Đề mục 1 : Quán hơi thở.
Bản thân tôi khi mới tập thiền quán, cứ hễ mỗi khi nhắm mắt lại thì những hình ảnh lộn xộn, những suy nghĩ lung tung nó cứ tràn ngập tâm trí, không sao mà yên được. Thế mới thấy cái đảo điên vọng tưởng nó hỗn độn hỗ lốn đến chừng nào.
Tôi đã có thử qua pháp « nhất tâm nhất niệm », tức trong đầu cứ nghĩ đến 1 pháp thân hay 1 câu chú nào đó của chư vị, cứ tập trung vào đó không ngơi nghĩ, lung lay, đúng là có khả quan hơn hẳn, những suy nghĩ xáo trộn, hình ảnh lung tung đã từ từ mờ dần bởi sự tập trung đó. Nhưng cũng khó ghê lắm, cứ hễ 1 phút lơi là là y như rằng lại bị những dòng suy nghĩ cuốn theo, để rồi 1 lúc sau chợt bừng tỉnh mà quay về nhất niệm.
Thế rồi 1 ngày, tôi có duyên được 1 anh bạn chỉ phương pháp « quán hơi thở », mới đầu tôi lấy làm không được kính trọng lắm, tôi thấy sao mà nó bình thường và đơn giản quá, nhưng khi thực hành rồi thì thấy diệu dụng thật tuyệt vời.
Rất đơn giản, đầu tiên tôi chọn cho mình 1 tư thế ngồi thật thoải mái, có thể là bán già, kiết già hoặc chỉ đơn giản là bắt chéo chân mà thôi, tôi cố giữ thẳng lưng để khiến cho mình không quá dễ chịu mà đi vào giấc ngủ, khi cảm thấy mình thoải mái rồi thì lúc đó tôi mới khép nhẹ đôi mắt lại.
Khởi đầu, tôi để mặc cho tâm trí vẫy vùng với những thứ lộn xộn của nó, 1 lúc sau tôi mới tập trung vào hơi thở của mình, « quán hơi thở » ở đây tức rằng ta tập trung vào hơi thở của mình, quán sát nó, lắng nghe nó, ta thở vào ta biết mình đang thở vào, ta thở ra thì biết mình đang thở ra.
Thật kì diệu, những suy nghĩ hình ảnh hỗn độn đã không còn làm vướng bận tâm trí tôi nữa, tôi chỉ còn thấy hơi thở của chính mình. Cứ tập quen dần dà như thế, tôi càng lúc càng nhận ra rằng những hỗn độn đó vắng bặt ngay cả khi tôi chưa cần phải quán hơi thở của mình.
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks