Lữ tổ hỏi:
Pháp có tam thành mà Tiên có ngũ đẳng , là thế nào?
Chung tổ đáp:
Pháp có tam thành là tiểu thành, trung thành, đại thành khác nhau. Tiên có ngũ đẳng là Quỷ Tiên, Nhân Tiên, Địa Tiên, Thần Tiên, Thiên Tiên khong cùng loại, đều là Tiên vậy. Quỷ Tiên không xa Quỷ, Nhân Tiên không xa người, Địa Tiên không xa Đất, Thần Tiên không xa Thần, Thiên Tiên không xa Trời.
Lữ tổ hỏi:
Gọi Quỷ Tiên là thế nào?
Chung tổ đáp:
Quỷ Tiên là dưới cùng trong năm loại Tiên. Siêu thoát từ trong Âm, Thần Tượng không rõ, ở Quỷ Quan thì không có họ, ở Tam Sơn thì không có tên. Tuy chẳng phải luân hồi, cũng khó về Bồng Doanh. Cuối cùng chẳng có chỗ về, chỉ có đầu thai mượn xác mà thôi.
Lữ tổ hỏi:
Quỷ Tiên này, là thi hành thuật gì, dùng công phu gì mà dẫn đến như vậy?
Chung tổ đáp:
Người tu trì, không hiểu Đại Đạo, mà muốn tốc thành. Hình như cây khô, Tâm như tro lạnh, Thần Thức nội thủ, kiên trì không tán. Trong định mà xuất Âm Thần, là Thanh Linh Chi Quỷ, không phải là Thuần Dương Chi Tiên. Vì là kiên trì Âm Linh không tán, nên gọi là Quỷ Tiên. Tuy gọi là Tiên, kì thực là Quỷ. Kẻ sùng Phật xưa nay, dụng công đến như vậy, mà gọi là đắc đạo, thực đáng cười.
Lữ tổ hỏi:
Gọi Nhân Tiên là thế nào?
Chung tổ đáp:
Nhân Tiên, đứng thứ hai bên dưới năm loại Tiên. Kẻ sĩ tu chân, không hiểu Đại Đạo, trong Đạo đắc được một pháp, trong pháp đắc được một thuật, tín tâm khổ chí, suốt đời không đổi. Khí của Ngũ Hành, giao nhầm hội nhầm, hình chất cũng vững chắc, dịch bệnh của bát tà không thể làm hại, khỏe mạnh ít bệnh, nên gọi là Nhân Tiên.
Lữ tổ hỏi:
Như Nhân Tiên này, thi hành thuật gì, dùng công phu gì mà được vậy?
Chung tổ đáp:
Người tu trì, mới đầu cũng có thể được nghe Đại Đạo. Nhưng nghiệt trọng phúc bạc, các thứ khó khăn dần làm biến đổi tâm chí ban đầu, chỉ dừng ở tiểu thành thì có công hiệu, suốt đời không thể thay đổi, bốn mùa không thể biến cải.
Như kẻ tuyệt ngũ vị, há biết có lục khí.
Kẻ quên thất tình, há biết có thập giới.
Kẻ thi hành sấu yết , cười thổ nạp là sai.
Kẻ thích thái bổ, cười thanh tĩnh là ngu.
Kẻ thích dùng vật để đoạt Khí của Trời Đất, không chịu ngừng ăn.
Kẻ thích tồn tưởng mà thái Tinh của Nhật Nguyệt, không chịu đạo dẫn.
Cô tọa bế tức, sao biết có tự nhiên.
Vất vả cực nhọc, không hiểu gì về vô vi cả.
Thái Âm, lấy Khí của phụ nữ, chẳng giống với người co Kim Quy.
Dưỡng Dương ăn sữa của đàn bà, chẳng giống với người luyện Đan.
Theo loại mà suy đến cùng thì không thể đếm hết. Nhưng đều là Đạo, chỉ không thể hoàn toàn đủ Đại Đạo. Chỉ có một pháp một thuật trong Đại Đạo, công thành an lạc diên niên mà thôi, mới gọi là Nhân Tiên.
Còn có một loại, mà thích vui một chút, ngại giữ gìn lâu, dụng công không cẩn thận, sai ngày sai giờ, phản thành tật bệnh, mà chẳng được diên niên, ở đời cũng nhiều vậy.
Lữ tổ hỏi:
Gọi Địa Tiên là thế nào?
Chung tổ đáp:
Địa Tiên là một nửa Trời Đất, sắp là Thần Tiên. Không hiểu Đại Đạo, chỉ dừng ở phép tiểu thành. Không thể thành công, chỉ có thể trường sinh trụ thế, mà bất tử ở nhân gian vậy.
Lữ tổ hỏi:
Địa Tiên hạ thủ thế nào?
Chung tổ đáp:
Mới đầu thì theo cái lí Trời Đất thăng giáng, lấy giữ số sinh thành của Nhật Nguyệt.
Trong thân dùng năm tháng, trong ngày dùng giờ khắc.
Đầu tiên cần biết Long Hổ, tiếp đó cần phối Khảm Li.
Luận rõ nguồn nước trong đục, phân biệt khí hậu sớm muộn.
Thu Chân Nhất, khảo sát Nhị Nghi, liệt kê Tam Tài, phân Tứ Tượng, biệt Ngũ Vận, định Lục Khí, tụ Thất Bảo, sắp xếp Bát Quái, hành qua Cửu Châu.
Ngũ Hành điên đảo, Khí truyền theo cách tử mẫu-mẹ con mà Dịch hành theo đường phu phụ-vợ chồng. Tam Điền phản phục, thiêu thành Đan Dược, vĩnh viễn trấn Hạ Điền, luyện hình trụ thế mà được trường sinh bất tử, thành Lục Địa Thần Tiên, nên gọi Địa Tiên.
Lữ tổ hỏi:
Gọi Thần Tiên là thế nào?
Chung tổ đáp:
Thần Tiên là Địa Tiên chán ở trần thế, dụng công không ngừng, quan tiết nối liền, rút Diên thêm Hống mà Kim Tinh luyện Đỉnh. Ngọc Dịch Hoàn Đan, luyện hình thành Khí mà Ngũ Khí Triều Nguyên. Tam Dương Tụ Đỉnh, công mãn vong hình, Thai Tiên tự hóa. Âm tận Dương thuần, thân ngoại hữu thân. Thoát chất thăng Tiên, siêu phàm nhập thánh. Tạ tuyệt trần tục mà về Tam Sơn, mới gọi là Thần Tiên.
Lữ tổ hỏi:
Gọi Thiên Tiên là thế nào?
Chung tổ đáp:
Địa Tiên chán ở trần thế, dụng công không ngừng, mà đắc siêu thoát, mới gọi là Thần Tiên. Thần Tiên chán ở Tam Đảo mà truyền đạo ở nhân gian, có công với đạo, mà có hạnh với nhân gian, công hành mãn túc, thụ Thiên Thư mà về Động Thiên, gọi là Thiên Tiên.
Đã là Thiên Tiên, nếu mà chán ở Động Thiên, làm hết phận sự mà thành Tiên quan: hạ gọi là Thủy Quan, trung gọi là Địa Quan, thượng gọi là Thiên Quan. Có đại công với Trời Đất, có đại hạnh với kim cổ. Chức quan nâng lên, dần vào 36 Động Thiên, mà quay về 81 Dương Thiên. Qua 81 Dương Thiên rồi quay về Tam Thanh Hư Vô Tự Nhiên Chi Giới.
Lữ tổ hỏi:
Quỷ Tiên chắc chắn không thể cầu vậy, Thiên Tiên cũng chưa dám mong. Có thể được nghe về phép Nhân Tiên, Địa Tiên, Thần Tiên không ạ?
Chung tổ đáp:
Nhân Tiên không ngoài tiểu thành pháp, Địa Tiên không ngoài trung thành pháp, Thần Tiên không ngoài đại thành pháp. Đây phân ra thành tam thành, kì thực là một thôi. Dụng pháp cầu Đạo, Đạo vốn không khó. Dùng Đạo để cầu Tiên, thì thành Tiên cũng rất dễ.
Lữ tổ hỏi:
Kẻ sĩ dưỡng mệnh xưa nay, chẳng ai không cầu trường sinh, chẳng ai không cầu thăng Tiên, nhưng cũng có kẻ không đạt được trường sinh thăng Tiên, sao lại vậy?
Chung tổ đáp:
Pháp không hợp Đạo, nghe nhiều biết nhiều, tiểu pháp bàng môn, không tránh được tật bệnh, tử vong, vì thế gọi là Thi Giải, mê hoặc thế nhân, đề cử lẫn nhau, dẫn đến không được nghe Đại Đạo. Tuy có người tín tâm khổ chí, hành trì dài lâu, nhưng đến cuối cùng vẫn không thành công, dần vào suối vàng. Ô hô!
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks