Lại hóng hớt kể câu chuyện cổ tích :
” Ngày xưa, có một người tu pháp Hoàng Bảo Tạng Vương(Dzambala) thành tựu đến nỗi có thể nhìn thấy và nói chuyện với Bảo Tạng Vương. Nhưng anh ta chỉ có hơn người khác một miếng mỡ khi đi xin cháo, từ đâu bay vô bát. Khi gặp Bảo Tạng Vương, anh hỏi Ngài tại sao tôi lại chỉ được vậy. Bấy giờ Ngài mới thong thả trả lời: Từ trước đến nay anh chưa làm phúc bố thí gì cả nên ta cố gắng lắm mới cho anh được miếng mỡ vào bát…”
Qua đó nhắc lại: Phải cho đi thì mới có cái để mà nhận lại. Cầu tài mà quên bố thí thì cầu vạn năm cũng “nghèo vẫn hoàn nghèo” thôi. Đôi lời nhắc nhở. Kính!
![[THẾ GIỚI VÔ HÌNH] - Mã nguồn vBulletin](images/misc/vbulletin4_logo.png)



Trả lời ngay kèm theo trích dẫn này
Bookmarks