Tháng 7 năm ngoái, tôi tham dự Hội nghị Hòa bình LHQ ở Băng Cốc.
Cảm xúc của tôi rất sâu sắc.
Tần suất động loạn của thế giới mỗi năm mỗi cao hơn.
Sự tai hại mỗi năm mỗi nghiêm trọng hơn.
Làm thế nào thực tiễn?
Đây chỉ là chuyển đổi một ý niệm.
Nếu như họ không chuyển được, thì mãi mãi không thể thực hiện.
Cho nên vấn đề này vô cùng khó khăn. Ai có thể buông bỏ tự tư, tự lợi.
Cội gốc của động loạn là do tự tư, tự lợi mà ra.
Không thể buông bỏ tự tư, tự lợi thì không thể
mỗi niệm vì xã hội, vì tất cả chúng sinh mà tạo phước.
Hội nghị này sẽ không cách gì thực hiện.
Không những là những nhân sĩ thường trong xã hội, mà bao gồm tất cả tôn giáo trên thế giới cũng đều như vậy.
Tôn giáo bị suy yếu rồi. Vấn đề này mọi người đều thấy rõ.
Không chỉ Phật giáo suy yếu, Đạo giáo cũng suy, ở Trung Quốc, Nho giáo cũng suy.
Tỉ mỉ quan sát toàn thế giới, không tôn giáo nào là ngoại lệ.
Hình thức của tôn giáo vẫn còn lưu giữ. Thực chất của tôn giáo thì không còn thấy nữa.
Ở Đài Loan, các vị đều đã biết, mỗi một đạo tràng của Phật giáo, mỗi chùa chiền đều không đoàn kết. Một nhà như nhau mà cũng không đoàn kết. Thậm chí đến ở chung trong một tự viện, chung ở nhiều rồi thì chia bè chia phái.
Người xưa Trung Quốc thường nói
- Gia hòa vạn sự hưng.
Hai người ở chung một chùa mà cũng gây lộn, cũng bất hòa thì làm sao Phật pháp có thể hưng thịnh được.
Phật giáo đã như vậy, các tôn giáo khác cũng không ngoại lệ.
Cho nên gọi là loạn thế
.