THI :
Thể đắc Kiền Khôn bí diệu huyền,
Liên đài Cực Lạc khám hồn nhiên,
Tiên gia khẩu thọ truyền tâm yếu,
Nữ phái ưu tư ngộ giác duyên.
Qui Y :
Qui y chánh nghĩa : Về nương,
E đường lầm lạc phải nương có người.
Xét coi dưới Ðất trên Trời,
Có ba ngôi chánh đáng nơi cậy nhờ.
Minh mông thế giới cõi bờ.
Tam qui nhớ giữ đừng mơ nhớ về
Qui Y Phật :
Nhứt nương theo Phật đại từ đại bi,
Các em vụng tính, hẹp suy,
Cứ tưởng rầm rì Phật ở Tây phương.
Nào hay trước mắt chán chường,
Phật là tri giác ở lương tâm mình.
Khuyên em hãy giữ lấy thân,
Trong mình đã sẵn Tam Thân Phật rồi.
Tánh người bẩm tại khí Trời,
Tam thân Phật Tánh trau giồi bổn căn.
Một là thanh tịnh Pháp Thân,
Hai là thiên ức Hóa Thân Bồ Ðề.
Qui y tự tánh kiêng dè,
Báo thân viên mãn, chở che hằng hà.
Tam thân thứ tự đủ ba,
Tự tâm qui hưởng thật thà đừng gian.
Qui Y Pháp :
Qui y Phật tóm ít hàng,
Bước qua Qui Pháp một đàng chỉ cho.
Pháp giả Chánh giả nghĩa to,
Nguơn thần giữ chặt chớ vô nẻo tà.
Nhứt tâm nhứt niệm thiết tha,
Vô nhân, vô ngã thiệt là không không.
Vô ưu, vô lự thong dong,
Bất tham, bất dục, Pháp trong Tánh mình.
Cho nên tu phước phóng sinh,
Có mong thì phải có tình ý tham.
Lo sao việc phải nên làm,
Ðừng toan tính trước giành cam danh phần.
Dầu cho phước đức vô ngần,
Phước tuy có đó, tội hằng đuổi theo.
Vì chưng có ý dệt thêu,
Phải chi gặp dịp, gặp dèo , làm doan,
Vô tâm vi thiện mới ngoan,
Hữu tâm vi thiện ai màng mà ham ?
Biết rằng bất chánh mà làm,
Tội càng bội tứ, bội tam tội thường.
Chánh là một bực bình thường,
Kìa Trời Nhựt Nguyệt Âm Dương đến ngày.
Dầu cho tiết khí đổi thay,
Cũng là mục chánh chuyển day tứ mùa.
Qui Y Tăng :
Tam Qui gìn giữ khít khăng chớ rời.
Tăng là thanh tịnh trong vơi,
Như trời im lặng, không mời gió mưa.
Lòng không ham, ghét, chuộng ưa,
Gìn cho trong sạch bổn sơ tánh mình.
Nhựt nguyệt còn có hồi minh,
Tăng Qui nghiêm nên tánh tình giồi trau.
Vững vàng chẳng núng, chẳng nao,
Lặng trang như nước, không chao, không tràn.
Công danh phú quí chẳng màng,
Ðịa ngục, Thiên đàng chẳng vọng, chẳng mê.
Ðại hùng dõng lực từ bi,
Vô thinh, vô xú, vô khi mực thường.
Biết sao thiệt thiệt, hơn hơn,
Biết sao thương ghét, ghét thương cõi trần.
Kìa kìa một đám phù vân,
Mà trời thanh tịnh lần lần trong xanh.
Tăng Qui khuyên khéo giữ gìn,
Cho thanh, cho tịnh, như bình nước trong.
Chớ rằng Ðạo ở đâu xa ,
Minh Tâm kiến Tánh, liên hoa hầu kề.
Qui Y chánh pháp chỉ rành,
Phải chuyên qui hướng trọn lành mới nên.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)




Bookmarks