Lý Hòa đứng tần ngần nhìn phiến đá bị nghiêng, là kẻ chuyên đánh mìn ở các bãi đào vàng, y đâu tin có cú sét nào lại tình cờ đánh sạt một bên quả đồi như vậy. Y cứ đi tới đi lui, săm soi chỗ đất bị sạt lở, quan sát phía dưới phiến đá rất kỹ. Lý Cắt và Tăng Xe thì ngồi nhìn chằm chằm vào cái hố thờ, Tăng Xe than thở “đi tới đi lui suốt mà đâu nghĩ dưới tảng đá này lại có một cái hang…”Cả hai tên nhìn sơ là biết hố thờ đã được đào lên sau đó lấp lại. Lý Cắt gầm gừ trong cổ họng “không biết tụi nó lấy được những gì, không lẽ cái mâm đồng như thiên hạ đồn lại được chôn dưới này ? – phen này dứt khoát phải theo dấu nó đến cùng.” Lý Hòa hít ngửi một hồi rồi nói “tao đã ngửi thấy mùi lưu huỳnh, thằng ĐHC “đánh trái’ sạt một bên quả đồi làm nghiêng tảng đá rồi giả vờ nói là sét đánh để người dân tộc tin là Yàng giúp bọn nó mà tránh xa……nó chọn đánh mìn trong mấy ngày mưa liên tục như vậy để nước xóa hết mọi dấu vết, nhưng muốn qua mặt Lý Hòa sao nổi”. Y truy tìm thêm một lúc nữa rồi nói tiếp “chúng nó đào cái hang liên tục trong mấy ngày mưa to nên không ai biết….mẹ kiếp….Lần này chúng nó chia làm hai đường rút đi, tao nghi nếu thằng ĐHC tìm được cái mâm đồng nó sẽ theo đường rừng trở lại Giai Nghĩa chứ sẽ không dám ra Madhagui sẽ bị đám “Tàu xì” chặn lại. Từ Giai Nghĩa nó sẽ vòng lên Buôn Mê, sau đó về lại SG theo ngả đèo Phụng Hoàng….để xem nó có thoát khỏi tay Lý Hòa này được không…!”
Bọn Lý Hòa rút đi không lâu thì đám “Tàu xì” cũng kéo đến. Khác với Lý Hòa còn điềm tĩnh, “Tàu xì” chửi bới om sòm “ bỏ tiền ra cho thằng “Bảy Cua” để nó trông coi khu vực này, không dè nó để thằng ĐHC chơi qua mặt ….trong mấy ngày mưa to chắc nó ở nhà ôm vợ…..bây giờ biết chúng nó ở đâu mà kiếm…?” – “Phì Lủ” còn tích cực lấy len ra hì hục đào cái hố thờ, “a Chảy” tức quá giật lấy cái len quăng ra xa, chửi đổng “con bà nó……giờ này mà đào thì còn có cái gì ở dưới nữa, bọn nó đã lấy lên mang đi hết rồi, đúng là cái thằng đầu heo…đồ ngu như con chó…”. Bị chửi, “Phì Lủ” nổi điên tính xông vào đánh “a Chảy”, “a Lưu”, “a Hỏa” phải can ngăn mãi. “Tàu xì” thấy tình hình có vẻ lộn xộn, bèn quát “thôi tất cả im ngay, um xùm lên bọn CA xã kéo đến thì còn lôi thôi nữa. Bây giờ không biết tụi nó đã đào được những gì, trong đó có cái “mâm đồng” không, bằng mọi giá phải tìm ra chúng….!”. Pháp sư “Kây Quay” bấm tay tính quẻ “độn giáp” một hồi rồi thì thào “lúc nãy có một bọn khá đông ở đây, nhưng chúng đã đi theo đường rừng ngược lên Lâm Đồng rồi…có hai thằng lại đi ngược lại, như vậy bọn nó đã chia ra làm hai ngả để đánh lạc hướng”. “Tàu xì” ngán ngẩm nhìn về phía rừng già Lâm Đồng, y nói “A Hỏa, “a Chảy” với “Phì Lủ” sẽ đi theo đường lên cao nguyên, khả năng thằng ĐHC tìm được “mâm đồng” sẽ đi theo đường này, còn “a Lưu” sẽ chạy về tìm “Bảy Cua” huy động lực lượng bao vây chặt Madhagui, sau đó sẽ chi viện sau – ngộ và sư phụ “Kây Quay” sẽ đánh xe ra khu Bầu sấu chặn hai thằng kia lại để tra hỏi…”
………………………………….
K-krok tuy hiền lành nhưng nhìn bề ngoài nom rất dễ sợ, tóc xoăn tít, da đen sì sì, hai mắt trắng dã. Anh ta thuộc nhóm “cà răng căng tai”, mặt xăm vằn vện, cổ lại đeo ba cái nanh heo rừng, quanh năm chỉ đóng khố, con nít người Kinh mà nhìn thấy chắc phải khóc òa. Pháp sư “Kây Quay” muốn hăm dọa phủ đầu nên ông ta xòe ống tay áo, con rắn “hổ bướm” phóng ra như điện xẹt, dưới ánh nắng bảy màu của nó càng sáng rực, lấp lánh. Con rắn phóng vùn vụt đến bên K-krok …..khi đến gần, bỗng nhiên nó đổi hướng phi tuốt vào rừng già mất dạng. Thấy con rắn hổ bỏ chạy, “Kây Quay” muốn dùng “đại thủ ấn” để hạ K-krok nhưng cảm thấy khí lực trong người bỗng nhiên mất hết, hơi thở cứ đứt quảng không liền lạc nên bao nhiêu pháp thuật không thi triển được, cả người bỗng rệu rã như bị Tổ hành vậy, y nhìn ra xung quanh, thấy trời dường như tối đen lại, hàng đám ma rừng lởn vởn, gào rú bao vây thì thất kinh hồn vía, hoảng sợ bỏ mặc “Tàu xì” ở lại, phóng vọt ra chiếc Harley leo lên chạy một mạch không dám quay đầu. Thấy pháp sư đã bỏ chạy, “Tàu xì” cũng run trong ruột nhưng địa vị “đại ca” đâu cho phép y làm thế, vẫn cố đứng vững như chôn chân xuống đất – “Tàu xì” cười gằn - nếu dùng pháp thuật không được thì dùng vũ khí hiện đại vậy – y móc trong người ra khẩu Col45 to đùng, chĩa ngay về phía K-krok “cạch…cạch…cạch…” bắn liền ba phát mà không hiểu sao đều bị đạn lép, “Tàu xì” cảm thấy xung quanh bắt đầu có thuyền của người Xtiêng kéo đến liền xoay người bỏ chạy. Bình thường quen “lên xe xuống ngựa”, đến lúc phải bỏ chạy, mà là chạy bộ, “Tàu xì” vác cái thùng nước lèo lạch phạch cũng nhanh ra phết….