KHÚC CA THỨ MƯỜI MỘT
1. Thấy vậy, người dâng lễ hỏi: “Xin cho tôi biết Ngài là ai?”. Ông đáp: “Ta là Ushati Kakrayana.”
2. Người kia nói: “Tôi đã đi tìm ngài để chủ trì mọi lễ tế này mà không thấy nên tôi mới chọn những người khác.”
3. “Giờ thì khác, xin ngài hãy nhận làm chủ cho.”
Ushati nói: “Được, vậy hãy để những kẻ kia, dưới sự điều hành của ta, thực hiện các bài thánh ca. Có điều là, những của cải ông cho họ bao nhiêu thì cũng phải cho ta bấy nhiêu.”
Người dâng lễ bằng lòng.
4. Rồi, thày chủ tế cũ tiến đến và hỏi: “Thưa ngài, ngài đã nói ‘nếu thày chủ tế không biết gì về vị thần của bài thánh ca mà hát nó, cái đầu của ông sẽ rụng xuống.’ Vậy đó là vị thần nào?”
5. Ông đáp: “Hơi thở (prana). Bởi tất cả chúng sinh đều hoà trộn trong một hơi thở, và từ hơi thở họ lớn lên. Đó là vị thần của bài ca prastava. Không biết vị thần đó mà hát bài ca đó, đầu ngươi sẽ rụng xuống, nếu ta không kịp cảnh báo.”
6. Rồi thày xướng ca tiến đến và hỏi: “Thưa ngài, ngài đã nói ‘nếu thày xướng ca không biết gì về vị thần của câu ca mà hát nó, cái đầu của ông sẽ rụng xuống.’ Vậy đó là vị thần nào?”
7. Ông đáp “Mặt trời (aditya). Bởi tất cả chúng sinh tôn thờ mặt trời. Đó là vị thần của câu ca. Không biết vị thần đó mà hát câu ca đó, đầu ngươi sẽ rụng xuống, nếu ta không kịp cảnh báo.”
8. Rồi thày Pratihartri tiến đến và hỏi: “Thưa ngài, ngài đã nói ‘nếu thày Pratihartri không biết gì về vị thần của Pratihartri mà hát nó, cái đầu của ông sẽ rụng xuống.’ Vậy đó là vị thần nào?”
9. Ông đáp “Thức ăn (anna). Bởi tất cả chúng sinh nhờ thức ăn mà sống. Đó là vị thần của pratihara. Không biết vị thần đó mà hát câu ca đó, đầu ngươi sẽ rụng xuống, nếu ta không kịp cảnh báo.”
Bookmarks