Trang 4 trong 6 Đầu tiênĐầu tiên 123456 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 61 tới 80 trên 102

Ðề tài: PHÁP MÔN DƯỢC SƯ VÃNG SANH TỊNH THỔ LƯU LY

  1. #61
    Nhất Đẳng Avatar của kristin
    Gia nhập
    Nov 2010
    Nơi cư ngụ
    Tây Phương Cực Lạc Thế Giới
    Bài gởi
    1,038

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Mai Valentine Xem Bài Gởi
    Cho phép mình tài lanh xí xọn lần cuối

    bạn nói cái vụ 210 ức phật độ là đúng , nhưng văn thù bồ tát có bổn nguyện lấy tinh hoa trong vô lượng thế giới ngài thấy và sanh đến trừ thanh văn , ngũ trược và bích chi phật . Có nghĩa là tinh hoa trong cõi cực lạc ngài cũng lấy ( là 210 ức av2 hơn mà bạn nói )

    cõi trụ tối thượng nguyện giống cõi văn thù vào vị lai ko có sai khác đó là lí do phật dạy cõi nước phật a di đà chĩ như 1 sợi lông chia trăm ngàn phần nhúng vào biển phần sợi lông chia ra đó số nước thấm vào là cực lạc , số biển là cõi kia
    Hiện tại Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát đã có thành tựu dc Tịnh Độ chưa??? Hay còn đang ngụ ở Cực Lạc.
    Bạn nói ở thời vị lai thì coi như cũng huề vốn vì sau khi Phật A Di Đà nhập diệt Quán Thế Âm Bồ Tát thành ngôi chánh đẳng chánh giác hiệu là Phổ Quang Công Đức Sơn Vương Như Lai giáo chủ cõi Cực Lạc Tịnh Độ khi đó cõi ấy hiệu là Chúng Bảo Phổ Tập Trang Nghiêm Thế Giới lộng lẫy và trang nghiêm hơn bây giờ ngàn vạn ức lần ko thể tính đếm và khi Phổ Quang Công Đức Sơn Vương Như Lai nhập diệt Đại Thế Chí Bồ Tát thành ngôi Chánh Đẳng Giác hiệu là Thiện Trụ Công Đức Bảo Vương Như Lai thì cõi nước ấy cũng lại như vậy. Nên nói Văn Thù Bồ Tát sau này khi thành tựu dc cõi Tịnh Độ cho riêng mình thì đẹp hơn Cực Lạc muôn vạn lần cũng là chuyện dễ hiểu nhưng lúc đó có thể so sánh với cõi Cực Lạc của Đại Thế Chí Bồ Tát hay ko ??? Khi đó thế giới Cực Lạc đã có 1 danh hiệu khác và Đại Thế Chí Bồ Tát khi ấy cũng mang danh hiệu Như Lai.

    A Di Đà Phật
    Last edited by kristin; 12-01-2012 at 12:59 AM.

  2. #62

    Mặc định

    Tây Phương cũng tốt, Đông Phương cũng tốt.

    Quan trọng là bạn có chịu đi hay không? A di Đà Phật, hay Dược Sư Phật đều vì bạn mà mở cửa, welcom chào đón bạn...chẳng tốn tiền mà còn đưa rước tận nơi chúng ta nghe xong chẳng có một niệm tinh tấn để cầu sanh về..thì là bệnh "ưa nói lý tánh chán ghét sự tu".

    Nếu ưa nói ăn mà không ăn thì thật chẳng có lợi ích? nói cõi kia tốt mà chẳng nguyện sanh, chẳng phát được tín tâm, thì có khác gì giả tu, nói ăn mà không ăn?

    Người Tu Tịnh Độ lấy việc vãng sanh làm trọng yếu, học Phật nhiều năm tháng, viết nhiều như thế, tự hỏi ta vẫn chưa có chút gì là sở đắc, thế thì bạn nguy rồi,..miệng nói chánh pháp mà chẳng thấm được vị đạo, như muỗng với vị canh..vốn là chẳng liên hệ...
    Không một chút gì là chân thật hãy ngẫm xem câu này:

    Chúng ta phải biết thường thương tưởng đến bản thân mình,..mà chân thật học đạo. Nếu bạn chân thật niệm Phật một giờ thì sẽ có một giờ an lạc

    Chân Thật 2 giờ thì sẽ có hai giờ an lạc...Tự hỏi một ngày, ta chẳng có được một giờ an, thì nên biết là do bản thân chúng ta không chân thật tu trì. Nếu đã chân thật thì từ nơi pháp này nhất định chúng ta sẽ được đắc lực, lời này là do ai thuyết? Thích Ca Mâu Ni Phật thuyết bày.

    Chúng ta là đệ tử Nên lấy đó mà kiểm điểm...

    Thân ái!
    ..Nam Mô A Di Đa bà Dạ, Đa Tha Dà Đa Dạ...:wave:

  3. #63
    Nhất Đẳng Avatar của kristin
    Gia nhập
    Nov 2010
    Nơi cư ngụ
    Tây Phương Cực Lạc Thế Giới
    Bài gởi
    1,038

    Mặc định

    "Nầy A Dật Ða! Có Bồ Tát nào sanh lòng nghi hoặc đối với Phật trí thì mất lợi lớn. Vì thế nên phải biết và tin trí huệ vô thượng của Phật”.
    Ngài Di Lặc Bồ Tát thưa: “Bạch đức Thế Tôn! Ở cõi Ta Bà nầy có bao nhiêu Bồ Tát bất thối sanh về nước An Lạc ấy?”.

    - Nầy A Dật Ða! Cõi Ta Bà nầy có sáu mươi bảy ức Bồ Tát bất thối sanh về nước An Lạc ấy. Mỗi Bồ Tát nầy đã từng cúng dường vô số chư Phật gần như Di Lặc vậy. Còn hàng tiểu Bồ Tát và người tu tập công đức ít thì số đông chẳng thể kể nói, sẽ được sanh về nước ấy.

    Nầy A Dật Ða! Chẳng phải chỉ có các Bồ Tát ở cõi nầy vãng sanh nước ấy mà quốc độ phương khác cũng như vậy.

    Trong nước của đức Phật thứ nhứt là đức Phật Viễn Chiếu có một trăm tám mươi ức Bồ Tát, sẽ đều vãng sanh về nước An Lạc của đức Vô Lượng Thọ Phật.

    Ðức Phật thứ hai là Ðức Bửu Tạng Phật, có chín mươi ức Bồ Tát đều sẽ vãng sanh.
    Ðức Phật thứ ba là đức Phật Vô Lượng Âm có hai trăm hai mươi ức Bồ tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ bốn là đức Phật Cam Lộ Vị có hai trăm năm mươi ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ năm là đức Phật Long Thắng có mười bốn ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ sáu là đức Phật Thắng Lực có một vạn bốn ngàn Bồ tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ bảy là đức Phật Sư Tử có năm trăm ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ tám là đức Phật Ly Cấu Quang có tám mươi ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ chín là đức Phật Ðức Thủ có sáu mươi ức Bồ Tát đều sẽ vãng sanh.
    Ðức Phật thứ mười là đức Phật Diệu Ðức Sơn có sáu mươi ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ mười một là đức Phật Nhơn Vương có mười ức Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ mười hai là đức Phật Vô Thượng Hoa có vô số bất khả xưng kể Bồ Tát sẽ đều vãng sanh.
    Ðức Phật thứ mười ba là đức Phật Vô Úy có bảy trăm chín mươi ức đại Bồ tát, chư Bồ Tát nhỏ và chúng Tỳ Kheo chẳng tính kể được, đều sẽ vãng sanh về nước An Lạc của đức Vô Lượng Thọ Phật.

    Nầy A Dật Ða! Chẳng phải chỉ có chúng sanh trong mười bốn cõi nước trên đây sẽ vãng sanh về nước An Lạc, mà trong thế giới mười phương có vô lượng cõi nước, chúng sanh vãng sanh cũng như vậy, rất đông rất nhiều, dầu ta có kể nói luôn ngày đêm suốt một kiếp cũng chẳng hết được. Nay ta chỉ nói lược đó thôi.

    Nầy A Dật Ða! Có ai được nghe danh hiệu đức Vô Thượng Thọ Phật mà hớn hở vui mừng cho đến chừng một niệm, phải biết người ấy đã được lơi ích rất lớn, là đã đầy đủ công đức vô thượng."


    Trích kinh Vô Lượng Thọ Phật

    Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật

  4. #64

    Mặc định Tại sao chúng ta nên biết ơn đức Phật Dược Sư ?

    Tại sao chúng ta nên biết ơn đức Phật Dược Sư ?

    "Tôi từ lúc bái biệt công ơn cha mẹ, đoạn tuyệt bụi bặm phiền não, thì không rảnh để coi đọc gì hết. Nhưng tình cờ coi vào Ðại tạng kinh, đọc kinh Dược sư như lai bản nguyện công đức, thì bất giác tay nâng ngang trán, thất thanh mà cầu nguyện mọi người cùng nhập vào biển cả đại nguyện của Như lai. Có kẻ hỏi tại sao đối với kinh ấy tôi kinh động tán thán đến như vậy, tôi trả lời, thấy thế nhân vì cảnh ngộ thuận tiện mà đắm chìm không ít. Nên giàu với sang đáng sợ hơn là nghèo và hèn. Nay, Dược sư như lai làm cho người ta sở cầu như nguyện, để rồi từ đó mà vĩnh viễn không còn lùi mất đạo tâm, thẳng tới bồ đề. Vậy, đối với hàng vương thần, trưởng giả, và hết thảy mọi người, muốn làm cái hạnh đồng sự trong 4 nhiếp pháp mà không dùng thuyền tàu đại nguyện của Dược sư như lai, thì làm sao đạt đến cho được.

    Ðại phàm tu trì, phải tự lượng lấy mình, tự lượng lấy pháp, rồi thẳng một đường mà nghĩ, thẳng một đường mà làm. Thật chán sợ ba cõi, quyết chí vãng sanh, thì hãy chuyên tâm y theo kinh Di đà mà thâu nhiếp sáu căn, tịnh niệm liên tục, tức là chấp trì danh hiệu, nhất tâm bất loạn, thì quyết định vãng sanh. Ðó là việc làm của người tự lợi trước để sau lợi tha. Còn hiện tiền phú quí công danh toàn chưa quên nghĩ, dục vọng gái trai ăn uống cũng chưa biết chán, thì với pháp môn vãng sanh Cực lạc chưa dễ thâm tín. Có tin đi nữa thì thân tu tịnh độ mà tâm luyến Sa bà, phỏng có ích gì.

    Như vậy, muốn cầu cái pháp môn không rời lưỡi câu dục lạc mà vẫn thành tựu tuệ giác Phật đà, ở trong cảnh thuận tiện mà không đến nỗi chìm đắm, thì cố nhiên không có chi hơn tu trì theo sự đặc biệt, siêu đẳng, và khó nghĩ bàn cho thấu, của đại nguyện Dược sư như lai. Nếu tin và làm được, mãi hoài mà không nhác, thì sẽ thấy chẳng những phú quí công danh, chuyển gái thành trai, thoát ly nguy khốn, đạt đến tốt lành, tất cả đều như được ngọc như ý, tùy ý thành tựu, mà còn được điều này : là chính nơi cái chỗ thành tựu mọi sự đó mà thẳng tới bồ đề, không còn thoái chuyển. Như vậy còn sự may mắn nào sánh bằng. "

  5. #65
    Nhị Đẳng Avatar của pucaquynhnga
    Gia nhập
    Sep 2010
    Nơi cư ngụ
    Ở một cõi cách Tây Phương Cực Lạc 10 muôn ức cõi Phật về hướng Đông
    Bài gởi
    2,849

    Mặc định

    Đứng trên Lý Tánh mà nói thì Phật nào cũng đồng công đức như nhau. Không ai hơn, cũng không ai kém.

    Nhưng đứng về Sự Tướng mà nói, Phật A Di Đà được xưng là Vua của các vị Phật. Vì sao vậy? Vì 48 lời Đại Thề Nguyện của Đức Phật A Di Đà là quá rộng lớn, là độ tận hết thảy chúng sanh, độ rốt ráo, dù Thượng căn, Trung căn hay hạ căn, độ tận chúng sanh trong 10 phương Chư Phật thoát ly sanh tử luân hồi.

    Nói là vua không phải là nói đến giai cấp, địa vị cao, vì Phật mà còn kể chi đến chuyện địa vị, nói vậy là đang muốn ám chỉ rằng 48 Đại Nguyện của Đức Phật A Di Đà là rộng lớn cùng tột, không ai sánh bằng. Có ai hơn đức Phật A Di Đà cái Đại Nguyện mà độ tận chúng sanh một cách rốt ráo thoát ly sanh tử lục đạo luân hồi như thế?!

    Nói thì nói vậy! Đức Thế Tôn đã khuyên chúng ta nguyện Vãng Sanh Cực Lạc, cứ vậy mà nguyện, không nghĩ tưởng đến cõi khác. Để chi vậy? Để Tâm chuyên nhất, để tín sâu, nguyện thiết, một hướng mà về.

    Chứ mà quý vị hễ ngày nay nghe thấy cõi này đẹp, thù thắng thì nguyện về. Ngày mai lại phát hiện lời nguyện khác, cõi khác thù thắng hơn, lại bỏ nguyện cũ nguyện về cõi mới. Hỏi chăng cả đời có tin sâu, nguyện thiết được không, có chuyên nhất được không! Hễ mà Tâm không chuyên nhất thì nhất định không được về.

    Cốt là ở chỗ đó, cho nên VỀ CỰC LẠC, cứ vậy mà nguyện suốt đời.

    Nhưng, nếu ai mà có duyên với Phật Dược Sư, nếu thực sự mà muốn về Lưu Ly Tịnh Thổ, cũng được, thì nên chuyên nhất, nhưng mà phải thực sự có duyên, phải thực sự có duyên mới được. Còn nếu ham thích thoáng qua hay tạm thời, thì nên cân nhắc lại, bởi Đại thệ nguyện chính của Phật Dược sư là Cứu khổ cho chúng sanh hiện đời này, đó là Chánh hạnh nguyện của ngài. Còn Chánh hạnh nguyện của Đức Phật A Di Đà là tiếp dẫn Vãng Sanh Cực Lạc Tịnh Thổ.


    A Di Đà Phật.
    Diễn Đàn Đại Tạng Kinh Việt Nam => http://diendan.daitangkinhvietnam.org
    Nam Mô A Di Đà Phật. Adidaphat...Adidaphat...

  6. #66

    Mặc định

    Nếu người nào hỏi mình: nên nguyện về coĩ nào, mình sẽ khuyên nên nguyện về Cực Lạc, lại người khác hỏi: nguyện về Tịnh Độ Đông Phương đc ko? Mình sẽ trả lời rất tốt. Quan trọng là duyên => Tín Nguyện Hạnh.
    Nhất cú Di Đà vô biệt niệm
    Bất lao đàn chỉ đáo Tây Phương.

  7. #67

    Mặc định

    PS.Tịnh Không:
    " Phía dưới chúng ta xem, Thế Tôn đối với A Di Đà Phật tán thán quả thật đã đến chỗ cùng cực!

    "QUANG TRUNG CỰC TÔN, PHẬT TRUNG CHI VƯƠNG"

    Quý vị nên đem hai câu nói này của đức Thích Ca Mâu Ni Phật ghi tạc vào lòng.

    Nếu anh niệm A Di Đà Phật, người ta khuyên anh: "Tại sao niệm A Di Đà Phật?! Tại sao chẳng học thứ khác?! Tại sao chẳng niệm Phật, Bồ Tát khác?!"

    Anh chỉ cười thôi: " A Di Đà Phật là Quang Trung Cực Tôn, Phật Trung Chi Vương. Cứ bằng vào sự thật này thì tôi hết lòng để niệm A Di Đà Phật. Các vị Phật khác tôi không cần niệm nữa. Tôi niệm Phật Trung Chi Vương, còn quý vị niệm đó là Phật Trung Lão Bá Tánh"...

    Phía trước câu "Quang Minh Thiện Hảo", chữ Thiện đó là tổng thuyết, chưa giảng kỹ cho anh. Rốt cuộc Thiện Hảo thì hảo đến cỡ nào? Phía dưới 12 cái danh hiệu thì đem chữ Thiện này hiển thị ra.

    Thế Tôn đối với A Di Đà Phật tán thán Quang Trung Cực Tôn chẳng phải tùy tiện nói. 12 danh hiệu này hiển thị ra ánh sáng của Đức A Di Đà đích thực là Cực Tôn, là chư Phật không thể sánh được..."

  8. #68

    Mặc định

    hihihihihi ,các vị cũng là phật là vua của ngàn phật mà sao lại ngồi đây lại tranh luận nhau !
    có biết sao gọi là vua của vạn phật chưa?,tự tánh chúng sanh tức là phật tức là vua của ngàn phật của vạn vạn vạn phật
    vì chư phật đều từ tự tánh phật mà sanh ra cả thôi
    a di đà tức là tự tánh của chúng sanh,nên gọi là vua của vạn vạn vạn phật đó thôi hihi
    chứ phật phật bình đẳng nào có hơn kém,lời kinh khó hiểu lắm nên phải tư duy thì mới rõ đc !

  9. #69

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi niemphattongyeu Xem Bài Gởi
    PS.Tịnh Không:
    " Phía dưới chúng ta xem, Thế Tôn đối với A Di Đà Phật tán thán quả thật đã đến chỗ cùng cực!

    "QUANG TRUNG CỰC TÔN, PHẬT TRUNG CHI VƯƠNG"

    Quý vị nên đem hai câu nói này của đức Thích Ca Mâu Ni Phật ghi tạc vào lòng.

    Nếu anh niệm A Di Đà Phật, người ta khuyên anh: "Tại sao niệm A Di Đà Phật?! Tại sao chẳng học thứ khác?! Tại sao chẳng niệm Phật, Bồ Tát khác?!"

    Anh chỉ cười thôi: " A Di Đà Phật là Quang Trung Cực Tôn, Phật Trung Chi Vương. Cứ bằng vào sự thật này thì tôi hết lòng để niệm A Di Đà Phật. Các vị Phật khác tôi không cần niệm nữa. Tôi niệm Phật Trung Chi Vương, còn quý vị niệm đó là Phật Trung Lão Bá Tánh"...

    Phía trước câu "Quang Minh Thiện Hảo", chữ Thiện đó là tổng thuyết, chưa giảng kỹ cho anh. Rốt cuộc Thiện Hảo thì hảo đến cỡ nào? Phía dưới 12 cái danh hiệu thì đem chữ Thiện này hiển thị ra.

    Thế Tôn đối với A Di Đà Phật tán thán Quang Trung Cực Tôn chẳng phải tùy tiện nói. 12 danh hiệu này hiển thị ra ánh sáng của Đức A Di Đà đích thực là Cực Tôn, là chư Phật không thể sánh được..."
    tại sao cứ là vua chúa của nhau nhĩ

  10. #70

    Mặc định

    trải qua các cõi Phật nhiều như những hạt bụi nhỏ trong số thế giới bằng số cát của bốn mươi hai con sông Hằng, có một thế giới tên là Thanh Hương Quang Minh Vô Cấu có phật hiệu là Quang Minh Vô Cấu Kiên Hương Phong Vương Phật
    Nguyện của phật ấy :
    Bạch Thế Tôn! Khi con thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề rồi, chư Phật hiện tại trong vô lượng vô biên a-tăng-kỳ thế giới mười phương đều xưng tán, ngợi khen con. Những chúng sinh ở các thế giới ấy nếu được nghe những lời ngợi khen xưng tán con liền phát nguyện tạo các căn lành để mau chóng được sinh về thế giới của con, rồi sau khi mạng chung thảy đều sẽ được sinh về thế giới của con, chỉ trừ những kẻ phạm năm tội nghịch, hủy hoại chánh pháp, phỉ báng các bậc thánh nhân.

    “Thế Tôn! Khi con thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề rồi, những chúng sinh trong vô lượng vô biên a-tăng-kỳ thế giới khắp mười phương, nếu được nghe tiếng con, phát nguyện muốn sinh về cõi thế giới của con, thì những chúng sinh ấy vào lúc lâm chung đều sẽ được nhìn thấy con cùng với tất cả đại chúng vây quanh. Vào lúc đó, con sẽ nhập Tam-muội Vô ế. Nhờ sức tam-muội nên có thể hiện đến trước các chúng sinh ấy, vì họ mà thuyết pháp. Các chúng sinh ấy nhờ được nghe thuyết pháp nên liền được trừ dứt hết thảy mọi khổ não, trong lòng vô cùng hoan hỷ. Nhờ tâm hoan hỷ nên liền được phép tam-muội Bảo điền. Nhờ sức tam-muội nên tâm đạt được niệm và Vô sinh nhẫn. Sau khi mạng chung chắc chắn sẽ được sinh về thế giới của con.

    “Nếu như có những chúng sinh ở các cõi thế giới khác không có bảy thánh tài, không muốn tu tập hành trì giáo pháp trong Ba thừa, không muốn được thọ sinh trong hai cõi trời, người; cũng không tu hành hết thảy mọi căn lành cùng với ba điều phúc, làm những việc trái với chánh pháp, tham đắm ái dục nhơ bẩn, chỉ toàn làm theo tà kiến. Những chúng sinh như thế, nguyện khi con nhập Tam-muội Vô phiền não sẽ dùng sức tam-muội mà khiến cho họ khi mạng chung được thấy con và đại chúng ở trước mặt, vì họ mà thuyết giảng diệu pháp, lại vì họ mà thị hiện cho thấy cõi Phật thanh tịnh, khuyến khích họ phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề.

    “Những chúng sinh ấy được nghe pháp rồi liền đối với con sinh lòng tin sâu vững, trong tâm được hoan hỷ, an lạc, liền phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề. Con sẽ khiến cho những chúng sinh ấy được trừ dứt mọi khổ não. Trừ dứt khổ não rồi, liền được phép Tam-muội Nhật đăng quang minh, trừ dứt mọi sự ngu si tăm tối, sau khi mạng chung liền sinh về thế giới của con.’
    Last edited by Mai Valentine; 12-01-2012 at 12:04 PM.

  11. #71

    Mặc định

    Khi ấy, vương tử Thiện Tý bạch Phật: ‘Bạch Thế Tôn! Sở nguyện của con là không muốn thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề ở cõi thế giới bất tịnh này. Nguyện cho thế giới của con trong đời vị lai sẽ không có các cảnh giới địa ngục, súc sinh, ngạ quỷ, không có nữ giới, cho đến không có cả tên gọi, cũng không có việc sinh ra từ bào thai; không có các núi Tu-di, núi Thiết vi lớn và nhỏ; không có những chỗ núi đồi, gò nổng, cát đá dơ xấu, gai góc, gió độc, rừng cây rậm rạp, biển cả, sông ngòi; không có mặt trời, mặt trăng, ngày đêm không phân biệt; không có những chỗ tối tăm hôi hám.

    “Các loài chúng sinh đều không có tất cả những sự bài tiết hôi hám, từ đại, tiểu tiện cho đến khạc nhổ, chảy nước mũi… Thân và tâm không phải nhận chịu những điều không vui, khổ não. Đất đai toàn bằng mã não, không có các thứ bụi đất, chỉ dùng toàn trăm ngàn vô lượng các thứ trân bảo để trang nghiêm tốt đẹp. Không có các loại cây cỏ, chỉ có loài hoa xinh đẹp nhiệm mầu là mạn-đà-la hoa cùng với đủ các loại cây báu để tô điểm trang nghiêm. Bên dưới những cây báu đều có lọng quý tuyệt đẹp. Lại có đủ các loại áo quý, vòng hoa, đủ mọi thứ chuỗi anh lạc, hương hoa, kỹ nhạc, các món báu vật, các hoa báu xinh đẹp… dùng những thứ như vậy để tô điểm, trang sức cho cây báu.

    “Trong thế giới ấy không có sự phân biệt ngày đêm, chỉ dựa vào sự nở ra hay khép lại của hoa mà biết được thời gian. Khi hoa khép lại, có các vị Bồ Tát tự nhiên sinh ra giữa hoa. Khi sinh ra rồi, liền được thấy đủ các sự trang nghiêm tốt đẹp của các phép tam-muội. Nhờ sức tam-muội lại được nhìn thấy chư Phật hiện tại trong vô số thế giới mười phương nhiều như số hạt bụi nhỏ, ở nơi tam-muội ấy chỉ trong khoảnh khắc của một niệm được có đủ sáu thần thông.

    “Nhờ có thiên nhĩ thông nên nghe được tất cả âm thanh thuyết pháp của chư Phật hiện tại trong các thế giới mười phương nhiều như số hạt bụi nhỏ. Nhờ có trí huệ của túc mạng thông nên biết được hết thảy những sự việc trong vô lượng kiếp quá khứ nhiều như số hạt bụi nhỏ của một cõi Phật. Nhờ có thiên nhãn thông nên thấy được đủ mọi sự trang nghiêm tốt đẹp của tất cả các thế giới chư Phật trong mười phương. Nhờ có trí huệ tha tâm thông nên chỉ trong thời gian một niệm có thể biết được mọi suy nghĩ niệm tưởng của chúng sinh nhiều như số hạt bụi nhỏ của một cõi Phật. Mãi cho đến khi thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề cũng chẳng bao giờ mất đi phép tam-muội này.

    “Vào lúc sáng sớm, bốn phương đều có những cơn gió nhẹ trong sạch thổi đến, mang theo hương thơm mầu nhiệm và tung rải các loại hoa. Do sức của gió này, các vị Bồ Tát liền ra khỏi tam-muội, rồi tức thời được sức Như ý thông. Nhờ sức thần thông này nên chỉ trong khoảnh khắc của một niệm có thể đi đến khắp các cõi Phật trong mười phương, ở mỗi phương đều trải qua số thế giới nhiều như số hạt bụi nhỏ của một cõi Phật. Đi đến rồi liền cúng dường chư Phật Thế Tôn trong hiện tại, thưa hỏi và nhận lãnh chánh pháp nhiệm mầu, rồi chỉ trong khoảng thời gian một niệm lại trở về cõi thế giới của mình không một chút khó khăn trở ngại.

    “Các vị Bồ Tát đều ngồi kết già giữa các đài hoa mạn-đà-la và ma-ha mạn-đà-la để tư duy về các pháp môn. Nếu có vị nào muốn được nhìn thấy con đang ở đâu, liền tùy theo chỗ vị ấy đang hướng về mà đều được nhìn thấy. Nếu đối với pháp sâu xa còn có chỗ nghi trệ, được thấy con rồi sẽ tức thời dứt hết. Nếu có chỗ ý nghĩa cần thưa hỏi, muốn được nghe thuyết pháp, nhìn thấy con rồi liền được thấu hiểu, không còn nghi ngờ gì nữa.

    “Các vị Bồ Tát ở thế giới ấy đều thấu hiểu sâu xa về ý nghĩa không có ngã và ngã sở, cho nên có thể xả bỏ thân thể, mạng sống, chắc chắn không bao giờ còn thối chuyển đối với quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề.

  12. #72

    Mặc định

    Chúng sinh ở thế giới ấy vừa sinh ra thì râu tóc tự rụng mất, trên người liền có đủ ba tấm pháp y, được phép tam-muội Thiện phân biệt, rồi mãi cho đến khi thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề cũng không bao giờ mất đi. Những chúng sinh ấy thảy đều được hòa hợp tất cả các căn lành, không có bất cứ người nào phải chịu các nỗi khổ già, bệnh, chết.

    Các vị Bồ Tát đến lúc mạng chung liền ngồi kết già, nhập hỏa định tự thiêu thân xác. Thiêu thân xác rồi, từ bốn phương liền có gió mát thổi đến nơi ấy, đưa xá-lợi của Bồ Tát đến những thế giới không có Phật ở khắp mười phương. Không bao lâu, xá-lợi ấy liền biến thành bảo châu ma-ni, cũng giống như bảo châu của vị Chuyển luân Thánh vương. Nếu có chúng sinh nào nhìn thấy hoặc được sờ vào bảo châu ma-ni ấy liền không còn phải đọa vào trong ba đường ác, rồi mãi cho đến khi được thành tựu Niết-bàn không lúc nào còn phải nhận chịu các sự khổ não, liền được xả bỏ thân ấy mà sinh về nơi hiện đang có Phật thuyết pháp ở phương khác, thưa hỏi và thọ nhận chánh pháp nhiệm mầu, phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề, liền được địa vị không còn thối chuyển.

    “Chúng sinh ở thế giới ấy vào lúc mạng chung tâm nhập thiền định, không có sự tán loạn, không phải chịu những nỗi khổ như yêu mến phải xa lìa… Sau khi mạng chung không phải sinh vào nơi có tám nạn, nơi không có Phật ra đời, mãi cho đến khi thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề thường được gặp Phật, được thưa hỏi và thọ nhận chánh pháp, cúng dường chúng tăng.

    “Hết thảy chúng sinh ở thế giới ấy đều đã lìa xa tham dục, sân khuể, ngu si, ân ái, tật đố, vô minh, kiêu mạn. Trong thế giới không có các hàng Thanh văn, Duyên giác. Hết thảy đại chúng ở đó chỉ thuần là các vị Đại Bồ Tát, đầy khắp cõi thế giới. Tâm ý các vị đều nhu nhuyễn, không có sự nhiễm ô vì ái dục, được các phép tam-muội, kiên định vững chắc, không còn thối chuyển đối với quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề.

  13. #73

    Mặc định

    “Thế giới ấy chỉ thuần có ánh sáng thanh tịnh soi chiếu. Các cõi Phật khác trong khắp mười phương nhiều như số hạt bụi nhỏ thảy đều nghe biết và nhìn thấy thế giới của con.

    “Thế giới của con có loại hương thơm mầu nhiệm tỏa khắp các cõi thế giới Phật khác trong mười phương nhiều như số hạt bụi nhỏ. Chúng sinh ở thế giới của con thường được khoan khoái vui vẻ, chưa từng nghe biết đến việc nhận chịu khổ não.

    “Thế Tôn! Khi con thành tựu quả A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề sẽ phóng ra vô lượng vô biên đạo hào quang sáng rực, chiếu khắp các cõi Phật mười phương nhiều như số hạt bụi nhỏ trong một ngàn cõi Phật, khiến cho chúng sinh trong các thế giới ấy đều từ xa được nhìn thấy ba mươi hai tướng tốt của con, tức thời được dứt trừ tham dục, sân khuể, ngu si, tật đố, vô minh, kiêu mạn, hết thảy phiền não, phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề, theo như chỗ mong cầu liền được phép Đà-la-ni, Tam-muội, Nhẫn nhục.

    “Khi được nhìn thấy con rồi, hết thảy những chúng sinh ở trong địa ngục Hàn băng liền được vui sướng ấm áp, giống như vị Bồ Tát nhập cảnh giới thiền thứ hai. Những chúng sinh ấy được nhìn thấy con nên thân tâm đều được thọ hưởng niềm vui sướng nhiệm mầu bậc nhất, liền phát tâm A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề. Đến khi mạng chung chắc chắn sẽ được sinh về cõi Phật của con. Sinh về đó rồi liền được địa vị không còn thối chuyển đối với quả vị A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề.

    “Hết thảy những chúng sinh ở cảnh giới địa ngục Nhiệt cũng được như vậy. Cho đến những chúng sinh ở các cảnh giới súc sinh, ngạ quỷ cũng đều được như vậy.

    “Khi ấy, chư thiên cõi trời đều được nhìn thấy ánh sáng rực rỡ tăng thêm gấp bội.

    “Nguyện cho thọ mạng của con là vô lượng vô biên, không ai có thể tính đếm được, chỉ trừ bậc Nhất thiết trí.

  14. #74

    Mặc định

    đó là những nguyện lớn vi diệu của đức Quang Minh Vô Cấu Kiên Hương Phong Vương Như Lai

  15. #75

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Mai Valentine Xem Bài Gởi
    tại sao cứ là vua chúa của nhau nhĩ
    Bạn vẫn là chẳng thể bỏ từ vua ra khỏi tâm mình... Đây là một hình thái chấp chước rất sâu nặng..nếu bỏ vua vào trong tâm, chi bằng ngay tâm bạn niệm Phật, ngay đây này làm Phật, tâm này là Phật...

    Tổ Ấn Quang nói: Tâm tánh con người cùng Phật không khác, giống như vàng ròng, nếu đem vàng ấy gò là cái bô đi tiêu, thì vàng ròng vẫn là vàng ròng,..Nếu đem gò làm Phật thì trang nghiêm tướng tốt.

    Thế nhưng người đời tâm chỉ ưa thích gò làm cái bô đi tiêu, đựng những thứ bất tịnh..chẳng có niệm nào muốn gò để tâm này làm Phật, là Phật..

    Như Thủy thanh châu, bỏ vào nước đục thì nước đục hóa trong, Phật hiệu để vào tâm tán loạn thì tâm tán loạn sẽ thành thanh tịnh...Nếu hiểu được lý này mà không siêng niệm Phật chẳng lẽ chúng ta lại muốn mãi làm cái bô tiêu hay sao? thân này đã là bất tịnh, chẳng nhẽ lại muốn làm tâm cũng trở thành bất tịnh hay sao?
    ..Nam Mô A Di Đa bà Dạ, Đa Tha Dà Đa Dạ...:wave:

  16. #76

    Mặc định

    uhm thật ra thì mình bỏ cái suy nghĩ đó rồi , :) bây h mình đang xưng tán như lai thôi :)

  17. #77

    Mặc định

    Mọi người coi kỹ hạnh nguyện của phật kia nhé , hihi rất vi diệu , mình coi rất hoan hỷ

  18. #78

    Mặc định

    Nguyện Phật kia rất vi diệu , mình rất thích
    Nguyện thường thấy chư Phật, thường thấy Bồ tát, thường thấy chơn thiện tri thức, thường nghe chư Phật nguyện, thường nghe Bồ tát hạnh, thường nghe Bồ tát Ba la mật môn .

  19. #79

    Mặc định

    Xưng tán mười phương Như Lai thì công đức vô lượng. Xong đến lúc lâm chung, như người gặp ác mộng - các nghiệp ác đã gây đồng thời hiện ra, tâm thì tán loạn, sợ hãi; nếu chẳng có một hạnh chuyên nhất, thì làm sao chánh khỏi ác nghiệp lôi dẫn cảm quả tam đồ.
    Chi bằng nhất tâm, nhất niệm xưng tán A Di Đà Phật là hơn; đó mới là chánh hạnh thiết thực; "hiện đời được An Lạc, lâm chung được vãng sinh, lên ngôi vị Bất Thối, dần dần tiến lên quả vị Phật".
    A Di Đà Phât.

  20. #80

    Mặc định

    tranh luận tốt lắm,đệ tử phật giỏi quá cố gắng cố gắng tranh luận nhiều chút nữa,lúc đó ngã pháp ngày càng nhìu ko lâu là gọi ba tuần là thầy à hihihihi
    cố gắng vui thật hihihi

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 11-11-2012, 11:52 PM
  2. Tịnh Ðộ thù thắng
    By ta_la_ai in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 2
    Bài mới gởi: 03-01-2012, 01:24 AM
  3. Khai Thị Pháp Môn
    By bachliencu in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 01-06-2011, 08:42 PM
  4. LỜI VÀNG VỀ PHÁP MÔN NIỆM PHẬT
    By bachliencu in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 22-05-2011, 04:31 PM
  5. NIỆM PHẬT VÔ TƯỚNG -PHÁP MÔN THIỀN-TỊNH
    By linh_tinh_85 in forum Đạo Phật
    Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 22-02-2011, 08:47 AM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •