Cái đó là hiện tượng ám ảnh tâm lý thôi. Bạn đừng nghĩ về nó nữa thì nó sẽ hết. (đấy là nói thế thôi, chứ theo nghiên cứu của NLP ngôn ngữ lập trình tư duy, càng cố quên sẽ càng nhớ tới nó) vì thế, tìm một bác sỹ tâm lý nếu thấy việc này quá ảnh hướng tới sức khỏe. Còn nếu không thì thôi, sống chung với lũ 1 thời gian là đến ngày hạn ấy mà. =))
Theo cách tớ hiểu nhé, đôi mắt con cú trong đêm tỏa ra một năng lượng, năng lượng ấy khi bạn bắn chết nó vô tình sẽ phóng ra mạnh hơn, điều đó làm cho chính bạn chịu ảnh hưởng và nó hằn sâu vào ký ức của bạn. Ngoài ra, khi bạn cảm giác thoả mãn nhu cầu nào đó (ví dụ giết chóc) thì cảm giác thỏa mãn đó, trong một điều kiện nào đó sẽ in hằn lên trí nhớ của bạn sâu sắc làm cho bạn nhớ tới nó rất lâu.
Còn theo Đạo Phật, bạn mang cái nghiệp, và nghiệp của con vật đã chết đó ám vào bạn. Nhưng nó không đủ mạnh để áp hẳn lên bạn như áp vong. Tuy nhiên, cái đó là giả thiết thôi, việc này không phải là việc đáng để bạn phải quan tâm. Để tinh thần thanh thản, hoặc tụng kinh niệm Phật cho tâm tịnh khắc bệnh sẽ khỏi. Mà nếu có vong, nó cũng không đến nỗi oán thán bạn quá đâu. Nếu không mấy người giết gà cúng ăn đủ.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks