phiy nói càng ngày càng khó hiểu đấy nhớ.
về muộn, ngồi tập đếm xong rồi nằm ịch xuống tính ngủ luôn. tay chân duối thẳng đuỗn, ngửa mặt đếm trăng sao, gọi Phật ời ời mà rốt cuộc vẫn tỉnh như sáo sậu. làm trò j bi h nhỉ, có quyển kinh mượn thư viện từ đời nào vẫn chưa sờ đến, k hiểu kiếp trc ăn ở thế nào mà h nhìn thấy kinh sách là sợ, lười. Mở hú họa vớ được cái này
"Lá thu rụng một tầng dầy
Quét rồi lá lại rơi đầy một sân
Bên sân ngồi nghỉ cười thầm
Mặc cho lá rụng lâu dần thành tro"
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)

Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này

Bookmarks