Có một đêm một đêm trăng sáng lắm
Trên cõi trời cô quạnh giữa tầng cao
THÁNH tôi buồn ..ai biết tại vì sao
Vị THÁNH nhờ người yêu nơi cõi thế
Và len lén chờ mọi người ngủ cả
THÁNH xuống trần ... ôi thương kẽ tình si
Đứng ngoài hiên thành đợi mải ... sương rơi
Vai áo lạnh ...hề chi ... nhưng hồn lạnh
THÁNH đợi mải đợi hoài trong tỉnh lặng
Lá vàng rơi xào xạc ... lá vàng rơi
Cửa nhà ai vẫn khép kín ngậm ngùi
Thương cho khách tình si hồn lận đận
THÁNH đợi mải đợi hoài rồi THÁNH giận
Đem phép thiêng phá khung cửa dương trần
NGƯỜI YÊU kia còn say giữa giấc nồng
Thương mà giận ...giận mà thương ....ôi xót
Và tình yêu lại bừng lên trong máu huyết
Thánh bắt hồn ..người con gái mình yêu
Giấu vào tim ..mang về cõi hư vô
Tình yêu vốn ko biết chờ biết đợi
Khi cõi thế đám TANG BUỒN dịu vợi
Thì cõi trên có hai kẽ yêu nhau
Tay trong tay ngồi ngắm ánh trăng sao
Ôi hạnh phúc ..ngọt ngào như hương mật
(Sưu tầm! Bài của một người bạn)
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks