Tìm sự thanh tịnh vốn có của Tâm.

Theo Phật giáo, tâm thức của chúng ta tràn đầy sự vô minh bất tịnh của ba thứ tham lam, sân hận, và vô minh. Nhưng ngược lại, cho dùng chúng có tối tăm thế nào đi chăng nữa thì bản tánh của nó vốn là thanh tịnh. Ta có thể ví dụ nó như mặt nước, bản tánh của nó thì tịch tĩnh nhưng mặt biển có gió nên luôn luôn nổi sóng. Vì vậy các pháp môn của Phật Giáo mà tiêu biểu là Mật Tông đều là làm cho chúng ta nhận thấy cái bản tánh ấy trong con người chúng ta và đạt đến cái bản lai thanh tịnh ấy.
Giáo lý của Kim Cương Thừa đã có mặt cách nay hàng ngàn năm và luôn nằm trong vòng bí mật. Những người cầu pháp của Mật tông ngày xưa đã trả giá rất đắt cho cái giáo lý mà họ nhận được bằng những cố gắng khó có thể tưởng tượng nổi. Đọc những câu chuyện của ngài Milarepa hay Naropa, việc tìm gặp được vị thầy và cầu sự trao truyền pháp là vô cùng gian khổ. Ngày này, như tôi được học so với các ngài xem ra có lẽ vẫn còn quá dễ dàng và sung sướng, phải chăng vì không có sự nỗ lực tu tập và khát khao giáo lý như các ngài nên tôi chỉ tu chứng được đến vậy thôi?
Giáo lý của Kim Cương Thừa thì vô cùng quý báu, việc gặp gỡ một câu thần chú Om Mani Padme Hum thì đáng quý ngoài sức tưởng tượng của bạn rồi. Và thậm chí nếu bạn gặp và thực hành giáo lý này nó là sự may mắn phi thường – khó hơn cả việc có một tái sinh vào cõi tịnh độ
Khoảng 800 năm trước có một người hỏi đức Ban Thiền Lạt Ma – Panchen Lama rằng xin ngài hãy chú nguyện mong sao cho kiếp sau con được làm người. Ngài đáp : “Ta làm được”. Xin cho kiếp sau con được sinh trong gia đình giàu có . Ngài trả lời : “Ta làm được”.
Đến lần thứ ba, anh ta hỏi xin ngài cho con có thể gặp được giáo pháp Kim Cương Thừa và thực hành nó. Ngài liền trả lời : “Cái này thì ta không thể làm được vì chỉ có chính anh với sự tích tập công đứng lớn lao mới có thể có duyên ấy”.
Vâng, đó là điều vô cùng may mắn khi được gặp giáo lý quý bau hơn hết thảy mọi thứ trên đời này. Hiện tại Kim Cương Thừa được truyền rộng ra các nước trên thế giới nhưng không vì thế mà chúng được coi như những món hàng – những điều thực tế ở Phương Tây.

Theo truyền thống Kim Cương Thừa, giáo pháp này đã được các vị tổ trong tông phái giữ gìn và truyền miệng cho nhau tù những thế hệ này đến thế hệ khác, do đó mà giáo lý Mật Tông được gọi là giáo lý Nói Nhỏ Vào Tai ( nhĩ truyền ) hay Mật Truyền. Nó không phải như một loại Mật Mã mà chỉ có chư tổ mới hiểu mà nói nhỏ với nhau, mà là vì để giúp cho nó được bảo vệ một các an toàn không bị nhữg kẻ thiếu phẩm chất có được. Giáo lý Kim Cương Thừa rất đặc sắc và dản dị tơi mức không ngờ.
Kim Cương Thừa tiếp nối các giáo lý nền tảng là Đại Thừa và Tiểu Thừa và chuyển tải nó theo một khía cạnh khác. Bình thường vói nhãn quan của chúng ta thấy rằng mọi việc đều khởi điểm ở một điểm nhưng với giáo lý đạo phật thì nó là sự tương tục – Tantra không có sự khởi đầu mà cũng không có sự kết thúc. Cho nên trên con đường tìm về bản tâm thanh tịnh của mình, hành giả phải lùi lại và trải qua những sự chứng nghiệm về tiểu thừa, đó là phần căn bản nhất.
Một trong những kinh nghiệm của Tiểu Thừa về giáo lý vô ngã và trực nhận được thế giới quan này không hiện hữu năng lực siêu nhiên của các đấng thần linh. Khi chúng ta nhận thức rõ ràng được điều này thì cũng như việc ngoài Phật tánh trong chính mỗi người chúng ta thì không còn gì khác.
Chúng ta luôn luôn dán nhãn mác cho mình để rồi tự biến mình thành lọ Cola, Pepsi, hay một hãng thời trang nổi tiếng nào đó chẳng hạn ? Để rồi khẳng định rằng cái Ta thật có và cứ mãi bám chấp vào một cái Ngã ảo tưởng, rối bời tâm trí theo nó, lo lắng chăm sóc cho nó hàng ngày những tưởng rằng có thể đem lại sự an lạc cho nó. Tuy nhiên những sự mong cầu này luôn luôn là vô vọng vì nếu chúng ta chỉ cố gắng làm tăng trưởng cái ngã bám víu này thì đau khổ lập tức đi theo sau như cái xe đi theo con vật đang kéo nó. Giáo lý của Tiểu Thừa giúp chúng ta nhận ra ta là ai, ai là ta và có một cái ta thường hằng bất biến hay không – để chỉ cho ta thấy rằng không có một cái bản ngã bất biến thường hằng.
Chúng ta luôn luôn tự hỏi rằng tại sao có thể vô ngã – khi chúng ta có một cái thân vật lý này, chúng ta ăn, chúng ta ngủ v.v… và mang một cái tên – sự dán nhãn đặt thương hiệu.
Nhưng chúng ta bị lầm ngay tức thì vì nó bởi vì chúng ta bám chấp vào một cái tâm không thật. Được dựa trên lý do ai ăn, ai ngủ, ai cười chúng ta cho rằng nó thật sự hiện hữu và đang làm những việc như trên. Sự sai lầm này có từ xa xưa – những kiếp trước là nó chính là lý do tạo nên sự đau khổ bây giờ. Vì vậy việc gạt bỏ được nó là cả một quá trình dài và cần hết sức nỗ lực.
Bạn sẽ không thể đi vào con đường Kim Cương Thừa khi chưa biết tự nhủ rằng ta – cái ta thực sự nó không hiện hữu . Đôi khi có ai đó nghĩ rằng có thể tìm ra sự Vô Ngã này bằng cách lý luận khúc triết về nó – tuy nhiên đó chỉ là lý thuyết và trực nhận vô ngã không phải chỉ là một lý thuyết suông – nó đòi hỏi sự thực chứng của chính bản thân hành giả.
Nói về điều này đã có một câu chuyện – Một chú tiểu tu trì về giáo lý này và cho rằng tất cả mọi thứ đều không, ta vô ngã – không hết, không ta, không thầy, không có khổ đau…
Anh ta đến bên vị thầy và nói rằng mình đã nhận thấy mọi vật là như thế. Vị thầy liền đó cầm chiếc dép đập túi bụi vào mặt anh ta và anh ta la lên kêu đau một cách tức tối.
-Vậy ai đang kêu đau?

Và như vậy, sự trải nghiệm về vô ngã là một điều hết sức cần thiết, không thể máy móc. Theo Kim Cương Thừa thì luôn luôn hiện hữu một con đường thoát ra khỏi trạng thái tâm thức vô minh và chấp ngã này. Ai ai cũng nỗ lực hết mình để dán nhãn cho cái Ta trên cuộc đời vô thường này để rồi nhận ra rằng nó không bao giờ thường hằng. Chúng ta có thể no hôm nay và lại đói vào ngày mai cũng như sinh ra rồi cũng sẽ có ngày chết đi – điều can hệ ở đây chính là sự vô thường. Tâm chúng ta vô thường – các suy nghĩ của chúng tat hay đổi liên tục.
Quý vị có thể thấy điều này thông qua một cửa hàng thời trang – mỗi ngày họ cho ra một kiểu mẫu mới và những gì hôm qua được cho là Mod đó được ném lại vào trong thùng . Cho nên chúng ta nên thấu hiểu sự vô thường của tâm và hoàn cảnh, những gì chúng ta cho là tốt đẹp và hạnh phúc hôm nay nó sẽ biến đổi hết tốt đẹp hạnh phúc vào thời gian nào đó . Theo tôi thì nhanh thôi.
Hãy là người nhận rõ ràng cái KHÔNG HIỆN HỮU để hiểu và sống thật với nó. Điều mà chúng ta phải hiểu rằng các hinh tướng , âm thanh, màu sắc, hương vị có và không đều là những thứ không thực và vô ngã . Tất cả chỉ là do tâm thức này của chúng ta nhận thức một các mù mờ và dán nhãn cho nó mà thôi. Chúng ta nhìn mọi vật theo cách của chúng ta yêu – ghét – đẹp – xấu … Những phân biệt như vậy sẽ đem tới sự bất an – vì luôn muốn theo ý mình. Và càng phải hiểu rằng kinh nghiệm của bản thân về tánh không không thuộc về các quá trình phân tích và triết giải – mặc dù có thể phần đầu cần đến nó – nhưng phải cho mình sự thực chứng về VÔ NGÃ. Nếu quý vị bước vào Kim Cương Thừa với cái bản NGÃ và không có chút hiểu biết gì về Tính Không thì tất cả cái mà bạn có được chỉ là một cái vỏ lá gói bánh chưng rỗng tuếch mà thôi - thật chẳng hay ho gì khi bề ngoài là hay nhưng bên trong chẳng có gì cả và vô ích.
Quay trở lại vấn đề bản lai thanh tịnh, rõ ràng khi chúng ta xác định tu tập Kim Cương Thừa thì mục đích chúng ta phải là thành Phật , giải thoát giác ngộ – mục đích khác thì tốt nhất quý vị nên chọn cái khác. Nhiều người về bản chất của họ vốn không thể thực hành Kim Cang Thừa – đừng tưởng rằng ai cũng có thể tu tập được Kim Cang Thừa.

MỘT KHUYẾN CÁO CỦA TÔI LÀ NẾU BẠN KHÔNG MUỐN GIẢI THOÁT GIÁC NGỘ BẰNG CÁCH NHANH CHÓNG VÀ HIỆU QUẢ - XIN ĐỪNG TU TẬP MẬT THỪA.
Bởi vì nhiều người đã đùa giỡn với chính những thần lực Mật Tông, những pháp tu lấy con đường tham dục, si mê, hận thù làm con đường giẫm lên chúng mà đi tới Phật Quả. Và họ đã phải trả giá đắt cho việc không hiểu tường tận con đường mà họ đặt chân lên với sự do dự - không khôn ngoan. Có thể ai đó nói thực hành Kim Cang Thừa giống như trồng một cái cây mà hàng ngày bạn cần chăm sóc nó đến nơi đến chốn – từ khi bạn cho hạt giống vào lòng đất cho đến lúc nó trở thành một cái cây khoẻ mạnh. Nhưng trong thực hành Mật Tông thì không thể chỉ đơn thuần như thế mà chúng ta cần phải coi nó như chính bản thân ta – sống hoàn toàn với những tư tưởng này.

Nếu chúng ta có khả năng sống với nó và bao trùm nó lên toàn thể những gì ta làm – đó chính là một nguồn phúc lạc vô tận mà Mật Giáo đem lại. Về bản chất của chúng ta vốn là một tâm “Không Hiện Hữu” và nhận chân ra nó là bạn hoàn toàn đủ điều kiện để đi vào cánh cửa Mật Thừa.
Hãy học cách khéo léo làm sao cho những kinh nghiệm của “Vô Ngã” “Vô Thường” và “Tánh Không” thực sự có trong bạn, điểu này không dễ nhưng cũng không phải là quá khó. Vì vậy nếu quý vị không thể hiểu những căn bản này thì việc tìm đến cái Bản Tánh Kim Cang Bất Hoại mà Mật Tông cho ta là điều hoàn toàn mơ tưởng.

Kim Cang Thừa đem đến sự giải thoát dễ dàng nhưng đồng thời người tu tập cũng phải có những cố gắng và nỗ lực tương ưng và thực sự dũng mãnh trong ý chí. Sự giải thoát sẽ đến rất mau nếu chúng ta – theo Giáo lý Kim Cang Thừa – biết vận dụng các năng lượng vốn tiềm tàng trong mỗi con người, cái này rất khó hiểu nhưng có thể ví dụ nó với năng lượng Tính Dục của bạn – nó vô cùng lớn và chúng ta sẽ chuyển hoá nó thành năng lực giác ngộ.
Tất cả mọi điều mà tôi muốn trình bày ở chương này là : Hãy biết rằng trong bạn và tất cả mọi người đều có Phật tánh thanh tịnh không bị nhiễm ô bởi những tư tưởng nhị nguyên. Khi bước và Kim Cang Thừa hãy có một trải nghiệm và nhận rõ về tánh không vô ngã – Để làm được việc này hãy cố gắng quán về sự vô thường của mọi sự vật và vô ngã của cái ta.

Hãy dũng mãnh tiến vào con đường của Mật Thừa – Tâm Kim Cang Bất Hoại