“Tôi đang ngồi đây, hy vọng được chứng kiến điều gì đó giống như thiền định”,
tôi trả lời.

Sau đó đứa trẻ nhắm mắt lại và hỏi điều này.

He he! Hỡi kẻ mù muốn bước vào chính đạo, hãy lắng nghe!
Thân thể như một túi giấy bị gió thổi bay.
Lời nói như tiếng gió trong ống.
Tâm trí này là tác nhận tạo ra cả luân hồi và niết bàn.
Trong ba thứ này, hãy xác định thứ nào là chính.
Bạn sẽ phải chờ rất lâu trước khi nhìn thấy hoặc nghe thấy thứ gì đó gọi là thiền định!


Sau khi cậu ta hát xong, tôi tỉnh dậy. Sau đó tôi suy nghĩ một chút, mặc dù đi đến kết luận rằng tâm trí là chính, tôi không biết phải làm gì tiếp theo.
Trong giấc mơ vài đêm sau đó, một hành giả, người tự nhận mình là Orgyen Tsho Kye Dorje, chạm một chiếc bình vào đầu tôi và nói:

Những che chướng của thân trẻ trung của bạn đã được tịnh hóa,
Và thông qua quán đỉnh cái bình này, thân thể của bạn đã trưởng thành thành một hóa thân.
Tôi chỉ định bạn làm nhiếp chính cho tôi.
Bây giờ hãy siêng năng khảo sát, trước hết hãy nhìn
Khởi nguồn từ đó tâm trí này phát sinh,
Sau đó là nơi nó cư ngụ
Và cuối cùng, nơi nó đi đến.
Thiền chỉ là như vậy!


Vào một dịp khác, trong một giấc mơ ban đêm, một yogi đỏ, tự gọi mình là Orgyen Sung Gi Dorje,25 đã nói: “Đứa trẻ, hãy tập trung tâm trí vào tôi, và mạnh mẽ cắt đứt mọi suy nghĩ!

Sau khi làm như vậy, tôi trình bày rằng những suy nghĩ tuôn trào không ngừng và không thể ngăn chặn.

Con có nhận biết được sự tuôn trào của chúng không?” ông hỏi.

Có, con biết” tôi nói.

Ông đáp:

Ồ! Những suy nghĩ như vậy được gọi là chuyển động.
Cái nhận biết được gọi là tính giác.
Và ở lại trong cái biết đó được gọi là tĩnh lặng.
Đừng bao giờ tách rời khỏi ba thứ này!


Rót thuốc trường sinh từ một chiếc tách sọ, ông nói: “Với quán đỉnh bí mật này, lời của con đã trưởng thành thành lời kim cương”. Sau đó ông dường như tan biến vào tôi.

Ba năm sau, trong giấc mơ, một người phụ nữ trẻ xuất hiện và đặt mười ba hạt cải trắng lên một tấm gương sáng trong và nói: “Con trai, hãy giữ tấm gương này trong tim con. Những hạt cải này là điềm báo và dấu hiệu tốt lành cho thấy con sẽ có các đệ tử trì minh trong tương lai.”26 Sau khi chạm tấm gương vào tim tôi, bà ta hát bài này:

Eh ma! Thật tuyệt! Hỡi đứa con của tịnh quang tinh túy kim cương,
Tâm trí của con chính là nền tảng của toàn thể luân hồi và niết bàn.
Đầu tiên, nguồn gốc của nó trống rỗng;
Sau đó, nơi trú ngụ của nó trống rỗng;
Và cuối cùng, đích đến của nó trống rỗng.
Hãy quán sát bản tính nền tảng của tính không.
Nó không có hình dạng, màu sắc hoặc nguồn gốc.
Nó không phải một cũng chẳng phải nhiều và không phát ra cũng không hấp thu lại.
Nó vượt qua các cực đoan của tồn tại và không tồn tại.
Nó không có các thuật ngữ thông thường như phủ định và khẳng định.
Nó tự phát hiện thực hóa thành tính không vĩ đại.
Đó là tấm gương vượt qua mọi nguyên nhân và điều kiện.
Và có khả năng tạo ra mọi loại phản xạ.
Mặc dù màu sắc tối và sáng hiện ra đối với nó,
Nhưng bản tính của nó không thay đổi.
Đây là phép ẩn dụ cho tâm trí và tính giác nguyên sơ.
Đừng coi tâm trí và tính giác nguyên sơ là hai thứ khác nhau.
Đừng nhầm lẫn tính giác uyên nguyên với tâm trí.
Tâm trí ám chỉ một cái gì đó được phóng chiếu ra bởi tính giác nguyên sơ.27
Đêm không xuất hiện vào ban ngày,
Và ngày không xuất hiện vào ban đêm;
Nhưng không gian chẳng thay đổi trong cả hai trường hợp.
Hãy chú ý một sự phân biệt tương tự giữ tâm trí và tính giác ban sơ.
Quan sát từng ý nghĩ là con đường để đạt được tĩnh lặng thiền định
Tuy nhiên, đó không phải cách đi vào chính đạo
Hơn nữa, giữ vững ý thức sáng tỏ và tính giác nguyên sơ của riêng bạn
Là sự giải thoát tự nhiên của các ý niệm;
Nhưng việc này không thực sự đi vào trọng điểm.
Hãy xác định tính giác nền tảng!
Hỡi đứa con của tính giác trí tuệ,
Bạn đã tìm thấy kho báu bí mật của các dakini!


Nói xong bà ta cùng tấm gương tan biến vào tim tôi, khiến cho thân khẩu ý của tôi tràn ngập hạnh phúc. Đó là những trải nghiệm của riêng tôi.

Sau đó, tôi siêng năng thiền định về tính giác sáng tỏ. Do đó, đôi khi có vẻ như cái xuất hiện và cái nhận biết, một cách bất nhị, phát ra bên ngoài và sau đó được hấp thụ trở lại vào tôi. Những lúc khác, có vẻ như cái xuất hiện và cái nhận biết, như một trạng thái phi nhị nguyên, ngay lập tức chuyển sang đối tượng và tự nhiên biến mất. Thỉnh thoảng, tôi cũng có cảm giác rằng các hiện tượng phi nhị nguyên và tính giác tự nhiên phát sinh, sau đó biến mất theo tính tùy thuộc của chúng, mà không phát ra bên ngoài từ bên trong cơ thể tôi. Tôi nhận ra rằng những kinh nghiệm này là do nắm bắt nền tảng như một đối tượng.28

Sau đó, tất cả các phương thức nhận biết trước đó tự nhiên tan biến, và tôi nghỉ ngơi, hoàn toàn thư giãn trong trạng thái của nền tảng thanh tịnh nguyên sơ vĩ đại toàn khắp. Bằng cách làm như vậy, bất cứ màn trình diễn sáng tạo nào đều tự nhiên được giải phóng vào không gian của riêng chúng. Bản tính nền tảng, thoát khỏi mọi chỉnh sửa, đối trị, thực hành thiền định, ký ức, nắm bắt và nhận dạng, cùng với hoạt động phô diễn sáng tạo của nó, được gọi là con đường tính giác. 29

Vào thời điểm này, thông qua sự vắng mặt của các hoạt động tinh thần, 30 bạn nên nhận ra thực tại tối hậu.31 Thông qua sự tan biến của hy vọng và sợ hãi, phủ định và khẳng định, vào không gian tuyệt đối, bạn nên nhận ra tâm thức nguyên thủy tự nhiên. Nhận ra bản tính nền tảng tự phát và phi nỗ lực cũng như phương thức tồn tại của pháp thân vĩ đại thoát khỏi mọi thái cực, thiên vị, đi và đến.32 Tâm thức nguyên thủy của tính giác, giống như mặt trời chiếu sáng trên bầu trời trong trẻo, không bị biến đổi và tự nhiên, thức tỉnh trong bản tính tinh túy của nền tảng riêng của nó. Giải thoát tự nhiên, không chỉnh sửa mọi hình tướng biểu hiện của tính giác, được minh họa bằng phép ẩn dụ về tính bất nhị của mặt trời và các tia sáng của nó.

Bản tính tinh túy của tâm, nền tảng toàn thể,33 là bóng tối như ban đêm, trong đó những ý nghĩ nảy sinh như tính hai mặt của người hiểu và vật được hiểu. Hơn nữa, đồng nhất 34 với niềm vui và nỗi buồn giống như coi một giấc mơ là có thật.

Mặc dù bản tính tinh túy của bầu trời không thay đổi trong suốt cả ngày và đêm, nhưng các hiện tượng của nó lại bị ảnh hưởng bởi mặt trời. Tương tự, mặc dù không có thay đổi trong bản tính tinh túy của tâm, do sự phân biệt giữa tâm thức nguyên thủy và trạng thái không tỉnh giác, người ta phân chia tính giác và tâm trí 35 ra theo hai cách.

Nền tảng có khả năng tạo ra toàn thể luân hồi và niết bàn, giống như một tấm gương có khả năng tạo ra mọi phản chiếu. Trong khi toàn thể luân hồi và niết bàn được tạo thành từ những màn trình diễn sáng tạo tự nhiên của nền tảng, vốn trong bản tính tinh hoa của chúng là biểu lộ trọn vẹn và nguyên sơ, thì với tôi, có vẻ hoàn toàn mâu thuẫn khi nói rằng đôi khi những màn trình diễn sáng tạo tự nhiên hoàn toàn biểu hiện, và đôi khi chúng biến mất.

Một số người gọi những ý niệm là tính giác tức thời, họ nói rằng trong khoảnh khắc này cả luân hồi và niết bàn đều hiện diện hoàn hảo và trọn vẹn. Những người khác gọi những ý niệm sáng tỏ tự nhiên, có nhận thức là tính giác thực sự. Và có những người nói rằng tính giác sáng tỏ, giống như một tia chớp, là Đại Toàn Thiện. Tuy nhiên, vì mọi ý niệm đều được giải thoát, tôi nghĩ sẽ không đúng khi nói rằng, với sự biểu lộ hoàn toàn của mọi ý niệm phát sinh ra, toàn thể luân hồi và niết bàn hoàn toàn biểu lộ và biến mất. Nếu không, tôi nghĩ rằng thông qua sự phát sinh và biến mất tạm thời của các ý niệm, sẽ có hậu quả không đáng kể đối với quá nhiều sinh và tử trong luân hồi và niết bàn.

Các hình tướng, tự chúng được giải phóng vào bản tính tinh túy, giải phóng khỏi sự tùy thuộc của chúng và tan biến vào tử cung 36 nguyên thủy. Biết rằng phép ẩn dụ này giống như những cơn sóng tự nhiên lắng xuống đại dương, không đi đâu cả.37

Mặc dù tôi đã thực hành theo cách đó, nhưng bất cứ khi nào gặp phải một vấn đề nhỏ, tôi lại mất đi cảm giác về bản chất của sự tồn tại và trở lại trạng thái bình thường.39 Ví dụ, khi ở nơi hoang dã, trần truồng và không có bạn đồng hành, nếu tất cả các loài động vật hung dữ và man rợ đều gầm rú kinh hoàng, và tôi trở nên sợ hãi như một người bình thường, thì chắc chắn sẽ không có cách nào để được giải thoát trong bardo thông qua những thiền định như vậy.

Do đó, tôi đã cầu xin đạo sư của tôi, Orgyen Tsho Kye Dorje, hãy vui lòng ban cho tôi những chỉ dẫn cốt yếu ngay lập tức để tôi có thể vượt qua những hoàn cảnh như vậy. Nhờ cầu nguyện với niềm tin chân thành, lòng tôn kính và tận tụy, trong một giấc mơ khi đang ngủ, tôi đã có một linh ảnh về Orgyen Dorje Drolo,40 giữa ngọn lửa rực rỡ mà từ đo ngài đã tụng những lời của bài hát Hum này:

Hum Hum! Ôi đấng tối cao, Vidyavajra!
Hum Hum! Sợi chỉ chung của luân hồi tam giới
Hum Hum! Con có hiểu rằng, như tính nhị nguyên của người nhận thức và thứ được nhận thức không?
Hum hum! Cả chủ thể và đối tượng
Hum Hum! Con có hiểu chúng là hai loại ý niệm không?
Hum Hum! Niềm vui và nỗi buồn của cuộc sống hiện tại và tương lai của con
Hum Hum! Con có hiểu chúng là những kinh nghiệm ảo tưởng không?
Hum Hum! Sự xuất hiện của ngày và đêm, môi trường và cư dân của nó
Hum Hum! Con có hiểu chúng như những trải nghiệm về ánh sáng và bóng tối không?
Hum Hum! Niềm vui và nỗi buồn của con, môi trường và bạn đồng hành, những kinh nghiệm trong mơ và những hình tướng ảo tưởng của kiếp này
Hum Hum! Con có hiểu chúng cũng không có sự tồn tại đích thực không?
Hum Hum! Mặc dù các chiều của thế giới và cư dân của nó rất lớn về kích thước và số lượng
Hum Hum! Chúng chẳng là gì khác ngoài khoảng không gian rộng lớn
Hum Hum! Mặc dù không gian không có ngoại vi hay trung tâm
Hum Hum! Chẳng là gì ngoài sự mở rộng của tính giác.42
Hum Hum! Các cõi phật và các vị phật tuyệt diệu là khuôn mặt của nền tảng tự nhiên của phương thức tồn tại.
Hum Hum! Về phần đầu trọng yếu của phật
Hum Hum! Ta sẽ cắt đứt sự lừa dối này, nó là một con ma ở trên con!43
Hum Hum! Kẻ thù, ma quỷ, bạn đồng hành đối kháng và môi trường của con bao gồm những kinh nghiệm ảo tưởng về nhận thức nhị nguyên của những tư tưởng.
Hum Hum! Đừng coi đây là cái gì khác ngoài sự vật hóa, ngoài sự nắm bắt vào tồn tại thực sự.
Hum Hum! Ta sẽ phá hủy sự lừa dối này, đó là một con ma bên dưới con!44
Hum Hum! Những hình ảnh ban ngày và trong mơ được sự vật hóa một cách ám ảnh thành những cái tên và những sự vật.
Hum Hum! Mặc dù con nhận ra tính không cho chính mình
Hum Hum! Con có hiểu các suy nghĩ chính là các khía cạnh trong bản tính của con không?
Hum Hum! Mặc dù con hiểu toàn thể luân hồi và niết bàn như là tính bao la nguyên thủy của nền tảng và không gian tuyệt đối
Hum Hum! Con có hiểu rằng toàn thể là một biểu hiện phi nhị nguyên của tính giác không?
Hum Hum! Những biểu hiện được giải phóng vào bản tính tinh túy, toàn khắp, đều được giải thoát tự nhiên vào không gian bao la.
Hum Hum! Con có hiểu rằng không có thiền định hay thực hành không?
Hum Hum! Bên trong, có sự ràng buộc do nắm bắt bản ngã,
Hum Hum! Bên ngoài, có ám ảnh về vật chất hóa các vật thể
Hum Hum! Và thiền định can thiệp vào thì không quan trọng.
Hum Hum! Ảnh hưởng của bên ngoài và bên trong
Hum Hum! Con có hiểu chúng che khuất khuôn mặt Đại Toàn Thiện của luân hồi và niết bàn không?
Hum Hum! Đầu tiên, bằng cách khảo sát, sự hiểu biết sẽ đến
Hum Hum! Sau đó, bằng cách thiền định, những kinh nghiệm có thể nảy sinh
Hum Hum! Và cuối cùng, bằng cách nghỉ ngơi trong trạng thái đó, giác ngộ sẽ đến.
Hum Hum! Một khi chứng ngộ đã xảy ra, nó là phi nhị nguyên với giải thoát đồng khởi.46
Hum Hum! Đối tượng và chủ thể là cùng nhau
Hum Hum! Tôi và các hóa thân của tôi chưa bao giờ rời khỏi tử cung của mẹ trong không gian quảng đại.
Hum Hum! Những hiện hình ảo ảnh từ những màn trình diễn tự nhiên của bản tính tinh yếu.
Hum Hum! Giống như sự tan biến của các hiện tượng của một nhà ảo thuật
Hum Hum! Tan biến phi nhị nguyên vào không gian tuyệt đối
Phat Phat!


Nói xong, ông đã chuyển hóa phi nhị nguyên vào trong tôi, nhờ đó cảm giác tự thân tôi được mở rộng, một trải nghiệm nảy sinh đã thấm nhuần toàn thể luân hồi và niết bàn. Từ lúc đó trở đi, dựa trên lời nói biểu tượng đó, tôi biết bài hát là giáo lý cốt lõi để phá vỡ hang động của những hiện tượng lừa dối.47

Để kể lại dù chỉ một phần sự chứng ngộ này, có ba điểm: (1) tìm kiếm nguồn gốc của các nhãn hiệu, (2) phá hủy tính sự vật hóa của các hiện tượng, và (3) trước tiên, sau khi nhận ra toàn thể luân hồi và niết bàn,49 người ta phá vỡ hang động lừa dối, vốn đã được giải thoát nguyên thủy trong chính tâm trí mình.