(TIẾP THEO )
PHẬT PHÁP NHIỆM MẦU.
Tôi luôn mơ ước trở thành một Ni cô. Khi tôi mới bắt đầu biết về Phật pháp, tôi chỉ nghe ngưới ta nói đến các vị Tăng, nên tôi rất buồn vì tưởng là không có nữ tu Phật giáo.
Nếu nhìn bên ngoài, người ta khó đoán tôi có thể trở thành một Ni cô . Tôi luôn ăn mặc đẹp, có nhiều bạn trai chạy lăng xăng bên ngoài - loại người khó thành ngưới tu. Vậy mà khi có duyên gặp được thầy tôi, tôi đã xin thầy cho tôi được xuất gia và thầy tôi đã chấp thuận, dù thầy chỉ mới biết tôi được ba tuần.
Vì Phật Pháp quá sâu mầu, tôi cảm thấy không thể bỏ phí chút thì giờ nào mà không trì Pháp. Tôi không muốn bị xao lảng vì những công việc khác; tôi chỉ muốn suốt đời ở bên thầy, hành Pháp, giữ Giới bằng tất cả khả năng của mình. Từ khi trở thành người tu, quan hệ của tôi với người khác giới hoàn toàn thay đổi. Hình như họ cảm thấy thoải mái hơn khi ở bên cạnh tôi. Còn tôi khi gặp họ, tôi coi họ như bạn, anh tôi hay em tôi, nên họ không còn là vấn đề đối với tôi nữa.
Trong suốt bao năm làm người tu, tôi không hề ân hận về quyết định của mình. Tôi luôn hết lòng kính trọng, thương yêu Tăng đoàn, vì họ đã sống cuộc đời Đức Phật đã sống. Hình ảnh các vị Tăng Ni là hình ảnh của những cuộc đời sống vì Đạo Pháp.
AN TRÚ TRONG HỈ LẠC.
Khi mới tu thiền , nhiều người thường vội vã, bắt đầu ngay bằng cách ngồi cả tiếng đồng hồ. Nhưng thực tế cho thấy là họ khó duy trì sự chủ tâm trong suốt thời gian đó, vì thế họ trở nên chán nản, buồn bả. Sau đó thì dù có ý hướng tốt, họ cũng đành bỏ cuộc. Tôi nghĩ tốt hơn hết là bắt đầu bằng 10 hay 20 phút mỗi ngày .
Bạn có thể đặt hình tượng Phật, đốt nhang, đèn nếu cần, để tạo không gian thích hợp. Hãy ngồi xuống và nghĩ rằng: bạn sẽ dành trọn khoảng thời gian ngắn ngùi này cho việc tham thiền, một việc không chỉ đem lợi ích cho bạn, mà còn cho cả những người bạn tiếp xúc. Dù thời gian ngắn ngủi, nhưng là khoảng thời gian đặc biệt, riêng dành cho sự tu tập của bạn.
Khi bạn khởi niệm gì, suy tư, lo lắng, buồn khổ,..., hãy để chúng qua đi. Bằng cách chỉ ngồi theo dõi hơi thở. Đức Phật đã chứng ngộ bằng phương cách đó. Vì thế hãy ngồi im lặng, thực tập theo dõi hơi thở vào - ra trong 10 hay 20 phút , Và hãy dừng ở đó nếu bạn là người mới tu Thiền, đừng ngồi đến khi mệt nhoài. Như thế lần sau ta còn cảm thấy hứng thú để ngồi tiếp. Đừng nên để việc hành thiền của bạn trở nên là một trở ngại, mà phải là sự an trú trong hỉ lạc.
QUÁ TRÌNH KHÁM PHÁ.
Qua nhiều năm thực tập, tôi đã tiến bộ hơn trong thiền định, tôi có được cái nhìn trí tuệ. Người ta thường nói về những điều họ đạt được trong Thiền Định, nhưng đối với tôi những điều đó không quan trọng, quan trọng là bạn đã đoạn diệt được gì ?
Thiền Định là quá trình bộc lộ, khám phá ra những gì ta vẫn hằng biết. Bạn không khám phá ra điều gì mới lạ đâu. Chỉ là những điều bạn đã biết mà không biết rằng mình đã biết.
Thiền mở ra cho ta những con đường để tìm về với chính trí tuệ của bản tâm, phá vở những chướng ngại để ta có thể nhận biết chúng rõ ràng hơn.
Mỗi người khi hành Thiền đều có những khó khăn riêng. Tuy nhiên, nếu ta thực tập trong một tư thế thoải mái, có chú tâm thì khó thể sai lệch. Vấn đề là đôi khi ta thấy sự ngồi thiền của mình dễ dàng quá. Ta cảm thấy được an lạc, trong khi thực sự thì tâm ta lúc đó là trạng thái ù lì. Bạn có thể dể dàng ngồi như thế vài tiếng đồng hồ mà không hề hay biết tâm đang ở trong trạng thái gì ?
Một cách giúp ta biết mình có thực hành đúng không là giữ tâm sáng suốt hoàn toàn tỉnh giác, đồng thời thư giản nhẹ nhàng. Điều quan trọng là giữ sự cân bằng này. Nếu bạn đạt được trạng thái này, trạng thái tự tại, hoàn toàn tỉnh thức, sáng suốt, bạn không có thể nào sai lạc được.
ANI TEZIN PALMO
L.T.L
(Theo the space between thoughts ) :rose:
*********
.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks