Người xưa nói: “Đế vương chi gia vô thân tình!” (hoàng gia vốn không có tình thân). Sự ham muốn quyền lực và vương vị đã khiến cho cha con - anh em giết hại lẫn nhau vô số lần. Tuy nhiên vẫn có những trường hợp ngoại lệ. Vua Thuấn được khen là đại hiếu do vẫn giữ lòng hiếu thảo với cha và mẹ kế mặc dù họ nhiều lần hãm hại ông. Người em trai là con mẹ kế cũng đồng lõa với họ. Ông không những không thù hằn em mà còn ban cho tước vị và bổng lộc. Ông thật sự hiểu được lòng của cha mẹ.


Một ví dụ khác là vua Đường Huyền Tông của nhà Đường. Bởi vì ông có công dẹp loạn nên được anh trai nhường ngai vàng. Sau khi lên ngôi, ông cho sửa chữa cung điện nơi ông ở khi còn là hoàng tử, xây một tòa tháp “hoa ngạc tương huy” (sự soi sáng lẫn nhau giữa đài hoa) ở đó. Ở bốn mặt, ông xây năm cung điện cho bốn anh em trai và một người em họ, gọi là “Ngũ Vương trạch”. Nếu leo lên đỉnh tòa tháp, người ta có thể nhìn thấy năm cung điện giống như là đài hoa và năm cánh hoa.


Đường Huyền Tông thường đi săn với các anh em. Trong suốt thời gian này, họ đối xử với nhau như một gia đình bình thường; không câu nệ nghi lễ vua tôi. Nếu anh em ông có ai bị bệnh, ông không thể ăn ngon ngủ yên và liên tục hỏi thăm sức khỏe. Có lần ông làm cháy sém râu của mình khi sắc thuốc cho em trai. Điều người ta hay kể nhất về ông là “hoa ngạc bị” (chăn đài hoa) và “hoa ngạc sàng” (giường đài hoa) - ông có một cái gối dài, một cái chăn lớn và một cái giường lớn được thiết kế cho sáu người nằm để ông và anh em có thể cùng ngủ chung. Do vậy, từ “hoa ngạc” đã được dùng để biểu trưng cho tình anh em.


Trong các gia đình thời xưa, cha mẹ thường ẵm đứa con nhỏ trên một tay và tay kia dắt đứa lớn. Khi ăn, những đứa con ngồi dọc theo hai bên cạnh của cái bàn dài. Quần áo của đứa lớn sẽ được dùng lại cho đứa nhỏ. Thậm chí chúng còn ngủ chung gối và đắp chung chăn nên rất gần gũi nhau. Khi những đứa con lớn lên và lập gia thất, trong nhà có thêm vài thành viên mới. Sự xung đột bắt đầu xảy ra. Lúc đó, phẩm chất đạo đức của mỗi đứa sẽ bộc lộ rõ ràng. Nhìn chung, gia đình nào dạy con cái từ nhỏ phải biết kính trọng và thương yêu anh chị em thì lúc này sẽ yên ổn đầm ấm hơn.


Những gia đình ngày nay thường có ít con hơn ngày trước. Chủ nghĩa cá nhân bắt đầu nảy sinh. Không chỉ những đứa trẻ là con một không có khái niệm gì về tình anh em, những đứa có anh chị hoặc em vẫn có tính ích kỷ; chúng không biết nhường nhịn, chia sẻ và bao dung lẫn nhau. Một gia đình có thể có ba hoặc bốn lối sống khác nhau, họ gọi đó là “tự do” và “tiến bộ”. Họ không biết rằng như thế là đang quay ngược về xã hội nguyên thủy - một xã hội không có pháp luật và luân thường đạo lý. Chúng ta không nên bỏ lỡ thời gian nữa, hãy nhanh chóng khôi phục lại các giá trị đạo đức xưa!

__________________
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT