- Không biết các bạn hành thiền như thế nào? Có chú tâm vào 1 điểm : chóp mũi, đan điền...
Các bạn biết là tu tập là tỉnh giác, lúc nào cũng BIẾT, Nhưng cái biết đó như thế nào? Có phải mình làm cái gì biết cái đó, quét nhà biết quét nhà, nhặt rau biết nhặt rau?..... Vậy thì các bạn chịu khó đọc bài viết này, khéo tác ý, bạn sẽ có một cách nhìn khác về cách nhìn vấn đề, cách tu tập.
- Đầu tiên nói về việc tọa thiền, nếu như bạn đang hành thiền theo dõi hơi thở bằng cách:
1. Chú tâm vào 1 điểm hơi thở đi qua, và quán sát nó, và nó cuốn ra cuốn vào rồi dần dần mỏng?
2. Hoặc bạn tác ý từng HÀNH của hơi thở, rồi nhắc nhở bằng Ý?
Làm như vậy bạn sẽ mắc phải một số trường hợp sau:
- Bạn cố chú tâm, không cho mất 2 hơi thở nào để gắng tỉnh giác khỏi hôn trầm, nhưng khi hơi thở nó mỏng manh, hoặc do có niệm khác chen vào làm ta bị phân tâm, dẫn đến thất niệm, sau khi lấy lại quyền kiểm soát niệm bạn sẽ tự hỏi:
Có phải mình vừa bị hôn trầm không?
Có phải ta vừa đánh mất hơi thở, thực hành sai pháp?
Lúc đó NGHI sẽ sanh khởi, NGHI sanh khởi làm bạn quán hơi thở không được thanh nhẹ nữa mà nó thô hơn trước do TRẠO HỐI sanh khởi.
3/5 triền cái sanh khởi khiến cho việc tu hành không được tinh tấn, bị dậm chân tại chỗ.
Vậy phải hành thế nào cho đúng? Đó là hiểu đúng về TỨ NIỆM XỨ, và HÀNH ĐÚNG TỨ NIỆM XỨ.

TỨ NIỆM XỨ - là 4 nơi mà niệm hướng về, chỉ cần hiểu như thế, làm đúng như thế là chúng ta đã hành đúng giáo pháp.
Cụ thể, khi bạn thực hiện GIỚI luật đầy đủ, sau khi thọ thực, bạn đến dưới 1 gốc cây, căn nhà hoang hay bãi tha ma.. Đùa thôi, b tìm một chỗ yên tĩnh, ngồi xuống và hành thiền ngồi.
Chân xếp kiết già thì tốt, bán già cũng ok và bắt đầu thở ra, thở vào.
Ban đầu bạn hãy đặt niệm của mình lên hơi thở và tập nhận biết nó, khi nào hít biết mình hít, khi nào thở, biết mình thở giống như khi đang lạnh ngồi bên đống lửa, mình biết mình ấm nóng, hay uống nước đá ta biết mình mát.
Cái BIẾT ấy chỉ đơn giản như thế, đừng đặt nặng, tác ý gì trên cái BIẾT này cả.
Sau đó hãy để cái biết quét qua toàn thân, từ đỉnh đầu đến tay chân.... Mình BIẾT các bộ phận đang ở trạng thái như thế nào.
Trong quá trình đó, các NIỆM khác sanh khởi chen ngang qua, khi đó ta cần đọc kỹ kinh TỨ NIỆM XỨ để xem niệm này đang HÀNH là THÂN HÀNH NIỆM, THỌ HÀNH NIỆM, TÂM HÀNH NIỆM hay PHÁP HÀNH NIỆM và các chi tiết của nó
Và quá trình ngồi thiền, hành thiền, làm việc, ta đều nhận biết các Niệm HÀNH như thế nào, bằng cách đó 7 giâc chi được khởi phát, được nhận biết, lâu dần được sung mãn, sẽ đánh tan 5 triền cái đánh bay vô minh.
Khi hiểu rõ về pháp như thế, ta sẽ loại bỏ được những cách hiểu sai về pháp hành ví dụ như đi quét nhà biết ta đi quét nhà, đi kinh hành đến đoạn
cuối đường cần quay lại, ta biết ta đi kinh hành đến cuối đường cần quay lại... là chưa thực sự BIẾT đúng, Vì hành động quét nhà nó bao gồm NGƯỜI QUÉT, CÔNG CỤ QUÉT(CHỔI), ĐỐI TƯỢNG QUÉT(LÁ, BỤI) và địa điểm quét HIÊN NHÀ... Nó không nằm trên THÂN KHÔNG PHẢI THÂN HÀNH NIỆM, không phải các cảm thọ, đối tượng của tâm hay pháp hành nên cũng không phải các HÀNH NIỆM còn lại.
Phải BIẾT đúng như sau: TAY TA ĐANG ĐƯA RA, TAY TA ĐANG ĐƯA VÀO, ĐẦU GỐI ĐANG MỎI, TÂM ĐANG PHÓNG DẬT....

Đó mới thực sự hành đúng TỨ NIỆM XỨ.