Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Địa Nhân Xem Bài Gởi
vui vẻ trò chuyện tâm sự cùng bạn, bông hoa đó nó chỉ là một bức ảnh, không cảm nhận được mùi vị, sắc hương, chỉ thấy nó đẹp mà không thể và mãi mãi không thể nhìn được nó ở các mặt, có thể mặt ảnh chụp là đẹp, còn mặt kia sẽ chẳng có gì để đẹp...thứ hai bông hoa đó đẹp hay không tự bản chất của nó đã có trong ảnh, khen hay không nó vẫn thế, không phải ta khen nó đẹp thì nó đẹp, tiếp theo bông hoa đó không dành cho chúng ta, tự nó là nó vậy. hình thì sẽ tồn tại nhưng tướng và tính thì chẳng có tẹo nào, nếu để tiếp tục phân và tích thì nhiều vô kể...nói ra thì có bạn bảo bám chấp và tham chấp, có bạn bảo không là một cái chấp vân vân và vân vân...chỉ có điều...các bạn không là mình. Không có những gì mình đang có, chưa tìm thấy những gì như mình đang tìm thấy, chưa thực hiện để đến lúc vừa đủ để chuyển bước tiếp theo như trong cách thức tu tập hoan hỉ của mình tâm sự...vì thế, nếu có bàn cãi mãi sẽ chẳng thể tới đâu, chỉ khi nào thực hiện, có được nó, thì các bạn quay về và phân tích và chia sẻ nếu muốn và mở rộng lòng giúp những ai chưa đạt được, còn nếu các bạn không muốn vì thấy nó là vô nghĩa thì cũng ko ai cưỡng ép các bạn cả.


KHI CÁC BẠN NHƯ MÌNH, LÀ MÌNH, CÁC BẠN SẼ CÓ ĐƯỢC CÁI MÌNH CHIA SẺ, KHÔNG MÀ NHƯ CÓ, CÓ CHẲNG THẤY CÓ, CÓ CHẲNG KHÁC KHÔNG.

Những gì mình chia sẻ, và tâm sự, là những gì ở trong mình, sẽ là của các bạn, nên các bạn càng cố gắng phân tích nó, càng chả được gì, càng cố gắng bám vào nó để mổ sẻ, càng chẳng được gì, càng nghĩ cách ly tán nó, càng vô dụng. Vì những ai như thế sẽ chẳng thể tìm thấy gì ngoài cái chấp ngã và tham vọng. Mình chỉ mượn tạm những lý lẽ các bạn bây giờ để mong tâm sự và chia sẻ với những ai mong có cảm giác như mình.

những cái lý mình nói ra là chẳng lý gì cả, nó là của các bạn, chẳng thể là của mình, là của mình, nhưng chẳng ảnh hưởng gì tới mình. Vì nó đâu có...lý, nó phát khởi bởi tâm vô chấp và vô cầu vọng, thì sao nó gọi là chấp và cầu vọng với mình.


tặng tất cả các bạn :big_hug: :rose::rose::rose::rose:
Mình đã đọc cảm nhận của b, và nó quá dài so với sự mong đợi, đầu tiên mình muốn nói với TĐN thế này, đạo đời luôn song tu, k phải luôn gượng ép mình sẽ tốt đâu, đúng lúc đúng chỗ. Mình thấy topic của b như kiều đọc 1 bài văn dai mà k có dấu chấm, phẩy gì cả nên muốn thư giản để b nhìn sang một khía cạnh, góc độ khác nên hỏi b thôi, đâu có liên quan gi đến chuyện đạo đâu.

Bạn quá mải mê vận dụng luật luận nên đã k nhận ra đây k phải là 1 bức ảnh chụp, nếu b bỏ qua đời thì chuyện đạo của b cũng khó thành công đc. VÌ sao ư? vì chúng ta k phải các vị tăng sư sống trông chùa, ở trên núi, mà là những người sống trực tiếp và là 1 phần tế bào của XH, ở nới này có học và nhiều điều kiện thực hành.

Bức hình này quả chỉ là búc hình bthg, bông hoa cũng rất bthg, nhg những thứ bthg, cang đơn giản thì lại càng có giá trị và được thừa nhận. Vì bạn nói sang về chuyện đạo nên DN tranh sân của b 1 chút. Vơi Bông hoa này có ng nói nó có hình tướng (như TDN nói), còn DN nói nó k có hình tướng dù có bàn luận đến nó cũng k thấy hình tướng của nó; cả 2 chúng ta ai sai, đó chỉ là cảm nhận của từng ng, việc học đạo cũng vậy. Hình và tướng chỉ do ta thấy, chư k phải t nói đến nó thì chấp vào hình tướng, k phải cứ ngôi im trong căn nhà trống k nói với ai thì đó là tâm đã tĩnh, mọi thứ trở về tính không của nó đâu.

TĐN đã vô tình bỏ qua những điều tưởng như nhỏ bé và rất đỗi bthg này, nhg nhiều khi lai xem trọng , nhấn mạnh vào những chuyện k cần thiết. Học đạo thì nên để ý, chịu khó quan sát từ con kiến, hạt cát...từ những cái đơn giản này, dần tích tụ lại sẽ có kết quả k ngờ... sự nhìn nhận cũng tinh tế hơn, b sẽ nhìn ra ngay bức ảnh này k phải được chụp ra, và cũng sẽ hiểu, khi định nói ra pháp nào đó, hoặc kinh nghiệm gì đó, thì bao j cũng phải đặt câu trả lời: Mình viết cho những ai đọc bài này, phải viết sao cho ngta hiểu, nếu mình đứng ở vị trí ngta mình sẽ thấy cần điều gì, muốn được nghe gì...

P/s: Cảm nhận và phân tích khác hoàn toàn nhau, 1 thứ hoàn toàn tự nhiên, còn phân tích mang tính lý thuyết.