Trích dẫn Nguyên văn bởi DaiBatNha Xem Bài Gởi
thiện tai, chấp mê bất ngộ, khó mà hóa độ. Kệ hắn đi, thấy hắn chết đuốc gọi hắn lên đò mà hắn không lên thì thôi. Nói nhiều làm gì cho mệt
trích 1 câu trong kinh pháp cú và tôi nghĩ nghe xong câu này quý vị nên kết thúc topic này đi "Ngu mà biết mình ngu nhờ vậy mà trí, ngu mà tưởng mình trí thì ngu nhiều hơn".
Hãy tịnh khẩu cho thân tâm an lạc, kẻ chướng nghiệp sâu dày khó thể lãnh hội. Nhiều đạo hữu đã viết bài rất hay khuyên can mà còn ngoan cố. Cứ để hắn tự lao xuống hầm lửa. Thiên đàng có lối không đi, địa ngục vô lối lại xông vào. Niệm phật thôi các huynh đệ, miễn bình luận nữa là tốt hơn.
Tám Hạng Người Khó Điều Phục

1. Hạng người khi được bạn bè chỉ dạy lỗi lầm cứ chối bai bải, bảo: “Tôi không nhớ, tôi không nhớ!” Giống hệt con ngựa dữ bị tra hàm thiếc và quất roi da vào mông, vẫn còn hục hặc không chịu đi.

2. Hạng thứ hai, khi được chỉ lỗi, bèn đứng làm thinh, không nhận cũng không chối, giống như con ngựa dữ đứng dựa gọng xe không chịu đi.

3. Hạng thứ ba, là vị tu sĩ khi bị chỉ lỗi, liền hỏi trở lại người chỉ lỗi mình: “Huynh cũng phạm như tôi sao dám chỉ lỗi tôi”, giống như con ngựa dữ, ngã nhào xuống đất, trầy đầu gối, gãy gọng xe.

4. Hạng thứ tư, là loại người phản ứng bằng cách quạt lại người chỉ lỗi mình: “Ðồ ngu, phận huynh còn phải nhờ người chỉ dạy sao dám lên mặt chỉ dạy tôi”, giống như con ngựa dữ cứ thụt lui không chịu bước tới.

5. Hạng thứ năm là kẻ hay nói trớ sang chuyện khác, đem lòng thù hiềm oán hận người nhắc nhở mình. Như con ngựa dữ chạy bừa vào đường hiểm, làm cho xe bể bánh, gãy trục.

6. Hạng thứ sáu, là kẻ không sợ tội lỗi, không ngán chúng tăng, không cho ai chỉ lỗi, lấy đồ bỏ đi. Giống như con ngựa dữ bất kể nài và roi, ngậm hàm thiếc chạy càn, vô phương kiềm chế.

7. Hạng thứ bảy, phản ứng cách lộn ngược, y đứng giữa hội chúng khua tay nói lớn: “Ai cho phép mấy người dạy khôn tôi”. Như con ngựa dữ dựng ngược hai chân và sùi bọt mép.

8. Hạng thứ tám, loại dữ dằn nhất nói ong óng: “Mấy người có cho tôi y bát, tọa cụ thuốc men không mà dám sửa sai tôi”. Nói xong chưa đã giận, còn xả giới, lột y vứt bên đường, nghênh mặt hỏi chúng tăng: “Tôi đã hoàn tục rồi, mấy người vừa lòng hả dạ chưa?” Hạng người này giống như con ngựa dữ nằm bẹp giữa đường.