Các Bạn thân mến,
Điều mà bạn nêu lên cũng chỉ là các định nghĩa của kinh sách dùng lý luận.
Thật ra chủng tử bồ đề đích thực là hạt giống giác ngộ mà hành giả gieo trong ngày, nó đồng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Gieo nhân lành hay gieo hạt giống lành, vì đâu mà bạn gieo hạt giống lành , khi bạn gieo hạt giống lành thì ta đã tu phước nếu ta không có pháp tu để chuyển biến phước đức hữu lậu nầy thành công đức vô lậu thì ta cũng không có chủng tử bồ đề , mà ta chỉ có phước đức để dành cho hậu kiếp .Vì nguyên nhân nào mà bạn phải làm như vậy, vì bạn đã giác ngộ nhân quả và mong muốn giải thoát cái khổ của Sinh, đó là "hạt giống ngộ", hạt giống bồ đề.
Do "bồ đề " ( giác ) lời Phật dạy trong tứ cú:
"Không làm các điều ác,
Thành tựu những việc lành,
Giữ tâm ý thanh tịnh,
Ấy lời chư Phật dậy".
Chính vì giác ( bồ đề) nên lánh ác hành thiện:
Tin sâu nhân quả , chăm hành thiện
giống hiền, quả ngọt ấy hiện tiền
Nhắc lại, nếu hàng ngày ta toàn làm việc thiện lành, không có ác niệm, không nói điều ác, tức thị ta đã có phước đức, nhưng nếu bạn có pháp tu biến chuyển phước đức hữu lậu nầy thành công đức vô lậu thì đó là bạn đã gieo được chủng tử bồ đề rồi, chỉ có công đức vô lậu mới là chủng tử bồ đề.
Vậy chủng tử bồ đề là hạt giống giác ngộ là công đức vô lậu đã hồi hướng cho chúng sanh để chúng sanh đồng giác ngộ.
Aum A Mi Dewa Hrih
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks