Trích dẫn Nguyên văn bởi linh_tinh_85 Xem Bài Gởi
Vậy xin bạn trích trong liễu phàm tứ huấn cách dạy ta phải Nhẫn trong trường hợp trên như thế nào?
Tôi đã học Nhúng và Nhẫn từ nhỏ, ngay cả khi bạn bè khen mình, mình cũng nói một câu duy nhất:- Tụi bây hại tao đó! Còn khi chúng chê thì chỉ cười vui và nói, cảm ơn đã giúp tôi.
Mình cũng gặp nhiều trường hợp xúc xiểm mà tâm không động, tâm không hề nghĩ tới, thế nhưng, khi nghĩ tới ác pháp ngủ ngầm ở tha nhân, mà chợt rùng mình.
Ta động tâm không phải đề cao ta, không phải đôi chối có lợi cho ta, mà để cải tạo cái ác pháp đang ngủ ngầm trong đối tượng của ta.
Trường hợp nầy tôi sẽ hành xử như sau:
Tôi chọn vài người gần đó để làm hậu thuẩn và giải quyết thật gọn:
- Tôi không muốn bắt đền em, chúng ta cần tuân thủ pháp luật và luật lệ giao thông, đèn đỏ tôi dừng đúng vạch, em tham gia giao thông cần phải làm chủ tốc độ của mình.Xin hỏi các vị , tôi nói có đúng không?
Đương nhiên số người kia sẽ ủng hộ, vì tôi có ý không bắt đền ( đó là Nhẫn) nên chắc chắn phản ứng của thằng nhóc nầy sẽ nhẹ hơn, và khi thấy quả thực mình sai, mà gặp nhiều người lớn nói thêm vào thì nó đâm cứng họng, và nó nhận ra được bài học cần phải tránh cho lần sau.
Trong Liễu Phàm tứ huấn có câu truyện đệ tử của Khổng Lão phu tử
Việc thiện phải nghĩ đến hậu quả lâu dài

Thế nào là thiện đúng hay thiện sai ?
Trong thời đại Xuân Thu, các chư hầu thường gây chiến với nhau. Đôi bên đều bắt giữ rất nhiều tù binh làm nô lệ. Người ta có thể dùng tiền để bảo lảnh tù binh về. Nước Lỗ ban hành một pháp luật rằng : « Ai dùng tiền bảo lảnh tù binh về sẽ được thưởng ». Tử Công là học trò của Khổng Tử, tên là Tứ, giàu có và giỏi về quản lý tài chánh. Tử Công dùng tiền bảo lảnh tù binh nhưng từ chối lảnh phần thưởng. Khổng Tử biết được liền giận và bảo : « Tứ làm như vậy sai rồi. Việc làm của thánh nhân đều là gương sáng cho dân noi theo, tạo nên phong tục tập quán cho sau này. Đâu thể chỉ nghĩ đến cá nhân mình mà muốn làm gì thì làm. Nước Lỗ người giàu ít mà người nghèo nhiều. Nếu dân bắt chước, cho rằng không nhận thưởng là cử chỉ cao đẹp, thì người nghèo sao có thể bắt chước như Tử Công được ? Từ nay về sau chắc không ai lảnh tù binh từ các nước chư hầu về nữa ».

Tử Lộ, tên Do, cũng là học trò của Khổng Từ. Có lần cứu người khỏi chết đuối. Người ta tặng con trâu để tạ ơn. Tử Lộ nhận lãnh. Khổng Tử nghe được lấy làm mừng và bảo : « Từ nay về sau ở nước Lỗ sẽ có nhiều người lo cứu kẻ chết đuối ». Dưới cặp mắt của người thường thì Tử Công không lãnh tiền thưởng là cao cả, còn Tử Lộ nhận tặng trâu là thấp hèn. Nhưng Khổng Tử lại thích Do mà chê Tứ. Cho nên quan niệm làm thiện không nên nghĩ tới lợi ích trước mắt mà phải nghĩ đến hậu quả lâu dài về sau. Không nên nghĩ đến đúng cho bây giờ mà phải nghĩ đến đúng cho tương lai. Không nghĩ dến riêng cho mình mà phải nghĩ đến cho mọi người. Việc làm tuy thiện cho hiện thời nhưng sẽ có tác hại khi diễn tiến trong tương lai thì đó không phải là việc thiện. Còn việc làm hiện thời tuy không thiện nhưng về sau này sẽ có lợi ích nhiều cho mọi người thì đó không thiện mà thiện. Còn những chuyện khác như nghĩa mà không nghĩa, lễ mà không lễ, tín mà không tín, từ bi mà chẵng từ bi v.v… Mọi việc đều phải cẩn thận lựa chọn.

......chỉ trích một đoạn...trong Liễu phàm tứ huấn còn có nhiều lời dạy và câu chuyện khác nói về thiện và ác như vậy, đồng tu về xem sẽ hiểu rõ hơn..