏi ở trong gia đình, bên nữ, có ai dùng tên chữ lót là “Mỹ” hay không, tại vì bé muốn mẹ đặt cho bé cái tên “Mỹ Nga”!

    Vợ Tiến lắc lắc cái đầu ra vẻ “hết biết con gái”, rồi cười nói:

    - Dạ con tên Nguyệt, bé muốn tên Nga, là Nguyệt Nga …

    (Hai tên Nguyệt Nga này là tên thật của mẹ và con, các Bạn nhé!)

    Tới phiên tôi lắc lắc cái đầu, “hết biết cô tiên bé nhỏ” …

    Mẹ Nguyệt nói:

    - Rồi, ba mẹ đặt tên cho con là Mỹ Nga. Mỹ Nga ở đây với thầy phải thật là ngoan, ba mẹ thương con nhiều. Mẹ mất con mẹ buồn lắm, nhưng mẹ biết con được làm tiên rồi, mẹ vui…

    Ba Tiến cũng nói:

    - Mỹ Nga ở đây với thầy rồi thỉnh thoảng về thăm ba mẹ với chị Hai nghe con. Chị Ngọc thích em lắm, cứ đòi mẹ sanh em bé cho con chơi. Ba biết Mỹ Nga là con gái, ba tiếc con quá. Mai này ba ước gì Mỹ Nga trở lại làm con của ba …

    Mỹ Nga nhảy nhót tung tăng, thích chí với những lời nói đầy yêu thương của ba mẹ.

    Trong suốt buổi nói chuyện, tuy bà nội không nói, nhưng bà thường gật đầu tỏ ý đồng tình, và mắt bà rươm rướm lệ. Thỉnh thoảng, bà đưa tay quẹt nước mắt. Nghe con trai nói câu: “ước gì Mỹ Nga trở lại làm con của ba”, bà nhìn tôi. Hiểu ý bà, tôi nói:

    - Có khả năng như vậy xảy ra. Tôi có gặp một đứa bé trai hai tuổi. Người mẹ của bé nói là bé có một anh trai mất lúc hơn một tuối. Cha mẹ khấn nguyện cho con trai đã mất trở lại làm con của mình. Khi cô mang thai, cô càng khẩn cầu cho đứa con đã mất tái sanh vào bào thai. Sanh đứa bé trai kế ra, bé giống anh trai không sai một nét. Biết đâu, duyên nghiệp … Mỹ Nga có thể tái sanh về làm con của Tiến và Nguyệt.

    - Vậy con ước gì Mỹ Nga sẽ trở lại làm con của con.
    - Tôi chúc lành cho gia đình sở cầu như nguyện.

    Lúc này, bà nội mới lên tiếng:

    - Dạ trăm sự nhờ thầy lo cho bé Mỹ Nga. Tôi cũng được nghe là thai nhi mất thì thường hay theo mẹ. Thầy thương mà giúp dùm … gia đình mang ơn thầy, không bao giờ dám quên ơn thầy đâu.

    - Dạ, tôi làm được gì tôi sẽ làm. Mấy “cô” mấy “cậu” mà càng mất nhỏ ngày, nhỏ tháng bao nhiêu, thì càng “phá” hung khỏi nói, khỏi biết luôn! Tôi thương các cháu, cho nên chăm lo các cháu đặc biệt hơn. Gia đình yên tâm đi, tôi lo cho “bé con” này!

    Gia đình cười với vẻ yên lòng, yên dạ … Tôi thầm nói: “Ấy dà, cô nhỏ chút chit này mà cho cổ tự do đi thì biết …”. Tiến nói:

    - Vậy chúng con xin phép thầy chúng con về.

    - Gia đình nhớ cúng thất hay là làm gì đó theo sự hướng dẫn của sư cô trụ trì chùa Hương Pháp Bảo nghe! Trên này quá xa, bé ở đây, nhưng gia đình yên tâm cúng ở dưới đó cho gần. Không có sao đâu. Chúc gia đình bình an nghe.

    - Dạ, tụi con sẽ cúng thất ở chùa dưới. Con chào thầy. Mỹ Nga ở lại, nội với ba mẹ về nha con.

    Nguyệt nói với giọng đượm buồn, lưu luyến.

    Tôi đưa họ xuống đồi. Chờ cho chiếc xe đã lùi trở lên con đường đá, vẫy tay chào họ lần nữa, tôi mới đi vào nhà. Sanh ly tử biệt nào chẳng đau lòng! Giống như ba mẹ vừa mang con gái đến gửi cho tôi … đứa con gái may mắn được đặt tên mà không được thấy mặt …


    Tối lại, hơn tám giờ, tôi vào Chánh Điện nhỏ tọa thiền. Tôi nói:

    - Mỹ Nga ơi, thầy tọa thiền nghe con. Mỹ Nga chơi đùa lịch kịch, lộp cộp gì cũng tự nhiên nha con, tha hồ chơi nha con!

    Tôi ngồi xuống bên phải Quan Âm Bồ Tát. Nhắm mắt, tĩnh tọa.

    Tôi thấy bé tiên đi vòng vòng trong Chánh Điện. Lát sau, bé đến dựa người rồi úp mặt vào lưng tôi. Tôi chờ xem cô bé làm sao nữa, cho nên tôi vẫn im lặng. Ngã nghiêng, dụi mặt trên lưng tôi một hồi, cô bé lui trở lại, nằm úp mặt lên chân trái tôi, rồi … thút thít, thút thít...

    “Ô …”, tôi kêu lên trong tâm …

    Vẫn tĩnh tọa, tôi đưa tay vuốt tóc bé, và nói trong tâm:

    - Con buồn hả con. Chơi một mình, không có ai chơi chung với con hết, nên con buồn quá mà. Được rồi, thầy mời chư thiên nhỏ đến dẫn con đi chơi nghe. Giỏi, giỏi thầy thương con nè. Chư thiên ơi, có vị chư thiên nhỏ nào đang rảnh không, xin đến đây đón cô bé nhỏ này đi ra ngoài chơi dùm cho con nhé! Bé mới tới đây, chơi một mình buồn nên khóc rồi đây. Chư thiên ơi, đến đón bé đi chơi nhé!

    Không đầy năm phút sau, một vị thiên nam rất xinh đẹp, độ như đứa bé trai 7 tuổi, bay từ hướng Đông đến, dừng lại trước cửa Chánh Điện.

    Vẫn tĩnh tọa, tôi nói trong tâm:

    - Cám ơn thiên nam đã tới. Cho con gởi bé Mỹ Nga luôn trong thời gian túi tro của bé còn để ở đây nhé. Trẻ con ở đây một mình buồn, tội. Thỉnh thoảng chư thiên cho bé về thăm gia đình với nhé! Rồi, Mỹ Nga đi chơi đi con. Sướng rồi nha, vui rồi nha. Khi nào thầy mang tro của con đi, thầy sẽ gọi con về, đi ra sông chơi với thầy nha. Bye bye, bye bye thiên nam, bye bye Mỹ Nga …

    Bóng hai trẻ lướt nhanh, như đứa anh trai nắm tay em gái, không đầy một phút, đã biến mất giữa không trung…Tôi nhìn theo mỉm cười …


    Suốt tháng … Mỹ Nga “mê” chơi, không quay về Thiền Tự “nhỏng nhẻo” với tôi lần nào hết …


    Cuối tháng chín. Trời sắp sang thu và mây thường che khuất mặt trời, cho nên nhiệt độ những ngày suốt tháng 9 đến tháng Mười cứ lạnh lạnh, lạnh lạnh …Tôi giữ tro bé Mỹ Nga lại, không vội mang ra sông.


    Cho đến khoảng đầu tháng mười …

    Mới sớm tinh mơ mà ánh thái dương đã hừng sáng phía trời Đông. Khi mặt trời lên khỏi ngọn cây, tia sáng tỏa rực núi rừng. Giọt sương trên đầu ngọn cỏ lung linh. Bãi cỏ như một màn nước bạc, lấp lánh dưới ánh ban mai.

    Đứng nhìn tia nắng mặt trời, tôi ước đoán, đến giữa trưa, nhiệt độ sẽ rất nóng. Như vậy, buổi xế trưa là tôi có thể mang tro của bé Mỹ Nga ra sông lớn được rồi.

    Buổi xế trưa, trời rất nóng. Tôi lên tiếng gọi: “Mỹ Nga ơi, bây giờ thầy mang tro của con đi ra sông đây. Mỹ Nga có rảnh thì đi với thầy nghe. Còn nếu con đang bận thì thôi nghe con, thầy đi một mình cũng không có sao. Chư thiên ơi, cho bé Mỹ Nga về đi chơi với con một chút nhé".

    Tôi vào Chánh Điện nhỏ, lấy túi vải cầm trên tay, tôi nói: “Con đi ra ngoài một lát. Con đem tro cô bé này ra sông rồi con về.”

    Để nhẹ túi vải bên ghế hành khách, tôi vòng qua ghế tài xế, ngồi vào xe, nổ máy. Xe chạy chưa được mười phút, tôi nghe “lạch cạch” bên tay phải. Đưa mắt nhìn qua ghế, rồi trở lại nhìn ra phía trước, tôi thấy cô bé áo đầm trắng ngồi bên cạnh, cầm túi vải trên tay. Tôi cười nói:

    - Mỹ Nga đi với thầy à. Con tới im re hà. Thầy gọi con, rồi thầy lo đi lấy túi vải, rồi lo lái xe, thầy không có để ý xem con về đến chưa. Mỹ Nga mà không làm ra “lạch cạch” thì thầy đâu có hay con đến rồi đâu. Bỏ hết nghe con. Túi tro này không là gì cả. Túi tro này đổ ra sông biển là chấm dứt một kiếp con người. Không có gì để lưu luyến nghe con. Con bây giờ có đời sống khác. Con đang là thần tiên. Thầy gửi con cho chư thiên thiện dạy dỗ con. Mai này, con hộ trì Tam Bảo, cứu giúp chúng sanh nghe con. Khi nào con cảm thấy nhớ mẹ, nhớ ba, nhớ nội, nhớ chị, thì con hướng tâm nói rằng: “Cầu xin cho ba mẹ được an vui”. Nhớ nghe con, Mỹ Nga!"

    Cô bé ngồi mân mê cái túi vải, không đáp.

    Tôi đậu xe vào bãi. Mỹ Nga đặt túi vải xuống ghế, nhảy tót ra ngoài. Còn tôi thì phải loay hoay mở cửa xe, bước xuống. Tôi với tay cầm túi vải:

    - Tới rồi nè con. Nhánh sông này nối ra biển. Một chút tro cốt này không còn biết nóng, lạnh, đau đớn là gì nữa, nếu ba mẹ con phải ra đến biển để mà thả xuống biển, tốn kém nhiều tiền bạc lắm con biết không? Đời sống con người còn nhiều khó khăn trong việc mưu sinh, mình đơn giản được việc nào thì tốt cho con người việc nấy há con. Đi. Thầy với con đi xuống bờ nước …

    Tôi xuống ngay bến nước, chổ lên xuống của các chiếc thuyền chạy chơi trên sông, và cũng là chổ neo của những chiếc xà-lang nhỏ. Nhìn mực nước cạn, tôi không muốn thả tro của bé xuống đây.

    - Đi con. Chổ này nước cạn quá. Kìa kìa. Bãi cát bên trái có mấy ghềnh đá, gần mé nước đó con. Chổ đó chắc sâu hơn chổ này. Đi con, mình ra chổ đó đi con.

    Mỹ Nga lót tót, lúp xúp chạy trước. Tôi lẹt đẹt theo sau. Làm thiên thần sướng thiệt chớ! Mang cái khối ngủ uẩn này … mệt mỏi!

    Tôi men ra chổ ghềnh đá. Nhắm thấy một chổ nước sâu hơn đầu gối, sóng có tấp vào thì nước cũng vẫn giữ độ sâu như vậy, không tấp nước lên bờ. Mặt nước gợn lăn tăn. Không có thuyền đi nên không có cuộn sóng. Tôi vừa vén y ngồi xuống, thì kìa … mặt nước chao động. Tôi nhìn ba phía. Không có tàu thuyền nào hết! Một cuộn sóng cao khoảng 2/3 cánh tay từ khoảng xa độ 30 mét, đang cuộn cuộn tiến vào nơi tôi ngồi! Nhắm độ cao của sóng có thể ập cao lên làm ướt người, tôi đứng lên, lùi trở lại vài bước. Thiệt. Con sóng ập vào ghềnh “pầm”, tung tóe nước, có giọt văng lên mặt tôi. Sóng tan, mặt sông bình trở lại. Tôi nói:

    - Cám ơn chư vị đến để đón tro của bé, cho bé được yên lòng.

    Tôi bước trở lại chổ bờ đá, ngồi xuống. Chiếc tủi vải có in dấu chân thật, nhỏ xíu của thai nhi, bằng mực màu đen. Tôi đưa tay sờ sờ lên dấu chân: “Thương quá". Kéo miệng túi rộng ra, tôi lấy chiếc hộp giấy vuông, màu nâu, cầm lên tay. Cẩn thận giữ túi vải và hộp giấy trên tay trái, dùng tay phải mở nắp hộp, tôi nhìn thấy một bịch ny-lon lớn chừng ba ngón tay. Kẹp luôn nắp hộp vô tay trái, tôi nhẹ nhàng lấy bịch ny-lon ra. Trong bịch là một chiếc khoen hình tròn, màu xanh, và dưới đáy bịch là một chút tro xám, nếu nhúm hết lại, chắc chỉ bằng nữa lóng tay ngón út. Tôi đọc chữ trên chiếc khoen hình tròn:

    “Hoàng Vô Danh”
    Sanh, mất, ngày:
    Tại bịnh viện:

    “Ôi, sao giống chiếc thẻ bài …” Tôi kêu thầm trong tâm.

    - Mỹ Nga ơi, bây giờ thầy mở bịch ny-lon này ra, thầy thả tro xuống nước, rồi thầy thả bịch nylon xuống nước luôn nha con, nước sẽ cuốn hết tro, sạch luôn phần sót lại trong cái bịch. Còn cái thẻ này, hộp và túi vải, mình mang về chùa đốt cho sạch nghe con, thầy không muốn thả xuống sông rồi trôi đi …OK, một, hai, ba, tro về sông, tro về biển nè … Mỹ Nga có vui không? …

    Không kịp trả lời tôi, cô bé thoắt đã bay theo vị thiên nam nhỏ hôm trước. Cả hai vẫy tay chào tôi, miệng cười xinh xắn … Tôi nói theo:

    - Vui nghe, chư thiên thần nhỏ.

    Tôi nán lại, nhìn túi ny-lon nhấp nhô dưới đáy nước. Có ai ngờ, một chiếc túi nhỏ lại vừa chứa đựng thân tứ đại của một con người …

    Trở về Thiền Tự, tôi lấy cái khay nhôm và cái hộp quẹt mang ra sân. Mở cửa xe, tôi lấy hết những vật còn lại của Mỹ Nga cầm trên tay. Ngồi xuống sân cỏ, tôi chăm chú đốt từng món một …

    ………

    Rằm tháng Giêng vừa rồi tôi đến chùa Hương Pháp Bảo dự lễ. Gia đình Tiến Nguyệt vào tăng khách phòng thăm tôi. Tôi hỏi:

    - Bé Mỹ Nga thỉnh thoảng có về thăm nhà đó, ba mẹ có nhận ra con về thăm hay không?

    Ôm bé Ngọc trong tay, Nguyệt cười nói:

    - Con thì không thấy, nhưng anh Tiến có thấy Mỹ Nga ở trong mơ.

    Tiến gật đầu:

    - Dạ, lâu lâu con mới nằm mơ thấy bé. Mới hôm kia, hôm kìa, con thấy một đứa bé gái, tóc quăn, mặc áo đầm trắng, chạy trước mặt con. Con biết là con của con, nhưng con không nhìn thấy rỏ mặt.


    Tôi cười … Thiên Thần Nhỏ!

    __________

    Chúc quý Bạn an lành.

    Ngày 27 tháng 03 năm 2012
    Trân trọng
    CUUBAOLONG
    ---
    Thương mến.
    Last edited by chi2730; 29-03-2012 at 07:44 PM.
    Cầu sanh Tây Phương!.

  2. #242

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi CUUBAOLONG Xem Bài Gởi
    Cám ơn Bạn Nhất Niệm, tôi sẽ dùng ngay.

    Mô Phật
    CUUBAOLONG
    Chẳng hay việc Thầy restore lại cái document đã thành công hay chưa ạ!?
    Kính chúc Thầy thân tâm an lạc!
    Chúng sinh vô biên thệ nguyện độ. Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn. Pháp môn Tịnh Độ thệ nguyện học. Như Lai vô biên thệ nguyện sự. Phật đạo vô thượng thệ nguyện thành.

  3. #243

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi HoangTuMongMo Xem Bài Gởi
    Cho cháu xin chia buồn với cô Ngọc Tường nhé, nghe cô kể đắng lòng mà cháu cũng muốn nhỏ cả nước mắt theo cô luôn.

    Cô làm cháu liên tưởng đến một lần nghe cô Phan Thị Bích Hằng kể về một "bé gái mới sanh" bị mẹ bỏ trước cây da sà trước cửa bệnh viện phụ sản. Lúc bỏ em bé đó, người mẹ vô tình nói với em bé "con ở đây chờ mẹ nhé, mẹ sẽ quay trở lại..." Thế mà oan hồn của thai nhi ấy, dù chưa biết nói, nhưng tư tưởng cứ nắm lấy câu nói ấy mà chờ mà đợi, mãi hơn 40 năm vẫn không đi siêu thoát, cứ vất vưởng nơi đó mà chờ mẹ của mình. Cô bé ấy luôn ngăn cản không cho ai đốn cái cây đó cả vì sợ mẹ mình không nhớ chỗ nào để quay lại đón mình.

    Thưa cô, cháu nghĩ cô làm rất đúng. Cháu bé trước của cô có thể có vì nhân quả gì đó nên đến với cô, rồi lại đi vì biết đâu sau 9 tuần nương náu với cô, phước báu của cô tạo trong kiếp này đã chuyển hóa xóa đi những nhân quả nợ nần đó. Nếu lúc này cô cảm thấy nhẹ nhàng, tâm tĩnh lặng, thì có lẻ cháu bé trước đã đi xa, xa thật rồi và không còn mang nặng những ưu tư nghiệp quả nữa, lại đang chuẩn bị cho một kiếp sống vui vẻ khác. Còn em bé mới này là em bé của tình thương và phước báu đấy cô ạ.

    Cháu cầu chúc cho cô luôn được bình an, mẹ tròn con vuông cô nhé. Mai mốt em bé lớn một chút rồi, cô có thể xin sư cô CBL quy y cho. Cô cũng có thể đọc các bài kinh Paritta của sư cô dạy, để cầu nguyện cho cả mẹ lẫn con.

    Cháu chúc cô vui.
    Cảm ơn Bạn Hoàng Tử , lời Ban chia sẻ mình cảm thấy an ủi lắm . Một em bé khỏe mạnh ra đời cần được cha mẹ chăm sóc yêu thương dường nào , thì một em bé phi nhân ,,,,,lại vô cùng cần hơn !!! Chúng ta sống sao cho tốt để trả nợ trả duyên ,
    Cảm ơn lời chúc của Bạn Mình đang tập tâm nhẹ nhàng suy nghĩ thiện để Bé yêu ra đời được an lành , Bạn gọi Mình là Bạn được rồi , mình không lớn hơn Bạn nhiều đâu , Chúc Bạn nhiều điều tốt lành

  4. #244

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi trango Xem Bài Gởi
    dạ. cảm ơn mọi người ạ
    trango được quy y ở thiền viện Trúc Lâm Tây Thiên, thầy Thích Thông Phổ quy y cho Trango nhân dịp hữu duyên thầy ra Bắc
    trango đọc kinh sám hối 6 căn 3 nghiệp của bên thiền tông, kinh Sám hối đại thông phương quảng, kinh Địa Tạng, kinh Hành tâm từ. đây là những quyển kinh đọc trên 7 biến
    còn 1 số kinh khác mới đọc qua: kinh đại trang nghiêm, kinh đại phương tiện phật báo ân, kinh pháp bảo đàn, kinh pháp hoa, kinh kim cang. đều là tự mình mò đi đọc chứ k ai chỉ cũng k vì lợi lạc j khi đọc ạ.
    chấm hết ạ. hơn 1 năm biết đến PG chỉ có số vốn như trên ạ
    chưa tham gia đạo tràng nào, chưa có thầy nhưng cũng có thiện tri thức để khi nào lạc đường thì có người nhắc nhở
    trango đi khám mắt rồi, hỏi ý kiến nhiều người rồi ạ. đang "không chấp" để nó tự biến mất

    @Huynh TDN: huynh còn nhớ gần 1 năm trước huynh sao và mọi người cũng có nói huynh j k, về chuyện huynh kể Phật dạy huynh đó. hi. chuyện cũ qua rồi nhắc lại chút. hồi trc, có người tính gửi gắm trango cho huynh để HỌC THIỀN đó, nhưng tiếc là k đủ duyên
    Trango thân mến, một năm trước và bây giờ TDN vẫn thế, giọng văn vẫn ko thay đổi, TDN ko theo bất cứ một vị thày nào cả, và cũng ko tu tập thiền định theo bất cứ môn phái nào cả, cái TDN học là ở chính bản thân mình, tìm hiểu kỹ về con người mình trước, sau đó mới tìm hiểu những gì xung quanh, xa hơn xung quanh, và tới những gì xa hơn thế nữa.

    Trango ạ, những điều TDN viết trên đây ko nói riêng mình bạn, mà nói nhiều người, TDN có mơ có kể, nhưng ko vì giấc mơ mà theo nó làm cái mục tiêu mơ hồ. Chúc trango bình tâm nhé.

    Ko có sư phụ nào bằng chính bạn cả. chỉ có bạn mới biết bạn cần gì.
    Khi bạn ko biết bạn cần gì, khi đó bạn ko phải là bạn, và chính khi đó đừng nên học gì cả, vì bạn sẽ trở thành mục tiêu cho sự lợi dụng, vay mượn...

    Chúc bạn sức khỏe tốt
    Last edited by Thiên Địa Nhân; 29-03-2012 at 05:34 PM.
    rose4 :prayingprayingpraying:2 rose4
    VẠN SỰ HOAN HỶ - VẠN SỰ THÔNG

  5. #245

    Mặc định

    dạ. cảm ơn huynh nhắc nhở. nhiều khi cũng tự hỏi, không biết "con ma" nào khiến mình buột ra những cái ấy, hay là tiềm thức of mình nó khởi lại.
    trango chỉ biết là, gần 1 năm cứ đi rồi lùi, mới nhận ra rằng thực tâm mình muốn theo đạo. sau khi đã nhận ra, vẫn chưa nhất tâm đi hẳn. vẫn về rồi đi, đi rồi lại lại
    thì cứ đi, rồi sẽ có ngày biết
    nếu như mọi người có thể phát nguyện rộng lớn này kia, thì cho đến bây giờ trango chỉ dám nói đúng 1 câu, mà cũg mới dám nói thôi, chứ trước k dám nhận. là Trọn đời theo Phật
    bói toán, ngoại cảm, chữa bệnh, thần thông này kia, trango k ham. nếu có cũng nguyện bỏ, và đã nguyện 1 vài lần rồi. tu thân còn chưa xong mà :)
    vẫn còn đi còn đi

  6. #246

    Mặc định

    hihi... tui ước sao trong đời trải nghiệm được cái cảm giác "ông lên bà xuống" một lần để thử xem nó ra làm sao... chắc là khó lắm... vì tâm ma thì mới tưởng được ma... hihi...
    The Truth Will Set You Free
    The Lie Will Make You To Be Slave.

  7. #247

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Tiểu thư mơ mộng Xem Bài Gởi
    hihi... tui ước sao trong đời trải nghiệm được cái cảm giác "ông lên bà xuống" một lần để thử xem nó ra làm sao... chắc là khó lắm... vì tâm ma thì mới tưởng được ma... hihi...
    Ở đây có người giúp được, hỏi thử bà M Đ xem

  8. #248

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi ga tê ga tê Xem Bài Gởi
    Ở đây có người giúp được, hỏi thử bà M Đ xem
    GA TẾ ,GÀ TẾ :thinking:cứ đọc là gà tế vậy ma dễ nhập lắm ,thắp ba nén nhang ,với dĩa trái cây nữa là đủ lễ ,kèm theo một con gà,thần chú đọc :gà tế ,gà tế ,ma thích thì vào ăn hi...hi....
    Xin lỗi bạn CUUBAOLONG nghen ,chỉ đôi câu chọc huynh đệ cho vui topic một chút ,mong bạn đừng phiền nghen .
    Last edited by minh đài; 29-03-2012 at 08:17 PM.
    rose4rose4 Chúc mọi người vạn sự bình an

  9. #249

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minh đài Xem Bài Gởi
    GA TẾ ,GÀ TẾ :thinking:cứ đọc là gà tế vậy ma dễ nhập lắm ,thắp ba nén nhang ,với dĩa trái cây nữa là đủ lễ ,kèm theo một con gà,thần chú đọc :gà tế ,gà tế ,ma thích thì vào ăn hi...hi....
    Xin lỗi bạn CUUBAOLONG nghen ,chỉ đôi câu chọc huynh đệ cho vui topic một chút ,mong bạn đừng phiền nghen .
    Cô Minh Đài làm con cười rung cái bụng luôn :big_grin:

  10. #250

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi trango Xem Bài Gởi
    hi, có người lành, có người k lành lắm đâu thầy ơi. mà nhờ họ dữ con mới biết dến Phật pháp, nên cũng cảm ơn họ. :)

    mà con thấy phi nhân, khi không làm ảnh hưởng trực tiếp đến mình được thì họ vẫn có vô vàn cách khác. con bị dọa nạt rồi này, bị bóp cổ này, bị nhảy lên vai lên bụng mà rủa, bị chửi, bị đưa vào ma cảnh, bị tính chiếm xác (trận chiến tơi bời :D), rồi cho đến cả nịnh nọt, xem bói, cho số đề :silly:. nhưng sợ nhất là phi nhân k làm gì mình được thì quay qua những người xung quanh mình hành, hay thông qua những người đó làm mình rối loạn.

    mà thầy ơi, 1 năm rồi con thấy 1 cái "đốm" theo mình, 24/24. có lần, cách đây hơn nửa năm cái đốm đó tính hiện cho thấy một hình ảnh gì đó. nó cứ to dần lên, hiện thành hình một người bán thân. lúc đó con đang ngồi nghịch máy tính thì tá hỏa lên, sợ quá che mặt khóc um sùm. khóc xong thì cái đốm đó trở về hình dạng bình thường và dù sau này con có nan nỉ, xin xỏ cho con biết là ai thì cũng k được thấy nữa. tuy "người này" k hại con gì hết nhưng con muốn giải thoát cho cả hai. làm thế nào thầy nhỉ, hay vì người ta chưa xong việc nên chưa đi. con đang nghi đây là anh trai con mà không biết con có nghĩ quẩn k nữa (mẹ con có lần nghi sẩy thai, nhưng k chắc)

    cái "đốm" con nói là dạng quả cầu năng lượng ạ. trên đường thì nhiều lắm, nhưng thường là trong suốt và nhỏ, cũng có khi mảnh như sợi tơ. còn ở các thầy tu thì con hay thấy cũg là dạng quả cầu nhưng màu đậm hơn và rõ hơn nhiều. bằng mắt thường thì con chỉ thấy được vậy thôi ạ

    Chào Trango,

    "Người không hại mình" thì thôi Bạn. Đó là cách sống trong cảnh giới của họ. Bạn sợ rồi thì họ ít dám để cho Bạn nhìn thấy họ nữa đâu. Ai cũng có lòng tự trọng mà, ví dụ như vậy đi. Cũng có thể người này là người muốn Bạn tu, vì họ biết Bạn có oan trái với nhiều phi nhân khác. Bạn chỉ có tu tập, tăng trưởng phước báu mới tự bảo vệ được mình và hòa giải oan gia nghiệp chướng. Người này thiện lành đây.

    Tôi góp thiển ý: Xin lễ Trai Tăng, từ bốn vị thầy hay sư trở lên, hồi hướng phước báu của Lễ Trai Tăng đến tất cả chúng phi nhân xung quanh Bạn, thiện hay dữ, cũng đều cầu mong họ thọ lãnh phước lành, an vui nhàn cảnh.

    Chúc Bạn an lành.

    Mô Phật
    CUUBAOLONG

  11. #251

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Vô Tư Xem Bài Gởi
    Có khi trango đi ktra coi mắt có bị "vật thể lạ" nào trong thuỷ tinh thể k..?
    Chào Bạn Vô Tư.

    Trân trọng
    CUUBAOLONG

  12. #252

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Địa Nhân Xem Bài Gởi


    .... chính vì thế hãy xả bỏ tất cả, quay trở về với thực tại, thư giãn và thiền định một cách tự nhiên. đừng gò ép và bám chấp nữa nhé.

    chúc bạn sớm thoát khỏi cái bóng của chính bạn.

    Sức tưởng của chúng ta có thể lớn tới mức...dẫn chúng ta tìm tới những con đường chết. sức mạnh ý trí của chúng ta có thể mạnh tới mức tạo ra một trường năng lượng...bẻ cong một chiếc thìa y nốc....nhấc bổng một đồ vật...cái này có thể gọi là đặc dị công năng...nhưng nó ko được gọi là đạo phật...
    bạn thân mến ạ[/COLOR]

    Chào Bạn Thiên Địa Nhân

    Trân trọng
    CUUBAOLONG

  13. #253

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Nhất Niệm Xem Bài Gởi
    Chẳng hay việc Thầy restore lại cái document đã thành công hay chưa ạ!?
    Kính chúc Thầy thân tâm an lạc!
    Cám ơn Nhất Niệm.
    Tôi có mở restore và back up nhưng không có tên của document đó nữa. Trong NotePad có một bài, tôi nghĩ là bài Bốn Chị Em, tại vì tôi không có xài NotePad, nhưng toàn là dấu ???? dài cả 10 trang. Tôi cố gắng chuyển Font cho bài dấu ??? này vẫn không được. Thôi, hôm nay tôi bắt đầu viết lại bài Bốn Chị Em đây. Cám ơn Bạn nhiều lắm.

    Chúc Bạn an lành.

    Mô Phật
    CUUBAOLONG

  14. #254

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Tiểu thư mơ mộng Xem Bài Gởi
    hihi... tui ước sao trong đời trải nghiệm được cái cảm giác "ông lên bà xuống" một lần để thử xem nó ra làm sao... chắc là khó lắm... .. hihi...

    "Tiểu Thư" mà được điều ước này rồi là hết "mơ mộng" luôn ...

    Chúc Bạn vui.

    Mô Phật
    CUUBAOLONG
    Last edited by CUUBAOLONG; 30-03-2012 at 02:33 AM.

  15. #255

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi CUUBAOLONG Xem Bài Gởi
    Chào Trango,

    "Người không hại mình" thì thôi Bạn. Đó là cách sống trong cảnh giới của họ. Bạn sợ rồi thì họ ít dám để cho Bạn nhìn thấy họ nữa đâu. Ai cũng có lòng tự trọng mà, ví dụ như vậy đi. Cũng có thể người này là người muốn Bạn tu, vì họ biết Bạn có oan trái với nhiều phi nhân khác. Bạn chỉ có tu tập, tăng trưởng phước báu mới tự bảo vệ được mình và hòa giải oan gia nghiệp chướng. Người này thiện lành đây.

    Tôi góp thiển ý: Xin lễ Trai Tăng, từ bốn vị thầy hay sư trở lên, hồi hướng phước báu của Lễ Trai Tăng đến tất cả chúng phi nhân xung quanh Bạn, thiện hay dữ, cũng đều cầu mong họ thọ lãnh phước lành, an vui nhàn cảnh.

    Chúc Bạn an lành.

    Mô Phật
    CUUBAOLONG
    Dạ, con cảm ơn thầy ạ

    cái câu "sợ nhất là phi nhân k làm gì mình được thì quay qua những người xung quanh mình hành, hay thông qua những người đó làm mình rối loạn." là k phải phi nhân theo con, chỉ là có duyên chút thôi ạ. cũng tính theo, nhưng trộm vía là chưa thành công, vẫn ở với "Chủ cũ" ạ :P. cứ phóng tâm bỏ quên chánh niệm, k khéo có ngày bị chiếm nhà lúc nào k hay. hix

    con cũng đã được thầy làm lễ rồi hồi hướng cầu siêu và cầu an, vì bên thiền tông k có nhiều lễ lạt. bản thân con thì con đọc kinh địa tạng, thấy họ vui vẻ mà đi (có điều toàn là người k quen thôi à, người mình mong họ siêu thì họ nặng quá đi hổng nổi). nhưng lâu quá rồi con k có đọc. chắc phải dọa cho xanh mặt ra mới chịu tinh tấn quá :D

    mà con võ đoán vậy thôi, chứ con không biết là cái mà con nhìn thấy có phải là phi nhân không nữa hay cũng chỉ là do cái tưởng của mình tạo lên. chứ từ lúc biết đến PG con cũng ăn ngon ngủ khỏe, không bị ác mộng j hết ạ

    con spam topic thầy nhiều quá, phải nhường chỗ cho người khác thôi. hi. thầy kể chuyện tiếp cho bọn con nghe với ạ
    vẫn còn đi còn đi

  16. #256

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi hiepold Xem Bài Gởi
    Nhớ câu kệ của Sư phụ :


    " Dứt lòng phải , quấy nước chảy về nguồn .
    Hạnh giải in khuôn , vui buồn chẳng khởi
    . "

    Chào Bạn HiepOld,
    HOAN HỶ, HOAN HỶ!

    Trân trọng
    CUUBAOLONG

  17. #257

    Mặc định

    Kính tặng thầy và các bạn mấy bài nhạc trong lúc chờ câu chuyện được tiếp tục.
    AI BẢO ĂN CHAY LÀ KHỔ
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1CUMoHhfNL

    http://www.nhaccuatui.com/m/hjCzErGzbr

    Ai bảo ăn chay là khổ, ăn chay vui lắm chứ.
    Vì từ bi tấm lòng vị tha vì thương xót chúng sinh. Không lấy sát sinh làm vui mà dùng trai thanh khiết, bát canh rau ta chấm tương chao cơm trắng và thật mau. Này cơm trắng ngần bay mùi thơm ngất ngây, lòng mang ân dày bác nông phu cấy cày. Này rau xanh màu mưa nắng tháng ngày ra công, muôn loài vui sống không lo hận thù.

    Ai muốn cho tâm thanh nhàn thì ăn chay đi sẽ biết, lòng thảnh thơi mặc đời thay đổi đường ta đi ta cứ đi. Đã quyết noi gương Từ Bi thì bận lòng chi ân oán, nếu gieo nhân bát ái vô ưu sau trái lành quằn cây. Đừng mong đến già khi tuổi xuân nó chớm qua, cùng gieo duyên lành nếu tâm quay về.vVề nương bóng Phật, nương Pháp với về nương Tăng, nương nhờ Tam Bảo hoa sen nở bừng.



    Đời tăng lữ
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=t2rD5K_YkJ
    http://www.nhaccuatui.com/m/1CUMoHhfNL

    Ta hãy sống với những ngày đáng sống. Không giận mừng không oán ghét sầu thương. Để cho lòng chan trải khắp mười phương. Như gió lộng mây ngàn trôi vạn hướng.
    Đời tăng lữ từ khi ta dấn bước. Bỏ sau lưng bao uế trược phiền hà. Bước vân du trong khắp nơi ta bà. Chúng sanh bạn hữu dù đó là ta.
    Đường giải thoát dành trong bao cái có. Sống tiêu giao không có gì buồn lòng. Sống thanh lương đâu có chi đói lạnh. Sống thanh bần giàu nghèo chẳng bận tâm.
    Bạn sẽ sống mãi muôn đời lúc chết. Tấm thân này mang gió cát phù du. Dẫu tan tành xương vỡ nát thịt da. Môi vẫn cười trong niềm vui giải thoát.
    Bạn có biết cành cao chim vẫn hót. Đóa hoa tâm luôn sống vì mọi người. Vững bước chân noi đức hạnh của Ngài. Sáng soi đời dìu người tới bờ vui.
    Last edited by tahh; 30-03-2012 at 10:38 AM.

  18. #258

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi tahh Xem Bài Gởi
    Kính tặng thầy và các bạn mấy bài nhạc trong lúc chờ câu chuyện được tiếp tục.
    AI BẢO ĂN CHAY LÀ KHỔ

    Ai bảo ăn chay là khổ
    Ăn chay xướng lắm chứ
    Ngồi lai rai , với vài cọng rau,


    Ý giời ..............có mấy con sâu :icon_mad:
    Lỡ đớp ............không còn cọng râu ...........
    ;)
    Thiên đường hửu lộ vô nhân vấn
    Địa ngục vô môn, hửu khách tầm

    :thinking: :prayingpraying:2

  19. #259

    Mặc định

    Cha'o Thay, Chi doc lai trang 9, tat ca nhug gi Chi thac mac deu nam gon o page nay. Chan thanh biet on ve nhung gi Thay dong gop len day. -- Bua nay Thay dc khoe ko?. Chi Kinh chuc Thay luon dc nhieu suc khoe. Moi ngay deu an lanh. Nghen Thay?.
    P/S : Xloi Thay, Chi type bang dthoai ma kg biet gô da'u day du o dau, chu dc..chu mat. Cam phien Thay va Quy Dao huu hoan hy cho Con.
    Cầu sanh Tây Phương!.

  20. #260

    Mặc định

    ..............
    Last edited by chi2730; 31-03-2012 at 06:38 AM. Lý do: Loang Thread.
    Cầu sanh Tây Phương!.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 112
    Bài mới gởi: 21-05-2019, 08:28 AM
  2. Hành trình một linh hồn
    By TuTam in forum Thông thiên học
    Trả lời: 33
    Bài mới gởi: 18-10-2013, 02:27 PM
  3. Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 30-09-2013, 07:34 AM
  4. Trả lời: 20
    Bài mới gởi: 06-04-2012, 11:22 PM
  5. Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 24-11-2011, 12:30 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •