1. TÌM KIẾM NGUỒN GỐC CÁC NHÃN HIỆU

Bằng cách xem xét và khảo sát sự nắm bắt chặt chẽ nhãn hiệu tự thân “Tôi” và nghĩ “Tôi là”, bằng cách xem xét và khảo sát tất cả thịt, máu, xương bên trong, bên ngoài, từ đỉnh đầu xuống đến lòng bàn chân, bạn sẽ thấy rằng không có cơ sở khách quan nào của sự đặt đên dán nhãn, rằng nó là trống rỗng. Hơn nữa, bằng cách tìm kiếm tất cả các phân chia danh nghĩa như đầu, chân, tay, khớp, vân vân, sai lầm của việc nắm bắt tồn tại thực chất sẽ trở nên rõ ràng.50

Hơn nữa, sau đây là một ví dụ về cách nghiên cứu tất các loại nhãn được thiết lập theo thông lê của các đối tượng bên ngoài:

Bằng cách tìm kiếm những gì nhãn “ngôi nhà” (đại diện) từ bên ngoài và bên trong, ở phần trên và phần dưới của nó, và trong đất, đá, gỗ, vân vân, bạn sẽ thấy rằng nhãn biến mất theo tính tùy thuộc của chính nó. Ngay cả đất của biến đổi thành những thứ như nồi nấu ăn. Tên của đá có chóp và đáy, và cây, có đầu và đế, vân vân, tự nhiên biến mất khỏi vị trí của chúng. Thông qua sự chỉnh sửa và chuyển đổi, những gì là đất, đá và gỗ trở thành cối xay nước, bếp lò, cột trụ, và dầm. Tương tự, nước trở thành trà, lửa trở thành ngọn lửa của đèn bơ, không khí trở thành cơn gió trong ống thổi, vân vân. Trong mỗi trường hợp này đều có biến đổi, diệt vong và biến mất, tất cả đều tự bộc lộ sai lầm là không xác định được cơ sở của việc đặt tên.52

2. PHÁ HỦY TÍNH SỰ VẬT HÓA CỦA CÁC HIỆN TƯỢNG

Nếu bất cứ thứ gì được xác lập là một thực thể chắc chắn tồn tại như một sự vật tồn tại thực sự có chất thể, thì nó phải có đủ bảy phẩm chất sau: (1) bất khả xâm phạm, (2) không thể phá hủy, (3) thật, (4) không thể bị hủy hoại, (5) bất biến, (6) không thể bị cản trở, (7) hoàn toàn không thể chinh phục.

Mặc dù mọi thứ có vẻ như chắc chắn, năng nề, vững chắc, tồn tại và bền bỉ, nếu tất cả nhà cửa, đất đai, đá, lửa và nước bị phá hủy, kiểm soát, dập tắt và phân tán, chúng sẽ đột nhiên biến mất như một giấc mơ hoặc ảo ảnh. Bạn nên hiểu chắc chắn những thứ này là không, không có sự tồn tại cố hữu.

Nói chung, mọi hình thể, màu sắc, hình dạng, vẻ bề ngoài, thế giới và cư dân của nó, được tạo thành từ năm nguyên tố, 54 là trống rỗng tự nhiên, chúng tan biến vào không gian bao la, giống như mây và sương mù. Mặc dù bạn nhận ra mọi thứ là trống rỗng nguyên thủy từ phía riêng chúng, 55 nếu bạn không nhận ra chúng là chủ thể và đối tượng của tư duy nhị nguyên, thì không có lợi ích hay tác hại; và giống như một người ăn xin để mắt đến sự giàu có của người khác (việc theo đuổi như vậy) là vô ích và tầm thường.

3. TRƯỚC TIÊN, NHẬN THỨC VÀ NHẬN RA TOÀN THỂ LUÂN HỒI VÀ NIẾT BÀN, SAU ĐÓ ĐÁNH SẬP HANG Ổ CỦA SỰ LỪA DỐI, THỨ LUÔN KHÔNG CÓ TỒN TẠI THỰC CHẤT

Nếu bạn có hiểu biết, kinh nghiệm và nhận ra rằng luân hồi và niết bàn không gì khác hơn chính là tâm bạn, thì đây thực sự là luận điểm hiệu quả và sâu sắc nhất.

Đầu tiên, sau khi nới lỏng và thư giãn tâm trí của bạn vào bản tính tinh túy của nó, hãy khảo sát trung tâm và ngoại vi của nó, khởi đầu và kết thúc của nó, tất cả mọi thứ. Bằng cách làm như vậy, một khi bạn đã thấy rằng tâm trí không được thiết lập ở bất cứ đâu, hãy phân tích và khảo sát cẩn thận cái gọi là các chiều hướng và mức độ lan tỏa của nó, Nhờ đó, bạn sẽ thấy toàn thể thế giới và cư dân của ba cõi như một tổng thể trong phạm vi của không gian toàn khắp. Nếu bạn không nhận ra điều đó và không đi đến kết luận về nó theo cách đó, thì hãy nhớ rằng tất cả các trạng thái khác nhau của luân hồi không gì khác hơn là những kinh nghiệm mê lầm, thậm chí chẳng có dấu vết của tồn tại cố hữu.

Đối với cùng một loại nước, chúng sinh địa ngục thấy nó như dung nham, ngạ quỷ thấy nó như máu và mủ, muông thú thấy nó như thứ gì đó để uống, con người thấy nó như nước, chư thiên thấy nó như rượu tiên, vân vân. Trong mỗi trường hợp này, nước xuất hiện như kinh nghiệm nhận thức của mỗi chúng sinh, nhưng ngoài điều đó ra, nước không thực sự tồn tại.

Bây giờ, nếu chúng sinh bị diệt vong do những hoàn cảnh nhỏ nhặt, chẳng hạn như bị vũ khí đâm thủng, tại sao nhiệt độ nóng lạnh của chúng sinh địa ngục và đói khát của ngạ quỷ lại không giết chết chúng? Bởi vì ngay cả những điều đó cũng chỉ là những kinh nghiệm nhận thức mê lầm. Do đó, hãy nhìn vào nền tảng lừa dối không có tồn tại cố hữu!

Nếu nghiên cứu nguyên nhân và điều kiện của địa ngục sắt nóng đỏ, nơi thiêu đốt, các tòa nhà bằng kim loại, lửa và củi, để xe, liệu có một thợ rèn nào đó tạo ra chúng hay không, bạn chắc chắn sẽ nhận ra chúng chỉ là những hình ảnh hư ảo, không hề tồn tại thực sự. Hơn nữa, đối với các chúa tể địa ngục và những người làm việc cho họ, thì điều gì sẽ xảy ra với kết quả của tội lỗi và nghiệp chướng của họ? Nếu những chúng sinh đó không trải nghiệm kết quả của nghiệp báo từ chính họ, tại sao những người khác phải trải nghiệm kết quả của nghiệp chướng 56 như vậy?

Nếu bạn khảo sát những điểm đó, bạn sẽ xác định rằng, theo đúng bản chất của chúng, chúng giống như những hình ảnh xuất hiện trong giấc mơ; điểm khác biệt duy nhất là thời lượng 57 của chúng. Mỗi chúng sinh có tri giác tham gia vào việc nắm bắt nhị nguyên với ý thức về cái “tôi”, “chủ thể của tôi” và “đối tượng của tôi” được xác định là chịu ảnh hưởng bên ngoài của chu kỳ ảo tưởng của ba cõi tồn tại. Giống như một thân thể và cái bóng của nó, những chúng sinh có tri giác sở hữu các đối tượng trong suy nghĩ của chính họ. Đây là quá trình liên tục trong đó các khuynh hướng thói quen bám chặt vào đủ loại sự vật.59

Ví dụ, trong những giấc mơ ban đêm, chẳng phải chúng ta hiện thực hóa và đồng nhất với các đối tượng đất, nước, lửa, gió và không gian, cùng với nhà cửa và mọi loại chúng sinh bao gồm người thân, bạn bè, và những người thân yêu, cũng như với đủ loại nguy hiểm, sợ hãi, niềm vui và nỗi buồn, giống như chúng ta làm vào ban ngày hay sao?
Nếu bạn khảo sát riêng lẻ tất cả các giai đoạn trước đó của năm, tháng, ngày, cùng với môi trường, bạn bè, họ hàng, của cải và nơi cư trú của bạn, bạn sẽ thấy rằng chúng không khác gì những giấc mơ tinh tế và thô thiển. Hơn nữa, trong một năm có 360 ngày và 360 đêm, thậm chí không có khác biệt nào giữa các hình ảnh ban ngày và ban đêm ngoại trừ mức độ tinh tế và thô thiển của chúng. Hãy nhìn xem chủ thể và đối tượng của các hình ảnh ban ngày đi đâu vào ban đêm, và hãy nhìn xem chủ thể và đối tượng của các hình ảnh ban đêm được ẩn giấu ở đâu vào ban ngày! Hãy tìm kiếm điều này, và bạn sẽ thấy rằng chúng giống nhau. Hãy quan sát rằng không có khác biệt giữa sự ra đời và cái chết của chúng sinh trong trạng thái mơ, và sinh tử của chúng sinh trong trạng thái tỉnh! Hãy lưu ý rằng đó là những kinh nghiệm nhận thức ảo tưởng!
Mặc dù bạn nhân ra vũ trụ hiện tượng là sự hóa hiện của tâm trí, nhưng một khi bạn coi nhà ảo thuật là bên trong và những hình ảnh ảo tưởng là bên ngoài, giống như phân biệt giữa phép thuật và nhà ảo thuật hoặc giữa giấc mơ và người năm mơ, bạn sẽ bị ràng buộc bởi những xiềng xích chặt chẽ của nhận thức nhị nguyên. Mặt khác, hãy nhận ra rằng trong không gian của bản tính tinh túy thấm nhuần khắp nơi của tâm trí vốn không có trung tâm và chu vi, bản ngã của ý niệm nắm bắt cái tôi và toàn bộ thế giới bên ngoài và bên trong cùng những cư dân của nó phát sinh như những khía cạnh của bản ngã đó chẳng là gì khác hơn ngoài không gian bao la của bản tính tinh hoa của tính giác, giống như hình ảnh phản chiếu trong gương không tồn tại tách biệt khỏi bề mặt gương.61

Nói chung, trong tam giới, từ bất cứ nơi nào ta chết đến bất cứ nơi nào ta sinh ra, ta không rời bỏ môi trường trước đó của mình rồi chuyển sang môi trường tiếp theo.62 Giống như những hình ảnh ban ngày và trong mơ, người ta trải nghiệm những hình tướng huyễn ảo chuyển hóa thành những hình ảnh tiếp theo. Do đó, bạn nên đi đến niềm tin chắc chắn rằng luân hồi bao gồm những kinh nghiệm huyễn hoặc. Trong trường hợp đó, luân hồi và niết bàn được bao gồm trong những hình ảnh của chính mình, và chúng có cùng một bản chất trong phạm vi bản tính tinh hoa của tính giác. Bản tính tinh hoa này của tính giác là nền tảng. Khía cạnh không tỉnh giác của nền tảng được gọi là nền tảng bất tịnh,64 còn khía cạnh thanh tịnh được gọi là pháp thân. Nền tảng nguyên thủy, giống như không gian, có khả năng tạo ra đủ thứ, và vì nó rút lui vào cõi tối tăm của không tỉnh giác, nên nó vừa là nền tảng, vừa là sự xuất hiện của tư duy nhị nguyên, là sự biểu hiện của tam giới, là những hình tướng của kinh nghiệm mê lầm.
Mặc dù bản tính của tính giác xuất hiện một cách ảo tưởng như tâm trí, bên trong ánh sáng bên trong tử cung,65 nó là nền tảng được thiết lập tự nhiên của năm thức nguyên thủy, năm thân và năm cõi phật. Do đó, nó là tâm thức nguyên thủy 66 vĩ đại, bẩm sinh. Các bản tôn niết bàn 67 và các cõi phật tự nhiên hoàn hảo trong chính nền tảng đó, đó là chính bạn. Cảm giác những thứ như vậy du hành từ vùng này tới vùng khác, các bản tôn xuất hiện và các cõi phật thực sự là có thật chẳng là gì khác ngoài một trải nghiệm về sự nắm bắt nhị nguyên. Những ai mắc phải sai lầm về sự vật hóa này, mặc dù họ đã hiện thực hóa hiện thể tâm thức nguyên thủy 68 của mình, không có nền tảng để vượt qua thế giới trần tục. Một khi bạn đã thấu hiểu gốc rễ 69 xuất hiện theo cách đó, mà không chỉ đơn thuần xem xét kỹ lưỡng, thì sự vật hóa khi đó phải tự nhiên chấm dứt.
Trong khi đi trên con đường này, đừng tham gia vào bất cứ cuộc điều tra trí tuệ nào về tồn tại đơn thuần, sự không tồn tại hoặc bản chất của sự tồn tại. Hơn nữa, không có bất kỳ phân tích, thực hành thiền định hoặc chỉnh sửa nào, hãy thả lỏng và thư giãn vào bản tính tinh túy của chính bạn và nhẹ nhàng nghỉ ngơi. Bằng cách làm như vậy, các hình tướng sáng tạo được giải phóng một cách tự nhiên. Đây được gọi là sự soi sáng bằng tâm thức nguyên thủy từ khuôn mặt Đại Toàn Thiện của luân hồi và niết bàn.70
Mọi sự chỉnh sửa, hy vọng, sợ hãi, nghi ngờ, từ chối, khẳng định, nắm bắt, nỗi lực và phân tích đều được chỉ định một cách tri thức, chúng không phải là tâm trí tối thượng. Tâm trí tối thượng vượt trên tri thức, do đó bạn nên biết điểm quan trọng này. Trong khi nhẹ nhàng giải phóng, mặc dù bạn có thể hiện diện trong khía cạnh của tính không, bạn có thể đã bỏ lỡ toàn bộ điểm chính, bởi vì những suy nghĩ có thể chỉ bị che giấu. Những suy nghĩ trong vùng ranh giới giữa tâm trí và tính giác này là trung lập về mặt đạo đức. Đây là những gì tôi tuyên bố!71