Sau khi thiết lập ba điểm này làm nền tảng cho thực hành của bạn, với lòng tôn kính không đổi đối với đạo sư, hãy cầu nguyện. Bên ngoài, hãy quán tưởng vị thầy của bạn trên đỉnh đầu, bên trong, hãy quán tưởng rõ ràng cơ thể của mình là vị thầy, và một cách bí mật, chuyển hóa năng lượng tâm ý của chính bạn, và hợp nhất nó một cách phi nhị nguyên với tính giác bản nguyên phi khái niệm với tâm trí vị đạo sư của bạn hết lần này tới lần khác.17 Đó là điểm đầu tiên.

Hãy nhìn những người bạn đồng hành với lòng kính trọng và quý mến, như thể họ là các anh hùng và không hành nữ, hãy chú ý đến những phẩm chất xuất sắc của tất cả các vị đạo sư và đạo hữu, đừng chú ý đến lỗi lầm của họ! Đó là điểm thứ hai.

Tương tự, trong luân hồi vô tận, giữa tất cả chúng sinh bị mắc kẹt và bị hành hạ bởi nỗi đau khổ không thể chịu đựng, không có một ai chưa từng là cha mẹ bạn. Vào thời kỳ đó, họ giống như cha mẹ hiện tại của bạn, đã chăm sóc bạn bằng thức ăn ngon và quần áo thoải mái và cung cấp cho bạn những ích lợi không thể tính đếm. Họ chỉ có lòng tốt lớn lao với bạn trong việc bảo vệ bạn khỏi vô số nguy hiểm và đau khổ.

Về lòng tham của tất cả chúng sinh này, họ khao khát hạnh phúc, nhưng về hành vi thực tế thì những kẻ ngốc đáng thương này lại chỉ gieo mầm và nhân của đau khổ. Đáng thương thay! Hãy chế ngự dòng tâm thức của chính bạn bằng lòng trắc ẩn mạnh mẽ, cho đến khi nước mắt rơi khỏi mắt bạn, khi bạn liên tục và hoàn toàn thấm đẫm tâm trí mình bằng điều này.18

Không những vậy, bạn phải có động lực can trường để dẫn dắt toàn thể chúng sinh đến giác ngộ toàn tri, vô song, chân thực toàn thiện, và đưa bản thân vào việc thực hành pháp sâu xa, siêu phàm. Bất cứ pháp nào bạn thực hành, hãy hồi hướng công đức vì lợi ích của tất cả chúng sinh, không có thành kiến với những người ở gần hoặc xa. Đó là điểm thứ ba.

Ba điểm này là bản chất cốt lõi của mọi pháp,
Chúng là gốc rễ của mọi pháp;
Chúng là nguồn gốc của mọi pháp;
Chúng là mắt và tứ chi của mọi pháp.
Nếu thiếu chúng, vất cứ pháp môn nào bạn thực hành
Cũng sẽ như cái xác không đầu hoặc chân tay.
Ah Ho!
Nếu những cá nhân xuất sắc đó muốn đi vào
Chánh đạo, muốn thực hành pháp siêu phàm
Họ nên cúng dường vì lợi ích
Giác ngộ và những lời cầu nguyện tới đạo sư là tổng hợp và bản chất tinh túy của toàn thể chư phật.
Và họ nên nhận được các quán đỉnh và thành tựu từ người cố vấn tâm linh của mình.
Mọi thức ăn, đồ uống, quần áo, trang sức, của cải, hoạt động và nghỉ ngơi.
Được chuyển hóa thành con đường như ganachakra cúng dường, tán thán và đi nhiễu.
Với lòng kính trọng đối với các bạn đồng hành và các kim cương hữu trên con đường, những người có chung samaya
Hãy luôn coi họ là hóa thân của các vira và dakini 20
Điều quan trọng là phải cảm nhận được tình cảm chân thành, lòng tôn kính và tính công bằng,
Không có cảm giác gần gũi hay xa cách đối với điều tốt hoặc điều xấu
Tất cả chúng sinh đều đã từng là cha mẹ bạn, chỉ cho bạn lòng tốt vô bờ
Đã chìm xuống đầm lầy đau khổ và nên được nhìn nhận với lòng trắc ẩn
Không bao giờ loại bỏ chúng sinh trong tâm trí, hãy kiến tạo hạnh phúc trong họ và tha thiết mang đến trái tim can trường, biến nó thành lời thề trang trọng của bạn.


Đây là khát vọng sâu xa nhất của tôi, nhưng trong khi nghĩ rằng tôi sẽ phục vụ những kẻ ngốc như chính tôi, tôi không có phẩm chất thông thái, cũng không có kỹ năng biên soạn. Hãy biết rằng không bao giờ cách ly khỏi ba điểm này, vì chúng giống như mảnh đất màu mỡ để thực hành và như nền móng của một tòa nhà.

Sau đó, tôi nghĩ đến việc mặc những bộ quần áo đẹp và ấn tượng rồi đi đến một khu chợ lớn, nhưng khi thấy mình không có quần áo, tôi đã bôi bùn lên người và đặt lên bùn nhiều cành cây, cỏ, hoa và lông vũ. Bây giờ tôi sẽ giải thích suy nghĩ ngu si của một kẻ lấy bùn và lông vũ làm quần áo, như thể chúng là những bộ quần áo và đồ trang sức đẹp nhất. Vậy hãy lắng nghe! Hãy nhìn! Và cười vào điều này!

Ngày nay, trong khi một số thiền giả coi trọng những suy nghĩ tốt và cho rằng người ta nên chống lại những suy nghĩ xấu, tôi thấy điều này giống như đóng sầm cửa ra vào và cửa sổ nhà bạn sau khi một con chó ăn trộm đã trốn ra ngoài, rồi lại mò mẫm trong nhà trong bóng tối.

Một số người nói rằng bạn nên gửi tâm trí của mình theo những suy nghĩ trước đó sau khi chúng biến mất, giống như bạn gửi một con chó săn đuổi theo một con cáo. Sau khi làm như vậy, họ nói rằng bạn nên áp dụng một loại pháp đối trị. Thực hành này tốt cho người mới bắt đầu, tuy nhiên, với tôi, có vẻ như những người dành cả đời cho việc này và tuyên bố nó là tối thượng, đang tích lũy ảo tưởng chồng lên ảo tưởng, xoay đầu họ theo vòng tròn.

Nhìn “vào chỗ kia” vào những suy nghĩ của bạn giống như hành vi của một người chăn gia súc già đã để lại đàn bê và cừu của mình trên một đồng bằng rộng lớn và đang quan sát chúng từ xa. Tôi cho rằng đó cũng là một thực hành cho người mới bắt đầu, tuy nhiên, nếu chỉ lấy phương pháp này làm con đường, bạn sẽ đạt được tự tin chỉ trong những kinh nghiệm thiền về hỷ lạc, sáng suốt và vô niệm. Khi đã leo lên đến đỉnh của tòa tháp cao và hùng vĩ, rồi nghĩ rằng: “Tôi đã thấy tất cả”, người ta hạ mình nhìn xuống những người khác. Những người như vậy dành cả cuộc đời để tạo dáng trên yên ngựa tối cao của họ.

Nếu tự mình khảo sát, bạn sẽ thấy ngay trong quá khứ, bạn đã đi lòng vòng trong luân hồi, tạo ra nguyên nhân cho luân hồi (trong khi) dưới ảnh hưởng của nhận thức nhị nguyên. Hơn nữa, nếu bạn vẫn ngoan cố trong điều này và quá sa đà vào khuynh hướng này, người ta thậm chí phải đề cập rằng việc này sẽ đóng vai trò như một cái neo, sẽ kéo bạn xuống vực sâu của luân hồi?

Một số người nói rằng các ý niệm giống như những tia chớp, và rằng tâm thức nguyên thủy của tính giác ban sơ giống như tịnh quang. Họ nói rằng chính tính phi nhị nguyên này của các hình tướng và tính giác là chính đạo. Những người khác nói, ngay khi những ý niệm nảy sinh, sự nhận biết của chính bạn về tính phi nhị nguyên của cái xuất hiện và cái nhận biết là chính đạo. Hai lời khẳng định này có ý nghĩa tương tự nhau.

Nếu bạn giống như loài chim garuda, có thể bay ra khỏi tổ, tôi nghĩ sẽ thật quá đáng khi phải đuổi hai mươi mốt nghìn con chuột chết ra khỏi tổ chỉ trong một ngày!21

Sau khi lấy những thực hành này làm con đường, nếu đây là tất cả những gì bạn còn lại, bạn giống như một người mù lang thang trên đồng bằng hoang vắng, không có bạn đồng hành. Mặc dù những thực hành đó là không thể thiếu trong khi bạn đang trên con đường, hãy nhận ra chúng như những giai đoạn cụ thể giúp bạn làm quen với thiền định. Ví dụ chúng giống như những giai đoạn trong đời của một người, cụ thể là ba giai đoạn thời thơ ấu, thanh thiếu niên và trưởng thành.22

Orgyen Tsho Kye Dorje 23 vinh quang đã ban cho tôi những hướng dẫn chỉ thẳng bằng những phương tiện của biểu tượng và ngôn từ trong các linh ảnh thiền định và ban phúc cho thân khẩu ý của tôi bằng ba kim cương. Như vậy, tôi đã nhận được con đường của riêng mình thông qua những huyễn ảnh ổn định.