Bởi vậy mới có " Phật Pháp vô biên thệ nguyện học " , " Chúng sanh vô biên thệ nguyện độ " cũng chẵng có gì là sáo rỗng như một số người cho rằng như vậy! Nó quan trọng ở tình yêu,vì chỉ có từ tình yêu mới dẫn đến những nghĩa cử và hành động. Thệ nguyện nó là cái gì bộc phát tự trái tim,nó là cãm xúc mà không phải là hứa hẹn,không phãi là xác định.Nếu không hiễu nó một cách tế nhị chúng ta sẽ bóp chết Phật giáo một cách hồ đồ thiếu trí tuệ.Và tình yêu chính là nền tãng của Đạo đức.
Không có tình yêu,cho dù chúng ta có tung hô Thần Thánh , làm hàng ngàn việc thiện,có tôn thờ Trời Phật thì cũng chỉ là công việc của máy móc,như người Roboter không hơn kém.
Có cái gì là " nguyên tắc của "vô minh", của " phiền não" ? Nó đến tự đâu ? Khi chúng ta đề cập đến " nguyên tắc của siêu hình " ? Hay là chúng ta phải dựa vào một nền tãng,hệ thống nào đó ? Ở ý nghĩa của đời thường chẵng hạn,cứ con ông cháu cha là được phép to mồm hơn dân ngu cu đen và cứ cả vú lấp miệng em. Trong khi Đức Phật tuyên bố : " Hãy tin ta khi nào hiẽu ta,ngược lại là phỉ báng ta" Còn các Bố hay dõng dạc :không tin vào Thần Thánh sẽ bị nhiều nghịch duyên! hoặc là những tư tưởng được biễu hiện tương tợ,làm cho người ta mắc phải cái tâm lý sợ hãi,khi nghỉ đến cái gì thuộc về " siêu hình" !
Bản chất con người thường muốn chiến thắng và chinh phục người khác, lại hay đem người chết dọa người sống.Siêu hình sẽ không có ý nghĩa nếu người ta sợ hãi nó,mà siêu hình phãi thật sự mang đến thăng hoa và yêu thương cho đời sống,lúc này Tình yêu mới thật sự có ở siêu hình.

Thân mến.

Kk