Chương 6: Quả Báo


Phía ngoài hai vị Bồ Tát ngồi, sau lại có một đàn gà, vịt rất đông, còn phía trong xa là đền rồng của vua Nhứt Diện, vì thấy Bồ Tát tôi quá mừng mà không thấy đàn gà, vịt chận mình phía trước, mỗi con lớn bằng con nghé, tôi vừa đi tới nghe chúng nó nói: "Dữ hôn, chúng tôi đợi nhà ngươi từ tháng 10 năm Sửu đến tháng 4 năm Dần mới gặp. Chúng tôi được nghe Nhứt Điện Tần Quảng Vương nói nhà ngươi đã quy đầu Phật pháp mà tu hành. Nhưng trước kia nhà ngươi ỷ mạng sát hại chúng tôi, nào cắt cổ, nhổ lông, phân thay, xé thịt để đem lại sự giàu có cho mình mà chẳng chút xót thương đến loài sinh vật yếu đuối ngu khờ này. Ngày nay nhà ngươi xuống đây, chúng tôi phải phân thân trả hận". Nói đến đó, chúng nó ào lại vây quanh, con thì mổ, con thì đá, lớp gà, lớp vịt, mổ bươi cào cấu tôi đau đớn vô cùng. Không còn chịu nổi nữa, liền té quỵ xuống, chúng nó leo lên mình nó chà, nó đạp, bươi, mổ xé, cắn nên tôi ngất đi, nhưng lạ lùng thay, tôi còn nghe văng vẳng tiếng Bồ Tát Quán Âm nói: "Này các con vật kia, hãy ngưng lại mà nghe ta nói hai điều. Điều thứ nhất, là các người tự do trả hận, nhưng tất cả đều phải đứng qua một bên, con này mổ rồi đứng qua bên kia, tới con khác mổ, như vậy mới công bình, số các ngươi là một ngàn mười một con, mà một con cứ mổ hoài, còn con khác không mổ được rồi cứ kiện thưa mãi ai ở đây mà phân xử cho nổi.

Trả thù xong rồi, tùy theo nghiệp lực của các ngươi mà đi đầu thai, con nào còn kiếp thú thì làm thú, con nào mãn kiếp được tiến lên làm người, đó là điều thứ nhất. Còn điều thứ hai là các ngươi không trả hận, để ta cứu nó sống dậy, nó sẽ tụng kinh cầu siêu cho các ngươi tiến lên làm người hết, sau này nó sẽ làm thầy các ngươi mà độ các ngươi tu hành. Trong hai điều, các ngươi muốn điều nào tùy ý, chớ luật công không ép".

Bồ Tát nói đến đó thì chúng nó dang ra xa và không mổ nữa. Bồ Tát bảo tiếp: "Các ngươi cứ từ từ mà trả hận đi". Các con vật trả lời: "Bây giờ tôi muốn tên này tỉnh dậy để cầu siêu cho chúng tôi được làm người, chớ mang lớp thú hoài, khổ quá!". Bồ Tát bèn sai vị thần đem nước rưới vào mình, tôi liền tỉnh dậy. Nhớ lại mình đã cắt cổ gà, vịt quá nhiều lòng hết sức ăn năn, tôi bước tới trước mặt Bồ Tát mà lạy. Bồ Tát Quán Âm dạy rằng: "Nhờ người thức tỉnh tu hành, thọ trì kinh pháp trong 6 năm và cũng may là các con vật này nó họp lại đây kiện ngươi, xin trả thù có một lần. Bằng không, tự nhiên sau này ngươi phải đầu thai làm thú trong một ngàn mười một kiếp để thường mạng, thì biết bao giờ mới trở lại làm người mà tu hành. Vì chúng sanh mê muội, không rõ luật nhân quả, cứ tưởng chết rồi là hết, cho rằng: "Vật phải dưỡng nhơn" rồi thẳng tay sát hại, chừng khi quả báo đến thì kêu Trời, kêu đất ai cứu được. Nhà ngươi có biết các con vật ấy là chi của ngươi không?" Tôi đáp: "Bạch Bồ Tát, con chỉ biết nó chỉ là con vật thôi". Bồ Tát nói: "Nó là Ông Bà, cha mẹ, nhiều đời, nhiều kiếp. Trước kia nó cũng sát sanh như ngươi nên phải hóa thân làm thú, nay ngươi nhìn chẳng ra nên đành tâm sát hại chúng. Ngày nay ông bà, cha mẹ của ngươi lại kiện cáo ngươi để trả thù, thế gian là trả vay vay trả như vậy đó. Chúng sanh cõi Diêm Phù ưa sát hại sinh vật cho cha mẹ, chồng con ăn bổ dưởng thân thể, hoặc bắt cá cua để nuôi cháu. Vì thương mà hại, đó là mình hại mình, hại luôn cả cha mẹ, thân quyến đều phải chịu tội chung. Bây giờ ngươi hãy tụng kinh cầu siêu cho chúng nó được tiến sanh làm người, giảng cho chúng nó nghe một bài, khuyên chúng nó ráng lo tu Phật và quy y Phật, Pháp, Tăng cho chúng nó.