Trang 1 trong 2 12 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 29

Ðề tài: [TÂM LÀ GÌ? - CÁI GÌ LÀ TÂM]

  1. #1

    Mặc định [TÂM LÀ GÌ? - CÁI GÌ LÀ TÂM]

    Mới tìm hiểu học đạo ắt hẳn nhiều người bắt đầu đặt ra các thắc mắc, và một thắc mắc lớn của người học đạo đó là CÁI GÌ LÀ TÂM? TU TÂM LÀ TU CÁI GÌ?

    Thực tế, mỗi một ai đưa ra được một định nghĩa, khái niệm rõ ràng về tâm nào đó, điều đấy sẽ làm sai lệch đi bản chất của tâm, nhưng vẫn có cách để diễn tả cho người học tiểu Tâm là gì?

    Nhận thức được thế nào là tâm sẽ hơi khó, nhưng khi cái tham nổi lên, cơn nóng giận nội lên sẽ dễ nhận biết được rằng: Tâm có tham, tâm có sân… Tương tự như vậy, nếu tinh tế cảm nhận bạn có thể cảm nhận được các Tâm Sở đó là : Tâm có Tham, tâm có Sân tán loạn, tâm giao động, tâm hẹp hòi, tâm quảng đại, tâm vô lượng….
    Tâm không phải là các thứ đã liệt kê ( Tâm Sở) trên, nhưng tâm bao hàm chúng, tâm giống như một không gian trống, có thể chứa đựng đồ vật, mỗi tâm sở là các vật dụng mà chúng ta chứa nó bên trong Tâm, nhưng nó không phải là Tâm.

    Nếu bạn có thể gột sạch các tâm sở làm cấu uế, bôi bẩn lên Tâm, bạn sẽ chứng được Quả, Vị ngọt của pháp hành đó là một sự trong sáng thuần khiết, một trạng thái an bình, tĩnh lặng, ít cấu uế, một sự thoải mái như khi bạn đang ở bãi xa mạc mà tìm được một gốc cây để nghỉ ngơi, đây là sự rỗng lặng, trong sáng của cái tâm bớt đi cấu uế.

    Do không xác định được lộ trình rõ ràng, nhiều người tu thiền tông đến đây thường bị mắc kẹt vào các cực đoan:
    1) Lối cụt:
    Họ cho rằng tu chỉ cần thế là đủ, không cần thành phật thành thánh gì hết, những ai nói đến cái to tát gì đó là đang viển vông, cái thấy biết là cái thấy, cái nghe biết là cái nghe vậy là đủ rồi. Nhưng họ mới thức tri được cái thấy là thấy, cái nghe là nghe, nhưng họ chưa làm được điều đó, họ hiểu được điều ấy nhưng chưa làm được điều ấy, và họ cũng vô minh không nhận ra mình chưa làm được.
    Ví như người lọc vàng, các tâm sở giống như đồng, bạc, chì lẫn lộn trong vàng, họ đã lọc sạch được các cặn bẩn của vàng khi đã lọc sạch được, họ chứng thấy được ánh sáng thuần khiết của vàng, họ ôm lấy cục vàng và cho rằng vậy là đủ. Họ đi vào con đường cụt không biết phải làm gì tiếp theo, dậm chân tại chỗ không tiến lên được
    Nhưng một người có trí tuệ sáng suốt sẽ biết rõ. Đây chỉ là khởi đầu, khi tinh lọc được vàng rồi họ sẽ biết còn nhiều việc phải làm hơn thế nữa, họ bắt đầu học cách chế tác vàng thành các vật dụng tinh xảo, có giá trị thiết thực.

    2) Đi chạy vòng quanh: Nhiều người nghĩ rằng: Tâm là bổn tánh vốn sáng trong, có sẵn đầy đủ trí tuệ, chỉ cần không bị trộn lẫn các tạp chất là các tâm sở, tâm sẽ tự sáng lạng không cần phải cố gắng tu học làm gì.
    Với suy tư như này họ rơi vào 2 cái tưởng:
    - Tưởng không cần phải tu tập gì hết, chạy theo các hí luận, tự nhiên sẽ giác ngộ, thành phật
    - Tưởng chưa thấy được tâm, vì cứ nghĩ thấy được tâm thì trí tuệ sẽ ập đến, nên khi đến đây rồi họ tiếp tục chạy lòng vòng tìm kiếm tâm, tìm kiếm từ những thứ họ cho rằng nó là trí tuệ…. Và mất thời gian vô ích vào những cái đó.
    Thoát khỏi 2 cực đoan ấy, người có trí sẽ sử dụng trạng thái tâm thuần tịnh trong sáng ấy để đi tu tập các pháp cao hơn, các pháp hướng đến giác ngộ, giải thoát, chứng được sự bất diệt.
    Ví như một căn nhà ban đầu chứa đầy thứ tạp nham không cần thiết đã dọn sạch, họ bắt đầu tu tập để nó chứa đựng được những cái có giá trị, nhìn thấy sự chấm dứt sinh tử.
    Và các pháp đó là gì?
    Có 7 yếu tố để tạo nên sự giác ngộ, đó là: Giác ngộ Niệm, giác ngộ trạch pháp giác, giác ngộ tinh tấn, giác ngộ Hỷ, giác ngộ khinh an, giác ngộ Định, giác ngộ Xả. Khi có đầy đủ viễn mãn 7 yếu tố tạo nên giác ngộ gnhư vậy, người tu học sẽ có Thắng Trí, nhìn thấy Sinh, Tử, có thể tuyên bố về sự thoát ra khỏi Sắc, Danh, có thể đi đến thoát khỏi luân hồi.
    Và sự giác ngộ đầu tiên cần phải tu tập đó là niệm. Người học cần phải khảo sát lại xem, Sự thấy biết luôn hiện hữu không? Sự tỉnh giác có luôn hiện hữu không? Hay vẫn để cho những lúc trôi vào suy tưởng, mộng mị, thất niệm, không sáng rõ? Do đó bài học đầu tiên cần phải tu học tại đây đó là tu tập niệm.
    Niệm luôn có mặt ở nơi thân hoặc thọ hoặc tâm hoặc pháp. Sự thấy biết niệm luôn có mặt này giúp cho luôn có sự tỉnh giác, tu tập viên mãn sẽ có sự giác ngộ về niệm.
    Và tu tập niệm như thế nào?
    . “Lại nữa, này các Tỷ keo, Tỷ kheo đi, tuệ tri: "Tôi đi"; hay đứng, tuệ tri: "Tôi đứng"; hay ngồi, tuệ tri: "Tôi ngồi"; hay nằm , tuệ tri: "Tôi nằm". Thân thể được sử dụng như thế nào, vị ấy biết thân như thế ấy.
    Lại nữa, này các Tỷ kheo, Tỷ kheo, khi bước tới, bước lui, biết rõ việc mình đang làm. Khi ngó tới, ngó lui, biết rõ việc mình đang làm. Khi co tay khi duỗi tay biết rõ việc mình đang làm. Khi mang áo Sanghàti (Tăng-già-lê), mang bát, mang y, biết rõ việc mình đang làm. Khi ăn, uống, nhai, nếm, biết rõ việc mình đang làm. Khi đi đại tiện, tiểu tiện, biết rõ việc mình đang làm. Khi đi, đứng, ngồi, nằm, biết rõ việc mình đang làm
    Khi ngồi xuống thì làm như sau: Tỉnh giác, vị ấy thở vô; tỉnh giác, vị ấy thở ra. Thở vô dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô dài"; hay thở ra dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra dài"; hay thở vô ngắn, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở vô ngắn"; hay thở ra dài, vị ấy tuệ tri: "Tôi thở ra ngắn”…..
    Tạm thời cứ tu tập như vậy, trên pháp này còn nhiều pháp cao hơn phải học, nhưng chưa làm được như vậy, hãy cứ để cái tâm rỗng lặng trong sáng không mong cầu, không dính mắc vào các tâm sở cấu uế mà tu tập như vậy, loại bỏ đi hôn trầm, loại bỏ trạo cư, loại bỏ nghi ngờ, hãy cứ tu tập như vậy cho đến nhuần nhuyễn, lúc đấy sẽ bắt đầu ngộ được trạch Giác, biết việc gì nên làm, việc gì không nên làm, và mới tính tới các pháp khác cao thượng hơn.

  2. #2

    Mặc định

    Ngoài 2 cái tưởng trên, thực tế mình còn gặp thấy 2 cái tưởng khác, lối rẽ khác cần tránh đó là:
    1) Trú KHÔNg nhưng bỏ luôn cái giác: Nên nhớ tu hành là để giác ngộ, hãy để cái TỈNH GIÁC luôn hiện hữu, đừng làm mất đi luôn cái biết, rơi vào thiền ngủ, hôn trầm thụy miên.
    2) Không quen với tánh không, nhận biết gạt bỏ những cấu uế của tâm, khi nó rỗng lặng rồi, cám thấy trống vắng, không có gì để dò xét khám phá nữa băt đầu đào bới, lôi những cái Tâm sở ở một người khác, hoặc trong quá khứ, hoặc một giấc mộng.... Ra suy xét. Đây giống như đem kính hiển vi ra lọc cặn bẩn, 1 một cốc nước đã được nước đã sạch đến mức kính hiển vi ấy không thể nhìn thấy cặn bẩn, họ không tính đến làm sao cho kính hiển vi phóng đại tốt hơn nhìn thấy những cặn bẩn vi tế hơn, mà lại đem nước bẩn đổ vào đee nghiên cứu tiếp.
    Thay vì vậy, hãy ngăn chặn, phòng hộ chúng ngay khi tiếp XÚC, ngay tại khi chúng khởi lên, những cái ấy bản chất nó là vậy tiếp xúc sẽ chỉ ô nhiễm không gian Tâm.

  3. #3

    Mặc định

    Có 2 cách để thấy TÂM.
    1) Thông qua các mẩu chuyện minh tâm kiến tánh, chỉ thẳng tâm, trực chỉ nhân tâm... Cách này giúp bạn Ngộ Tâm: Nghĩa là hiểu biết được tính chất của tâm: trong, vắng lặng, tịch tĩnh, như như, không thêm bớt. Nhưng sự Ngộ này không giúp bạn thực chứng được Tâm, nghĩa là gột sạch được các cấu uế trong tâm, miệng b nói về sự chơn như trong sáng của tâm, nhưng tâm bạn chưa sạch được như vậy, vẫn đầy cấu uế mà bạn có thể nhận ra hoặc không nhận ra.
    2) Nhận biết Tâm từ các cấu uế : Các cấu uế Tham- Sân - Si tâm hôn trầm, tâm tán loạn, tâm nghi hoặc... Nó là các cấu uế, nhơ bẩn, bốc mùi.. Nên dựa vào mùi hôi thối này có thể xác định được các cấu uế, khi đó bạn cần làm 2 việc đó là:
    - Ngăn chặn không cho cấu uế mới xâm nhập vào tâm bằng cách phòng hộ 6 căn: mắt tai mũi lưỡi thân ý.
    - Khi các cấu uế này khởi lên, hay nhận biết chúng, tịn tấn đánh bật chúng ra khỏi tâm, Gột sạch các cấu uế đang tích tụ ở bên trong tâm, kinh gọi đây là "Đoạn triền cái".
    Làm được như vậy bạn sẽ chứng được cái tâm thuần tịnh, không cấu uế nhơ bẩn, bốc mùi hôi thối. Đến đây có thể chứng được Hỷ, Lạch hoặc môt trạng thái tâm an tịnh.
    Tâm đã sạch các cấu uế bốc mùi, nhưng sự thật, không gian tâm chưa thực sự là Không, nghĩa là trống rỗng không có gì, nó còn nhiều cấu khác vi tế hơn, chúng ẩn nấp sâu kin, không bốc mùi dễ nhận biết. Do đó cần tu tập các pháp cao hơn, để có thể thắp lên ánh sáng nơi tâm, mới có thể gột sạch sẽ mọi cấu uế ẩn nấp. Các pháp ấy là gì: là tất cả 37 phẩm trợ đạo trong Bát chánh đạo, có được sự giác ngộ - 7 giác chi mới thấu rõ được các cấu uế sâu kín và gột sạch chúng hoàn toàn được. Lúc đấy tâm mới thật sự KHÔNG TÁNH

  4. #4

    Mặc định

    Lý thuyết xuông.

    Tâm sạch nghĩa là tâm đã hiểu rõ Cấu uế không phải là cấu uế cho nên cấu uế nó không còn nữa chứ không phải loại bỏ hay né tránh nó mà sạch.

    Thấy được CHÂN TÂM hay là Chân tâm mới nhìn thấy được? Khi ta còn nhìn thấy Chân tâm nghĩa là ta không phải là chân tâm, vậy thì cái thấy của ta đâu có đúng?... Khi ta là chân tâm thì ta không thể nào nhìn thấy chân tâm cho được. Nhưng những điều là nhìn thấy nó là chân thực... thế mới gọi là CHÂN TÂM.

  5. #5

    Mặc định

    Lâu lắm rồi mới thấy Cglmt lên sóng.

    Chính xác Chân Tâm là trạng thái của Tâm cần đạt được của người Thực hanhg tu tập để "thấy" mọi sự một cách Chân thực.

    Cấu uế khi đó là các yếu tố cản trở Hành giả đạt được Chân Tâm.

    Với những ai đang hướng theo Phật pháp thì cần rời xa cách học theo kiểu cố gắng định nghĩa rõ ràng mọi khái niệm khiến tự tách bản thân ra thành "người quan sát". Cách học đó sẽ giúp khiến người học thành "Học giả", còn với người Tu cần thực hành và chứng ngộ mới thực là một "Hành giả".

    "Học giả" chỉ đắp đầy kiến thức trong Trí não rồi sẽ tiếp tục phiền não xa rời Chân Tâm. "Hành giả" mới thay đổi được Tâm để tiến tới Chân Tâm.
    Không có không gian còn lo chi lớn, nhỏ.
    Chẳng có thời gian nên khỏi ngại trước, sau.

  6. #6
    Nhị Đẳng Avatar của smc
    Gia nhập
    May 2012
    Nơi cư ngụ
    Tân Phú - Tp.Hồ Chí Minh
    Bài gởi
    2,229

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Lý thuyết xuông.

    Tâm sạch nghĩa là tâm đã hiểu rõ Cấu uế không phải là cấu uế cho nên cấu uế nó không còn nữa chứ không phải loại bỏ hay né tránh nó mà sạch.

    Thấy được CHÂN TÂM hay là Chân tâm mới nhìn thấy được? Khi ta còn nhìn thấy Chân tâm nghĩa là ta không phải là chân tâm, vậy thì cái thấy của ta đâu có đúng?... Khi ta là chân tâm thì ta không thể nào nhìn thấy chân tâm cho được. Nhưng những điều là nhìn thấy nó là chân thực... thế mới gọi là CHÂN TÂM.
    - Đúng vậy! Đây là lý thuyết suông!

    Và đây "không phải là lý thuyết suông", mà có con đường rõ ràng:

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Viên Mộc Xem Bài Gởi
    Thay vì vậy, hãy ngăn chặn, phòng hộ chúng ngay khi tiếp XÚC, ngay tại khi chúng khởi lên, những cái ấy bản chất nó là vậy tiếp xúc sẽ chỉ ô nhiễm không gian Tâm.
    Trích dẫn Nguyên văn bởi Viên Mộc Xem Bài Gởi
    - Ngăn chặn không cho cấu uế mới xâm nhập vào tâm bằng cách phòng hộ 6 căn: mắt tai mũi lưỡi thân ý.

    - Khi các cấu uế này khởi lên, hay nhận biết chúng, tịn tấn đánh bật chúng ra khỏi tâm, Gột sạch các cấu uế đang tích tụ ở bên trong tâm, kinh gọi đây là "Đoạn triền cái".

    Tâm đã sạch các cấu uế bốc mùi, nhưng sự thật, không gian tâm chưa thực sự là Không, nghĩa là trống rỗng không có gì, nó còn nhiều cấu khác vi tế hơn, chúng ẩn nấp sâu kin, không bốc mùi dễ nhận biết. Do đó cần tu tập các pháp cao hơn, để có thể thắp lên ánh sáng nơi tâm, mới có thể gột sạch sẽ mọi cấu uế ẩn nấp. Các pháp ấy là gì: là tất cả 37 phẩm trợ đạo trong Bát chánh đạo, có được sự giác ngộ - 7 giác chi mới thấu rõ được các cấu uế sâu kín và gột sạch chúng hoàn toàn được. Lúc đấy tâm mới thật sự KHÔNG TÁNH

  7. #7

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi smc Xem Bài Gởi
    - Đúng vậy! Đây là lý thuyết suông!

    Và đây "không phải là lý thuyết suông", mà có con đường rõ ràng:
    Đây đích thị là lý thuyết xuông chứ còn phản biện làm gì nữa cơ chứ. tất cả những thứ này là sản phẩm trừu tượng phát sinh qua các thời kỳ chuyển giao kinh kệ hoặc sao chép dịch thuật. Chả có cái nào là con đường rõ ràng cả. Đọc hết cái mới lý thuyết xuông này thì cái tâm đâu vẫn hoàn đấy. CHả thay đổi được gì cho tâm, có chăng là có thêm một sự hóng hách kêu căng vì đã thuộc kinh thuộc kệ...

  8. #8

    Mặc định

    Kinh sách luôn là những lời dạy để chúng ta hiểu. Từ các điều đã hiểu ta phải "thực hành" trong thực tế.

    Sự "hiểu" cũng có nhiều cấp độ, do vậy sự "thực hành" cũng ở các cấp độ tuỳ thuộc vào mức đọ "hiểu" của hành giả.

    Thực hành là huân tập các phản ứng của Tâm tác ý và Hành động trước mọi hiện tượng sự vật trong cuộc sống.

    Do vậy Kinh sách luôn chỉ dừng ở mức "con đường để hiểu", còn rất xa con đường thực hành.

    Hiểu chỉ thêm kiến thức vào Trí Não, thực hành mới tạo ra các Hành Động có Tác Ý thì mới thực sự tác động vào Tâm và điều chỉnh được Tâm.

    Đó là lý do trong thực tế cuộc sống nhiều người thao thao bất tuyệt "Đạo Pháp" nhưng Tâm vẫn đầy ô nhiễm mà bản thân họ không hề biết.
    Không có không gian còn lo chi lớn, nhỏ.
    Chẳng có thời gian nên khỏi ngại trước, sau.

  9. #9
    Nhị Đẳng Avatar của smc
    Gia nhập
    May 2012
    Nơi cư ngụ
    Tân Phú - Tp.Hồ Chí Minh
    Bài gởi
    2,229

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Đây đích thị là lý thuyết xuông chứ còn phản biện làm gì nữa cơ chứ. tất cả những thứ này là sản phẩm trừu tượng phát sinh qua các thời kỳ chuyển giao kinh kệ hoặc sao chép dịch thuật. Chả có cái nào là con đường rõ ràng cả. Đọc hết cái mới lý thuyết xuông này thì cái tâm đâu vẫn hoàn đấy. CHả thay đổi được gì cho tâm, có chăng là có thêm một sự hóng hách kêu căng vì đã thuộc kinh thuộc kệ...
    - Đã rất nhiều lần tôi đã "nắn gân" ông, nhưng ông vẫn không có biến chuyển gì hơn! Khi và chỉ khi ông nằm dưới 3 tấc đất hoặc gọn gàng trong cái hủ thì mới không nói đến kinh sách, đến khái niệm, đến danh-chế-định.

    Còn khi ông vẫn còn nói, vẫn còn viết, vẫn còn comment, vẫn còn đăng nhập vô diễn đàn, vẫn còn đăng bài trên đây, vẫn còn nghe pháp (từ bất kỳ ai hay dưới hình thức nào)... thì cũng đều là phạm trù KHÁI NIỆM cả! Ông thử mở mồm ra viết một cái gì lên đây mà nó không thuộc về "khái niệm", không thuộc về "định danh, định nghĩa, chế định" tôi xem xem!

    NHỮNG DANH TỪ PHƯƠNG TIỆN RỖNG KHÔNG, PHÙ PHIẾM, KHÔNG ĐƯA ĐẾN KHÍCH LỆ, LY THAM, ĐOẠN DỤC, THẮNG TRÍ, GIẢI THOÁT, NIẾT BÀN THÌ CHỈ LÀ NHỮNG DANH TỪ... SUÔNG.

  10. #10

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi smc Xem Bài Gởi
    - Đã rất nhiều lần tôi đã "nắn gân" ông, nhưng ông vẫn không có biến chuyển gì hơn! Khi và chỉ khi ông nằm dưới 3 tấc đất hoặc gọn gàng trong cái hủ thì mới không nói đến kinh sách, đến khái niệm, đến danh-chế-định.

    Còn khi ông vẫn còn nói, vẫn còn viết, vẫn còn comment, vẫn còn đăng nhập vô diễn đàn, vẫn còn đăng bài trên đây, vẫn còn nghe pháp (từ bất kỳ ai hay dưới hình thức nào)... thì cũng đều là phạm trù KHÁI NIỆM cả! Ông thử mở mồm ra viết một cái gì lên đây mà nó không thuộc về "khái niệm", không thuộc về "định danh, định nghĩa, chế định" tôi xem xem!

    NHỮNG DANH TỪ PHƯƠNG TIỆN RỖNG KHÔNG, PHÙ PHIẾM, KHÔNG ĐƯA ĐẾN KHÍCH LỆ, LY THAM, ĐOẠN DỤC, THẮNG TRÍ, GIẢI THOÁT, NIẾT BÀN THÌ CHỈ LÀ NHỮNG DANH TỪ... SUÔNG.
    Đây chính là sự hóng hách kêu căng đây này.

    Thay vì mình đọc câu: Phòng hộ 6 căn.... Đoạn triền cái..... thì mình hãy tự nhìn vào trong cái tâm của mình cái gì nó khởi lên? diệt là diệt cái gì trong ấy?

  11. #11

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Đây chính là sự hóng hách kêu căng đây này.

    Thay vì mình đọc câu: Phòng hộ 6 căn.... Đoạn triền cái..... thì mình hãy tự nhìn vào trong cái tâm của mình cái gì nó khởi lên? diệt là diệt cái gì trong ấy?
    Pháp : " tự mình nhìn vào trong tâm xem cái gì nó khởilên" không sai, nhưng thiếu phòng hộ 6 căn nó lại không đúng:
    Vì sao? Vì các tâm bất thiện chưa sinh được sinh, các tâm bất thiện sinh được tăng trưởng, lớn mạnh do nó được nuôi dưỡng nhờ thức ăn, và thức ăn của nó có được do 6 căn: mắt, tai, mũu, lưỡi, thân, ý tiếp xúc 6 trần: sắc thanh hương vị xúc pháp.
    Không phòng hộ tại điểm Xúc, mà chỉ xem khi tâm khởi, thì bất thiện pháp chảy vào người không ngừng, tâm sinh sôi khôn ngừng, đi xem nó chỉ là xem phần ngọn, không dẹp từ gốc, xem mãi không hết.
    TÂM luôn ở trạng thái chất chứa các thứ bất thiện, chứa đầy VÔ MINH. Và nó luôn ĐỘNG, ngồi xem cái động của nod nghìn kiếp cũng không làm nó hết động.
    Ngược lại, không cho các cấu uế qua 6 căn chảy vào, cac tâm sở bất thiện không được nuôi dưỡng, không tăng thêm. Khi đó Pháp nhìn vào tâm để loại bỏ các tâm sở bất thiện đng chấp chứa, ẩn dật, mầm mống sâu kín bên trong để diệt chúng. Khi đấy tâm mới hết động, và trở nên TRỐNG KHÔNG, KHÔNg TÁNH

  12. #12

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Viên Mộc Xem Bài Gởi
    Pháp : " tự mình nhìn vào trong tâm xem cái gì nó khởilên" không sai, nhưng thiếu phòng hộ 6 căn nó lại không đúng:
    Vì sao? Vì các tâm bất thiện chưa sinh được sinh, các tâm bất thiện sinh được tăng trưởng, lớn mạnh do nó được nuôi dưỡng nhờ thức ăn, và thức ăn của nó có được do 6 căn: mắt, tai, mũu, lưỡi, thân, ý tiếp xúc 6 trần: sắc thanh hương vị xúc pháp.
    Không phòng hộ tại điểm Xúc, mà chỉ xem khi tâm khởi, thì bất thiện pháp chảy vào người không ngừng, tâm sinh sôi khôn ngừng, đi xem nó chỉ là xem phần ngọn, không dẹp từ gốc, xem mãi không hết.
    TÂM luôn ở trạng thái chất chứa các thứ bất thiện, chứa đầy VÔ MINH. Và nó luôn ĐỘNG, ngồi xem cái động của nod nghìn kiếp cũng không làm nó hết động.
    Ngược lại, không cho các cấu uế qua 6 căn chảy vào, cac tâm sở bất thiện không được nuôi dưỡng, không tăng thêm. Khi đó Pháp nhìn vào tâm để loại bỏ các tâm sở bất thiện đng chấp chứa, ẩn dật, mầm mống sâu kín bên trong để diệt chúng. Khi đấy tâm mới hết động, và trở nên TRỐNG KHÔNG, KHÔNg TÁNH
    Phòng hộ 6 căn theo cách nghĩ của Vienmoc nghĩa là tránh duyên. Nghĩa là không tiếp xúc với 6 căn, nghĩa là lên núi mà tu???? đó là không có đúng.

    Phòng hộ 6 căn có nghĩa là: nghe lời chói tai ta phòng niệm ác khởi lên.... ăn thức ăn dỡ ta phòng niệm chê trách khởi lên....v.v.v........... đó gọi là phòng hộ 6 căn. Chứ không phải né tránh nó nghĩa là phòng hộ 6 căn.

    Tu là để có cái tâm thiện lành để mà sống hòa cùng vũ trụ chứ không phải né tránh vũ trụ để mà sống đời tịch tịnh.

  13. #13

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Phòng hộ 6 căn theo cách nghĩ của Vienmoc nghĩa là tránh duyên. Nghĩa là không tiếp xúc với 6 căn, nghĩa là lên núi mà tu???? đó là không có đúng.

    Phòng hộ 6 căn có nghĩa là: nghe lời chói tai ta phòng niệm ác khởi lên.... ăn thức ăn dỡ ta phòng niệm chê trách khởi lên....v.v.v........... đó gọi là phòng hộ 6 căn. Chứ không phải né tránh nó nghĩa là phòng hộ 6 căn.

    Tu là để có cái tâm thiện lành để mà sống hòa cùng vũ trụ chứ không phải né tránh vũ trụ để mà sống đời tịch tịnh.
    Chịu khó đọc kinh sách chính thống đi b, các pháp cơ bản này Đức Phật đã dạy chi tiết rồi, đỡ nhọc công suy đoán mò pháp này là như thế này, như thế kia, rồi hiểu sai pháp:
    “Chúng ta phải hộ trì các căn. Khi mắt thấy sắc, không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những nguyên nhân gì khiến con mắt không được chế ngự, khiến tham ái, ưu bi, các ác, bất thiện pháp khởi lên, chúng ta sẽ tự chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì con mắt, thực hành sự hộ trì con mắt. Khi tai nghe tiếng... mũi ngửi hương... lưỡi nếm vị... thân cảm xúc... ý nhận thức các pháp, không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những nguyên nhân gì khiến ý căn không được chế ngự, khiến tham ái, ưu, bi, các ác, bất thiện pháp khởi lên, chúng ta sẽ tự chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì ý căn, thực hành sự hộ trì ý căn”. Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần phải tu tập

  14. #14

    Mặc định

    Nếu cần nêu ví dụ chi tiết hơn, hãy biết các pháp này trước :
    Này các Tỷ-kheo, có những lậu hoặc phải do tri kiến được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do phòng hộ được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do thọ dụng được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do kham nhẫn được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do tránh né được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do trừ diệt được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do tu tập được đoạn trừ.
    Bạn đang phủ định pháp TRÁNH NÉ (Ở đây bạn gọi là TRÁNH DUYÊN). Tôi sẽ lấy ví dụ cho bạn khi nào cần dùng pháp TRÁNH NÉ:
    - Tránh gần gũi, thân cận, bè đảng với những con người sống phóng dật, ác tà hạnh.
    - Tránh nghe nhạc, xem phim, các trò chơi, giải trí làm tham ưu, các bất thiện pháp khởi lên.
    - Tránh nói lời phù phiếm, tạp thoại, không liên hệ mục đích.
    - Tránh sự dụng rượu và các chất kích thích.
    - Tránh Sát sinh, trộm cắp, tà dâm....
    .... Còn nhiều nữa bạn các trường hợp này cần sử dụng pháp Tránh Duyên để thành tựu tâm địch, để các tham ưu bất thiện pháp không sanh khởi.
    Còn tu ở đời hay tu ở rừng núi cái nào đúng, thì bạn hãy đọc bài kinh này, các nghi vấn ấy sẽ được đoạn diệt
    https://theravada.vn/nhu-the-nao-la-song-mot-minh/

  15. #15

    Mặc định

    Cái Viên Mộc nói là kinh Phật nói, cái CGLMT nói là CGLMT nói. Tôi nghe như vậy, tôi thấy như vậy.

  16. #16

    Mặc định

    Trung Bộ Kinh
    Majjhima Nikaya

    2. Kinh Tất cả các lậu hoặc
    (Sabbàsava sutta)
    Như vầy tôi nghe.

    Một thời Thế Tôn ở Savatthi (Xá-vệ), tại Jetavana (Kỳ-đà Lâm), vườn ông Anathapindika (Cấp Cô Ðộc). Khi ở tại chỗ ấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: "Này các Tỷ-kheo!" --"Bạch Thế Tôn", các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói: "Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng cho các Người pháp môn phòng hộ tất cả lậu hoặc". Hãy nghe và khéo tác ý. Ta sẽ nói". --"Thưa vâng, bạch Thế Tôn". Thế Tôn nói như sau:

    (Tóm lược)

    -- Này các Tỷ-kheo, Ta giảng sự diệt tận các lậu hoặc cho người biết, cho người thấy, không phải cho người không biết, cho người không thấy. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sự diệt tận các lậu hoặc cho người biết, cho người thấy: có như lý tác ý và không như lý tác ý. Này các Tỷ-kheo, do không như lý tác ý, các lậu hoặc chưa sanh được sanh khởi, và các lậu hoặc đã sanh được tăng trưởng. Này các Tỷ-kheo, do như lý tác ý, các lậu hoặc chưa sanh không sanh khởi, và các lậu hoặc đã sanh được trừ diệt. Này các Tỷ-kheo, có những lậu hoặc phải do tri kiến được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do phòng hộ được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do thọ dụng được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do kham nhẫn được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do tránh né được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do trừ diệt được đoạn trừ, có những lậu hoặc phải do tu tập được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do tri kiến được đoạn trừ)

    Này các Tỷ-kheo, và thế nào là các lậu hoặc phải do tri kiến được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây có kẻ phàm phu ít nghe, không được thấy các bậc Thánh, không thuần thục pháp các bậc Thánh, không tu tập pháp các bậc Thánh, không được thấy các bậc Chơn nhơn, không thuần thục pháp các bậc Chơn nhơn, không tu tập pháp các bậc Chơn nhơn, không tuệ tri các pháp cần phải tác ý, không tuệ tri các pháp không cần phải tác ý; vị này vì không tuệ tri các pháp cần phải tác ý, vì không tuệ tri các pháp không cần phải tác ý nên tác ý các pháp không cần phải tác ý và không tác ý các pháp cần phải tác ý.

    Này các Tỷ-kheo, và thế nào là các pháp không cần phải tác ý mà vị ấy tác ý? Này các Tỷ-kheo, nghĩa là các pháp do vị ấy tác ý mà dục lậu chưa sanh được sanh khởi, hay dục lậu đã sanh được tăng trưởng; hay hữu lậu chưa sanh được sanh khởi, hay hữu lậu đã sanh được tăng trưởng, hay vô minh lậu chưa sanh được sanh khởi, hay vô minh lậu đã sanh được tăng trưởng. Những pháp ấy là những pháp không cần phải tác ý mà vị ấy tác ý. Này các Tỷ-kheo, và thế nào là các pháp cần phải tác ý mà vị ấy không tác ý? Này các Tỷ-kheo, nghĩa là các pháp do vị ấy tác ý mà dục lậu chưa sanh không sanh khởi, hay dục lậu đã sanh được trừ diệt, hay hữu lậu chưa sanh không sanh khởi, hay hữu lậu đã sanh được trừ diệt, hay vô minh lậu chưa sanh không sanh khởi, hay vô minh lậu đã sanh được trừ diệt. Những pháp ấy là những pháp cần phải tác ý mà các vị ấy không tác ý. Do vị ấy tác ý các pháp không nên tác ý, do vị ấy không tác ý các pháp cần phải tác ý, nên các lậu hoặc chưa sanh được sanh khởi, và các lậu hoặc đã sanh được tăng trưởng.

    Vị ấy không như lý tác ý như sau: "Ta có mặt trong thời quá khứ, hay ta không có mặt trong thời quá khứ? Ta có mặt trong thời quá khứ như thế nào? Ta có mặt trong thời quá khứ hình vóc như thế nào? Trước kia ta là gì và ta đã có mặt như thế nào trong thời quá khứ? Ta sẽ có mặt trong thời vị lai hay ta sẽ không có mặt trong thời vị lai? Ta sẽ có mặt trong thời vị lai như thế nào? Ta sẽ có mặt trong thời vị lai, hình vóc như thế nào? Trước kia ta là gì và ta sẽ có mặt như thế nào trong thời vị lai?" Hay nay vị ấy có nghi ngờ về mình trong thời hiện tại: "Ta có mặt hay ta không có mặt? Ta có mặt như thế nào? Ta có mặt hình vóc như thế nào? Chúng sanh này từ đâu đến? Và rồi nó sẽ đi đâu?".

    Với người không như lý tác ý như vậy, một trong sáu tà kiến này khởi lên: "Ta có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; "Ta không có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như thật như chơn; "Do tự mình, ta tưởng tri ta có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; "Do tự mình, ta tưởng tri ta không có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn. "Không do tự mình, ta tưởng tri ta có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn; hay tà kiến này khởi lên với người ấy: "Chính tự ngã của ta nói, cảm giác, hưởng thọ quả báo các nghiệp thiện ác đã làm chỗ này, chỗ kia, chính tự ngã ấy của ta là thường trú, thường hằng, hằng tồn, không chuyển biến, và sẽ vĩnh viễn tồn tại". Này các Tỷ-kheo, như vậy gọi là tà kiến, kiến trù lâm, kiến hoang vu, kiến hý luận, kiến tranh chấp, kiến kiết phược. Này các Tỷ-kheo, trói buộc bởi kiến kiết sử, kẻ phàm phu ít nghe không được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não. Ta nói kẻ ấy không thoát khỏi khổ đau.

    Này các Tỷ-kheo, và vị Thánh đệ tử nghe nhiều, được thấy các bậc Thánh, thuần thục pháp các bậc Thánh, tu tập pháp các bậc Thánh; được thấy các bậc Chơn nhơn, thuần thục pháp các bậc Chơn nhơn, tu tập pháp các bậc Chơn nhơn, tuệ tri các pháp cần phải tác ý, tuệ tri các pháp không cần phải tác ý. Vị này, nhờ tuệ tri các pháp cần phải tác ý, nhờ tuệ tri các pháp không cần phải tác ý, nên không tác ý các pháp không cần phải tác ý và tác ý các pháp cần phải tác ý.

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các pháp không cần phải tác ý và vị này không tác ý? Này các Tỷ-kheo, những pháp nào do vị ấy tác ý mà dục lậu chưa sanh được sanh khởi, hay dục lậu đã sanh được tăng trưởng; hay hữu lậu chưa sanh... (như trên)... hay vô minh lậu chưa sanh được khởi, hay vô minh lậu đã sanh được tăng trưởng. Ðó là những pháp không nên tác ý và vị ấy không tác ý. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các pháp cần phải tác ý và vị ấy tác ý? Này các Tỷ-kheo, những pháp nào do vị ấy tác ý mà dục lậu chưa sanh không sanh khởi, hay dục lậu đã sanh được trừ diệt, hay hữu lậu chưa sanh... (như trên)... hay vô minh lậu chưa sanh không sanh khởi, hay vô minh lậu đã sanh được trừ diệt, đó là những pháp cần phải tác ý và vị ấy tác ý. Nhờ vị ấy không tác ý các pháp không cần phải tác ý, tác ý các pháp cần phải tác ý nên các lậu hoặc chưa sanh không sanh khởi và các lậu hoặc đã sanh được trừ diệt.

    Vị ấy như lý tác ý: "Ðây là khổ", như lý tác ý: "Ðây là khổ tập", như lý tác ý: "Ðây là khổ diệt", như lý tác ý: "Ðây là con đường đưa đến khổ diệt". Nhờ vị ấy tác ý như vậy, ba kiết sử được trừ diệt: thân kiến, nghi, giới cấm thủ. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do tri kiến được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do phòng hộ được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do phòng hộ được đoạn trừ? Ở đây, có Tỷ-kheo như lý giác sát, sống phòng hộ với sự phòng hộ mắt. Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ấy sống không phòng hộ với sự phòng hộ mắt, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não có thể khởi lên. Nếu sống phòng hộ với sự phòng hộ mắt, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Vị ấy như lý giác sát, sống phòng hộ với sự phòng hộ lỗ tai... (như trên)... sống phòng hộ với sự phòng hộ lỗ mũi... (như trên)... sống phòng hộ với sự phòng hộ lưỡi... (như trên)... sống như lý giác sát phòng hộ với sự phòng hộ thân... (như trên)... sống như lý giác sát phòng hộ với sự phòng hộ ý. Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ấy sống không phòng hộ với sự phòng hộ ý, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy có thể khởi lên. Nếu sống phòng hộ ý, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do phòng hộ được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do thọ dụng được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do thọ dụng được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây, Tỷ-kheo như lý giác sát, thọ dụng y phục, chỉ để ngăn ngừa lạnh, ngăn ngừa nóng, ngăn ngừa sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các loài bò sát, chỉ với mục đích che đậy sự trần truồng.

    Vị ấy như lý giác sát, thọ dụng món ăn khất thực không phải để vui đùa, không phải để đam mê, không phải để trang sức, không phải để tự làm đẹp mình, mà chỉ để thân này được sống lâu và được bảo dưỡng, để thân này khỏi bị thương hại, để hỗ trợ phạm hạnh, nghĩ rằng: "Như vậy, ta diệt trừ các cảm thọ cũ và không cho khởi lên các cảm thọ mới, và ta sẽ không có lỗi lầm, sống được an ổn".

    Vị ấy như lý giác sát, thọ dụng sàng tọa, chỉ để ngăn ngừa lạnh, ngăn ngừa nóng, ngăn ngừa sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các loại bò sát, chỉ để giải trừ nguy hiểm của thời tiết, chỉ với mục đích sống độc cư an tịnh.

    Vị ấy như lý giác sát thọ dụng dược phẩm trị bệnh, chỉ để ngăn chận các cảm giác khổ thống đã sanh, để được ly khổ hoàn toàn.

    Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không thọ dụng như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não có thể khởi lên. Nếu vị ấy thọ dụng như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do thọ dụng được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do kham nhẫn được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do kham nhẫn được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây, có Tỷ-kheo như lý giác sát, kham nhẫn lạnh, nóng, đói, khát, sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các loài bò sát; kham nhẫn những cách nói mạ lị phỉ báng. Vị ấy có tánh kham nhẫn các cảm thọ về thân, những cảm thọ thống khổ, khốc liệt, đau nhói, nhức nhối, không sung sướng, không thích thú, chết điếng người. Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không kham nhẫn như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não có thể khởi lên. Nếu vị ấy kham nhẫn như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do kham nhẫn được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do tránh né được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do tránh né được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây, Tỷ-kheo như lý giác sát tránh né voi dữ, tránh né ngựa dữ, tránh né bò dữ, tránh né chó dữ, rắn, khúc cây, gai góc, hố sâu, vực núi, ao nước nhớp, vũng nước. Có những chỗ ngồi không xứng đáng ngồi, những trú xứ không nên lai vãng, những bạn bè ác độc mà nếu giao du thì bị các vị đồng phạm hạnh có trí nghi ngờ, khinh thường; vị ấy như lý giác sát tránh né chỗ ngồi không xứng đáng ấy, trú xứ không nên lai vãng ấy và các bạn độc ác ấy. Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không tránh né như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy có thể khởi lên. Nếu vị ấy tránh né như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do tránh né được đoạn trừ.

    (Các lậu hoặc phải do trừ diệt được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do trừ diệt được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây, Tỷ-kheo như lý giác sát không có chấp nhận dục niệm đã khởi lên, từ bỏ, trừ diệt, diệt tận, không cho tồn tại (dục niệm ấy); không có chấp nhận sân niệm đã khởi lên, từ bỏ, trừ diệt, diệt tận, không cho tồn tại (sân niệm ấy); không có chấp nhận hại niệm đã khởi lên, từ bỏ, trừ diệt, diệt tận, không cho tồn tại (hại niệm ấy); không chấp nhận các ác bất thiện pháp luôn luôn khởi lên, từ bỏ, trừ diệt, diệt tận, không cho tồn tại (các ác bất thiện pháp ấy). Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không trừ diệt như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy có thể khởi lên. Nếu vị ấy trừ diệt như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do trừ diệt được đoạn diệt.

    (Các lậu hoặc phải do tu tập được đoạn trừ)

    Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do tu tập được đoạn trừ? Này các Tỷ-kheo, ở đây, Tỷ-kheo như lý giác sát tu tập niệm giác chi, niệm giác chi này y viễn ly, y ly tham, y đoạn diệt, hướng đến từ bỏ; như lý giác sát tu tập trạch pháp giác chi... (như trên)... tu tập tinh tấn giác chi... tu tập hỷ giác chi... tu tập khinh an giác chi... tu tập định giác chi... tu tập xả giác chi; xả giác chi này y viễn ly, y ly tham, y đoạn diệt, hướng đến từ bỏ. Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không tu tập như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy có thể khởi lên. Nếu vị ấy tu tập như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa. Này các Tỷ-kheo, các pháp ấy được gọi là các lậu hoặc phải do tu tập được đoạn trừ.

    (Kết luận)

    Này các Tỷ-kheo, đối với Tỷ-kheo những lậu hoặc nào phải do tri kiến được đoạn trừ đã được tri kiến đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do phòng hộ được đoạn trừ đã được phòng hộ đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do thọ dụng được đoạn trừ đã được thọ dụng đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do kham nhẫn được đoạn trừ đã được kham nhẫn đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do tránh né được đoạn trừ đã được tránh né đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do trừ diệt được đoạn trừ đã được trừ diệt đoạn trừ, những lậu hoặc nào phải do tu tập được đoạn trừ đã được tu tập đoạn trừ; này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo ấy được gọi là đã sống phòng hộ với sự phòng hộ tất cả lậu hoặc, đã đoạn diệt khát ái, đã thoát ly kiết sử, đã chánh quán kiêu mạn, đã diệt tận khổ đau.

    Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Các Tỷ-kheo ấy hoan hỷ, tín thọ lời dạy của Thế Tôn.

  17. #17

    Mặc định

    hi hi lâu quá rồi thấy cậu đã lớn hi hi nhưng mà đừng thấy mình lớn, quay đầu nhìn nói họ là trẻ ranh hi hi

  18. #18

    Mặc định

    Đọc hết bao nhiêu kinh sách rồi thì chúng ta có hiểu được:

    Cái gì là có sẵn? cái gì là rác bẩn trong ra hay chưa?

    Những thứ có sẵn thì chúng ta không cần phải tha nó vào nữa. Vì những thứ bạn tha vào chỉ là đồ giả mà thôi. Tự nó đã có cái chân thực nhất rồi.

    Còn cái nào là rác? Rác có rác từ kiếp trước để lại gọi là nghiệp. Có rác ta mới tha vào từ kiếp này... chỉ cần nhìn thấy đâu là rác. dọn sạch rác thì Viên pha lê có sẵn tự lóe sáng lên mà thôi.

    Đừng mang những thứ ánh sáng giả tạo từ kinh sách mà ngụy trang cho cái tâm của mình. Dù sao thì chúng cũng chỉ là Rác mà thôi.

  19. #19

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi congiolamientay Xem Bài Gởi
    Phòng hộ 6 căn theo cách nghĩ của Vienmoc nghĩa là tránh duyên. Nghĩa là không tiếp xúc với 6 căn, nghĩa là lên núi mà tu???? đó là không có đúng.

    Phòng hộ 6 căn có nghĩa là: nghe lời chói tai ta phòng niệm ác khởi lên.... ăn thức ăn dỡ ta phòng niệm chê trách khởi lên....v.v.v........... đó gọi là phòng hộ 6 căn. Chứ không phải né tránh nó nghĩa là phòng hộ 6 căn.

    Tu là để có cái tâm thiện lành để mà sống hòa cùng vũ trụ chứ không phải né tránh vũ trụ để mà sống đời tịch tịnh.
    Trích dẫn Nguyên văn bởi Viên Mộc Xem Bài Gởi
    Chịu khó đọc kinh sách chính thống đi b, các pháp cơ bản này Đức Phật đã dạy chi tiết rồi, đỡ nhọc công suy đoán mò pháp này là như thế này, như thế kia, rồi hiểu sai pháp:
    “Chúng ta phải hộ trì các căn. Khi mắt thấy sắc, không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những nguyên nhân gì khiến con mắt không được chế ngự, khiến tham ái, ưu bi, các ác, bất thiện pháp khởi lên, chúng ta sẽ tự chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì con mắt, thực hành sự hộ trì con mắt. Khi tai nghe tiếng... mũi ngửi hương... lưỡi nếm vị... thân cảm xúc... ý nhận thức các pháp, không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những nguyên nhân gì khiến ý căn không được chế ngự, khiến tham ái, ưu, bi, các ác, bất thiện pháp khởi lên, chúng ta sẽ tự chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì ý căn, thực hành sự hộ trì ý căn”. Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần phải tu tập
    Lâu không vào diễn đàn, thấy 2 đoạn trao đổi này thật ấn tượng!
    Đạo hữu @Viên Mộc: Vẫn mạnh thường chứ? Con đường tu đạo vẫn tiến không lùi chứ?
    @congiolamientay: cùng một nick nhưng nay cứ như người khác vậy! Trước ngô nghê và vớ vẩn, nay tri kiến thật khác trước. Quân tử 3 ngày không gặp đúng là phải rửa mặt nhìn lại vậy!

    Mến chúc tất cả chư vị thân tâm thường an lạc, đạo nghiệp chóng thành!
    Namo Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chớ nói nhiều. Niệm Phật đi

  20. #20

    Mặc định

    Hư Khong Tang!

    Hầu hết những người vào TGVH này hoặc lên mạng xã hội là để xem và đánh giá người này hay, người này giỏi người kia dỡ. Người này tiến người kia lùi... Chứ ít ai nhìn vào nội dung bài viết mà rút ra được điều lợi ích cho mình.

    Cái Tâm của mình thì vứt vào sọt rác. Còn Tâm người thì lôi ra mà bình luận.

    Cho dù có khen ai, hoặc chê ai... thì vô hình chung mình đã tự nâng cao cái tầm của mình lên cao hết thẩy. Bởi vì Chỉ có người Cao mới nhận định được người thấp hơn.

    Vì vậy bất cứ lời khen hay chê nào cũng là cái Ngã mạn của mình. Cần phải diệt trừ nó đi trước khi nói chuyện.

    Cho dù là Phàm phu dục tử hay Súc sanh ngạ quỷ nói chuyện trên TGVH thì đó cũng là những điều cần phải đọc và học hỏi để biết được tư duy từng cõi có trong vũ trụ: Không khen mà cũng chẵng có chê. Không giỏi mà cũng chẵng có dỡ... nó là chính nó mà thôi. Đọc hiểu, rồi phân tích, rồi đối đáp.

    Đừng có khen chê ai giỏi ai dỡ ai tiến bộ ai thụt lùi.... vô tình mình làm thầy thiên hạ. Vô ích.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •