thời mạc mạc pháp ma quĩ sợ chi mà ẫn trốn..gióng như sự kết thúc năm 1975 cũa thời tàng ngụy quyền ayza.ngục tù mỡ cữa đó biết kg vậy.hí
Printable View
thời mạc mạc pháp ma quĩ sợ chi mà ẫn trốn..gióng như sự kết thúc năm 1975 cũa thời tàng ngụy quyền ayza.ngục tù mỡ cữa đó biết kg vậy.hí
Ai mà tự cho mình là chánh pháp còn người khác là tà pháp hay nói thầy này giảng sai kinh hay sư kia phỉ bán đạo giáo thì tui khuyên chính bãn thân người đó hãy đọc , nghe kinh phật trước để nắm lấy căn bản của Đức Phật dạy cho chúng ta . Sau đó hãy nghe các thầy các sư mà mình không ưa , không thích rồi muốn thắc mắc hay phê bình các thầy các sư sau vẫn chưa muộn .
Ai thiếu thông tin thì vào đây mà xem mà đọc , mà nghe nhé !http://chuatamnguyen.org/
Thích Thông Lai vẫn giảng và nói về Lục tổ Huệ Năng đàng hoàng và ông sư này vẫn biết và sử dụng phép của mật tông vậy thì thử hỏi ông ta phỉ bán pháp nào và của ai ? Trong khi đó cả giáo hội phật giáo việt nam với nhiều vị tăng ni im lặng " tức là không có ý kiến " thì hàng phật tử như người viết bài trên có tư cách gì mà nói . Hay chỉ là tư thù cá nhân ? Sư Thích Thông Lai đã từng bị người ác thuê người hại cho chết nhưng chính cái người được thuê đi hại sư phải quỳ trước ngôi tam bảo và sư để xin xám hối . Phật giáo VN có 2 phái riêng rẻ ...một là GHPGVNTN không liên quan đến chính trị , hai là GHPGVN hay còn gọi là sư quốc doanh ...nói tới đây thôi ai muốn biết thêm thì tự mà tìm hiểu còn ai biết rồi miễn bình luận vậy !
chánh pháp hay mạt pháp đều như nhau,phật pháp vốn ko có chánh pháp mà cũng chẳng có j gọi là mạt pháp,chỉ vì tâm của chúng sanh nên nói có chánh và có mạt,chánh là lúc tâm chúng sanh chỉ thích làm lợi lành lợi ích lẫn nhau,tu hành theo phật dạy,mạt là tâm chúng sanh đố kỵ tàn hại lẫn nhau vì danh vì lợi phỉ báng lẫn nhau,phân biệt ta người ko theo phật dạy nên nói có mạt,phật pháp như thị như thị làm j có chánh và mạt,tùy phuơng tiện mà nói để lợi ích chúng sanh,mặt trời luôn tỏ sáng,người mù thì k thấy,ngưoi sáng mắt thì thấy,pháp phật xưa nay vẫn sáng tỏ,chỉ vì chúng sanh kẻ thấy kẻ không nên bảo có chánh và có mạt pháp vậy thôi.Người đã nuơng theo phật mà tu hành vậy thi khởi tâm phân biệt làm chi,rồi có ta và người và có chúng sanh sau đó vì vậy mà phỉ báng lẫn nhau,tạo tội vô số gieo nhân sinh tử trái với ý phật.Kinh Pháp Hoa dạy " qua đến chỗ tăng phương thấy tỳ kheo cũng chớ có khen ngợi và cũng chớ có chê bai" ,sống bằng trí giác thì làm j có đúng có sai làm gi có ngừoi có ta,làm j có thiện có ác
có đúng có sai ,có thiện có ác thanh ra có 2,như vậy chẳng phải là phật mà là chúng sanh.Dù người ta có lầm lỗi j ta cũng chớ có nhìn thấy cái lỗi của họ rùi sinh ra phỉ báng,ai thế nào mặc họ thế ấy,nhà mình có rác thì nói chi nhà ngừoi khác,đệ tử phật tự xét chính mình chớ có xét người,mặc dầu thời nay phật pháp đang suy vi là đệ tử phật ai cũng cảm thấy buồn khổ,nhưng phải hành động chứ đừng ngồi đây mà khởi tâm phỉ báng những vị tăng như thế thì ko nên ,( tuy họ ko giữ giới phật dạy nhưng họ vẫn là phật ở đời vị lai,ta phỉ báng họ thì tất sẽ đọa a tỳ ) ,ta phải phát đại nguyện hộ trì chánh pháp của phật,tích cực tu hành,tích cực khuyến hóa ngừoi khác cùng đồng phát tâm tu hành,bảo vệ chánh pháp có vậy mới đáng gọi là đệ tử phật.Những việc xảy ra ở thế gian chư phật đều thấy hết biết hết,làm sao quần ma có thể hoại đc phật pháp đc,chẳng qua thịnh cực tất suy,suy cực tất thịnh tất cả đều tùy nơi duyên nghiệp mà sinh khởi,người học phật phải đốn phá đi cái vô minh mà sống = trí tuê sẵn có của mình,chớ có đảo điên phân biệt như vậy !
Bao nhiêu năm nay, loài ký sinh của ma vương đã ăn quá sâu vào cây chánh pháp, và ngày đang xiết chết chánh đạo, tuy nhiên chúng ta không dám chữa cũng hay chặt vì đó là chỗ bám duy nhất đến giờ của vô vàn sinh linh, không biết đúng sai vẫn đang cố bám vào cây đó như người chết gặp phao, mà hông biết phao đó có đúng là phao giúp mình nổi hay là quả tạ dìm chết mính
thời mạc pháp, chỉ mong nếu các bậc tu hành lúc này chỉ cần một người đắc alahan thôi thì chánh pháp mới mong được phát triển lại như nầm non sắp nảy chồi
trong diễn đàn này có ai là A La Hán chưa ?
Nếu như pháp không có ngày diệt thì còn ai yêu quý pháp ???
Có sinh ắt có diệt!!
Vạn vật đều theo lẻ vô thường !!
hồi đó, ba của Salad cũng thĩ nuôi mấy con cá này lắm... nhưng lại đi làm xa... Salad cứ đi học, đi chơi suốt ngày... bỏ đói tụi nó... tụi nó chết.
hjx... chắc tội lỗi lắm... a la hán mà chứ có phải giỡn đâu .
diễn đàn của tụi mình hay quá... Phật, Bồ tát đều có cả... chẳng thèm chơi với thanh văn, duyên giác đâu ! hihihi
KINH DUY MA CẬT CÓ PHẢI PHẬT THUYẾT KHÔNG?
Câu hỏi của Tuệ Hanh
HỎI: Kính bạch Thầy! Trong lời tựa Duy Ma Cật Sở Thuyết Kinh pháp sư Từ Thông viết: “Kinh Duy Ma Cật là bộ kinh thuộc hệ tư tưởng Đại Thừa viên đốn là thứ giáo lý mãn tự. Giáo lí kinh Duy Ma Cật dạy cho mọi người về pháp môn giải thoát bất tư nghì. Hành giả thực hiện được là thành Phật như đức Phật Thích Ca và thập phương chư Phật đã thành”.
Điều mà con muốn hỏi Thầy: “Thật ra kinh Duy Ma Cật có phải là kinh Phật thuyết hay không? Nhờ Thầy chỉ dạy cho con pháp môn giải thoát khó nghĩ bàn này.
ĐÁP: Kinh Duy Ma Cật là kinh Đại Thừa ca ngợi một cư sĩ Duy Ma Cật là một vị Bồ Tát đã thành Phật, có trí tuệ bất tư nghì không thể nghĩ bàn. Vì thế không có ai lý luận hơn Ngài được.
Kinh so sánh trí tuệ Duy Ma Cật như trí tuệ Phật (Trí tuệ không nghĩ bàn). Vì thế không có một vị đại đệ tử nào của Phật dám đến thăm ông, dù là đại trí tuệ đệ nhất như ông Xá Lợi Phất cũng còn sợ hãi, khiếp đãm khi nghe nói đến đi thăm bệnh Ông. Do trí tuệ Ông cao siêu như vậy nên đức Phật mới sai ông Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát đến thăm. Chỉ có ngài Văn Thù Sư Lợi có đủ trí tuệ mới dám đến thăm bệnh và đối đáp với ông mới cân xứng.
Kinh Duy Ma Cật ra đời nhằm có ý đồ diệt Phật giáo để dựng lên một giáo pháp mới. Đó là giáo pháp bất nhị, còn gọi là giáo pháp bất tư nghì .
Kinh Duy Ma Cật dựng lên một người cư sĩ vĩ đại khiến cho tất cả đệ tử của đức Phật chỉ cần nghe đến tên Duy Ma Cật là đã rét run, cúi đầu, rụt cổ như rùa, đó là những đệ tử lớn của đức Phật như: ông Xá Lợi Phất, ông Mục Kiền Liên, ông Phú Lâu Na, ông Ca Chiên Diên v.v...còn như vậy huống các đệ tử khác. Biết hàng đệ tử Thanh Văn của mình trí tuệ còn kém xa nên đức Phật của kinh Duy Ma Cật phải nhờ đến một vị Bồ Tát ảo tưởng của nhà văn Khưu Trường Xuân. Một nhà Văn Trung Hoa giàu trí tưởng tượng, tưởng ra những nhân vật tu theo Tiên đạo. Đó là Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi trong truyện “Phong Thần Diễn Nghĩa”.
Trong bộ truyện Phong Thần Diễn Nghĩa có hai vị tiên ông, đệ tử của vị tiên trưởng Nguơn Thủy Thiên Tôn. Đó là ngài Phổ Hiền và ngài Văn Thù. Trong truyện có ghi chú: hai vị tiên ông này sau tu theo Phật giáo được đắc quả thành Phật
Đọc kinh Duy Ma Cật chúng ta rất buồn cười cho những ai không sáng suốt vội tin theo mà không cân nhắc. Người viết kinh Duy Ma Cật đã không khéo léo, nên kinh được dấu đầu, mà lại ló đuôi khiến cho người có trí một chút là đã tìm cái giả mạo của kinh.
Kinh Duy Ma Cật là một tập tiểu thuyết lý luận triết lý bất nhị, khéo mượn những nhân vật tiểu thuyết Trung Hoa lồng vào kinh để lôi cuốn hấp dẫn người đọc.
Cho nên, đọc xong kinh Duy Ma Cật người có sự nhận xét tinh vi một chút thì biết ngay kinh này không phải Phật thuyết, kinh này chỉ do các Tổ viết ra để diệt Phật giáo, nếu các bạn lưu ý sẽ nhận ra điều giả mạo và có ý đồ thâm độc này.
Đạo Phật ra đời đã làm đảo lộn tư tưởng của loài người bằng bốn sự thật: “Khổ, Tập, Diệt, Đạo”. Bốn chân lí độc đáo này đã có sẵn của loài người. Ngài chỉ cần khơi dậy khiến cho tất cả giáo lý của các tôn giáo và các triết lý của những nhà triết học hiện hành trên hành tinh này đã đổ vỡ, trở thành những ảo tưởng. Thế mà lại có một pháp môn bất nhị không hai này lại bảo rằng Phật thuyết, thì e rằng rất oan cho đức Phật. Đức Phật bao giờ nói chuyện giáo pháp không tưởng như vậy. Mới nghe mọi người tưởng là mới mẻ của kinh sách Đại Thừa được diễn tả trong kinh Duy Ma Cật, nhưng nào ngờ giáo pháp ấy cũ rích của Bà La Môn xưa kia. Trong khi kinh sách Nguyên Thủy còn ghi lại lời đức Phật đã dạy, Ngài đập sạch và quét 62 lập luận tà giáo ảo tưởng của Bà La Môn không còn ngoi đầu dậy được nữa.
Thế mà, kinh Duy Ma Cật lại bảo kinh này Phật thuyết như trên đã nòi thì có ai mà tin không? Chỉ có những người không đủ trí quán xét thì mới tin như vậy.
Kinh đã không phải Phật thuyết thì pháp môn giải thoát khó nghĩ bàn cùng không phải của Phật. Đó là một pháp tưởng của ngoại đạo.
Thưa các bạn! Đừng bao giờ đem pháp môn cao siêu mà gán cho Phật, vì pháp Phật không có cao siêu, chỉ là những pháp môn rất gần gũi với đời sống của con người, nên nó “…thiết thực, cụ thể không có thời gian đến để mà thấy...”
Pháp môn không thể nghĩ bàn tức là pháp môn với ý thức không thể hiểu được là một pháp môn ảo tưởng; là một pháp môn nói vọng ngữ.
Pháp môn của Phật là pháp môn đem ra dạy cho người tu tập để mang lại lợi ích cho con người, sống không làm khổ mình khổ người và khổ cả hai, còn pháp môn không thể nghĩ bàn thì làm sao hiểu được, mà đã không hiểu được thì làm sao tu tập được; mà đã không tu tập được thì làm sao có giải thoát được. Như vậy pháp môn bất tư nghì là pháp môn lừa đảo con người. Còn nếu bảo rằng pháp môn này để dạy chư Phật và các bậc A La Hán thì chư Phật và các bậc A La Hán đâu cần phải tu pháp môn này, vì các Ngài đã chứng đạt chân lí giải thoát hoàn toàn, làm chủ sanh tử chấm dứt luân hồi. Cho nên các Ngài đối với pháp môn không nghĩ bàn này là một pháp môn hý luận cho vui chơi, chứ có lợi ích gì cho cuộc sống của loài người đâu. Vì các ngài biết đó là pháp môn vọng ngữ, lừa đảo con người chứ không thể lừa đảo các Ngài được. Phải không các bạn?
Nghe nói đến pháp môn khó nghĩ bàn là biết ngay pháp môn nói dối. Cho nên khi nghe Bồ Tát Duy Ma Cật nói: “Bồ Tát bệnh vì chúng sanh bệnh” thì biết ngay Bồ Tát Duy Ma Cật không hiểu Phật giáo, nên mới nói câu ấy. Người không hiểu Phật giáo mà lại nói kinh này của Phật thuyết là sai. Đạo Phật là đạo tự cứu mình chứ không ai cứu mình được. Vì thế lời tuyên bố của kinh Duy Ma Cật chứng tỏ là Ông chẳng hiểu gì về đạo Phật chút nào cả. Đức Phật đã chẳng bảo: “Nếu ta nói một điều mà không ai hiểu là ta có nói láo”: Vậy mà ở đây nói pháp môn không nghĩ bàn là nói láo. Có đúng không các bạn?
Vậy pháp môn giải thoát khó nghĩ bàn là pháp môn nói láo, pháp môn này chỉ gạt người vô minh, chứ người nào chỉ cần có một chút hiểu biết cũng không thể lừa đảo họ được.
Pháp môn giải thoát khó nghĩ bàn là pháp môn lừa đảo như trên đã nói, chỉ có những người sống trong tưởng tri nên mới dễ tin pháp môn này.
Pháp môn này chỉ lý luận chơi cho vui chứ chưa có ai sống được, vì con người là có sự tư duy suy nghĩ, chứ con người không phải đất, đá, cỏ, cây v.v....
Như trên đã nói kinh Duy Ma Cật là kinh tưởng, vì thế trưởng giả Duy Ma Cật là người tưởng, chứ không phải là người có thật. Căn cứ vào lịch sử loài người thì cư sĩ Duy Ma Cật không có. Cho nên tác giả kinh Duy Ma Cật khéo tưởng tượng ra nhân vật và pháp môn bất tư nghì .
Kính thưa các bạn! Những pháp môn đức Phật dạy trong kinh Nguyên Thủy, như pháp môn Hơi Thở rõ ràng như vậy mà các bạn còn tu tập sai tới, sai lui, huống hồ là pháp môn khó nghĩ bàn của Duy Ma Cật thì biết đâu mà tu tập. Phải không các bạn?
Cho nên kinh Duy Ma Cật là kinh vọng ngữ. Và tu tập pháp môn Bất Tư Nghì để làm gì? Để lý luận tranh đua hơn thiệt với thiên hạ ư! Đạo Phật không có mục đích đó. Xin các bạn lưu ý.
vvvvvv
(Trích Đường Về Xứ Phật tập V)
nếu những lời của thầy Thông Lạc mà nói như thế này thì tôi không còn gì để bàn về trí tuệ của người tự xưng là chứng đắc và giải thoát này nửa.
thứ nhất người sáng tác bộ Phong Thần diễn nghĩa là của nhà văn Hứa Trọng Lâm. Trường xuân tử khưu xử cơ chỉ sáng tác duy nhất 1 tác phẫm là "Trường xuân chân nhân khưu xử cơ tây du ký" kể về chuyến hành trình lên đất Mông Cổ để truyền phép Dưỡng sinh cho Thành Cát Tư Hãn, tôi có đọc vài đoạn tác phẫm này và có rất nhiều người lầm nó với Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân.
bộ Phong Thần diễn nghĩa này được sáng tác vào thế kỷ 15 thời Minh trong khi vị bồ tát Văn Thù đã được nhắc đến rất nhiều trong bộ diệu pháp liên hoa của ngài Cưu Ma la Thập dịch từ thế kỷ thử tư. Thế mà thầy Thông Lạc lại bảo Văn Thù Bồ Tát là 1 vị bồ tát người Trung Hoa dựa theo 1 truyện thần thoại ra đời vào thế kỷ 15 thì quả là vọng ngữ. Thầy Thông Lạc không tin vào kinh điển do các tôpr sư Phật giáo dịch và luận chú mà lại tin vào 1 câu truyện thần thoại do những người viết ra để đã kích đạo Phật thì thật là không còn gì để nói.
thầy Thông Lạc nói không có pháp môn nào là bất khả tư nghị là sai vì trong: tăng nhất bộ kinh đức Phật có nói: Lời Phật dạy: "Có bốn hiện tượng bất khả tư nghị, này tỉ-khâu, bốn trường hợp mà người ta không nên suy ngẫm, đó là: năng lực của một vị Phật (pi. buddhavisaya), Định lực (pi. jhāna-visaya), nghiệp lực (pi. kamma-visaya) và suy ngẫm, tìm hiểu thế giới (pi. lokacintā)…" (Tăng nhất bộ kinh, IV. 77).
ngài cư sĩ Duy Ma Cật đã đạt đến năng lực của 1 vị phật nên năng lực của ngài là Bất khả tư nghị, vậy mà thầy Thông Lạc lại nói không có thứ gì nào là Bất khả Tư Nghị. Vậy theo ý thầy thì năng lực của Phật Thích ca cũng như là Nghiệp Lực là thứ có thể nghĩ bàn hay sao? vậy ai có đủ trí tuệ để nghĩ bàn đến những điều ấy.
tôi chỉ mạn phép viết những điều trên dựa trên khả năng của mình, còn trí tuệ và chứng đắc của thầy Thông Lạc như thế nào tôi không dám bàn tới
lại là bài viết của Ngài thích thông lạc. Bồ tát văn thù sư lợi mà còn cho là ảo tưởng thì ma chướng đang diệt pháp thật rồi. Xin chư vị đạo hữu phát tâm bất tư nghì, hãy giữ vững chánh kiến, hãy đặt trọn niềm tin vào đức phật mà cùng khẩn xin long thần hộ pháp bảo vệ chánh pháp khỏi diệt tận
Đề nghị Mob làm việc.
Mod nói xong rồi không làm thì nói làm gì? Đề nghị không bình luận, nhận xét thêm về thầy Thích Thông Lạc!
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
hoho, đã mù thì đều đen tối như nhau, sao bạn biết thuyết đó là mơ hồ, là trừu tượng và vô đạo đức. Thằng mù bảo, mày đui sao không thấy đường. thằng kia. mày cũng đui chứ có hơn gì tao mà chửi. con chó cười con mèo, gớm cái loài gì mà lắm lông thế. con mèo nói rằng: nhìn lại mày đi, mày thậm chí còn nhiều lông hơn tao nữa đó chó à. hihi
Tôi chưa đọc qua các bài viết của thầy Thông Lạc . Nhưng nhìn chúng là thầy rất có kiến thức , am hiểu về Phật học .v.v.
Ở đây thầy nói khá chính xác về kinh Duy Ma Cật .
Lời dạy của Đức Phật không phải nói ra để tin mù quáng , vậy thì không thể nghĩ bàn mà đi tu lại càng là ngoại đạo , cái này có nhiều trong Balamon giáo và cụ thể là Thiên Chúa Giáo qua lời dạy "phước thay cho ai không thấy mà tin" .
Bạn bhagavad gita đưa ra lời dạy của Đức Phật về 4 điều không nghĩ bàn . Để phản bác lại thì hoàn toàn không thích hợp .
THầy nói :
Tôi thấy quá có lý không sai .Trích dẫn:
pháp môn không thể nghĩ bàn thì làm sao hiểu được, mà đã không hiểu được thì làm sao tu tập được; mà đã không tu tập được thì làm sao có giải thoát được. Như vậy pháp môn bất tư nghì là pháp môn lừa đảo con người.
Bạn đưa ra luận cứ :
Đó là do bạn không hiểu chút gì về Đạo Phật chúng tôi .Trích dẫn:
thầy Thông Lạc nói không có pháp môn nào là bất khả tư nghị là sai vì trong: tăng nhất bộ kinh đức Phật có nói: Lời Phật dạy: "Có bốn hiện tượng bất khả tư nghị, này tỉ-khâu, bốn trường hợp mà người ta không nên suy ngẫm, đó là: năng lực của một vị Phật (pi. buddhavisaya), Định lực (pi. jhāna-visaya), nghiệp lực (pi. kamma-visaya) và suy ngẫm, tìm hiểu thế giới (pi. lokacintā)…" (Tăng nhất bộ kinh, IV. 77).
Nay xin nói cho bạn hiểu
1/Đức Phật dạy những điều lợi ích
2/Đức Phật không dạy điều vô ích .
Nói chung lại : Đức Phật chỉ dạy những điều lợi ích
Vậy xin thưa : năng lực của một vị Phật (pi. buddhavisaya), Định lực (pi. jhāna-visaya), nghiệp lực (pi. kamma-visaya) và suy ngẫm, tìm hiểu thế giới (pi. lokacintā).vv..v
Biết được những điều như vậy có gì là ích lợi hay không ?
Do không ích lợi nên ngài xếp nó vào : Không nghĩ bàn , không đáng nghĩ bàn , không nghĩ bàn những điều vô ích .
Bạn cứ nêu thắc mắc tôi sẽ giúp bạn giải đáp .