Trong Kinh Hoa nghiêm có nói : ‘Tất cả mọi chúng sanh đều có đầy đủ đức tướng, trí tuệ của Như Lai, chỉ vì vọng tưởng, chấp trước nên không thể chứng đắc’. Vọng tưởng tức là ‘bốn kiến’, chấp trước tức là ‘bốn tướng’. Chúng ta có thể phát đại tâm, tu đại hạnh, thì bốn tướng, bốn kiến tự nhiên tiêu trừ lúc nào không hay biết, và tự nhiên khế nhập được cảnh giới của chư Phật, Bồ-tát, tức là thể nhập ‘nhất chân pháp giới’. Nếu lấy công hạnh này để niệm Phật cầu sanh Tịnh độ thì đương nhiên được vãng sanh lên bậc thượng phẩm thượng sanh, sự thành tựu thật không thể nghĩ bàn. Sự thành tựu này giúp chúng ta, ngay trước khi vãng sanh, ngay trong cuộc sống hiện tại này, hưởng được một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, với một thái độ thong dong, nhìn sâu, buông xả, tự tại, tuỳ duyên, hạnh phúc, đồng thời khiến cho nhiều người nhìn thấy đều ngưỡng mộ, cung kính, giác ngộ và phát tâm tâm tu học theo chúng ta. Sự phát đại tâm, tu đại hạnh như vậy thì đồng với chư Phật và Bồ-tát thị hiện ở cõi đời này để tự mình tu tập và giáo hoá người khác tu tập, không có gì khác biệt.
28
Thuở tôi còn công tác trong nhà trường, trước đây là do tiên sinh Chu Bang Đạo làm hiệu trưởng, ông từng lấy thân phận của một đốc học của bộ giáo dục quay trở lại trường hai lần. Trong hai lần ấy tôi đều thấy mặt ông hiệu trưởng. Nhưng sau này, tôi được thân giáo với ông một thời gian khá dài tại Đài Loan. Đó là năm 1958, tôi từ bỏ công tác, đến Đài Trung để thân cận và học Phật với cư sỹ Lý Bỉnh Nam. Bấy giờ ông hiệu trưởng cũng ở tại Đài Trung, đảm nhiệm khoa Nông học. Ông ta cũng học Phật, vậy là chúng tôi gặp nhau và mối quan hệ trở nên thân thiết.
Tại Đài Trung, cư sỹ Lý sáng lập Từ Quang Đồ Thư Quán, ông hiệu trưởng cũng là một người đồng sự. Sau khi xuất gia, tôi trở lại Đài Trung cầu học, ông hiệu trưởng khích lệ tôi rất nhiều. Ông nói việc học chưa thành thì quyết không rời khỏi bậc thiện tri thức, việc học đạo quan trọng nhất là phải có kiên nhẫn, thầy Lý là một đại thiện tri thức hiếm có trong thời đại này, chúng ta có duyên được thân cận, thật là một đại hạnh !
Tại Từ Quang Đồ Thư Quán mỗi tuần có ba buổi giảng kinh, ông hiệu trưởng đến nghe giảng không vắng một buổi, ông nghe giảng kinh không những rất chú tâm mà còn ghi chép cẩn thận, thật tại mà nói, đối với chúng tôi, ông là một tâm gương học tập vĩ đại. Khó khăn lắm thầy Lý mới mở được một ban Phật pháp, bồi dưỡng nhân tài giảng kinh tại Liên Xã, Đài Trung. Khi tôi đến Đài Trung thì cơ duyên đã rất tốt, cũng được tham gia vào ban này. Các bạn đồng học trong ban đều là những người mới có trình độ sơ đẳng Phật học, đương nhiên cũng là lần đầu tiên học giảng kinh. Khi ấy, tất cả chúng tôi có khoảng hơn 20 người, tuổi tác đều đã lớn mà chương trình học lại rất thấp, trong đó nội dung cơ hồ hết một phần ba là trình độ tiểu học. Người tuổi lớn nhất là cư sỹ Lâm Khán Trị, bấy giờ tuổi đã ngoài 60, cũng phải học trình độ tiểu học.
Thầy Lý chia nam, nữ thành hai chúng để tập luyện giảng kinh. Chúng nam thì luyện giảng vào ngày thứ hai tại chùa Linh Sơn, Đài Trung. Chúng nữ thì luyện giảng vào ngày thứ sáu tại Liên Xã, Đài Trung. Lúc các học sinh luyện giảng, ông hiệu trưởng cũng đến nghe giảng mỗi ngày, và cũng rất chú tâm, cũng cùng một thái độ như khi nghe thầy Lý giảng kinh.
Phát bồ đề tâm tức tự biến mình thành Người hoàn toàn khác , không còn là chúng sinh mà là một vị thừa nguyện tái lai , mọi thứ đều vì chúng sinh cho nên mọi hạt giống bất thiện hay nghiệp duyên bất thiện đều trở thành hạt giống Bồ Đề và thành Pháp duyên đạo bạn.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks