BA GIẤC MƠ KHÁC LIÊN QUAN ĐẾN
THẦY TUỆ TÂM
I/ GIẤC MƠ THỨ NHẤT:
Thời điểm:
Trước giấc mơ Thầy Tuệ Tâm báo vãng sanh Cực Lạc vài ngày, khoảng chừng trong thất thứ 2 của Thầy.
Nội dung giấc mơ:
Con đang băn khoăn nhiều ngày rất mong có thể nói về lợi ích thù thắng của Pháp môn Tịnh độ cho Đạo tràng để nếu người nào có duyên tin nhận thì cùng hợp sức với chúng con hộ niệm cho Thầy trong 49 ngày quan trọng này, nhưng sợ tội phá đạo tràng vì đây là đạo tràng Thiền chứ không phải Tịnh độ, lại là đạo tràng đi đúng Chánh pháp Thiền Đốn ngộ nên nếu có thì tội sẽ rất lớn. Hay ít nhất thì con sợ trong 49 ngày này thì Thầy sẽ không vui khi thấy con hướng Đạo tràng từ tu Thiền sang Tịnh độ.
Thì bất chợt cách ngày Thầy báo mộng vãng sanh vài ngày thì con nằm mơ nghe 1 giọng nói rất rõ ràng chỉ dạy rất nhiều lần, ít nhất cũng 4-5 lần, theo như con nhớ là lặp đi lặp lại cùng 1 câu nói, nhưng không thấy người nói. Nguyên văn câu nói không dám chắc, vì đã quá lâu, nhưng đại ý là:
“TRƯỚC TIÊN PHẢI CHỈ RA CHỖ CHÂN THỰC CỦA CHÂN TÂM, RỒI NƯƠNG ĐÓ PHÁT KHỞI ĐẠI DỤNG LÀ LỤC TỰ DI ĐÀ VÀ VIỆC CẦU VÃNG SANH CỰC LẠC”
Con đã có nói chuyện này cho nhiều Đạo hữu trong Đạo tràng biết.
Theo con, đây chắc chỉ có thể là lời dạy của Thầy Thích Tuệ Tâm. Lúc đầu con chỉ bán tín bán nghi nhưng đến giờ này, khi có quá nhiều bằng chứng chứng minh Thầy đã vãng sanh thì điều này hầu như chắc chắn 100% chỉ có thể là do Thầy chỉ dạy, vì tâm con tha thiết vì Chánh pháp của Phật, vì lợi ích vãng sanh và tăng cao phẩm vị của Thầy.
Theo con nghĩ, lời dạy này có các điểm chính:
Ø Không nên mới đầu đưa thẳng Pháp môn Tịnh độ vào, mà nên nói và tán dương về Thiền tâm đã. Đó cũng là để chứng minh Thiền tức là Tịnh, Tịnh tức là Thiền, vãng sanh Cực Lạc cũng chỉ để viên mãn Phật tâm thôi vậy.
Ø Nương Chân thể thanh tịnh đó mà phát khởi nên Diệu dụng là câu niệm Phật, vì thể thường khởi dụng, thể dụng không hai, nên nếu người hiểu Thiền hiểu Đạo phải biết từng niệm niệm Phật, từng chữ từng âm đều bổn tánh là không tịch, chẳng có chút gì trái với Chân tâm, mà càng niệm Chân tâm càng hiển bày vì Thể Dụng song đôi, chẳng riêng phế dụng mà trụ thể mà thành chấp không vậy.
Ø Không chỉ câu niệm Phật là Diệu dụng tự tâm mà cả việc Vãng sanh Cực Lạc cũng là Đại dụng phát khởi từ Chân tánh. Nên kẻ chỉ chấp nhận câu niệm Phật là hiển tâm mà chối bỏ chuyện vãng sanh thì hoàn toàn là điên đảo, vì Chân thể Vô sanh thường sanh các pháp, như Vĩnh Gia Huyền Giác Thiền sư từng nói: “Ai không niệm, ai không sanh. Nếu thật không sanh, không chẳng sanh”. Hay như Trí Giả Đại Sư, Tổ lập Tông Thiên Thai viết trong Tịnh độ Thập nghi luận: “Sanh đã chẳng chướng vô sanh, thì vô sanh há lại ngại gì sanh?”. Người trí cầu sanh Tịnh độ biết rõ Chân thể không sanh mà thường hóa hiện sự sanh, tức là “sanh thực tướng” như lời Lục tổ, là sanh trong chính Bổn tâm mình, là như lời Cổ đức nói: “Sanh thì quyết định sanh, về thì không thật về”, vì trọn là sanh trong Tự tâm linh diệu cùng khắp vũ trụ của ta vậy. Tự tâm đó đã không có biên giới thì ngại gì hóa hiện thành cõi nước Cực Lạc, thành sen báu, thành sự vãng sanh, thậm chí thành thân tướng Phật Di Đà? Người nào phế bỏ sự sanh để cầu vô sanh tức chẳng hiểu Vô sanh và đi sai lệch với Vô sanh vậy!
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks