II/ GIẤC MƠ THỨ HAI:

Thời điểm:

Vào buổi tối và sáng sớm ngày 07/06/2007, nhằm ngày 22/4 năm Đinh Hợi, tức ngay ngày thất thứ 04 của Thầy Thích Tuệ Tâm.
Ban đầu con gặp giấc mơ này mà không có chú ý gì đến thời gian, chỉ đến khi gặp cả 2 giấc mơ, tức qua đến trưa ngày hôm sau mới sực tỉnh thì ra cả 2 giấc mơ đều diễn ra NGAY NGÀY THẤT THỨ 4 CỦA THẦY TUỆ TÂM!

Cũng trong thời gian này, như đã nói, sáng hôm 07/06 đó thì cây nhang cong đặc biệt từ thất thứ 03 khi Thầy báo mộng cho con là đã vãng sanh Cực Lạc đã bất ngờ rụng đi, tức nó tồn tại vừa đúng 1 tuần, từ ngày thất thứ 3 đến thất thứ 4!

Nội dung giấc mơ:

Trong lúc đang mơ thì con thấy RẤT, RẤT RÕ, nhưng khi tỉnh lại thì đã quên đi khá nhiều, lại để đến tận hôm nay, khi viết bài này chung với giấc mơ cuối cùng (hôm nay là ngày 13/6/07, tức đến 6 ngày sau) nên đã quên rất nhiều chi tiết, chỉ nhớ đại ý thôi. Vì lúc đó con tuy thấy giấc mơ rất hay và lạ nhưng lại quên viết lại, phần cũng vì không nhớ được tính chất đặc biệt của ngày hôm đó nên đã để lỡ cơ hội này, thật đáng tiếc!

Nay con chỉ còn nhớ những chi tiết sau:

Con thấy đang vào 1 ngôi chùa và trò chuyện với 2 vị xuất gia, 1 vị Tăng và 1 vị Ni. Con nhớ vị Tăng hình như mặc áo nâu, còn vị Ni lại mặc áo vàng.

Con thấy con đang đem vấn đề Thiền và Tịnh độ ra bàn luận, trong đó 2 vị Tăng, Ni đang là người chấp Thiền nên con đang khéo đưa ra các lý luận để chứng minh chỗ cao sâu mầu nhiệm của Tịnh độ và chỗ Tịnh độ dung nạp Thiền chứ chẳng chướng gì Thiền. Theo con nhớ thì dù là giấc mơ nhưng những lời lẽ, phân tích khá sâu sắc, chặt chẽ, nên ngay trong mơ mà 2 vị Tăng, Ni đó đã được thuyết phục mà không dám xem thường Pháp môn Tịnh độ nữa.

Con lại nhớ con từng phân tích rằng Thiền muốn đạt được lợi ích chân chính phải thời thời bất biến an trụ nơi Pháp thân Thanh tịnh, không khi nào quên sót, không phải chỉ trong 1 thời gian ngắn mà phải trong hàng chục, hàng trăm năm, từ đời này đến đời khác mới có phần lợi ích chân chính. Nhưng ĐÓ CHỈ LÀ CẢNH GIỚI CỦA HÀNG PHÁP THÂN ĐẠI SĨ, tức bậc Thập Địa, Đẳng Giác hay Diệu Giác mới có phần. Còn nếu không thì chỉ hưởng vài an lạc nhỏ nhiệm, kiểu TU GIEO NHÂN, chứ tuyệt nhiên không có phần an nhiên tự tại hoàn toàn trước mọi cảnh duyên trong Luân hồi sanh tử! (đừng nói các khổ Địa Ngục, Ngạ quỷ,… mà chỉ nói những nỗi khổ cùng tột của chính loài người, loài súc sanh còn chưa chắc khi gặp đã giữ nổi Chánh niệm nữa là!)
Nên con thấy mình từng nói là: NGAY CHÍNH SƯ ÔNG THÍCH THANH TỪ CŨNG CHƯA CHẮC CÓ PHẦN CHỨNG NHƯ VẬY huống hồ những đệ tử ở dưới!
Con thấy ngay đó cả 2 vị đều đồng ý, và vị Ni sư đó có khẳng định:
“NGAY CHÍNH SƯ ÔNG THÍCH THANH TỪ CŨNG TU NIỆM PHẬT” (hay TU TỊNH ĐỘ, con nhớ không rõ).

Và vị này dẫn ra trong thời tụng khóa của Thầy Thanh Từ có nhắc đến Hồng danh A Di Đà Phật, nhưng khi con nhìn vào quyển sách của vị Ni sư đó đưa thì không thấy chữ “Di Đà” mà lại thấy chữ “HI HA”, nhưng TRONG TÂM LẠI HIỂU LÀ THẦY THANH TỪ ĐÃ NÓI TRẠI SANG CHỨ Ý THÌ VẪN LÀ NIỆM PHẬT DI ĐÀ, thật lạ!

Tuy nhiên, trong thái độ của vị Tăng, Ni đó thì con thấy hình như vì đã gặp điều hợp lý nên không thể phản bác Pháp môn Tịnh độ mà bất đắc dĩ nói ra như vậy chứ không thật tâm tin hướng Tịnh độ!
Lời bình:

Trong giấc mơ nói Thầy Thanh Từ có tu Tịnh độ thì chuyện đó chắc chỉ mỗi mình Sư ông là biết! Nếu quả thực như vậy thì đáng quý biết bao, vì một người đã thông Thiền môn mà còn chỉ quy Tịnh độ nữa thì như lời trong Tứ Liệu Giảng của Thiền sư Vĩnh Minh Diên Thọ nói: “Có Thiền có Tịnh độ; Như hổ mọc thêm sừng; Hiện đời làm thầy người; Đời sau làm Phật, Tổ”! Những bậc như vậy chắc chắn sẽ vãng sanh phẩm vị rất cao mà còn mau chóng thường an trụ tâm Thiền, viên tu viên chứng nữa! Mà thực cũng rất hy vọng như vậy, nhất là khi không chỉ Thiền sư, Tổ sư mà chính Thầy của Sư Ông lại cả đời chuyên tu niệm Phật, tha thiết cầu vãng sanh. Hy vọng như vậy lắm thay!

Nhưng còn nghi vấn chỗ danh tự “Di Đà” lại biến thành “Hi Ha”, như âm thanh 1 “lời cười nhạo” thì ý nghĩa là gì, con không rõ nên không dám bàn!

Cũng cần nói rõ chỗ này, con đã từng đọc các lời văn đọc trong các lúc như thọ trai,… của Thiền viện Thường Chiếu hay các nhánh của Thầy Thanh Từ trên mạng Internet, thì lúc đó con cũng thấy lạ là lại vẫn có đọc Hồng danh Di Đà, nhưng chỉ vỏn vẹn đúng 1 lần, hình như là trong phần “Cúng dường Thanh tịnh Pháp thân Tỳ Lô Giá Na Phật …….. Cực Lạc Thế Giới A Di Đà Phật”.

Chỗ này con nhớ không rõ, vì đã đọc quá lâu, nhưng rõ là có nhắc đến Phật A Di Đà, có lẽ đó là điều liên quan đến giấc mơ này chăng? Nhưng sao trong mơ không thấy cả chữ Nam Mô, hay Cực Lạc Thế giới gì cả, mà chỉ thấy rõ nhất là 2 chữ “Hi Ha”?

Nếu thật là có ý chỉ sự cười nhạo thì sao trong mơ tâm con vẫn nghĩ đó là Thầy Thanh Từ cố ý ám chỉ câu Di Đà và con lại mừng rỡ hoan hỷ vì Thầy đã tin niệm Phật? Mà Thầy niệm Phật chứ có thật tin, thật tu Tịnh độ không? Hay là vì có ý muốn nói người niệm Vạn đức Hồng danh Di Đà mà không có tâm tín nguyện mà chỉ niệm suông (kiểu định tâm như bên Thiền) tức đã đem câu niệm Phật ea mà đùa bỡn, cười nhạo chăng? Vì không rõ nghĩa nên đây chắc phải ghi ra như là 1 dạng nghi vấn vậy!

Sau đó, con thấy trong mơ con định kể với vị Ni đó về giấc mơ Thầy Tuệ Tâm vãng sanh Cực Lạc để tăng thêm tín tâm với vị Ni đó thì thấy cô ta chạy đi không chịu nghe nữa, dù con có gọi với theo, còn vị Tăng thì vẫn ngồi đó. Con nói với vị Tăng vài câu nữa thì chợt thức giấc. Lúc đó là sáng ngày 07/6/07, tức ngày thất thứ 4 của Thầy.

Lý do quan trọng:
Con gộp giấc mơ này vào những giấc mơ liên quan đến Thầy Thích Tuệ Tâm vì:

Ø Thứ nhất: nó nói đến tương quan giữa Thiền và Tịnh độ, giữa những cái nghi sai lầm của Thiền mà bài bác Tịnh độ, giữa chuyện giải những cái nghi đó mà sanh khởi tín tâm chân thiết hội Thiền quy Tịnh nên con thấy nó hoàn toàn tương xứng với nội dung chính của cả 3 giấc mơ kia của Thầy Tuệ Tâm là liên quan đến Thiền và Tịnh.

Ø Thứ hai: Giấc mơ liên quan đến chuyện giải nghi Thiền - Tịnh, tức sự băn khoăn của con về chuyện phá nghi Thiền Tịnh như con dự tính làm trong Đạo tràng Tuệ Tâm và trong quyển sách “DI ĐÀ TỊNH ĐỘ GIẢI NGHI TẬP” mà con đang viết dở dang nên đó có thể là 1 lời dạy của Thầy ứng hiện chăng?

Ø Thứ ba: Giấc mơ này có chung đặc điểm với 3 giấc mơ kia là rất, rất rõ đến kỳ lạ. Thậm chí trong các giấc mơ kia con chỉ nhìn thấy, nghe thấy và thuật lại là chính, mà nay trong mơ con lại luận bàn Phật lý, dùng lý luận Phật pháp nữa, thậm chí trong mơ mà muốn nói về giấc mơ của Thầy Tuệ Tâm để tăng trưởng tín tâm của vị Ni đó nữa, rất lạ!

Ø Thứ tư: Thời điểm giấc mơ diễn ra rất lạ, tức đầu ngày Thất thứ 4 của Thầy Tuệ Tâm, giống hệt giấc mơ Thầy báo đã vãng sanh vào thất thứ 3.

Tóm lại, theo con, tất cả điểm trên cho thấy rất nhiều khả năng đây lại là 1 ứng hiện nữa của Thầy Tuệ Tâm nhằm 1 mục đích gì đó, nên con mới đưa vào đây.