Những câu hỏi khiến Tánh Giác, Phật tánh... trở thành TÁNH NỔ, PHẬT NỔ.

1./Có 1 số định nghĩa hay diễn đạt vể tánh giác như sau:
Tánh nghe tánh thấy v.v… biểu trưng cho tánh Bồ Đề, nó luôn luôn có trí tuệ diệu dụng, sáng suốt vô hạn, nó thường hằng như hư không, chẳng tăng chẳng giảm, chẳng dao động; nó luôn luôn tồn tại dù đi đứng nằm ngồi hay chết đi nó vẫn không mất vì nó là bất diệt.
Xét qua đoạn trên ta đã thấy ngay cái nói láo về tánh giác. Vì sao ?

Vì tánh giác bản chất nó thế nào ?

=>sáng suốt vô hạn
=>chẳng tăng chẳng giảm

Xét 2 bản chất tiêu biểu là thấy lòi ra ngay cái dối trá, nếu 1 cái gì đấy sáng suốt , cũng không tăng, không giảm THÌ VÌ SAO BỊ VÔ MINH CHE MỜ LÀM NGU ĐI ?. THẬT RA NÊN GỌI ĐÓ LÀ TÁNH NGU, TÁNH DỐT THÌ ĐÚNG HƠN.

Xét thêm 1 tính chất nữa

nó luôn luôn tồn tại dù đi đứng nằm ngồi hay chết đi nó vẫn không mất vì nó là bất diệt.
Tánh giác là tánh nghe,thấy, biết, đặc điểm nổi bật của nó là gì ===> "LUÔN TỒN TẠI". Ô HAY VẬY SAO ? VẬY NHỮNG NGƯỜI BỊ CHỤP THUỐC MÊ THÌ HỌ NGHE GÌ,THẤY GÌ,BIẾT GÌ SAU KHI TỈNH LẠI ? HAY CÁI TÁNH TÀO LAO ĐÓ NÓ TRỞ NÊN HOANG ĐƯỜNG ?


Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, nhưng vì bị vô minh che lấp như trên đã viết, nên chưa thấy tánh, chưa thấy tánh thì mọi chúng sanh chỉ sử dụng bộ óc để suy nghĩ, mà bộ óc thì tùy nghiệp đã tạo từ kiếp trước để có trí hiện tại, thông minh hay ngu đần đều tùy thuộc ở nghiệp đã tạo. Rõ ràng rằng tác giả không hiểu và không chấp nhận mỗi chúng sinh đều có Phật tánh, cũng không biết rằng Phật tánh bị vô minh che lấp, nên mới nói “Thà là chịu ngu như loài cầm thú còn hơn có tánh giác mà lại ngu”. Bởi vì tánh giác bị vô minh che lấp như mây che mặt trời, như nước bị quấy động làm đục mất tính trong của nước không thể thấy vật ở dưới đáy, như gương bị phủ bụi không thể thấy mặt mũi được
Trên thì cho rằng tánh giác sáng suốt vô hạn, lại có trí tuệ diệu dụng, dưới thì bảo rằng DO BỊ VÔ MINH CHE LẤP ? Ngu thầy chạy, dối trá trơ trẽn. Đã bảo sáng suốt VÔ HẠN thì đâu có cái gì NGU MÀ CHE NÓ ĐƯỢC,đã bảo có trí tuệ diệu dụng sao lại để vô minh che mờ========> lý luận khác gì mấy bà chợ cá ăn nói tào lao.

Xét thêm 1 lý luận nữa
Do không hiểu bản tâm diệu giác sáng suốt sẵn có của mình, nên từ mê, chứa chấp thêm mê, khởi sanh ra các đường luân hồi mãi. Do nhận thức sai lầm khiến cho con người bỏ mất bản tâm thanh tịnh, bản giác thường trú của mình; nếu tu hành liễu đạt được tự tâm diệu giác hiển lộ. Cũng như mây đã tan hết nên sẽ thấy mặt trời, như nước đã lặng trong sẽ thấy các vật dưới đáy rõ ràng, như gương đã lau sạch hết bụi sẽ thấy mặt mũi rõ ràng. Người tu đến liễu đạt lúc đó sẽ hiểu biết suốt thông, dù là người ngu si vô học không biết một chữ như Lục Tổ Huệ Năng bên Trung Hoa chẳng hạn, khi Ngài ngộ rồi thì không ai có thể cãi lại Ngài, vì khi Đạt đạo sẽ có đủ Tam minh Tứ trí Lục thông, nghĩa là có Tuệ Giác hiển lộ và biết ra khỏi sinh tử luân hồi y như vị A La Hán vậy.
Xét theo lý luận này thì phải có 1 cái gì đó để nhận biết tánh giác, vì do không nhận biết nên mới ngu(vô minh) ?Ta có thể diễn đạt rõ bằng ký hiệu sau đây

A=ngu là do không nhận biết =>tánh giác

=>A=vọng tưởng.

Như vậy ta thấy ngay cái ngu của luận điệu này.

1./Nếu tánh giác bị vọng tưởng nhận biết thì cái tánh giác đó có còn là tánh giác không ? Dĩ nhiên không vì cái gì nhận biết bằng vọng tưởng thì không phải là tánh giác

2./Vậy chỉ còn trường hợp tánh giác nhận biết chính nó ? Nếu cho rằng xảy ra trường hợp này còn ngu nữa, nếu nó nhận biết được chính nó thì tu chi nữa ?

Tóm lại là NGU TOÀN TẬP KHI PHÂN TÍCH RA .

Đời còn lắm kẻ lười biếng , giang sơn lại có quá nhiều kẻ có não không thèm xài thành ra hình thành 1 tầng lớp cộng sinh là kẻ vô não cống nạp cho kẻ lười biếng ,ba hoa. Thật xót xa thay công sức lao động mồ hôi nuớc mắt của kẻ vô não thay vì đem chăm lo gia đình xã hội nay lại đem cung phụng những kẻ lười biếng NHƯNG BA HOA VÀ BA XẠO THÌ VÔ ĐỊCH.

:D :) ;)