Trụ tâm quán tịnh là bịnh chẳng phải thiền
Thinh Văn, Duyên Giác vì định lực nhiều nên không thấy Phật Tánh !
Vì định lực nhiều nên không thấy Phật Tánh !
Vì định lực nhiều nên vui trong cảnh giới của định, chẳng muốn thấy Phật Tánh, chẳng tin có Phật Tánh nên không thấy Phật Tánh !
Vì định lực nhiều nên đắc Diệt Thọ Tưởng Định mà vui trong cảnh giới Không của định này, chẳng muốn thấy Phật Tánh, chẳng tin có Phật Tánh nên không thấy Phật Tánh !
Vì định lực nhiều nên đắc Diệt Thọ Tưởng Định mà không rời được cảnh giới Không của định này, nên không thấy Phật Tánh !
Bởi thế, bàng bạc trong các ngữ lục, các Tổ sư đều khuyến cáo thiền sinh không được <trầm không thủ tịch>. <Trầm không> đây là đắm chìm trong cảnh giới không của định, < thủ tịch> là không rời đươc cảnh tịch diệt của thiền định, nhất là cảnh tịch diệt của A La Hán.
Bởi thế, Thiền-tông chẳng tu thiền-định !
Phải đốn ngộ. Phải đốn ngộ, không thì cứ tiệm cận mãi
Kiến Tánh là chứng ngộ Phật Tánh. Trong Thiền Tông, Ngộ là Kiến Tánh.
Nói cách khác, chỉ có một cách để Kiến Tánh ; đó là Đốn Ngộ .
Các pháp môn thiền khác của nhà Phật, thỉnh thoảng cũng có sự Ngộ : thường là sự ngẫn nhiên và không bắt buộc !
Trong khi trong Thiền Tông, Ngộ là Kiến Tánh. Bắt buộc phải Ngộ mới Kiến Tánh.
(Vì chẳng có Phương Thức nào có thể chắc chắn đem đến cái Ngộ, nên Thiền Tông còn được gọi là Cửa Không Cửa).
Và thiền-định chẳng thể đưa đến Kiến Tánh, Đốn Ngộ:
Thinh Văn, Duyên Giác vì định lực nhiều nên không thấy Phật Tánh !
Tối Thượng Thừa Thiền
Thiền Định làm tâm trở nên "mềm dịu chói sáng" (Kinh điển Nhị Thừa); tâm đây là vọng tâm. Thiền Định trau dồi vọng tâm : khi vọng tâm được đến chỗ không còn phiền não, thì định ở đó, đắc đạo, thành A La Hán !
Thiền Tông đi từ Vọng vào Chân : Chuyển Tâm từ vọng tâm mà thể nhập Chân Như Phật Tánh (Xin xem Đại Cương về Phương Thức Thiền Tông đăng trên Trang Nhà).
Như thế, Thiền của Thiền Tông hoàn toàn khác hẳn Thiền Định.
Cái Chuyển Tâm từ vọng tâm mà thể nhập Chân Như Phật Tánh này là Tối Thượng Thừa Thiền.
Mã Tổ được Hoài Nhượng dạy : Ngồi thiền đâu thể thành Phật được !
Thiền Tông tu gì ?
tu để kiến tánh :Việc tu hành của pháp môn Kiến Tánh dĩ nhiên là tu để kiến tánh và gồm 3 đường lối :
1) truyền tâm ấn tâm
2) tự tu bằng Kinh Kim Cang
3) khán công án, thoại đầu
Đánh thức Phật Tâm thiên cổ dậy Kiến Tánh là chứng ngộ Phật Tánh, cái Phật Tánh có sẵn trong tâm ta từ vô thỉ :
Phật Tánh ẩn tàng A Lại Da
Nghìn xưa, vô thỉ đã là TA !
Ngủ khò vạn nẻo luân hồi ấy,
Khiến người lẩn quẩn cõi Mê Hà-
(Pháp Ẩn Hiện)
Do đó, ta cần phải đánh thức Phật Tâm thiên cổ dậy !
Từ Tổ Ca Diếp tới Tào Khê,
Ẩn hiện pháp mầu nói ngộ, mê
Đánh thức Phật Tâm thiên cổ dậy !
Tỉnh giấc mộng dài, giấc lê thê
(Pháp Ẩn Hiện)
Như đã viết ở phần trên, "Tối Thượng Thừa Thiền", sự "đánh thức Phật Tâm thiên cổ dậy" này là Chuyển Tâm, là Tối Thượng Thừa Thiền.
Những pháp môn nhà Phật mà
- chẳng có mục tiêu là Kiến Tánh
- chẳng thể đưa đến Kiến Tánh, trong một kiếp (một đời người)
đều chẳng phải là Thiền Tông !
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks