kết quả từ 1 tới 18 trên 18

Ðề tài: Nơi tận cùng cuộc sống

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #10
    Lục Đẳng Avatar của camap_anchay
    Gia nhập
    May 2010
    Nơi cư ngụ
    Tuyệt Tình Cốc
    Bài gởi
    8,100

    Mặc định

    (@Đại huynh: Thể theo lời của đại huynh, tiểu muội đã post giúp huynh phần tiếp theo đây, mong huynh mau post phần II cho tiểu muội và mọi người cùng đọc. Chúc sức khoẻ đại huynh nghen ^.^)

    16



    Xuân, Hạ, Thu dần cũng trôi qua… mùa đông khắc nghiệt đã về trên thảo nguyên. Cái màu xanh bạt ngàn ngày nào nay đã trở thành một màu vàng úa xa xăm. Vũ Tuân vẫn lang thang, trơ trọi như cái cây rụng lá trong mùa đông giá rét.
    Y quyết định ghé qua Mãn Đình Viện, cảnh vật thật hoang tàn.
    Sáng nay gió lạnh buốt lòng
    Trông đi ngoảnh lại cũng ko thấy người…

    Vòng ra sau hậu viên, chỉ còn một bà già đang ngồi ủ rũ.
    Bà già nói : có một bọn đến đây đập phá, bắt hết mọi người đi rồi.
    Phảng phất như còn thấy bóng Thường Như và Mãn Ngọc nơi đây, họ đã từng cùng nhau ngắm nhìn những bông Mãn Đình Hồng lung linh trong nắng.
    Hôm nao rộn rã tiếng cười
    Hôm nay đôi ngả buông lời biệt li…

    Quay trở ra cổng, trong cơn mưa phùn dầm dề, lạnh buốt, Vũ Tuân thấy một bóng người từ xa tiến lại.
    Ngọc Diện Phi Ưng Thúy Liễu.
    Người nữ duy nhất trong bảy con Phi ưng.
    Sinh ra trong kỹ viện, lớn lên làm kỹ nữ - nhưng cô ta hơn các kỹ nữ khác là dám từ bỏ thanh lâu, dấn thân vào chốn giang hồ và dần nổi tiếng với cái tên Xảo Tinh Thúy Liễu.
    Sở trường của cô ta là ám khí và độc dược.
    Thúy Liễu không thật đẹp nhưng trình độ quyến rũ đàn ông thì khó có ai bì kịp, cả Minh Chủ lẫn Phúc Vương đều đã có vinh dự được nằm trên bụng cô ta… Ban đầu Vũ Tuân không chịu nhận vào nhóm nhưng dưới sức ép của Minh Chủ đành phải chấp nhận, nhưng y ra một điều kiện với Thúy Liễu, đó là cư xử như bạn bè với anh em, cấm có những quan hệ đặc biệt để không có sự rạn nứt trong nội bộ.
    Cô ta thực hiện điều đó rất nghiêm chỉnh.
    Điều bất ngờ là kẻ vì tình để dẫn đến tan rã cả nhóm lại là Vũ Tuân, vì thế đứng trước một mình cô ta y cảm thấy rất “khó ăn khó nói”.
    Thúy Liễu là người sành sỏi cuộc đời đã nhận định như sau : Thường Như quyến rũ chính là ở cái vẻ rất khó quyến rũ - Thường Như cao ngạo và lạnh như băng đá, điều đó mê hoặc đàn ông hơn tất cả.
    Hôm nay Ngọc Diện Phi Ưng mặc chiếc áo da báo hở nửa vai, cái quần vải gai màu xám bạc, lưng đeo cung tên còn thanh Nhuyễn kiếm thì quấn quanh thắt lưng, trong người cô ta còn giắt Phi trảo, Lưu tinh chùy và Càn khôn quyện. Mái tóc nửa xanh nửa đỏ của Thúy Liễu ướt đẫm trong mưa, toát lên dáng vẻ của một người dày dạn cuộc đời, bốn mùa chinh chiến.
    Thúy Liễu nói : muội đã tìm ra nơi trú ẩn của Thường Như rồi.
    Vũ Tuân cảm thấy nửa mừng nửa lo.
    Thúy Liễu nói : muội muốn mời huynh vài chung rượu.
    Lời mời này hiển nhiên Vũ Tuân khó có thể từ chối…
    …………………
    Không phải ngẫu nhiên mà Thúy Liễu để hở nửa vai, một con Phượng Hoàng với cái đuôi dài phủ từ sau lưng vắt qua vai ra đến trước. Con chim Phượng há mỏ, dương móng vuốt như muốn nuốt tươi người đối diện.
    Rưọu Sa-kê của xứ Phù Tang được mang lên, trong cái giá rét này uống rượu hâm nóng thì thật tuyệt.
    Vũ Tuân thì sốt ruột, Thúy Liễu lại cứ đong đưa…
    Kinh nghiệm chiến trường dạy cho Vũ Tuân hiểu rằng đừng bao giờ tỏ ra vội vã trong những lúc như thế này.
    Cô ta nói : con Phượng Hoàng này huynh thấy có đẹp không?
    Vũ Tuân nói nhẹ nhàng : con Phượng Hoàng thần khí rất mãnh liệt… quả là rất đẹp.
    Thúy Liễu : so với con đại bàng của Thường Như huynh thấy sao?
    Đôi mắt cô ta long lanh, còn hơi thở thì tỏa ra mùi thơm nồng nồng của rượu Sa-kê, người đàn ông nào không nổi hứng thì cũng là chuyện lạ.
    Mưa vẫn còn rơi, cái quán này khung cảnh thật diễm tình, vì thế cũng có khá nhiều thực khách.
    Vũ Tuân không trả lời thằng câu hỏi đó mà trở nên trầm ngâm.
    Y và Thường Như cũng từng đối ẩm, nhưng nàng không lả lơi như Thúy Liễu mà dịu dàng, ân cần hơn nhiều, những lúc như thế y không tưởng được nàng lại là một kiếm thủ. Họ vẫn thường gắp đồ ăn cho nhau, còn uống chung một ly rượu, một ly nước.
    Thời gian họ ở bên nhau rất ít, nhưng suốt ba năm nay vẫn thấy như hiện ra trước mặt, không thể nào quên… y biết rằng nàng cũng thế…
    Em có nghe thấy gió nói gì không ?
    Anh mang thương nhớ gửi vào trong gió…

    Vũ Tuân bất giác buông rơi ly rượu, nó vỡ tan tành.
    Đó có lẽ không phải là điềm tốt.
    Gió thổi ào ạt và mưa vẫn rơi mãi không ngừng, một thực khách trong quán chắc là đã say mèm, cất giọng ngân nga :
    Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách.
    Sắc bất ba đào dị nịch nhân.

    Người này nãy giờ vẫn ngắm Thúy Liễu, cô ta cũng nâng ly rượu lên đáp lại.
    Mưa tạo ra một màn sương trắng đục mờ mờ, màn đêm buông xuống nhanh hơn, hơi lạnh tỏa ra dày đặc, lạnh lẽo và tê cóng.
    Cuối cùng thì Vũ Tuân cũng quay về với thực tại, y nói : đến lúc nào đó muội sẽ gặp được người thương mình thật lòng, người đó sẽ thấy con phượng hoàng của muội là đẹp hơn tất cả…
    Thúy Liễu lại nói trong men say : Hôm đó… cái hôm ở quảng trường đó… đâu phải chỉ riêng mình huynh là rung động trước Thường Như. Còn có người khác nữa, vì thế sau này huynh cũng nên cẩn thận… Có người muốn ta chết chỉ vì một lý do rất đơn giản – ta làm được cái mà họ không làm được, ta có được cái mà họ không có được…
    Vũ Tuân thở dài : huynh và muội là những kẻ đánh thuê, những kẻ nô lệ - có bao giờ biết đến ý nghĩa của hai chữ tự do là gì, lại càng không biết đến tình yêu là gì – nếu may mắn có được điều đó thì quyết không bao giờ để mất, dù cho phải hi sinh mạng sống.
    Thúy Liễu cuối cùng cũng cho Vũ Tuân biết Thường Như hiện ở một vùng núi đá chập chùng, thuộc quyền cai quản của Viên Thần, vì thế mà Minh Chủ không thể đến tìm.
    - Thường Như đã khỏe lại, Mãn Ngọc cũng có ở đó.
    Thúy Liễu không che dấu ý định muốn tỉ thí với Mãn Ngọc – Cô ta có tham vọng trở thành con Phượng Hoàng danh giá chứ không muốn là con Phi Ưng bình thường nữa.


    17



    Thường Như nói với Mãn Ngọc và Đường Xuyên : hai ngươi nên trở về Mãn Đình Viện, không nên đi chung với ta nữa.
    Nàng không muốn họ phải chết vì mình.
    Mãn Ngọc nói : thế còn tình cảm của chúng ta thì sao? Không lẽ không thể hi sinh vì nhau?
    Mặc đời có lắm phong ba
    Bên nhau nguyện sẽ cận kề bước qua
    Dẫu không chung một mái nhà
    Thường Như-Mãn Ngọc mãi là chị em

    Thường Như : một tình cảm đẹp là một tình cảm phải có tương lai… ta với Vũ Tuân cũng muốn điều đó, muốn phấn đấu để có điều đó… đâu có gì ngăn cản hai người ? tại sao phải chịu mất mát khi có thể sống trọn vẹn, được vui chơi, được ca hát… được ở bên người mà ta yêu thương?
    Nàng liều minh quay trở về đây cũng là vì mong muốn điều đó, nhưng cuộc đời mấy khi suông sẻ, mấy khi được như ý?
    Họ đã rời khỏi Cao nguyên đá, đang trên đường trở về kinh thành.
    Mãn Ngọc nói : Vũ Tuân chắc đang đi khắp thảo nguyên để tìm chúng ta, vì thế không nên tiến vào kinh thành, có thể sẽ sập bẫy của Minh Chủ.
    Đường Xuyên : mục đích của Minh Chủ là trừng phạt những người không theo ông ta…
    Thường Như : lần này nếu gặp lại Vũ Tuân ta sẽ cùng với huynh ấy quay về biển xa, ta muốn có một cuộc sống hạnh phúc, đơn giản như bao người khác chứ không muốn chống lại Minh Chủ để làm gì.
    Đường Xuyên : ông ta sẽ không chấp nhận điều đó – những tên lính đánh thuê như bọn Kền Kền đâu phải ngẫu nhiên mà đến tỷ đấu với Thường Như ở quảng trường ? Phúc Vương một mặt mời Thường Như dự tiệc, một mặt thuê người đến ám hại… những kẻ thống trị luôn củng cố quyền lực của chúng dù có phải hi sinh mạng sống của biết bao người.
    Mãn Ngọc trầm ngâm : chúng ta nên trở về Mãn Đình Viện, muội đã xa nó gần một năm nay, muội nhớ những bông hoa Mãn Đình Hồng quá… biết đâu Vũ Tuân lại đang chờ ta ở nơi đó?
    ……………
    Vũ Tuân đang đứng trên cao nguyên đá.
    Đá chồng lên đá, đá ngổn ngang, đá hững hờ, đá làm cho thời gian tưởng là mãi mãi… bên kia là con đường hoang vu, mong manh như sợi chỉ vắt ngang qua những ngọn núi, mây ở dưới chân và gió thổi lồng lộng trên đầu.
    Chênh vênh ngang nẻo lưng trời
    Áng mây vắt vẻo ngang đời chiều đông…

    Viên Thần nói : họ đi đã được ba ngày rồi.
    Vũ Tuân hiểu rằng mình đã bị mắc lừa… nếu quay về nhanh thì may ra còn kịp… nhưng có quay về được hay không cũng là cả một vấn đề.
    Y càng muốn gặp nàng thì có kẻ càng muốn ngăn cản điều đó.
    Kẻ đó đã đến rồi.
    Một bên là vách đá cao sừng sững, một bên là vực sâu thăm thẳm, gió hú như ma tru quỷ hờn - cuộc chiến giữa con đường độc đạo này chỉ một sơ sẩy là phải trả giá bằng sinh mạng.
    Xích Quỷ Ngưu Tâm.
    Gã cũng vừa trở về từ Luyện Ngục.
    Bên cạnh còn có một người.
    Đại Đạo Phi Ưng Trịnh Dũng.
    Trước đây gã là một tên đại đạo chuyên giết người cướp của, bắt cóc phụ nữ, trẻ em. Khi về với Vũ Tuân hai người luôn ở trong cái thế “bằng mặt mà không bằng lòng”. Nhưng Minh Chủ cần tới Trịnh Dũng là để thực thi những việc mờ ám… hại người sau lưng, những việc mà Vũ Tuân nhất định không làm.
    Những kẻ như Xích Quỷ Ngưu Tâm hay Đại Đạo Phi Ưng là những kẻ “bẩm sinh đã có tâm hồn nô lệ”. Nô lệ của những thèm khát vật chất, nô lệ của những dục vọng điên cuồng, nô lệ của quyền lực và cái ác. Kiểu nô lệ bẩm sinh này sẽ không bao giờ “giải phóng” được.
    Trịnh Dũng tiến lên phía trước, gã cao mà gầy, mặt rỗ chằng rỗ chịt.
    Đại Đạo Phi Ưng Trịnh Dũng tinh thông thập bát ban võ nghệ, sử được đao, thương, kiếm, kích… hôm nay gã sử một thứ vũ khí rất đặc dị là “Hộ Thủ Sóc”.
    Hộ Thủ Sóc hình bán nguyệt, có tám ngạnh như mũi kiếm, Trịnh Dũng định sử dụng thứ vũ khí cổ quái nửa ngắn nửa dài này để khống chế Tụ Lý Đao.
    Xích Quỷ Ngưu Tâm cao trên hai thước, tóc đỏ như lửa, áo đỏ như máu… gã sử cặp “Thu Hồn Bản Phủ” chuyên chặt đầu người. Chặt đầu xong gã sẽ thu nhỏ lại làm thành một xâu chuỗi đeo trên cổ. Gã đã sưu tầm được hơn mấy chục cái chuỗi như vậy…
    Hộ Thủ Sóc quả là một thứ vũ khí nguy hiểm, nó càng nguy hiểm thêm thậm bội khi đánh trên con đường độc đạo cheo leo vách núi. Hẳn là đã có sự tính toán kỹ lưỡng cho chuyện này.
    Trịnh Dũng kinh nghiệm chiến trường cũng dày dạn bao năm, gã đánh rất cẩn trọng, không sơ hở, không vội vã - còn Vũ Tuân thì ngược lại, y đang muốn quay về gấp…
    Khi Hộ Thủ Sóc cắm phập vào mạng sườn Vũ Tuân thì cũng là lúc Tụ Lý Đao phóng ra kình lực chặt bay đầu Đại Đạo Phi Ưng. Đúng ra Vũ Tuân không cần phải liều mạng như vậy nhưng muốn đánh nhanh thì y không còn cách nào khác.
    Xác của Trịnh Dũng chưa rơi xuống tới đáy vực thì cặp Thu Hồn Bản Phủ cũng đã tới rồi…
    Xích Quỷ Ngưu Tâm dõng lực thật kinh người, Bản Phủ đi tới đâu thì tiếng rít ghê rợn đi theo tới đó, Vũ Tuân liên tiếp bị đẩy lùi.
    Khí lạnh tràn trề, sương giăng mù mịt che khuất tầm nhìn, Vũ Tuân nhổ bật Hộ Thủ Sóc ra khỏi mạng sườn, dùng luôn cái vũ khí cổ quái đó ngoặc vào cặp Thu Hồn Bản Phủ rồi xoay tít. Ngưu Tâm còn đang lúng túng thì Tụ Lý Đao phóng vọt lên khoảng không, rồi từ trên đó cắm phập xuống đỉnh đầu gã. Trước khi chết Xích Quỷ Ngưu Tâm còn cố chém một nhát cực mạnh vào vai Vũ Tuân khiến y ngã bật ra sau mém chút nữa là lăn xuống vực.
    Cuộc chiến xảy ra chớp nhoáng, hai kẻ đại địch bị tiêu diệt gọn gàng nhưng Vũ Tuân cũng trọng thương rất nặng.
    Cái xác khổng lồ của Xích Quỷ Ngưu Tâm nằm chắn hết cả con đường độc đạo, trên cái xác chết đó, trong màn sương mờ mờ bỗng có một bóng đen xuất hiện.
    Minh Chủ.
    Con người luôn tự xưng là vĩ đại hôm nay cũng tới…
    Last edited by camap_anchay; 29-03-2011 at 09:54 PM.
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 3 users browsing this thread. (0 members and 3 guests)

Similar Threads

  1. TÂM TRẠNG CỦA NGƯỜI SẮP BỊ GIẾT HẠI
    By U Minh Giáo Chủ in forum Đạo Phật
    Trả lời: 13
    Bài mới gởi: 10-05-2012, 11:29 PM
  2. Thượng đế là ai ?
    By kiennguyen in forum Đạo Cao Đài
    Trả lời: 371
    Bài mới gởi: 09-01-2012, 09:31 PM
  3. Tùy Duyên Cuộc Sống
    By Cửu Phẩm Liên Hoa in forum Đạo Phật
    Trả lời: 2
    Bài mới gởi: 27-05-2011, 10:32 PM
  4. 8 LINH VẬT CHO CUỘC SỐNG TRƯỜNG THỌ
    By dc_bac in forum Phong Thủy, Địa lý
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 20-03-2011, 06:37 PM
  5. Nơi tận cùng cuộc sống
    By DaiHongCat in forum Tâm sự nhỏ to, chia sẻ, suy ngẫm
    Trả lời: 228
    Bài mới gởi: 11-03-2011, 12:40 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •